DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại La Thiên Tôn
Quyển 3 - Chương 9: Tranh luận

Sáng ngày hôm sau, Bích Nguyệt và Lâm Quang xuống bến tàu dưới làng. Bến tàu không lớn lắm, chủ yếu là tàu của ngư dân ngoài khơi đánh cá trở về. Còn tàu dùng để lưu thông giữa Đào Hoa đảo và Thiên Dương đại lục chỉ có một con. 

Hôm nay bến tàu rất nhộn nhịp, người dân tập trung lại rất nhiều. Nhìn mấy con tàu ngoài mới vừa cập bến, mỗi tàu đều chất đầy cá. Trên gương mặt của mỗi người thủy thủ trên tàu đều rất vui mừng. 

Cách bến tàu cá hai mươi thước là tàu dành cho người trở về đại lục. Nhìn con tàu khá lớn, có thể chứa được năm sáu mươi người. Bây giờ trên tàu mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi của mình. Một chút nữa là chuẩn lên đường rồi. Thời gian từ đây đến đại lục khoảng hai ngày là tới nơi. 

Lâm Quang đứng trên tàu, trìu mến nhìn Bích Nguyệt phía bên dưới. Hắn nói lớn:

- Hai tháng nữa ta sẽ ra lại. Lúc đó, ta và nàng sẽ cùng trở về đại lục. Nàng nhất định phải chờ ta!

Những người trên tàu và người ở bên dưới đồng thời nhin đôi nam nữ này. Trên miệng họ nở ra một nụ cười, như là lời cầu chúc cho họ sớm gặp lại. Bích Nguyệt bất chợt đỏ mặt, mắt ngấn lệ hạnh phúc. Nàng cũng đáp lại lời hắn:

- Muội sẽ chờ huynh!

Tiếng còi tàu vang lên, và tàu bắt đầu chuyển động. 

Cả hai người vẫy tay chào nhau. Dưới ánh nắng ấm áp, con tàu dần khuất xa. Sóng biển nhấp nhô, lấp lánh dưới ánh dương. 

Bích Nguyệt đứng tại bến tàu, ánh mắt xa xăm nhìn con tàu chở người nàng thương yêu khuất xa dần. Trong lòng có cảm giác buồn bã. Nhưng nàng thầm nhủ rằng, Lâm Quang sẽ trở lại đây, rồi đưa nàng đến vùng đất tươi đẹp phía bên kia biển. 

********* Quyển 3: Ma chi quân vương *********

Vài ngày sau khi núi Chương Nga biến mất. Huyền Cơ tôn giả có lẽ cũng đã chết theo đó rồi. Vô Thượng Thiên sau ngày đó khá rối ren. 

Tại Quang Minh thánh điện. Ngồi trên bảo tọa cao nhất chính là cung chủ Chu Kiếm Minh, người được cho là cường giả mạnh nhất nhân loại thời điểm hiện tại. Hai bên cung chủ là là mười cái bảo tọa của mười người đứng đầu mỗi ngọn núi tại Vô Thượng Thiên.

Do sự kiện lần trước, Thiên Cơ các hoàn toàn bị hủy diệt, đệ tử Thiên Cơ các tu luyện ở đó chết toàn bộ. Nên bây giờ không có ai ngồi cả. Có lẽ là phải chờ đến khi đệ tử bên ngoài trở về mới ổn định lại tình hình của Thiên Cơ các.

Trong cung chia làm hai, một bên ủng hộ người mà Huyền Cơ tìm được, còn một bên thì tin tưởng người đang ở Thiên Long thần điện mới là người được chờ đợi. Nói là hai phe, nhưng thực chất là bên ủng hộ Huyền Cơ chỉ có mỗi Dược Thần điện của Dược Tiên tôn giả thôi. Còn bên kia là Bích Ngọc điện, Tàng Kinh các và Trấn Thiên Tháp. 

Tranh luận nảy lửa, càng lúc càng lớn. Với sự kết hợp của phía bên kia, Dược Tiên đương nhiên đang ở thế yếu. Bây giờ họp tại đây, chính là muốn xem ý kiến của cung chủ thế nào. Là đồng ý với tiên đoán của Huyền Cơ tôn giả, hay là cùng theo phe bên ủng hộ Thiên Long thần điện.

Cung chủ Chu Kiếm Minh cũng là đang phân vân. Mấy hôm nay quả thật xảy ra rất nhiều chuyện, đến nỗi người tài ba mưu lược như Chu Kiếm Minh cũng phải vò đầu bức tóc. Bây giờ chính bên trong nội bộ lại lục đục, chia bè kết phái. 

Người đứng đầu Bích Ngọc điện là Cao Dịch thấy cung chủ đắng đo suy nghĩ, thì bỗng đứng dậy nói với giọng cầu khẩn:

- Cung chủ, người phải nhanh chóng quyết định, không thể để tiếp tục kéo dài hơn. 

- Thế theo ý của Cao điện chủ, bổn tọa nên làm thế nào? – Chu Kiếm Minh âm trầm hỏi.

- Nhất định là nên trực tiếp bồi dưỡng vị Thánh Tử kia. Chỉ bằng thiên phú của hắn, nhất định chỉ trong thời gian ngắn sẽ vượt qua tất cả mọi người ở đây. Sớm muộn sẽ tiêu diệt được Dị tộc thôi. 

Cao Dịch chắc nịch nói. Rồi những người bên phe của hắn hùa theo tâng bốc vị Thánh Tử nọ. Cả đại điện càng lúc càng ồn ào. Tất nhiên, Dược Tiên làm sao có thể dễ dàng để mọi chuyện như vậy được. Lão lập tức đứng dậy phản đối:

- Cung chủ, người nhất định phải tin tưởng Huyền Cơ. Những gì mà Huyền Cơ tiên đoán từ trước đến nay, chưa có bao giờ sai cả. Lần này cũng vậy, ta tin tưởng là Huyền Cơ đã đúng.

Người đứng đầu Trấn Thiên tháp là Điền Chấn vội phân bua:

- Dược Tiên, chuyện lần này liên quan đến sự an nguy của toàn đại lục. Ngươi không thể vì tình riêng với Huyền Cơ mà làm trái với những gì mà lão tổ tông truyền đạt lại. Có thể trước giờ Huyền Cơ không sai sót, nhưng lần này chắc chắn là sai hoàn toàn. 

- Ngươi lấy gì để chứng minh là Huyền Cơ sai còn lựa chọn của các ngươi mới là đúng? – Dược Tiên tức giận hỏi.

- Bằng chứng thì có rất nhiều. Thời điểm mà Thánh tử trải qua thiên kiếp hoàn toàn trùng khớp với lời tiên tri. Luận thiên phú, Thánh tử sở hữu Thanh Linh thể chất bậc nhất, tu luyện cực nhanh mà không gặp phải sự cản trở gì.

Dược Tiên hừ lạnh một cái, phản pháo lại:

- Thế tiểu tử ở Thiên Phong kia, không phải cũng đã trải qua thiên kiếp sao? Còn ngươi nói về tu luyện, tiểu tử đó không hề kém cạnh ai, kể cả tên Thánh tử gì đó nữa.

- Dược Tiên, ngươi không thể nói như vậy được. Thanh Linh thể chất, đâu phải thứ mà người bình thường được ban tặng? Chỉ có người được chờ đợi mới được sở hữu. Còn tiểu tử kia, thiên kiếp mà ngươi nói chỉ là do vô tình hắn tiến cấp. Thiên kiếp của Thánh tử mới chân chính là thiên kiếp.

- Cái gì mà chân chính với không chân chính? Thiên kiếp chính là thiên kiếp, vượt qua chính là vượt qua. Ngươi nói thử xem, nếu người đang ở đó là tên Thánh tử kia đối mặt với Trịnh Thần Không thì có thể đánh bại hắn không?

Đọc truyện chữ Full