Lần này, mỗi một thế lực đều bỏ ra một số lượng thiên tài đệ tử để lịch lãm Tử vong chi địa, thế nhưng khi Tử vong chi địa đóng lại thì đa số đều bỏ mạng tại trong đó, một hai người còn sống sót đã là khá lắm rồi. Cứ nhìn mà xem, ngay cả đệ nhất thiên tài – thái tử Trịnh Thần Không mà còn tán thân, cũng đủ biết rằng Tử vong chi địa hung hiểm biết nhường nào.
Tất nhiên việc Trịnh Thần Không sớm đã rời khỏi Tử vong chi địa, ngoại trừ Tinh Hồn ra thì không ai biết cả. Và có lẽ bọn chúng cũng không ngờ được rằng, kẻ lúc trước độ kiếp Thần hoàng cảnh kia lại chính là Trịnh Thần Không. Bởi vì hiện giờ Trịnh Thần Không đang bắt đầu tập trung tu luyện thiên thư Địa ngục đạo, nếu như mà chỗ này xảy ra một cuộc chiến, Đế hồn đỉnh chắc chắn sẽ không để hắn bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến này.
Việc Trịnh Thần Không không thể rời khỏi Tử vong chi địa, có thể loại trừ một nhân vật thiên tài đỉnh cấp như vậy, ai nấy trong lòng đều hết sức vui mừng. Bọn họ liền quay sang hỏi những đệ tử đã vượt qua hung hiểm tại Tử vong chi địa:
- Lúc trước còn ở trong bí cảnh, ngươi có nhìn thấy Trịnh Thần Không không?
Có tên thì lắc đầu đáp:
- Bên trong đó rất nguy hiểm, quỷ khí bao trùm mọi nơi, ngoại trừ Tử linh yêu thú, Tử linh ma vật ra thì không còn thứ gì khác. Thế nên đệ tử chỉ tu luyện ở phía bên ngoài, không có dám tiến sâu vào bên trong. Thái tử Trịnh Thần Không mạnh mẽ đến như vậy, chắc chắn đã vào sâu bên trong, chết cũng không có gì là lạ.
- Phải đấy. Đệ tử đã từng nhìn thấy hắn một lần, suýt chút nữa là bị hắn giết luôn rồi. May mắn tổ tiên phù hộ nên mới còn sống tới bây giờ.
- ………
Tên nào tên nấy đều lắc đầu ngao ngán. Đa số những tên còn sống đều là những tên chết nhát, yếu bóng vía. Chỉ dám hoạt động bên ngoài vùng phụ cận, nhưng thu thập cũng không phải là ít. Một số người may mắn còn thu được một số linh đan diệu dược nữa, coi nhu cũng không tồi.
Chấp sự thấy vậy cũng thở dài một tiếng. Đi chuyến này, lỗ nhiều hơn là lời. Lại quay sang nhìn bên Thiên Phong quốc, thấy bọn họ giận dữ đến như vậy liền sinh tâm ý muốn thoái lui. Kẻ đầu tiên lên tiếng chính là Thiên Long thần điện:
- Các vị, bí địa cũng đã đóng lại. Thiên Long thần điện chúng ta không còn lí do gì để ở lại nữa, đành cáo biệt tại đây vậy.
Có người thứ nhất lên tiếng, thì đương nhiên có người thứ hai mở lời:
- Bạo Tuyết đế quốc cũng nên rời khỏi rồi. Cáo biệt các vị bằng hữu.
- Ngạo Kiếm thần điện chúng ta rút lui trước vậy.
- Lôi kiếm tông…
- Tiêu sơn phái…
Ai nấy đều muốn chuồn đi trước. Dù sao đây cũng là lãnh địa của Thiên Phong quốc, bọn họ mà nổi giận lên, ai mà biết được sẽ làm ra chuyện động trời gì.
Và đương nhiên, Thiên Phong quốc há có thể để bọn họ đi dễ dàng như vậy được. Chỉ thấy lão giả thân vận hoàng bào, râu tóc bạc phơ, trên người tỏa ra khí áp kinh người, tu vi chỉ sợ đã sớm vượt qua Đấu thần kỳ rồi. Chỉ thế gân xanh trên đầu lão nổi lên, ánh mắt chi chít gân đỏ, quát lớn một tiếng, mang theo uy áp cường giả Chủ thần cảnh:
- Đừng hòng rời khỏi đây một bước. Kẻ nào dám rời đi, Trịnh Sỹ Tiêu ta sẽ giết chết tên đó.
Lời nói đầy uy hiếp, vang vọng trong thiên địa. Câu này chính là muốn nói, trừ phi lão cho phép thì mới được đi, còn làm trái thì chính là chết. Ở đây có không ít cường giả, tu vi so với lão cũng không hề kém hơn. Ý tứ như vậy, làm sao không nổi giận cho được.
Một trưởng lão Ngạo Kiếm thần điện tu vi Chủ thần cảnh không hề thua kém gì Trịnh Sỹ Tiêu kia, bước lên trước một bước, hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ đáp trả:
- Trịnh Sỹ Tiêu, đừng tưởng rằng nơi này là của Thiên Phong quốc các ngươi thì muốn làm gì thì làm. Ở đây có nhiều người như vậy, muốn rời đi, ngươi có thể ngăn cản được sao? Đừng cho rằng chúng ta sợ Thiên Phong quốc các ngươi, chỉ là muốn cho các ngươi chút thể diện thôi. Muốn chiến sao? Ngạo Kiếm thần điện chúng ta không ngán.
Quan hệ giữa Thiên Phong quốc và Viêm Dương quốc từ rất lâu đã không hề tốt đẹp gì. Mặc dù Ngạo Kiếm thần điện và Viêm Dương quốc không chút can hệ gì với nhau, nhưng một khi chiến tranh giữa Thiên Phong quốc và Viêm Dương quốc xảy ra, Ngạo Kiếm thần điện cũng sẽ không đứng một bên nhìn. Và đặc biệt là, Ngạo Kiếm thần điện cũng rất ngứa mắt đối với thái độ của Thiên Phong quốc. Muốn đánh thì đánh, chưa biết mèo nào cắn miểu nào đâu.
Thiên Long thần điện đồng tâm trạng với Ngạo Kiếm thần điện, chẳng hề ưa thích Thiên Phong quốc, trưởng lão đứng đầu cũng lên tiếng bậc lại:
- Nếu Thiên Phong quốc đã nói như vậy, lão phu Tàng Khôn Trí dẫn đầu Thiên Long thần điện toàn lực nghênh chiến.
Đã có hai phương thế lực lên tiếng, những môn phái nhỏ lẽ liền đứng về phía bên họ. Thiên Hồng đại lục Tây Hàn quốc và Lưu Sa thần điện một mực im lặng, chỉ là phần nào nghiêng về thái độ làm việc của Ngạo Kiếm thần điện và Thiên Long thần điện. Còn Bạo Tuyết đế quốc vốn đã có hiệp ước ngầm với Thiên Phong quốc nên đương nhiên là trợ giúp cho họ rồi.
Trịnh Sỹ Tiêu vốn là trưởng bối của Trịnh Thần Không, cùng chi nhất mạch với Trịnh Thần Không, thế nên không nhìn thấy Trịnh Thần Không thì đã không còn quan tâm đến hậu quả như thế nào rồi. Nếu như lão nguyện ý để những người ở đây rời đi, sau khi trở về, Đế quân và Đế hậu chắc chắn cũng không để yên chuyện này, thậm chí còn trách phạt lão rất nặng, mất đi tính mạng của là không có khả năng. Vậy nên phải làm thật tốt chuyện này, sau này sẽ còn dễ bề ăn nói.
Trịnh Sỹ Tiêu xuất ra khí thế Chủ thần cảnh hậu kỳ, khí thế xông tận mây xanh, quả thật rất chấn kinh. Chỉ thấy lão cao ngạo đáp:
- Nếu các ngươi đã nói như vậy, thì còn đợi gì nữa mà không tiếp lão phu vài chiêu.
Nói rồi, Trịnh Sỹ Tiêu vận chuyển nguyên lực, linh khí thiên địa như hội tụ vào người lão, trên tay từ lúc nào đã xuất hiện một thanh kiếm màu vàng, nguyên lực tập trung vào thân kiếm, tạo thành một kiếm linh dài đến nghìn trượng, trảm một đường xuống vị trí Ngạo Kiếm thần điện:
- Kiếm vũ phong ma.
Một kiếm trảm xuống, tựa hồ như xé rách thiên địa thành hai mảnh. Trưởng lão Ngạo Kiếm thần điện đã có chuẩn bị từ trước, đối với tuyệt chiêu của Trịnh Sỹ Tiêu không hề tỏ ra sợ hãi. Trên tay lão cũng đã xuất hiện một thanh kiếm, so với Trịnh Sỹ Tiêu không hề thua kém:
- Để lão phu cho ngươi xem kiếm pháp của Ngạo Kiếm thần điện. Ngạo thiên kiếm quyết đệ nhất thức – Kiếm ngạo hoành không.
Bảo kiếm của lão ta toàn thân sáng rực lên, uy lực không ngờ so với Kiếm vũ phong ma của Trịnh Sỹ Tiêu còn mạnh hơn một phần. Ngạo thiên kiếm quyết chính là đỉnh cấp võ kỹ trấn phái của Ngạo kiếm thần điện, uy lực cực kỳ mạnh mẽ, từ lâu đã vang danh thiên hạ.
Chỉ thấy trong sát na, cương mang tứ phương quét đến, kiếm cương chói mắt không gì sánh được, tựa hồ phát ra quang mang vạn trượng, một kiếm đâm mạnh vào kiếm linh của Trịnh Sỹ Tiêu, nhất thời kiếm linh xuất hiện vô số đường nứt nẻ như mạng nhện, đồng thời uy lực không hề thuyên giảm, nhắm thẳng vào ngực của Trịnh Sỹ Tiêu mà đâm tới.
Không ngờ trưởng lão Ngạo Kiếm thần điện lại có thể đơn giản hóa giải tuyệt chiêu của Trịnh Sỹ Tiêu như vậy, thật khiến cho những người ở đây mở rộng tầm mắt. Trịnh Sỹ Tiêu nộ hỏa bốc lên, nguyên lực trong đan điền vận chuyển, lại xuất ra một kiếm, khí thế mãnh liệt như thái sơn:
- Phần thiên kiếm điển – Liệt diễm tam liên kích.
Chỉ thấy Trịnh Sỹ Tiêu chớp mắt tung ra ba kích, trong thiên địa ầm ầm tiếng nổ vang, chấn động mãnh liệt như núi lửa bạo phát ngập trời, cương kình bụi mảnh gào thét kích xạ bốn phương tám hướng.
Ầm một tiếng, trong sát na, hai đạo nhân ảnh từ khoảng không bay về hai hướng, chính là Trịnh Sỹ Tiêu và trưởng lão Ngạo Kiếm thần điện. Nhìn sắc mặt của Trịnh Sỹ Tiêu có chút hơi tái nhợt, khóe miệng xuất hiện một tia máu, còn vị trưởng lão kia thì khá hơn một chút. Xem ra Trịnh Sỹ Tiêu đã kém hơn người kia rồi.
Trịnh Sỹ Tiêu tức giận, quát lớn:
- Các ngươi đứng đây làm gì nữa, lập tức tiến lên giết hết bọn chúng cho lão phu.
Lão vừa nói vừa lấy ra một viên linh đan uống vào, sau đó dẫn đầu đoàn quân Thiên Phong quốc, khí thế như thiên quân nhất phá, muốn tiêu tất cả những kẻ đối địch ở đây. Ngạo Kiếm thần điện và Thiên Long thần điện không một chút sợ hãi, cũng ra lệnh cho toàn quân chuẩn bị nghênh chiến.
Tinh Hồn đứng bên dưới quan sát cuộc chiến, lần này xảy ra hỗn loạn như vậy cũng là một chuyện tốt. Nhân diệp nhận diện một phần lực lượng của các đại thế lực. Bỗng ngay lúc đó, Tinh Hồn phát hiện xuất hiện một cỗ khí tức cực đại xuất hiện.
Tinh Hồn đã đột phá Hợp đạo kỳ, đối với nhận thức các cao thủ Đấu thần kỳ đã có thể dò xét được. Luồng khí tức cực đại kia xuất hiện từ năm người, mà năm người này đều là cường giả Thượng thần cảnh. Bốn người Thượng thần cảnh sơ kỳ cực hạn, một người Thượng thần cảnh trung kỳ cực hạn.
Lại nói những cường giả ở đây, mạnh nhất cũng chỉ là Chủ thần cảnh hậu kỳ đỉnh phong mà thôi, mỗi phương thế lực lại không có quá ba người có tu vi Chủ thần cảnh. Đương nhiên chỉ là tùy thời xuất đi chứ chưa chân chính xuất hiện, nhưng như thế cũng là quá khủng khiếp rồi.
Không ngờ những người sắp tới lại có tu vi vượt trội hơn rất nhiều, đại cường giả Thượng thần cảnh. Cường giả Đấu thần kỳ bình thường giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi, không ngờ lần này xuất hiện nhiều đến như vậy. Thế lực sắp tới, xem ra là một tồn tại vô cùng kinh khủng, chỉ sợ vượt qua cả tứ đại đế quốc và tứ đại thần điện rồi.
Ngay khi cuộc hỗn chiến sắp xảy ra, thì một giọng nói uy nghiêm từ giữa thiên địa vang vọng đến:
- Lập tức dừng tay lại cho lão phu.
Đồng thời ở giữa lòng cuộc chiến có năm bóng người xuất hiện, khí thế mạnh mẽ đến cực điểm, chỉ một cái phất tay đã đẩy lùi toàn bộ những cường giả ở đây. Nhìn bọn họ ăn mặc rất đạm bạc, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác không thể sánh được. Đây mới chân chính là cường giả.
Người có tu vi Thượng thần cảnh trung kỳ trên tay cầm một tấm hoàng kim ngọc bài, đứng giữa không trung. Không hiểu vì sao, tất cả những người ở đây, bao gồm cả Tinh Hồn cũng không thể nhìn rõ được khuôn mặt của năm người này. Chỉ cảm nhận được, ánh mắt của bọn họ vô cùng cao ngạo, khinh thường tất cả mọi thứ, lãnh đạm nói:
- Ý chỉ từ Thiên cung, toàn bộ quỳ xuống lĩnh lệnh.
Ai nấy đều kinh hoảng quỳ rạp xuống mặt đất, một cái ngẩn đầu cũng không dám. Không chỉ bởi vì uy áp cực mạnh của bọn họ, mà còn bởi vì hai chữ “Thiên cung” mà người vừa rồi lên tiếng. Bởi vì năm người của bọn họ đến từ thế lực đỉnh phong nhất Huyền thiên giới – Vô thượng thiên cung, thế lực lãnh đạo toàn thiên hạ.
Tinh Hồn vừa nãy cảm nhận được khí tức của bọn họ đã lập tức trốn vào Hoành thiên bí cảnh. Hắn không dám trốn vào Huyền tiên các là bởi vì, Huyền tiên các bây giờ chưa có khả năng giúp hắn lẩn trốn được những đại cưởng giả như bọn họ. Chứ nếu không, một là quỳ xuống giống như một con chó, và đương nhiên Tinh Hồn không chấp nhận điều này, còn hai chính là bị bọn họ giết chết, Tinh Hồn cũng không có khả năng chấp nhận. Từ bên trong này quan sát chính là giải pháp tốt nhất.
Dương như cảm ứng được điều gì đó, người có tu vi Thượng thần cảnh trung kỳ cực hạn hơi nhíu mày lại, ánh mắt quét xuống một vòng tìm kiếm cái gì đó. Người đứng cạnh hiếu kỳ hỏi:
- Mặc Tử Hiên, có chuyện gì không ổn sao?
Người tên Mặc Tử Hiên lắc đầu nhẹ, nhưng mục quang vẫn đang cố tìm kiếm, đặc biệt quan sát rất rõ chỗ mà Long tộc đệ tử và mười đầu yêu vương, chỗ vừa rồi Tinh Hồn đã đứng. Không thấy điều gì bất thường nên hắn đành từ bỏ, bắt đầu phát ra ý chỉ:
- Thiên cung có lệnh, Thiên Phong quốc, Thiên Lam thần điện, Tây Hàn quốc, Lưu Sa thần điện,Bạo Tuyết quốc, Thiên Long thần điện, Ngạo Kiếm thần điện cùng các môn phái lập tức rời khỏi. Trong vòng ba khắc, nếu bổn tọa còn nhìn thấy còn lảng vảng, lập tức giết không tha.
********* Hết quyển 3: Ma chi quân vương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại La Thiên Tôn
Quyển 3 - Chương 166: Sơn vũ dục lai (Hạ)
Quyển 3 - Chương 166: Sơn vũ dục lai (Hạ)