Thạch Thiên Sơn chẳng để tâm đến việc Tề Lãng và đệ tử Thịnh Bảo đường van xin tha thứ, dám mạo phạm thiếu thành chủ, dù có đánh chết ngàn lần cũng không đủ để bồi tội. Tu vi Thạch Thiên Sơn cao hơn Tề Lãng một tầng, những người khác của Chấp Pháp đội tu vi cũng không tầm thường, chỉ trong chớp mắt đã bắt giữ toàn bộ đệ tử Thịnh Bảo đường.
Sau đó, Thạch Thiên Sơn quay về phía Long Uyên, lưng hơi khong xuống, ngữ điệu cung kính ôm quyền hỏi:
- Thiếu thành chủ, những kẻ này nên xử phạt như thế nào?
- Hôm nay là sự kiện trọng đại, bản công tử không muốn vì mấy tên này mà làm mất đi không khí, trước tiên giam bọn chúng lại, đợi có thời gian thì xử lý chúng sau.
Long Uyên lãnh đạm nói.
- Người đâu, đem bọn chúng giam vào đại lao.
Thạch Thiên Sơn gật đầu, tiếp đó ra lệnh cho đám thuộc hạ của mình.
Giữa lúc ấy, đột nhiên Long Tuyền đi đến trước mặt Nguyên Nghĩa, nhìn thần sắc của hắn cực kỳ ngạo mạn, ánh mắt nhìn Nguyên Nghĩa cực kỳ đáng thương, dường như trong mắt hắn, vị cường giả Thiên Thần cảnh này chẳng là cái đinh gì cả. Nguyên Nghĩa giật mình, trong lòng thầm than không ổn, nhưng hắn không dám chậm trễ, lập tức ôm quyền, hạ giọng nói:
- Công tử có gì chỉ giáo?
- Lão già, vừa nãy uy phong lắm mà, còn dám bắt bản công tử quỳ xuống, chậc chậc… bây giờ sao ỉu xìu như thế này?
Long Tuyền cười lạnh, hỏi. Nguyên Nghĩa hận không thể trực tiếp một chưởng giết chết tên tiểu mao đầu này, chỉ là dù có phẫn nộ đến đâu, lão cũng không dám càn quấy, mồ hôi lạnh trên trán túa ra, lắp bắp đáp:
- Hiểu lầm… là hiểu lầm thôi. Nếu lão phu biết thân phận của công tử, cho mười cái lá gan lão phu cũng không dám mạo phạm.
Đột nhiên lúc này, một cỗ uy áp khủng bố từ trên người Long Tuyền tỏa ra. Vốn Thạch Thiên Sơn bảo người xung quanh giải tán để còn xử lý đống đổ nát xung quanh kia, tự nhiên sống lưng lạnh toát, tựa hồ bị nhốt trong địa ngục hàn băng. Không chỉ mỗi mình hắn, cả những người xung quanh chuẩn bị giải tán thì cũng bị luồng sát khí kia làm cho chấn động. Đám Long Uyên dường như đã quá quen với chuyện này, thế nên không có nửa điểm ngạc nhiên nào cả. Còn những kẻ khác, không nhịn được nhìn về phía Long Tuyền. Kẻ cảm nhận rõ nét nhất luồng sát khí kinh thiên này, đó chính là Nguyên Nghĩa. Lão ta chấn kinh không thôi, một kẻ nhỏ tuổi như vậy mà lại phát ra sát khí cuồng bạo như vậy.
Chỉ có những người trải qua ma luyện, đối diện với sinh tử mới có thể có luồng sát khí như vậy, nhưng còn Long Tuyền.. rốt cuộc là hắn làm sao có được luồng sát khí này? Vốn dĩ Long Tuyền trời sinh tính khí hiếu sát, tuy rằng tu vi của hắn vẫn còn thấp, thế nhưng mỗi lần lộ ra sát khí thì không thua kém gì những kẻ đã trải qua ma luyện sinh tử. Chỉ thấy Nguyên Nghĩa bàn tay ướt đẫm mồ hôi, chân run run, thiếu điều suýt chút nữa đã bị Long Tuyền làm cho quỳ xuống. Giọng nói lãnh ngạo của Long Tuyền vang lên bên tai:
- Lão già, sau này an phận một chút, nếu không… ha ha ha...
Long Tuyền không nói hết câu, chỉ dừng lại ở đó thôi. Nhưng có lẽ ai cũng hiểu ý tứ của hắn là gì. Không ai dám cười hắn cả, nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu thầm khắc sâu chín khuôn mặt non nớt này, đặc biệt là kẻ cuồng ngạo nhất trong số chín tên thiếu niên kia, nếu lần sau có gặp lại thì nên tránh xa một chút, kẻo lại mang họa lên người.
Cảm giác như vừa mới bước qua Quỷ Môn quan một chuyến, Nguyên Nghĩa thở phào nhẹ nhõm, nhưng hắn cũng không dám ở lại đây quá lâu, lập tức hòa vào dòng người bỏ trốn. Đương nhiên đám Long Uyên nhìn thấy, nhưng bọn hắn cũng không có làm khó lão. Dù sao mọi chuyện kết thúc ở đây là được rồi.
Thạch Thiên Sơn như hoàn hồn trở lại, bước tới gần Long Uyên nói:
- Thiếu thành chủ, Lang Gia thành tuy là địa bàn của chúng ta, thế nhưng hiện tại long xà hỗn độn. Thiếu thành chủ đã lộ diện, chỉ sợ không ít kẻ có ý đồ xấu. Ta hi vọng thiếu thành chủ phản hồi Thành Chủ phủ để tránh chuyện vạn nhất xảy ra.
Long Uyên thở dài mộ tiếng, vốn dĩ lịch làm một chuyến, chẳng ngờ lại thành ra như thế này. Lang Gia thành có được như ngày hôm nay, tất nhiên đắc tội không ít thế lực. Dù bây giờ đã trở thành một nhất phẩm thế lực đỉnh tiêm, nhưng bên trên vẫn còn rất nhiều nhân vật không thể đắc tội. Hắn hiểu ý tứ của Thạch Thiên Sơn là gì, không phải Thạch Thiên Sơn cố ý nịnh bợ hắn, mà sự thật chính là như vậy. Vậy nên Long Uyên không có lí do gì để từ chối cả. Nếu muốn, bọn chúng có thể cùng với mấy tên hộ vệ đi cùng, chỉ là như vậy chẳng thoải mái cho lắm. Cuối cùng cả đám quyết định trở về Thành Chủ phủ nghỉ ngơi, đợi một lúc nữa Long Hội đại hội mở ra.
********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********
Giữa đại quảng trường phi thường khổng lồ, xung quanh là hàng vạn người quan sát, dĩ nhiên đây chính là thời khắc quan trọng nhất, đại hội đầu tiên được tạo ra mà nhân vật chính chính là giới tán tu.
Trương Vô Thường đáp xuống chính giữa đại quảng trường, hắn thân là thành chủ Lang Gia thành, tất nhiên chính là người chủ trì đại hội lần này. Hắn năm nay chỉ mới mười tám mười chín tuổi, thế nhưng đã là nhân vật quan trọng của một thế lực khổng lồ, khiến cho người xunh quanh cảm thán không thôi. Chẳng ai biết được thân thế của hắn ngoại trừ vị đại ca của hắn – Tinh Hồn. Nếu như ngày đó Tinh Hồn không cứu hắn, chẳng biết bây giờ hắn đang tha phương ở cái xó xỉnh nào. Có được thành tựu như ngày hôm nay, toàn bộ đều là do Tinh Hồn ban cho hắn cả.
Thế nên từ sau khi đào tẩu Thiên Lam thần điện, hắn đi theo Diệp Nhất Phàm học tập kinh nghiệm quản lý, dù khó khăn thế nào cũng không từ bỏ, rốt cuộc hiện tại cũng xem như có thành tựu.
Cũng có không ít người nhận ra thân phận của hắn, những kẻ đó là người của Thiên Lam thần điện trà trộn vào. Bởi vì Lang Gia thành nhắm vào giới tán tu mà hành động, tuy rằng không quá khả thi, thế nhưng những chiêu bài mà Lang Gia thành bày ra khiến không ít kẻ thèm khát, ngay cả siêu cấp thế lực cũng không ngoại lệ. Ngoài Thiên Lam thần điện ra, bảy siêu cấp thế lực khác cũng có nội gián ở đây.
Bọn chúng tuy nhận ra Trương Vô Thường là kẻ khi sư diệt tổ, dù hận không thể ngay lập tức thanh lý môn hộ, nhưng hiện tại bọn họ không có cảm đảm lượng này. Trước tiên phải thông báo về cho Thiên Lam thần điện, để cho cao tầng Thiên Lam thần điện xử lý, còn bọn họ thì tiếp tục quan sát tình hình.
Trương Vô Thường sau khi chào hỏi giới tán tu và đại diện các thế lực danh tiếng khác, liền trực tiếp đi vào vấn đề chính.
- Long Hổ đại hội sẽ kéo dài nửa tháng. Phong Thần chiến sắp mở ra, hy vọng mọi người nhân cơ hội này mà tìm được một ít thứ tốt để có thể ghi danh mình trên Phong Thần bảng.
- Trong nửa tháng này, tám ngày đầu tiên sẽ là giải đáp các câu hỏi. Tỷ như thắc mắc võ đạo, đan đạo, luyện khí chi thuật, trận pháp chi thuật… Lang Gia thành sẽ mời ra ba mươi vị cao thủ, hai mươi vị sẽ là cao thủ danh tiếng của tông môn đại phái, còn mười vị còn lại là cao thủ trong giới tán tu làm tài chủ.
- Các vị có thể hỏi trực tiếp các vị cao thủ, hoặc có thể ghi thành đề mục, sau đó chuyển qua bên kia. Nơi đó, hạ nhân của Lang Gia thành sẽ phân chia thành các cấp bậc định giá. Nếu nghi vấn trực tiếp, tài chủ sẽ trực tiếp ra giá, còn nếu dùng đề mục thì các câu hỏi sẽ có giá trị khác nhau. Một lát nữa khi qua bên đó, các vị tất sẽ biết giá cả bao nhiêu.
- Năm ngày tiếp theo là giao dịch tự cho. Vị bằng hữu nào nắm bảo vật, tài liệu luyện khí hoặc linh dược quý hiếm nào đó mà không biết giá trị của nó, Lang Gia thành sẽ thay các vị định giá. Dĩ nhiên danh tính của các vị sẽ được đảm bảo bí mật, tuyệt đối sẽ không để lộ.
- Thời gian còn lại, Lang Gia thành có mời đến một vị cao thủ đan đạo. Ai có hứng thú thì mời ở lại nghe thuyết giáo, đối với các Luyện Dược sư sẽ cực kỳ hữu ích.
- ………
Nói gần nữa ngày, cuối cùng cũng đại khái cũng xong. Tiếp đó, Trương Vô Thường hướng về phía các thế lực đỉnh tiêm, ôm quyền nói:
- Tiếp theo chính là lựa chọn tài chủ. Lang Gia thành chúng ta là người tổ chức, thế nên sẽ chiếm ba cái danh ngạch. Còn lại mười bảy cái danh ngạch còn lại, siêu cấp thế lực chiếm hai, nhất phẩm đỉnh tiêm chiếm một.
Rồi hắn tiếp tục nhìn xuống giới tán tu:
- Trương mỗ tuổi còn trẻ, kiến thức còn hạn hẹp, thế nên không rõ vị nào là cao thủ nhất lưu. Hy vọng các vị có thể tự lựa chọn ra mười vị cao thủ có danh khí cao nhất làm tài chủ.
Nói xong, Trương Vô Thường trở về chỗ của mọi người. Ba cái danh ngạch này, tất nhiên đã được định sẵn. Cái thứ nhất tự nhiên là Tinh Hồn (Vô Đạo), do ít người biết thân phận thật sự của hắn, thế nên chẳng ai nghi ngờ cả; hai cái còn lại chỉ định cho Âu Dương Thiếu Cung và Cố Độc Hành. Âu Dương Thiếu Cung tạo nghệ Luyện khí chi thuật, sau khi được Tinh Hồn chỉ điểm, hắn đã được chứng nhận trở thành Luyện khí chi vương rồi, trên ngực đeo biểu tượng Luyện khí chi vương do Tứ Hải vương triều chứng nhận, tuyệt đối không có người nào dám nghi ngờ hắn cả. Còn Cố Độc Hành, hiện tại hắn chính là cao thủ mạnh nhất Lang Gia thành, phương diện võ đạo tự nhiên là giao cho hắn rồi.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại La Thiên Tôn
Quyển 5 - Chương 50: Ngọa hổ tàng long (Trung)
Quyển 5 - Chương 50: Ngọa hổ tàng long (Trung)