DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đại La Thiên Tôn
Quyển 5 - Chương 123: Thâm bất khả trắc (Hạ)

Vừa chậm rãi bước tới, nguyên khí màu tím đen lại xuất hiện ở phía bên tay phải, hóa thành một lưỡi chủy thủ sắc bén, giống như một lưỡi kiếm âm ti có thể tùy ý biến hóa, quỷ dị khôn lường. Mặc Tử Hiên chẳng thể động đậy được nữa, toàn thân phủ đầy máu tươi, xương cốt vỡ vụn, thân thể thì bị ghim cứng vào vách tường băng, chỉ còn sót lại chút hơi tàn mà thôi. 

Tinh Hồn bước tới gần Mặc Tử Hiên, khi còn cách Mặc Tử Hiên chừng ba mét thì dừng lại, nhìn vào bộ dạng thảm hại, lạnh lùng nói:

- Ba năm trước, nếu như ngươi không ngăn ta, ngươi sẽ không nhận phải kết cuộc như hôm nay. 

Có lẽ trong lòng Mặc Tử Hiên cũng đang suy nghĩ như vậy, thiết nghĩ ngày hôm đó hắn không ngăn cản Tinh Hồn thì bây giờ hắn vẫn là một nhân vật quyền cao chức trọng tại Vô Thượng Thiên Cung, được vạn người trong thiên hạ kính ngưỡng. Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận, tất cả đã quá muộn. 

- Ngươi mới chỉ là kẻ đầu tiên ta tìm đến mà thôi, những kẻ khác ngăn cản ta ngày hôm đó, sớm muộn rồi cũng sẽ đi theo ngươi. Mặc Tử Hiên, vĩnh biệt. 

Dứt lời, lưỡi kiếm âm ti lạnh lẽo chém ngang một đường nhắm vào cổ của Mặc Tử Hiên. Chỉ thấy đầu lâu của Mặc Tử Hiên bay thẳng lên trời, trong ba giây cuối cùng trước lúc chết đi, đôi mắt của Mặc Tử Hiên tràn đầy nỗi sợ hãi. 

Cường giả Vô Thượng Thiên Cung – Mặc Tử Hiên, không ngờ lại chết ngay trong thánh địa nhân tộc Vô Thượng Thiên Cung. 

Mặc Tử Hiên chính là người đầu tiên trong hành trình phục thù của Tinh Hồn mà thôi. Ở ngoài kia, vẫn còn Sở Hóa Long đang biệt vô âm tín, Trịnh Thần Không bắt đầu kế hoạch thống trị của mình, và vô số người khác nữa. Hành trình hùng bá thiên hạ của hắn chỉ sắp sửa bắt đầu mà thôi. 

********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********

Ba ngày trôi qua, đăng ký danh ngạch Phong Thần Chiến đã chấm dứt. Sau khi giao lại danh sách các võ giả tham gia Thiên Vương Bảng và Phong Thần Bảng một ngày, hôm nay chính là thời khắc công bố bảng tỉ thí. 

Võ giả trên mười tám ngọn núi xung quanh đại chiến trường đều tập trung đầy đủ, nhìn từ trên cao xuống chỉ thấy có vô số người, nhiều không đếm xuể. Từ ngọn núi chính, Phong Thần Phong có mười đạo lưu quang phóng ra. Dẫn đầu chính là phó cung chủ Đoàn Lôi. 

Nhìn thấy Đoàn Lôi xuất hiện, tất cả mọi người đều im lặng. Thấy vậy, Đoàn Lôi lập tức nói:

- Bây giờ lão phu sẽ công bố danh sách Thiên Vương Bảng và Phong Thần Bảng. 

- Thiên Vương Bảng có ba ngàn năm trăm sáu mươi võ giả tham gia. Chia ra làm hai mươi bốn bảng đấu, thời gian diễn ra trong ba tháng. Người xếp hạng nhất Thiên Vương Bảng sẽ được ban thưởng một kiện pháp bảo thánh cấp, mười khỏa Thanh Vân Hạo Nguyệt Đan, ba mươi tài liệu luyện khí tôn cấp, được cấp một tháng tu luyện tại bảo địa Nguyên Linh cốc. 

- Phong Thần Bảng hai ngàn tám trăm bốn mươi sáu người tham gia, chia làm hai mươi bốn bảng đấu, thời gian diễn ra ngay sau khi Thiên Vương Bảng kết thúc. Phần thưởng của Phong Thần Bảng sẽ được công bố sau khi tìm ra được vị trí quán quân. 

- Thể thức thi đấu sẽ do trọng tài tại mỗi bảng đấu nói rõ. 

- Phong Thần Chiến sẽ bắt đầu vào ngày mai. Hy vọng các vị thể hiện thật tốt tại kỳ Phong Thần Chiến lần này. 

- ………

Dứt lời, Đoàn Lôi cùng với chín vị trưởng lão đi cùng với y vây thành vòng tròn, tay kết thành ấn, dường như đang tạo ra một pháp trận nào đó. Chỉ thấy một luồng sáng bắn lên trời, đồng thời kéo theo đó là những tia sáng bắn ra từ những ngọc bài mà những người đăng ký Thiên Vương Bảng và Phong Thần Bảng nhập vào luồng sáng kia. 

Ngay sau đó, danh sách Phong Thần Bảng và Thiên Vương Bảng hiện ra giữa bầu trời, mọi người nhanh chóng tìm được tên cùng với bảng thi đấu của mình, biết được đối thủ của mình để có sự chuẩn bị thật tốt. Phong Thần Chiến chính thức được bắt đầu. 

********* Quyển 5: Quân Lâm Thiên Hạ *********

Năm ngày sau khi Thiên Vương Bảng bắt đầu, tại Phong Thần Phong, đương lúc những nhân vật trọng đại hội họp đầu đủ, tỷ như Kiếm Thánh, Thanh Tước Yêu Hoàng, Đoàn Lôi, Thiên Vũ Thánh Vương, Huyền Long lão tổ… bỗng nhiên một bóng người từ bên ngoài xông vào. Nhìn y phục người này thì liền nhận ra là một đệ tử của Vô Thượng Thiên Cung, biểu tượng trên ngực áo có hình Âm Phong Sơn, dĩ nhiên là đệ tử trông cửa tại Âm Phong Sơn. 

Hắn sắc mặt hốt hoảng, mồ hôi mồ kê đầy người, không khỏi khiến cho Kiếm Thánh kinh ngạc. Không lẽ tử tội Âm Phong Sơn trốn thoát? Không thể nào, Vô Thượng Thiên Cung có biết bao nhiêu cao thủ, có động tĩnh gì thì ngay lập tức phát hiện ra ngay. 

Chỉ nghe đệ tử kia hơi thở gấp gáp, cấp tốc bẩm báo:

- Bẩm cung chủ, Âm Phong Sơn xảy ra chuyện lớn rồi. 

Kiếm Thánh nhíu hai hàng chân mày lại, rốt cuộc là có chuyện lớn gì mà khiến cho vị đệ tử này xông thẳng vào đây? Tuy hiếu kỳ, thế nhưng Kiếm Thánh vẫn giữ bình tĩnh, hỏi:

- Có chuyện gì cứ từ từ nói. 

- Bẩm, là Mặc đại nhân bị ám sát ngay trong phòng giam của mình. 

Vị đệ tử kia vẫn không thể nào giữ được bình tĩnh, hổn hểnh nói lớn. Chỉ thấy Kiếm Thánh đứng dậy khỏi bảo tạo, khuôn mặt lộ ra vẻ chấn kinh. Mặc Tử Hiên lại chết ngay trong Âm Phong Sơn? Có kẻ ám sát, vậy mà không có bất kỳ người nào phát hiện ra.

- Ngươi xác định, Mặc Tử Hiên đã chết? 

Gã đệ tử kia gật đầu lia lịa, nói tiếp:

- Bẩm cung chủ, thủ cấp Mặc đại nhân bị treo giữa trần nhà giam, còn thi thể thì bị chém thành năm sáu mảnh, chết rất thê thảm. 

Hắn vừa dứt lời thì bỗng cảm nhận có một luồng gió bay xẹt qua thân thể mình, ngẩn đầu nhìn lên thì không còn thấy bóng dáng của bất kỳ người nào nữa. 

Tất cả những người kia đều đã tiến đến Âm Phong Sơn. 

Đến nơi, Kiếm Thánh nhìn thấy có rất nhiều đệ tử tụ tập bên ngoài Âm Phong Sơn, liên tục xôn xao bàn tán. Cho đến khi nhận ra Kiếm Thánh xuất hiện thì mọi người mới im lặng quỳ xuống hành lễ. Có lẽ đang gấp gáp muốn điều tra tình hình, Kiếm Thánh chẳng quan tâm đến những người đang quỳ kia, trực tiếp xông thẳng vào bên trong. 

Khi tiến vào ngục, Kiếm Thánh ngửi được trong không khí có mùi máu tanh. Chạy đến nơi giam giữ Mặc Tử Hiên, quả đúng với những gì gã đệ tử kia nói, đầu lâu Mặc Tử Hiên bị treo giữa trần nhà, ánh mắt trợn ngược như đang sợ hãi thứ gì đó, đến lúc chết đi không thể nào nhắm mắt. Còn xung quanh là những mảnh tay chân bị chém đứt, thân thể không giữ được nguyên vẹn. 

Kiếm Thánh vừa đến nơi thì đám Thánh Tước Yêu Hoàng, Đoàn Lôi, Thiên Vũ Thánh Vương... cũng vừa mới đến. Nhìn cái chết thê thảm của Mặc Tử Hiên, ai nấy đều cảm thấy chấn kinh. Mặc Tử Hiên dù không đạt đến đẳng cấp của bọn họ, nhưng dù sao cũng là một đại cao thủ, rốt cuộc là nhân vật nào mà có thể giết chết được Mặc Tử Hiên mà không hề gây ra bất kỳ một động tĩnh nào? Chuyện này, chỉ sợ ngay cả Kiếm Thánh cũng không làm được. 

- Ma? Chẳng lẽ là do Ma tộc làm?

Nhìn chữ Ma được viết bằng máu in lên trên tường băng, Huyền Long lão tổ nhíu mày nói. 

Thiên Vũ Thánh Vương thở dài một tiếng. 

- Không thể nào, nếu như Ma tộc xâm nhập thì lão phu sẽ cảm nhận được ngay. Đằng này lại không hề có bất kỳ một động tĩnh nào. Lão phu nghĩ, người ám sát Mặc Tử Hiên nằm trong số những võ giả tham gia thí luyện. Thánh Tước, muội nghĩ thế nào?

Thiên Vũ Thánh Vương nhìn qua Thánh Tước Yêu Hoàng đứng cạnh, trầm ngâm hỏi. Chỉ thấy Thánh Tước Yêu Hoàng vẫn giữ được sự bình tĩnh, suy nghĩ một lúc rồi mới nói. 

- Kẻ giết Mặc Tử Hiên thực lực cực mạnh, có lẽ so với ta với Kiếm Thánh còn muốn mạnh hơn. Cái cách hắn giết chết Mặc Tử Hiên chẳng khác nào mèo vờn chuột, khi chán thì trực tiếp hạ sát. Thật đáng sợ!

- Chết tiệt, Ma Tộc Chi Chiến sắp bắt đầu mà lại hao tổn một cường giả Thượng Thần Cảnh. Nhất định phải điều tra ra tên khốn này mới được. 

Đoàn Lôi phẫn nộ quát lớn. 

Kiếm Thánh từ nãy đến giờ vẫn giữa im lặng bỗng nhiên lên tiếng:

- Chuyện này tuyệt đối không để truyền ra bên ngoài, nếu không Phong Thần Chiến khó mà diễn ra suôn sẻ. Ta sẽ cho người điều tra, nếu điều tra được sẽ phán xử trực tiếp. 

Cường giả Thượng Thần cảnh vẫn lạc ảnh hưởng đến đại cuộc nhân tộc rất nhiều, nhất là khi Ma Tộc Chi Chiến một lần nữa nổ ra. Kiếm Thánh trong lòng không hiểu sao lại xuất hiện một cảm giác quái dị, tựa như cơn sóng ngầm mang theo sự hủy diệt chết chóc chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Đọc truyện chữ Full