Ba người Đồng trưởng lão cũng cho là như vậy, vừa rồi bọn họ còn tính toán một cách lạc quan, rằng Vũ La có thể chế ra một đạo linh phù trong hai ngày. Tốc độ này đối với Vũ La vừa mới trở thành phù sư, hẳn đã rất nhanh.
Cốc Mục Thanh tỏ vẻ không vui:
- Đùa các vị làm gì chứ, vừa rồi con chỉ ngủ trong chốc lát, khoảng chừng hai canh giờ, Vũ La đã luyện chế xong một đạo linh phù giải độc.
- Không thể nào, chắc chắn là trước đó hắn đã luyện chế gần xong, muội chẳng qua là may mắn...
Thủy Vi Hoa còn chưa nói dứt câu, đã thấy Vũ La tuy rằng vẫn đang nhắm nghiền hai mắt, nhưng hai tay hắn giơ lên giống như đang ôm một quả cầu. Ngay sau đó, một đạo linh phù xanh biếc xuất hiện giữa hai bàn tay.
Hắn vẫn không tỉnh lại, đưa tay đẩy một cái, linh phù giải độc rơi xuống đất, Vũ La cũng không để ý, tiếp tục luyện chế đạo linh phù thứ hai.
Mọi người ở đây ngoại trừ Cốc Mục Thanh ra, ai nấy trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào đạo linh phù giải độc dưới đất, nghi ngờ không biết mình có nhìn lầm không.
Cốc Mục Thanh bĩu môi trông thật là khả ái:
- Người ta đã nói rồi, các vị còn không tin...
Hai vị trưởng lão mừng rỡ:
- Thật sự là hai canh giờ đã luyện chế xong, nói như vậy, chẳng những ba người chúng ta không có việc gì, đám đệ tử bên ngoài cũng có thể được cứu rồi, ha ha...
Trưởng Lão hội không phải đoàn kết vừng chắc, lần này ba vị trưởng lão xuất chinh Ma Diễm cốc, đương nhiên không phải là toàn bộ Trưởng Lão hội đều ủng hộ, bởi vậy ba người mới bị buộc phải xuất tiền túi, mới có thể tập hợp được đội quân viễn chinh này.
Đám tu sĩ bên ngoài lâu thuyền, đại đa số đều là đệ tử môn phái bọn họ, đương nhiên có một phần là môn hạ đệ tử của những trưởng lão khác giao hảo với ba người.
Nếu tổn thất những người này, ba vị trưởng lão tổn hại thực lực môn phái của mình không nói, còn khó ăn khó nói hơn với các minh hữu của mình.
Thật ra lúc trước ba vị trưởng lão đã quyết định từ bỏ những đệ tử bị thương bên ngoài. Dù sao độc của Cửu U Ma Hỏa khó giải, đây là chuyện không có cách nào, chỉ cần bản thân ba người có thể bảo toàn, ắt sẽ còn ngày quật khởi.
Lúc trước nghĩ như vậy là vì phù sư bình thường có tốc độ luyện chế linh phù giải độc thật sự rất chậm, bọn họ cũng không còn cách nào khác, nhưng không ngờ xuất hiện quái thai Vũ La, chỉ trong hai canh giờ đã luyện chế xong một đạo, nếu một ngày không nghỉ có thể luyện chế được sáu đạo linh phù giải độc.
những người bên ngoài trúng độc không nặng lắm, đại đa số giống như Cốc Mục Thanh, mỗi đạo linh phù giải độc có thể cửu chữa tối thiểu ba người, Nếu tính như vậy, bao gồm cả
những người bị thương ở bốn tầng dưới, có được năm, sáu mươi đạo linh phù giải độc hẳn đã đủ dùng. Vũ La chỉ cần làm trâu kéo cày mười ngày là có thể giải quyết vấn đề.
Điều kiện tiên quyết là Vũ La phải đồng ý làm trâu, Đối với chuyện này, ba vị trưởng lão không chút lo lắng, phù sư nào chẳng có tính khí khác hẳn người thường, không ăn không ngủ mười ngày chỉ là chuyện nhỏ.
Ba người thấy được hy vọng, nhưng trong lòng vẫn có chút bất an.
Đương nhiên Vũ La hoàn toàn không biết tâm tư ba người, sau khi hắn luyện chế xong đạo linh phù giải độc thứ hai, vẫn tiếp tục luyện chế không ngừng nghỉ, Lời tục nói quen tay hay việc, Vũ La luyện chế xong đạo linh phù thứ ba đã có chút tâm đắc, có thể khống chế hoàn hảo, đến đạo linh phù thứ tư, thứ năm, phẩm cấp không ngừng tăng lên.
nhưng làm sao linh phù giải độc này cũng chỉ là bát phẩm, thậm chí là bát phẩm hạ, uy lực của nó cũng có giới hạn. Sau khi luyện được đạo linh phù thứ năm, cũng đã đạt tới uy lực cực hạn, có thể chữa khỏi cho năm người có thương thế giống như Cốc Mục Thanh khi trước.
Sau khi uy lực đã đạt cực hạn, Vũ La bắt đầu gia tăng tốc độ. Dưới tình huống bảo đảm phẩm chất linh phù không giảm xuống, dốc hết toàn lực tăng tốc độ nhanh hơn.
Ban đầu cần hai canh giờ mới có thể luyện chế xong một đạo, tới đạo linh phù thứ sáu đã giảm đi khoảng thời gian uống cạn chén trà, Đến đạo linh phù thứ mười, Vũ La chỉ cần một canh giờ rưỡi đã có thể luyện chế ra một đạo.
Pháp môn Thực Phù quả thật bất phàm.
Vũ La hồn nhiên vong ngã, khiến cho bọn Đồng trưởng lão xung quanh sợ hãi không ít, Vũ La đã liên tục luyện chế mười đạo linh phù giải độc, không hề ngừng nghỉ chút nào, tốc độ lại càng ngày càng nhanh.
Ai cũng biết luyện chế linh phù vô cùng hao tổn linh nguyên, phù sư bình thường luyện chế xong một đạo linh phù cũng phải nghỉ ngơi một chút, nhưng hành động của Vũ La đã phá tan tất cả hiểu biết của mọi người về phù sư.
Sau khi đạo linh phù thứ mười một được luyện chế ra, Nhan trưởng lão không nhịn được hít sâu một hơi khí lạnh:
- Chẳng lẽ tiểu tử này không phải là người, luyện chế liên tục mười một đạo không hề ngơi nghỉ...
Thần sắc Đồng trưởng lão thật sự ngưng trọng:
- Các ngươi có phát hiện ra không, Vũ Đại nhân chưa từng thất bại lần nào!
Một lời đánh thức người trong mộng, Nhan trưởng lão và Lạc trưởng lão cũng chợt tỉnh ra. Ban đầu Vũ La luyện chế hai canh giờ một đạo linh phù, về sau tốc độ càng ngày càng nhanh, hiển nhiên là tài nghệ càng thêm thuần thục, cho nên tốc độ luyện chế linh phù tăng lên, Cả quá trình luyện chế hết sức bình ổn, không làm hỏng một đạo linh phù nào.
Nếu như có, chắc chắn cũng sẽ một thời gian dài nữa.
Xác suất luyện chế linh phù thành công cực thấp, ba lần có thể thành công một lần đã là không tệ, Xác suất thành công của Vũ La lại một lần nữa phá tan tất cả hiểu biết của mọi người về phù sư.
Nhan trưởng lão hầu như không cần suy nghĩ, buột miệng nói:
- Sau khi trở về, điều hắn tới bên cạnh chúng ta, Nhân tài như vậy, nhất định phải...
Đồng trưởng lão cất ngang lời lão:
- Trăm ngàn lần đừng làm như vậy.
Lạc trưởng lão cũng gật gật đầu:
- Như vậy không tốt, hiện tại chúng ta cùng Vũ tiểu ca chính là bằng hữu chi giao, nếu huynh điều hắn tới bên cạnh chúng ta, vậy hắn sẽ trở thành thuộc hạ của chúng ta, hỏng bét mọi chuyện, không tốt, không tốt...
- ở Nhược Lô Ngục không phải là thuộc hạ chúng ta sao?
Nhan trưởng lão lẩm bẩm.
- Vậy thì lại khác.
Đồng trưởng lão nhìn Vũ La, hạ giọng nói:
- Ta có linh cảm rằng tương lai chúng ta có thể khống chế Trưởng Lão hội hay không, vậy phải xem chúng ta có tạo được mối quan hệ tốt với Vũ tiểu ca không.
Nhan trưởng lão cùng Lạc trưởng lão đều có vẻ không tin:
- Như vậy... như vậy không phải là hơi quá đáng sao?
- Quá đáng ư?
Đồng trưởng lão cười:
- Các ngươi nghĩ lại mà xem, với tốc độ này của Vũ tiểu ca, nếu tương lai có thể luyện chế linh phù phẩm cấp cao hơn, sẽ còn kinh khủng tới mức nào?
Hai người suy nghĩ một chút, nếu một canh giờ rưỡi luyện chế ra một đạo linh phù nhị phẩm, tam phẩm... Hai người gật gật đầu:
- quả là kinh khủng thật.
- Nếu chúng ta có thể được Vũ tiểu ca ủng hộ, trong tay nắm giữ thật nhiều linh phù, người nào mà không mua chuộc được? Đến lúc ấy e rằng khống chế Trưởng Lão hội cũng chỉ là bước đầu mà thôi.
trong mắt Đồng trưởng lão chợt lóe tinh quang, Nhan trưởng lão và Lạc trưởng lão cũng gật mạnh đầu.
- Sau khi giải hỏa độc trên người, ba người chúng ta hãy thương lượng cho cẩn thận, làm cách nào kết nối quan hệ tốt với Vũ tiểu ca.
Ba người chụm đầu nhỏ giọng thì thầm, lúc này Vũ La thở ra một hơi thật dài, mở bừng mắt ra.
- vất vả, vất vả...
Thủy Vi Hoa vội vã tiến lên, Đồng trưởng lão cũng lập tức cười nói:
- Vũ tiểu ca, quả thật đã khiến cho ngươi một phen tân khổ.
Thủy Vi Hoa đưa tay định đỡ Vũ La, Dù sao bất kể phù sư nào luyện chế liên tục mười một đạo linh phù như vậy, cũng mệt tới nỗi không nói nên lời, Mặc dù hiện tại Vũ La cảm thấy hơi mệt, nhưng cũng không có gì đáng ngại, thấy Thủy Vi Hoa giơ tay ra lấy làm kỳ bèn hỏi:
- Sư huynh làm gì vậy?
Thủy Vi Hoa thấy hắn vô cùng tỉnh táo, không có chút gì là mỏi mệt, không khỏi nở một nụ cười khổ, nói với Cốc Mục Thanh:
- Sư muội, nam nhân của muội quả thật là một quái thai.
Cốc Mục Thanh hừ lạnh một tiếng, dù sao cũng là sư huynh của mình trêu chọc cũng không sao, nàng không cảm thấy xấu hổ.
Ba người Đồng trưởng lão đã quen với chuyện Vũ La không ngừng làm cho bọn họ ngạc nhiên, lúc này cười nói:
- Vũ tiểu ca, số linh phù này phải xử lý thế nào, chúng ta phải thương lượng với ngươi một chút. Ba người chúng ta mỗi người hai đạo, còn lại phân phát cho các đệ tử bên ngoài, có được chăng?
Vũ La hừ lạnh một tiếng
- Được thì được rồi, nhưng cho ai dùng trước?
Đương nhiên Đồng trưởng lão nghĩ tới điểm này, thở dài bất đắc dĩ:
- Nếu như không đủ, chỉ có thể bốc thăm.
Biện pháp này nhìn qua dường như công bình, trên thực tế có rất nhiều điểm gút mắc, e rằng khó có thể phục chúng, Vũ La khẽ cau mày hỏi:
- Hay là chậm lại một chút...
Đồng trưởng lão nhìn hắn, thoáng động trong lòng, bỗng nhiên cười nói:
- Nếu giải độc cho tất cả một lượt, cần có khoảng bốn mươi lăm đạo linh phù giải độc, Vũ tiểu ca có thể luyện chế ra nhanh nhất trong thời gian bao lâu?
Vũ La cũng không từ chối, bèn đáp:
- Bốn ngày.
Đồng trưởng lão gật gật đầu:
- Nếu đã là như vậy, làm phiền Vũ tiểu ca, Chờ sau khi luyện chế xong tất cả linh phù giải độc, chúng ta sẽ cho các đệ tử bên ngoài giải độc.
Hiện tại có Trưởng Lão hội trợ giúp, linh đan tương đối đầy đủ, chịu đựng bốn, năm ngày sẽ không có vấn đề gì.
Đồng trưởng lão lại nói với Cốc Mục Thanh:
- Cốc thần bộ thời gian vừa qua vất vả, bắt được tội phạm nhiều nhất trong Thiên Hạ Ngũ Đại Thần Bộ, công lao rất lớn, Xong chuyện lần này lão phu sẽ đề nghị, thăng Cốc thần bộ thành Tổng Bộ Đầu của Hình Bộ Đài.
Cốc Mục Thanh nghe vậy sửng sốt, có cảm giác hơi kỳ quái:
- Chuyện này...
Vũ La vỗ vỗ vào tay nàng, trấn an nàng một chút, khẽ nói:
- Nương tử hưởng vinh quang của tướng công là chuyện thường tình, nàng ngượng ngùng làm gì chứ?
Cốc Mục Thanh cảm thấy yên tâm, cũng thừa nhận cách xưng hô nương tử tướng công của Vũ La.
Tuy rằng Cốc Mục Thanh thăng quan, nhưng vẫn chưa thấy Vũ La có ý tiếp tục luyện chế linh phù giải độc. Lần này Đồng trưởng lão đã đặt hết tài sàn của mình vào cuộc chinh phạt Ma Diễm cốc, hiện tại không thể lấy ra bảo bối gì nữa, chỉ một lời hứa suông như vậy, cũng khó lòng thôi thúc người ta động thủ ngay tức khắc.
Đồng trưởng lão lấy mắt ra hiệu cho Nhan trưởng lão và Lạc trưởng lão, Nhan trưởng lão có chút đau lòng, làm bộ như không phát hiện, nhưng Lạc trưởng lão nhớ tới sách lược vừa rồi do Đồng trưởng lão định ra, cân nhắc một phen, Đây không phải là một cơ hội tốt để kết nối quan hệ với Vũ La hay sao, vì vậy lão tỏ ra quyết đoán vô cùng:
- Vũ tiểu ca, lão phu có một mỏ Ô Thiết ở Ma Vân phong, cũng tặng cho tiểu ca.
Ma Vân phong là một ngọn sơn phong nằm ở vòng ngoài Yên sơn, cách Nhược Lô Ngục không quá xa, tặng cho Vũ La là vô cùng thích hợp.
Mỏ Ô Thiết không phải chỉ có một loại quặng, thành phần chính của nó là Thái Át Ô Thiết mà Tu Chân Giới thường sử dụng để luyện chế phi kiếm pháp bảo, nhưng cũng xen lẫn các loại kim loại khoáng thạch khác trong đó không ít, Tu Chân Giới có lời rằng, khai thác mỏ Ô Thiết cũng giống như là đánh bạc.
Trước khi khai thác, không ai biết bên trong mỏ xen lẫn loại khoáng thạch nào. Rất có khả năng bạn mua giá cao một mỏ Ô Thiết, nhưng khoáng thạch trong đó hết sức tầm thường, như vậy coi như lỗ nặng.
Cũng có khả năng sinh ra khoáng thạch quý hiếm, tỷ như Tinh Thối Thần Thiết, chỉ cần một khối là đủ lấy vốn, còn có lời không ít.
Bất quá những chuyện này không ảnh hưởng gì tới Vũ La, dù sao cũng là tặng không.
Hắn cũng đã nghe nói qua về mỏ Ô Thiết này, dù sao cũng nằm trong Yên sơn, Mõ này vừa mới khai thác được vài tháng, hẳn còn có rất nhiều tài nguyên khoáng sản.
Lạc trưởng lão tỏ ra hào phóng như vậy hoàn toàn là tính tới tương lai, Vũ La chỉ có một mình, cho dù Cốc Mục Thanh cũng không xuất thân từ gia tộc lớn, chỉ là phụ thân Cốc Mục Thanh, nhạc phụ tương lai của Vũ La hết sức nổi danh, là Khách Khanh của cả Cửu Đại Thiên Môn, địa vị cao tột trên Tu Chân Giới. Cho nên Vũ La muốn quản lý một mỏ quặng như vậy, cần phải có người trong tay.
Lạc trưởng lão tặng mỏ, còn có thể để cho người của mình tiếp tục giúp Vũ La khai thác. Lão cũng có thể lợi dụng quan hệ này duy trì liên lạc, thường xuyên qua lại, trở nên thân mật hơn với Vũ La.
Trong ba người này, Nhan trưởng lão có công lực cao nhất, nhưng tầm nhìn cũng thiển cận nhất. Lão có của cải rất nhiều, nhưng không nhìn thấu huyền cơ trong chuyện này, vô duyên cớ bỏ lỡ một cơ hội tốt. Sau này mỗi lần nhớ lại hối hận không thôi, tới nỗi đêm khuya trằn trọc không ngủ được.
quả nhiên có một cái mỏ Ô Thiết vào tay, thần sắc Vũ La trở nên vui vẻ:
- Để tìm chút gì ăn đã, sau khi ta ăn no bụng sẽ lập tức bắt đầu.
Mọi người không hẹn mà cùng đổ dồn ánh mắt về phía Cốc Mục Thanh, Nữ thần bộ ngừa mặt lên trên, dường như nhãn lực của nàng có thể xuyên thủng nóc lầu, ngắm mây trắng đang lững lờ trôi trên trời vậy.
Thủy Vi Hoa đằng hắng một tiếng:
- Sư muội...
Cốc Mục Thanh ra vẻ hung thần ác sát:
- Có chuyện gì?
- Vũ... Vũ Đại nhân muốn ăn chút gì đó...
- Có liên quan gì tới muội chứ?
Vũ La không nhịn được mỉm cười:
- Được rồi, sư huynh cứ tìm ai đó làm thức ăn là được, không cần phiền phức như vậy, Nếu để nàng nấu cho ta ăn, ta sợ rằng phải phí mất một đạo linh phù giải độc để giải quyết vấn đề ngộ độc thức ăn của ta...
Mọi người cùng cười, Cốc Mục Thanh nóng bừng mặt, hung hăng trừng mắt nhìn Vũ La, ánh mắt sắc bén, ra ý chàng hãy chờ đó, Vũ La lại cảm thấy hết sức mơ màng phiêu hốt, toàn thân không khỏi cảm thấy lâng lâng.
Thủy Vi Hoa ra ra ngoài một chút, mang ít thịt khô trở về, Vũ La ăn với nước lạnh, sau đó lau miệng nói:
- Khởi công làm thôi.
chỉ cần bốn ngày, Vũ La đã luyện chế xong đầy đủ số linh phù giải độc cần thiết.
Lúc phân phát linh phù, tất cả tu sĩ trúng độc mang ơn Vũ La, ai nấy quỳ xuống khấu đầu bái tạ đại ân, sau đó bắt đầu chen chúc tranh đoạt.
Ba người Đồng trưởng lão tụ tập lại với nhau, bí mật thương nghị bước kế tiếp nên làm như thế nào.
Vũ La vẫn tản bộ quanh sân như trước, thỉnh thoảng kéo Cốc Mục Thanh ra khỏi trạch viện, dạo chơi trong Đương Dương thành, Hai người đi lang thang không mục đích, đâu đâu cũng ghé qua, Gặp được một ít đồ vật đẹp mắt dễ nhìn, Cốc Mục Thanh cố ý làm nũng, bắt Vũ La mua tặng cho nàng.
Đồ thế tục chẳng đáng là bao, Cốc Mục Thanh chỉ muốn hưởng thụ cảm giác được tình lang chiều chuộng, chỉ cần là vật Vũ La mua tặng, nàng bèn cất thật cẩn thận, quý trọng vô cùng.
Phía trước phía sau hai người, có hơn trăm Kim ngư Vệ âm thầm hộ vệ, hết sức uy phong.
Đương nhiên Vũ La không cần hộ vệ, hắn không chịu nổi Mã Long vuốt mông ngựa, nhưng lúc trước Băng Ca Công chúa đã nói dù là Đại Chu Nhân Hoàng gặp Vũ La cũng phải kính trọng vài phần, cho nên Mã Long không dám sơ suất.
Hôm ấy hai người đang dạo choi vui vẻ, thình lình ngoài xa có người đang sải bước đi tới, nhìn thấy hai người vội kêu to:
- Sư muội, Vũ Đại nhân...
Thì ra là Thủy Vi Hoa, y chạy tới trước mặt hai người, vừa thở hổn hển vừa nói:
- Sư muội, sư phụ sắp tới.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Tuyệt
Chương 170: Thái sơn giá đáo (thượng)
Chương 170: Thái sơn giá đáo (thượng)