DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Tuyệt
Chương 804: Nô tài Đại sư (Trung)

Người chủ trì sửng sốt một chút, cẩn thận nhìn lại vài lần, sau đó lập tức quay lại vung tay lên ra lệnh cho đám thủ hạ của mình:

- Mau mau động thủ vận chuyển tất cả những gốc Bồng Kinh Thần Mộc còn lại ra ngoài!

Mọi người chung quanh sửng sốt: Hắn cho người chủ trì xem vật gì mà có uy lực như vậy? Thái độ của người chủ trì biến chuyển cũng quá quá nhanh...

Mọi người hồ nghi nhìn Vũ La. Vũ La đã thu ngọc bài vào.

Thật ra lúc này trong lòng người chủ trì có hơi sợ hãi. Ngọc bài khách quý tối cao loại này từ trước tới nay y cũng chỉ mới gặp một lần. Lúc còn ở tổng bộ cấp trên vì muốn cho tương lai y gặp phải không tới nỗi nhận lầm cho nên lấy ra một hình mẫu cho y xem. Ngọc bài trong tay người này là cái chân chính đầu tiên mà y thấy.

Y cũng đã từng nghe nói qua loại ngọc bài này ít nhất cũng là nhất phương Tiên Tôn, Ma Tôn mới có thể có được, không ngờ rằng người trẻ tuổi này lại có trong tay một tấm. Mà phe bên kia đã xác nhận là con trai của Bạt Tượng Tiên Tôn Lý Tu Viễn, hai đại cự đầu giao phong, mình chỉ là một tiên dân nho nhỏ bị kẹp ở giữa, quả thật là khổ...

Người chủ trì đã hạ lệnh như vậy người Tiên Ma thương hành bèn lập tức động thủ vận chuyển tất cả những gốc Bồng Kinh Thần Mộc còn lại ra ngoài.

Những gốc Bồng Kinh Thần Mộc này lớn có nhỏ có, gốc lớn nhất đạt tới hai người ôm, gốc nhỏ nhất chỉ bằng cánh tay của người trưởng thành.

Cơ hồ tất cả mọi người đều coi trọng gốc lớn nhất kia. Bởi vì dáng dấp to nhất chứng tỏ gốc Bồng Kinh Thần Mộc này rất khỏe mạnh. Khỏe mạnh cũng có nghĩa là có thể bảo lưu được nhiều chất liệu hữu dụng hơn trong khi trải qua tinh phong rèn luyện.

Nhưng đạo lý rõ ràng như vậy ai cũng hiểu, tự nhiên Tiên Ma thương hành cũng sẽ biết. Bọn họ ra giá gốc Bồng Kinh Thần Mộc này lên tới ba trăm vạn tiên ngọc.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao cho tới bây giờ cũng không ai muốn chọn gốc Bồng Kinh Thần Mộc này. Giá cao như vậy cho dù là có được chất liệu cũng chưa chắc đã có thể lấy vốn, quả thật không cần thiết tiêu tốn vào đó ba trăm vạn tiên ngọc.

Vũ La đảo mắt một vòng qua những gốc Bồng Kinh Thần Mộc này sắc mặt lập tức có chút cổ quái.

Vẻ cổ quái này trong mắt đám Nô đại sư chính là mù tịt.

Theo chúng thấy, vừa rồi rõ ràng là Vũ La khoác lác vô cùng lợi hại, kết quả tới lúc thử thách nhãn lực lại không có cách nào.

- Ha ha ha!

Nô Đại sư cười dài một tiếng, kiêu ngạo nói:

- Nếu so về nhãn lực, Nô Đại sư ta nhận thứ hai toàn bộ Cửu Giới Tinh Hà hẳn không ai dám nhận ngôi đệ nhất!

Tất cả mọi người xung quanh lập tức vuốt đuôi:

- Đúng vậy, Nô đại sư chính là nhãn lực đệ nhất về môn đổ thụ này kẻ nào dám thách thức ngài ắt sẽ không có kết quả tốt.

- Đúng vậy, tiểu tử này cũng không biết có lai lịch thế nào, cho dù trong nhà có chỗ dựa, nhưng chuyện này khảo nghiệm thực lực và kinh nghiệm, chứ không phải là chỗ dựa...

Đột nhiên Vũ La cảm thấy có chút buồn cười, sở dĩ hắn lộ ra sắc mặt như vậy là vì trong lúc hắn quan sát đám Bồng Kinh Thần Mộc này, phát hiện ra hai chuyện: Thứ nhất, lực lượng cương phong còn sót lại trong đám Bồng Kinh Thần Mộc này còn yếu hơn cả Vu lực màu vàng sẫm của hắn. Nói cách khác, Vũ La hoàn toàn có thể dùng Vu lực màu vàng sẫm của mình để tiến hành tinh phong rèn luyện cho Bồng Kinh Thần Mộc.

Thứ hai, nguyên hồn hắn có thể xuyên thấu vỏ Bồng Kinh Thần Mộc mà không chút nào trở ngại, “thấy” được tình huống bên trong.

Nô đại sư tỏ ra vô cùng phách lối, người xung quanh cũng thi nhau vuốt mông ngựa, khiến cho lửa giận trong lòng Vũ La bị khơi lên. Hắn chỉ Nô Đại sư nói:

- Nếu không hay là như vậy đi, ngoại trừ gốc lớn nhất này ra, hai người chúng ta mỗi người chọn một gốc, so xem nhãn quang ai hơn.

Ngoại trừ gốc lớn nhất cùng ba, bốn gốc nhỏ nhất ra, những gốc Bồng Kinh Thần Mộc còn lại cũng không chênh lệch bao nhiêu, giá cả cũng xấp xỉ. Người nào có thể chọn ra những gốc có nhiều tài liệu dùng được nhất, người đó sẽ thắng, chuyện này hết sức đơn giản.

Nô đại sư đảo mắt một vòng:

- Hắc hắc, nếu lão nhân gia ta chọn một gốc, ngươi cũng không nên chọn cùng gốc với ta, bằng không không phải là vĩnh viễn ngang tay hay sao?

Lăng Hổ Quy cả giận:

- Lão cho rằng ai cũng không biết xấu hổ giống như lão hay sao?

Nô Đại sư chỉ là cười lạnh.

Vũ La gật đầu một cái:

- Chúng ta viết ra gốc nào mình chọn, mời người Tiên Ma thương hành đồng thời công bố, có được chăng?

- Được!

Nô Đại sư lập tức đáp ứng, lão đã sớm muốn dạy cho Vũ La một bài học.

- Người trẻ tuổi này thật là kích động, rõ ràng là thua chắc, ôi, cần gì làm như vậy chứ.

Có kẻ lão thành trì trọng âm thầm tiếc hận vì Vũ La.

- Tiểu tử này điên rồi sao, làm sao có thể thắng được Nô Đại sư? Có ai dám đánh cuộc không, ta dám đặt một trăm vạn, tiểu tử này sẽ thua...

Có kẻ tự cho là đúng, nguyền rủa Vũ La.

Cũng có người không ưa Nô Đại sư:

- Thời gian gần đây Nô Đại sư tỏ ra gian ác, cũng nên có người dạy dỗ lão một phen, đáng tiếc... Môn đổ thụ này e rằng không ai là đối thủ của lão, người trẻ tuổi này hợp ý ta, chỉ là có vẻ không biết tự lượng sức mình.

Tổ Thiên Thu cũng không nắm chắc chuyện này, không nhịn được liếc nhìn Lương Mạt Vũ. Lương Mạt Vũ tỏ ra vô cùng ung dung tự tại, khiến cho lão phải thoáng động trong lòng:

- Lương gia, ngài thấy Vũ tiên sinh có thể thắng hay không?

Lăng Hổ Quy cũng hỏi:

- Này này, rốt cục có được hay không vậy?

Lương Mạt Vũ phi thường khẳng định:

- Lão nô tài kia nhất định phải thua.

Tổ Thiên Thu vẫn còn có chút không tin, nhưng cũng không tiện nói nữa. Lăng Hổ Quy không có gì cố kỵ, bật thốt lên:

- Tại sao?

Lương Mạt Vũ cười lạnh một tiếng:

- Tiểu tử Vũ La này gian hoạt như quỷ, nếu không nắm chắc mười phần, hắn sao chịu đánh cuộc cùng lão nô tài kia?

Ặc... Vũ La không nhịn được quay đầu lại nhìn y một cái, hai mắt Lương Mạt Vũ trợn ngược:

- Chẳng lẽ Lương mỗ nói sai rồi?

Vũ La dở khóc dở cười:

- Được, ngươi nói không sai, cảm tạ ngươi đã ca ngợi ta, có được chưa?

Vũ La lắc đầu một cái, không thèm quan tâm tới y nữa, chuyên tâm quan sát những gốc Bồng Kinh Thần Mộc kia.

Lúc ở Ngọc Thiết lâm trường, Vũ La đã phát hiện nguyên hồn mình không giống như bình thường, sau đó diệu dụng vô cùng. Nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không hiểu, vì sao nguyên hồn của mình lại dễ sử dụng hơn cả tiên hồn của ta.

Hắn đảo nguyên hồn qua những gốc Bồng Kinh Thần Mộc, lập tức biết rõ tình huống bên trong. Rất nhanh hắn khắc số của gốc Bồng Kinh Thần Mộc mà mình chọn lên một miếng ngọc, sau đó giao cho người chủ trì của Tiên Ma thương hành.

Nô Đại sư chờ hắn giao miếng ngọc xong mới cười lạnh một tiếng, tiến vào bắt đầu chọn lựa.

Nô Đại sư lo lắng Vũ La quan sát sắc diện của mình, xem ra được gì đó từ quá trình chọn lựa cây của mình, trộm cắp thành quả.

Đợi Vũ La giao miếng ngọc lên không thể sửa đổi được nữa, lão mới bắt đầu chọn cây.

Tốc độ của lão chậm hơn nhiều so với Vũ La. Nhưng chính là vì như vậy, mọi người xung quanh mới phát giác ra người ta đây chính là chân tài thực học, Vũ La chọn nhanh như vậy, khiến cho mọi người vây xem đều cảm thấy nhất định là tiểu tử này chọn bừa, chuẩn bị trông vào may mắn mà thôi.

Mất chừng gần nửa canh giờ, Nô Đại sư mới coi như là chọn xong. Lão lại thầm tính toán trong lòng, ghi một con số lên trên miếng ngọc.

Người chủ trì cầm hai miếng ngọc trong tay, giơ cao qua lại cho mọi người cùng xem.

Trên miếng ngọc của Nô Đại sư viết số chín mươi tám. Gốc Bồng Kinh Thần Mộc này có độ lớn vừa phải, vỏ nó có vẻ loang lổ do trải qua tinh phong rèn luyện, nhưng phần vỏ mới lộ ra bên ngoài vẫn toát ra sinh cơ bừng bừng.

Một ít người có nhãn lực sau khi nhìn thấy gốc Thần Mộc này gật đầu liên tục, trong lòng khâm phục, quả nhiên là Đại sư, nhãn quang vô cùng chính xác.

Đọc truyện chữ Full