Edit: Rệp
Beta: Sakura
Hiện tại Đan Hoàng mới chỉ là một tiểu cô nương hai mươi tuổi, nàng có thể đấu thắng Diễm Thí Thiên sao?
Hoặc là lùi một bước, nàng có thể đấu thắng Luyện Đan Sư áo đen thần bí trước mặt sao?
Không ít người vừa nghĩ tới sự lợi hại của Huyết Phách đan, liền không nhịn được kinh hồn bạt vía, để cho một tiểu cô nương như thế này đi luyện chế Huyết Phách đan , nàng có bao nhiêu tỷ lệ thành công ? Đừng vô duyên đánh mất tính mạng của mình.
Mặc dù Phần Bích Thấm lúc trước từng nói thánh nữ Đan Hoàng từng luyện chế qua Đại Luân Hồi đan , nhưng mà lời này ngoại trừ một số ít người trên đại lục Tấn Tiềm ra, đoán chừng còn lại sẽ không có một ai tin tưởng .
Đan Nhiễm hay thậm chí là Diễm Kiếm Địch chờ một ngàn năm mới thành danh Luyện Đan Sư đều chưa chắc có thể luyện chế ra Đại Luân Hồi đan cửu phẩm, huống chi là một thiếu nữ hơn hai mươi tuổi?
Cho dù nàng nhận được truyền thừa của hai vị trưởng lão Đan Tộc, sợ là cũng chưa thể vận dụng tự nhiên, chứ đừng nói chi là luyện chế đan dược cửu phẩm.
Nghĩ tới những chuyện này, biểu tình hưng phấn kích động trên mặt người Đan Tộc toàn bộ tản mát , chỉ còn nồng đậm lo lắng. Trên người Đan Hoàng ký thác quá nhiều thứ, nếu như nàng có chuyện thì Đan tộc thật sự sẽ bị huỷ.
Đan Hoàng hướng về phía nhóm Luyện Đan Sư Đan Tộc khẽ gật đầu, nói: “Ta chính là Đan Hoàng. Sau khi các ngươi rút lui khỏi Đan quốc, xin nghe theo sự chỉ huy từ trưởng lão Đan Nhiễm, Thấm tỷ tỷ cùng với sư phụ của ta.”
“Ngươi xác định ngươi có thể thắng?” Luyện Đan Sư áo đen bỗng nhiên nói.
Chu Chu quay đầu lại nhìn hắn, nói từng chữ : “Ta nhất định sẽ thắng, việc duy nhất khiến ta không yên tâm chính là Diễm Thí Thiên không tuân thủ hứa hẹn, làm trái với lời thề.”
“Tốt! Vậy hãy để cho ta mở mang kiến thức, thấy được sự lợi hại của thánh nữ Đan Tộc! Ha hả!” Tiếng cười của Luyện Đan Sư áo đen nghe vô cùng cổ quái.
Người chủ trì tiến lên tuyên bố: “Đã như vậy, xin hai vị đại sư lập tức bắt đầu!”
“Ta cũng không chuẩn bị tài liệu để luyện Huyết Phách đan.” Chu Chu bình tĩnh nói.
Luyện Đan Sư áo đen nghe vậy giơ tay lên ném qua một cái túi đựng đồ bình thường, bên trong đúng là một phần tài liệu linh dược để luyện chế Huyết Phách đan .
Chuẩn bị thật đầy đủ! Chu Chu nhận lấy liền tỉ mỉ kiểm tra một lần, xác định trên đó cũng không hề bị động tay chân gì, sau đó liền an tâm đến dưới tế đàn tìm một chỗ chuẩn bị luyện đan.
Mặc dù Khí Hồn tại Huyền Cung dưới lòng đất có lẽ sẽ không giúp Diễm Thí Thiên đối phó nàng nữa, nhưng nàng đã bị ám toán một lần trên tế đàn Thiên Hoả, không cần thiết mạo hiểm nữa.
Luyện Đan Sư áo đen lạnh lùng nhìn nhất cử nhất động của Chu Chu, qua một lúc mới ngẩng đầu nói: “Xin Hoàng thượng cho ta mượn Thiên Hỏa dùng một chút.”
Bóng đen chợt loé giữa không trung. Khắp bầu trời đột nhiên tối lại, bóng ảnh Huyền Long xuất hiện trên tế đàn Thiên Hoả. Thân thể khổng lồ lớn mấy trăm trượng uốn lượn, che khuất bầu trời.
Đầu rồng hung bạo đáng sợ chậm rãi hạ xuống dò xét , Các tu sĩ trên núi Hồng Vân chỉ cảm thấy sợ hãi cùng với tuyệt vọng từ sâu trong đáy lòng chậm rãi dâng lên rồi nhanh chóng lan toả toàn thân. Cảm giác giống như cả người đều rơi vào trong một biển âm hàn chết chóc, không thể dãy dụa, thậm chí không thể hô hấp. Chỉ có thể trơ mắt bất lực nhìn sinh mệnh của mình trôi dần.
Sắc mặt của Tăng Tố, Đặng Vân Khởi cùng các tu sĩ Trúc Cơ khác đều vô cùng thê thảm. Quách Trai tự thân còn lo không xong, mắt thấy hai đệ tử đang hấp hối liền gấp đến độ đầu đầy mồ hôi lạnh nhưng cái gì cũng không thể làm..
Thạch Ánh Lục không dấu vết nắm chặt tay Tăng Tố, Tăng Tố chỉ cảm thấy một dòng nước ấm mạnh mẽ tràn vào cơ thể, tựa hồ như người vừa được người kéo ra từ trong nước, vội vàng từng ngụm từng ngụm thở dốc. Bên kia Đặng Vân Khởi bị Đề Thiện Thượng vỗ một chưởng lên vai cũng lập tức cảm giác được áp lực đột nhiên biến mất
Thầy trò ba người ngạc nhiên cùng nghi ngờ nhìn bọn họ, thầm nghĩ trong lòng : Những người này quả nhiên là không đơn giản, không biết là ẩn giấu bao nhiêu thực lực.
Tăng Tố phát hiện Chu Chu không thấy bóng dáng. Cũng không dám hỏi nhiều.
Những tu sĩ khác không may mắn như ba thầy trò bọn họ. Tu sĩ ở gần tế đàn Thiên Hoả đều đã ngã xuống một mảng lớn, còn dư lại cũng chỉ có thể miễn cưỡng đau khổ chống đỡ.
Đôi mắt Huyền Long lộ ra vẻ mỉa mai khinh thường, quay về phía tế đàn phun ra một đoàn Luyện Ngục Ma Diễm đen đặc.
Cả tế đàn Thiên Hoả hơi chấn động, nhưng nơi này vốn đã từng phong ấn, cung phụng qua nhiều loại thiên hoả , Luyện Ngục Ma Diễm do Huyền Long phun ra mặc dù dung hợp bốn loại thiên hoả nhưng dù sao cũng không phải là mồi lửa bản thân cho nên rất nhanh đã bị tế đàn Thiên Hỏa khống chế.
Tu sĩ áo đen ngồi cạnh Luyện Ngục Ma Diễm càng tỏa ra một vẻ quỷ dị khó dò. Không ai nhìn thấy ánh mắt của hắn, càng không biết hắn đang có tính toán gì.
Huyền Long cũng không rời đi, ngược lại thu liễm uy áp đem thân thể thu nhỏ lại chừng hai trượng. Bay thấp trên tế đàn tựa hồ tính toán tùy thời ra tay giúp cho Luyện Đan Sư áo đen .
Chu Chu không hề liếc mắt nhìn hắn ta, mười ngón tay như hoa lan kết thành một thủ ấn ưu nhã phức tạp trước ngực. Một bụi cây Ngô Đồng màu lục bích mờ ảo dần ngưng tụ xuất hiện sau lưng nàng. Hàng trăm hàng ngàn nụ hoa trong suốt trên cây đồng loạt nở rộ thành những đoá sen khổng lồ đường kính gần một thước, những đoá hoa hệt như được tạo thành từ thuỷ tinh,óng ánh sáng chói, tản mát ra mùi hương tinh khiết nhàn nhạt mát lạnh.
Mùi hương thơm ngát lướt qua, tinh thần của những tu sĩ bị uy áp của Huyền Long cùng Luyện Ngục Ma Diễm tổn thương thần hồn liền chấn động. Cảm giác sức sống vô tận một lần nữa trở về cơ thể.
Những tu sĩ lúc trước còn vô cùng hoài nghi thực lực của Chu Chu cũng không nhịn được mở to mắt nhìn gốc cây mờ ảo hoa mỹ này, cây ngô đồng tràn đầy sức sống.
“Là Mộc Linh!” Rất nhiều Luyện Đan Sư đầu tiên kịp phản ứng, sau đó vừa hâm mộ lại có chút ít tiếc hận.
Muốn phân liệt Mộc Linh đối với Luyện Đan Sư mà nói, so với Hoả Linh thì đơn giản hơn nhiều, cũng an toàn hơn rất nhiều. Nhưng phần lớn Luyện Đan Sư có thể phân liệt ra Mộc Linh thì cả đời cũng khó phân liệt ra Hoả Linh.
Nếu như một Luyện Đan Sư có thể cùng lúc phân liệt ra Mộc Linh và Hoả Linh, nhưng vậy thuật luyện đan của hắn tuyệt đối là vô cùng cường đại.
Cho nên ban đầu Yêu Hồ phát hiện trên người Chu Chu trừ Hoả Linh còn có Mộc Linh mới có thể hưng phấn đến thế.
Nhưng nếu có thể chọn giữa Mộc Linh và Hoả Linh thì phần lớn Luyện Đan Sư sẽ lựa chọn Hoả Linh. Bất kể là ở góc độ công kích hay luyện đan thì Hoả Linh đều cường đại hơn Mộc Linh.
Mộc Linh của Chu Chu vừa nhìn liền có thể thấy là vô cùng cường đại cho nên phần lớn Luyện Đan Sư trước tiên liền cho rằng hơn phân nửa là nàng không có Hoả Linh. Nhưng có Mộc Linh như vậy cũng đủ để cho vô số người hâm mộ tới mức ngủ không yên.
Đến cả đám người Đề Thiện Thượng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Mộc Linh của Chu Chu nhưng đáng tiếc bọn họ vội vàng âm thầm liên lạc với đám người Trịnh Quyền chuẩn bị kế hoạch rút lui nên không có thời gian cẩn thận nhìn kỹ.
Chu Chu nhún chân một chút, thân thể đã nhẹ nhàng bay đến đoá hoa lớn nhất trên ngọn Ngô Đồng, khoan chân ngồi xuống.
“Tiểu Trư, ra đi!”
Bóng ảnh màu trắng tròn tròn béo béo loé lên xuất hiện trong ngực Chu Chu.
“Đây là cái gì a?”
“Thật giống như. . . . . . một con heo? !”
Phía dưới tế đàn một mảnh xôn xao. Cả Luyện Đan Sư của Đan tộc cũng trợn tròn mắt há hốc mồm. Thánh nữ của bọn họ vào thời khắc mấu chốt thả một con heo ra là muốn làm gì?
Diễm thị từng có mặt ở trong Đan Thần điện, thấy một màn Tiểu Trư thiếu chút nữa luyện hóa Hoả Linh Xích Lân Ngạc của Đan Đằng thì trên mặt của các tu sĩ cao cấp liền không nhịn được mà lộ vẻ khủng hoảng.
Hỏa linh! Hơn nữa còn hấp thu và dung hợp bốn loại thiên hoả, vô cùng cường đại!
Cho dù nhìn qua chỉ là một con heo, thì cũng là con heo đáng sợ và lợi hại nhất trên thế gian!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nga Mỵ
Chương 481: Con heo đáng sợ và lợi hại nhất
Chương 481: Con heo đáng sợ và lợi hại nhất