DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 46: Đau khổ vì tiền

"Rống ~!"

Thanh âm có vẻ táo bạo từ vị trí kia truyền đến, tựa hồ nó bị khiêu khích trầm trọng vậy, sinh vật kia từ trên cành cây đột nhiên nhảy xuống, hai bàn chân to mạnh mẽ đạp lên mặt đất nhất thời tạo ra một trận khí lưu chấn động khuếch tán ra bốn phía.

"Mao Quái, cao đẳng cấp nô bộc. Từ ngoại hình hẳn là nhị đoạn ba giai trở xuống."

"Mạc Tà, đây là đối thủ chân chính của ngươi từ khi lột xác đó." Sở Mộ cười cười nói, ánh mắt tập trung vào con Mao Quái đang nổi giận.

Mao Quái bị Mạc Tà khiêu khích phát ra tiếng kêu rất khó chịu, vung hai cánh tay có lực lên trực tiếp nhào về phía Mạc Tà.

"Diễm Mang, công kích chân của nó."

Mạc Tà đầu tiên nhảy ra sau một bước kéo giãn khoảng cách nhất định với nhị đoạn hai giai Mao Quái. Sau khi rơi xuống đất, ánh mắt Mạc Tà lập tức hiện ra hồng quang yêu dị.

Luồng ánh sáng đỏ bừng nhanh chóng hiện lên bắn về phía vị trí chân Mao Quái. Hai chân con quái này rất thô to, Diễm Mang quét qua nhưng nó lại nhảy dựng lên tránh thoát một chiêu nguy hiểm này, sau đó tiếp tục nhảy tới khoảng cách năm thước, da thịt trên cánh tay bỗng nhiên bành trướng dữ dội.

"Man Lực."

Đây là kỹ năng công kích mà các loại Hồn sủng chiến đấu thường có, tập trung lực lượng ở một bộ vị thân thể, trong giây lát bộc phát ra lực công kích gấp mấy lần bình thường.

"Ầm!"

Hai cánh tay Mao Quái mạnh mẽ đập xuống đầu Mạc Tà, vào thời điểm này thân thể Mạc Tà xuất hiện ba thân ảnh mơ hồ, cực kỳ thành thạo thi triển kỹ năng Nguyệt Ảnh né tránh.

"Toàn kỳ Nguyệt Ảnh, rất tốt." Khi Sở Mộ phát hiện Mạc Tà thi triển Nguyệt Ảnh có tới ba hư ảnh, khóe miệng cũng hiện lên nụ cười sung sướng.

Mao Quái thi triển Man Lực có uy lực rất mạnh, nếu Mạc Tà không thi triển Nguyệt Ảnh nhất định phải thối lui hơn năm thước mới không bị thương tổn. Còn hiện tại nhờ có Nguyệt Ảnh nên Mạc Tà có cơ hội áp sát Mao Quái, sau khi đối thủ hoàn thành công kích, Mạc Tà sẽ có thể lập tức phản công.

"Trực tiếp công kích chân của nó." Sở Mộ nhìn đúng thời cơ, lập tức ra lệnh công kích Mao Quái.

Không có hiệu quả xung kích (di chuyển tốc độ cao), Mạc Tà thi triển Tê Liệt Trảo không có phát huy ra uy lực chân chính, cho nên Sở Mộ bảo Mạc Tà trực tiếp dùng trảo kích.

"Xẹt!"

Mạc Tà công kích rất gọn gàng, cấp hai lệ trảo dễ dàng xé rách lớp da chân Mao Quái đào ra một vết thương thật sâu, dòng máu đỏ sẫm từ trong trào ra ào ạt.

"Rống ~!" Mao Quái lập tức tức giận gào lên thống khổ, cánh tay tràn đầy lực lượng từ trên cao đánh xuống thân thể Mạc Tà.

Khoảng cách gần như vậy, Mạc Tà không thể kịp thời né tránh, phần hông lập tức bị Mao Quái đánh trúng một đòn nghiêm trọng, thân thể bay ra xa mấy thước quay cuồng trên mặt đất.

Nhìn thấy Mạc Tà bị thương, Sở Mộ vội vã tụ tập hồn lực dự định thi triển hồn kỹ Sủng Mị, thế nhưng Mạc Tà lập tức đứng lên ra hiệu cho Sở Mộ, nó nói cho Sở Mộ biết mình có thể đối phó con quái này.

Sở Mộ đành phải bỏ ngang quá trình thi triển hồn kỹ, gật đầu nói với Mạc Tà: "Tiếp tục công kích chân nó."

Mạc Tà lui về sau một đoạn, trong lúc Mao Quái đuổi theo thì nó tăng nhanh tốc độ, trong giây lát lao thẳng về phía Mao Quái.

Mạc Tà thi triển Ám Tập vẫn là hậu kỳ, nhưng mà bản thân nó đã gia tăng tốc độ nên kỹ năng Ám Tập càng thêm mạnh mẽ.

Mạc Tà tung người nhảy lên, một đường vòng cung màu bạc hoa lệ xẹt qua, móng vuốt vươn dài ra cắt vào bắp đùi Mao Quái, một vết thương màu đỏ thật dài lập tức hiện ra.

"Xẹt!"

Máu tươi tràn ra ướt đẫm bãi cỏ dưới chân Mao Quái, những bụi cây thấp bé cơ hồ bị hủy diệt trong nháy mắt, giống như bị một lưỡi dao sắc bén cắt ngang qua vậy.

"Huyết Liệt Trảo?" Nhìn thấy một màn này, Sở Mộ lập tức cũng phải kinh ngạc. Bạn đang đọc truyện được copy tại

"Huyết Liệt Trảo."

kỹ năng công kích có uy lực mạnh hơn Tê Liệt Trảo, lệ trảo vừa raa trừ phi có lực phòng ngự mạnh hơn, nếu không tất nhiên bị cắt rách gân da, máu tươi chảy ra không ngừng.

Sở Mộ không nghĩ tới Mạc Tà lột xác tới hai đoạn lại nắm giữ Huyết Liệt Trảo nhanh như thế, đây là kỹ năng chỉ Thú hệ Hồn sủng chủng tộc cao cấp mới có.

Máu tươi bắt đầu tràn ra, cái chân Mao Quái chân bị xé rách tạo thành vết thương sâu kinh khủng, ngay cả xương cốt trong đó cũng có thể nhìn thấy.

Mao Quái bị thương hai chân nên lực chiến đấu giảm xuống rõ rệt, hơn nữa chạy trốn cũng không thể. Chuyện kế tiếp căn bản không cần Sở Mộ chỉ huy cái gì, Mạc Tà chỉ cần đánh vài trảo lên bộ phận yếu hại trên thân Mao Quái liền kết thúc tính mạng của nó.

"Xem ra hiệu quả hồn tinh đúng là rõ ràng, không chỉ tăng thêm năng lực hỏa diễm, còn lĩnh ngộ chiến kỹ mới - Huyết Liệt Trảo, rất tốt, rất tốt. Nói như vậy, chỉ cần không đụng phải cấp chiến tướng Hồn sủng, những yêu thú hai đoạn ba giai trở xuống không phải đối thủ của ngươi rồi." Sở Mộ vuốt bộ lông mềm mại trên người Mạc Tà, vui vẻ nói.

"Ô ô ô ~~~!" Mạc Tà rất hưởng thụ cảm giác được Sở Mộ vuốt ve, hai mắt thoải mái híp lại, cạ cạ đầu vào người Sở Mộ.

"Mao Quái Thú thuộc tính hồn hạch đại khái trị giá hai ngân tệ." Sở Mộ lấy hồn hạch Mao Quái ra, bắt đầu suy nghĩ kế hoạch kiếm tiền.

Sau đó Sở Mộ mang theo Mạc Tà đi lại trong rừng rậm phụ cận, đặc biệt tìm kiếm Hồn sủng một đoạn tám giai trở lên và nhị đoạn ba giai trở xuống săn giết.

Dĩ nhiên, thể lực Mạc Tà cũng không thể nào vô hạn, đại khái giết sáu đầu một đoạn Hồn sủng và ba đầu nhị đoạn Hồn sủng thì Mạc Tà sẽ cực kỳ mệt mỏi. Cần phải nghỉ ngơi thời gian một ngày mới có thể hoàn toàn khôi phục lực chiến đấu.

Sở Mộ cũng không có lưu luyến trong rừng rậm quá lâu, thu hồi Mạc Tà vào không gian Hồn sủng lập tức trở về thành trấn.

"Cấp hai Thú thuộc tính hồn hạch, 2 ngân tệ, cấp hai Mộc thuộc tính hồn hạch, 1.5 ngân tệ, cấp hai Trùng thuộc tính hồn hạch, 3 ngân tệ, sáu hồn hạch khác coi như là 3.5 ngân tệ. Cấp cho ngươi 1 kim tệ." Lão tiểu thương vẫn buồn bã ỉu xìu, giọng nói chẳng chút hứng thú.

Sở Mộ gật đầu, giao hồn hạch cho lão gia hỏa này, nhặt lại một mai kim tệ.

Lão tiểu thương nhìn thoáng qua Sở Mộ, thấy Sở Mộ cảm thấy cao hứng vì một kim tệ, vẻ mặt cười cười quái dị nói: "Thuận tiện nói cho ngươi biết, chỗ của ta rất ít mua bán lẻ kiểu này, lần sau ngươi góp nhặt ít nhất đủ mười kim tệ hãy đến tìm ta."

Sở Mộ liếc sang lão đầu, mở miệng nói: "Thời gian ngắn như vậy, ta cũng không thể nào thu thập quá nhiều hồn hạch, hơn nữa ta vừa mới đi lên đảo nên không biết rõ hoàn cảnh lắm."

Lão tiểu thương nhíu mày dò hỏi: "Ngươi là dịch giả mới tới?"

Sở Mộ gật đầu xác nhận.

Những người sống ở đây không hoàn toàn là thành viên Yểm Ma cung, chỉ có điều nơi này là do Yểm Ma cung nắm quyền mà thôi.

Đọc truyện chữ Full