DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 213: Thế giới Yêu Linh

Thời gian một phút là Dạ Lôi Mộng Thú dư sức chạy hơn ngàn thước, tán cây Thương Thiên Cự Mộc lại có bán kính rộng lớn như thế. Cảnh tượng tráng lệ cỡ đó làm sao nội tâm Sở Mộ bình tĩnh được.

"Không có chân chính đi vào nơi này làm gì có người nào biết ẩn trong biển sương mù lại là một thế giới mỹ lệ cỡ này." Sở Mộ hít sâu một hơi bình phục tâm tình, tận hưởng cảm giác từng làn gió mát thổi vào mặt. Sở Mộ rất muốn lưu lại ở chỗ này một đoạn thời gian để tìm kiếm bên trong thế giới thần bí này có thứ gì đặc thù hay không.

Sở Mộ khi còn nhỏ thường xuyên nghe cha mình nói về đại thế giới, các địa phương ly kỳ, thú vị, dần dần cũng sinh ra cảm giác hứng thú. Bây giờ bản thân hắn lạc vào cảnh giới kỳ lạ, liên tưởng đến nơi thần bí này rất có thể tồn tại sinh vật hiếm thấy nào đó, nếu thích hợp cũng có thể bắt làm Hồn sủng mới, trong lúc vô tình nhiệt huyết trong cơ thể hắn sôi trào từng đợt.

"Hí hí!"

Dạ Lôi Mộng Thú nhìn về phía Sở Mộ kêu lên mấy tiếng, có lẽ là báo cho Sở Mộ biết tin tức gì đó.

"Ngươi nói trong thế giới thực vật này có sinh vật mà các ngươi gọi là thần thủ hộ?" Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Hí hí hí!" Dạ Lôi Mộng Thú lập tức gật đầu, lại truyền tin tức vào trong đầu Sở Mộ.

Dạ Lôi Mộng Thú dùng ngôn ngữ Yêu Linh, Sở Mộ cũng ngẩn người trầm tư, trong giây lát nghĩ tới Sở Thiên Thừa từng nói với mình về nghi thức cổ xưa của Yêu Linh tộc.

Yêu Linh là tính mạng có linh tính cao nhất, sự tồn tại của bọn chúng rất hòa hợp với thế giới tự nhiên. Chúng nó thích cư ngụ ở trong rừng rậm, sơn mạch liên miên bất tuyệt hoàn toàn ngăn cách với những tộc quần khác.

Có thể nói phần lớn Yêu Linh đều thích cuộc sống an tĩnh, không muốn bị quấy nhiễu, không bị câu thúc, cũng không thích chiến đấu. Chính là vì nguyên nhân này, tất cả hệ Yêu Linh Hồn sủng mới có lực chiến đấu yếu nhất.

Mặc dù Yêu Linh chiến lực yếu như thế, nhưng mà bất kỳ Hồn sủng sư nào cũng phải có ít nhất một con Yêu Linh hệ Hồn sủng, thậm chí rất nhiều Hồn sủng sư cường đại vẫn lựa chọn Yêu Linh hệ Hồn sủng thuần túy làm chủ sủng. Bởi vì Yêu Linh hệ Hồn sủng có thiên phú tốc độ và né tránh vượt xa những chủng tộc khác.

Mà đặc thù nhất chính là kỹ năng Yêu Linh hệ, phần lớn lấy tinh thần làm chủ. Sở Mộ đã tiếp xúc với một vài kỹ năng tinh thần như Mị Hoặc, Yêu Nhiếp, Mộng Cảnh...v…v những kỹ năng này chỉ là bước đầu mà thôi, năng lực quỷ dị thật sự sẽ xuất hiện khi Yêu Linh Hồn sủng chân chính cường đại. Một con Yêu Linh hệ bá chủ có thể cường hãn tới mức áp chế một đám Hồn sủng hệ khác.

Yêu Linh hệ Hồn sủng rất khó bắt sống, bởi vì chúng sinh sống phân tán quá rộng, hành tung phiêu hốt, thậm chí còn được Thực Vật giới Hồn sủng bảo vệ.

Nhưng ở trong lãnh thổ Yêu Linh cũng có trường hợp chủng tộc Yêu Linh lưu lạc, những yêu thú lưu lạc này không bị ngăn cách với thế giới, mà luôn di dộng từ vùng này qua vùng khác tìm kiếm mảnh đất mới thích hợp với Yêu Linh. Cứ mỗi khi gặp được khu vực mới, chúng nó sẽ lưu lại một thời gian ngắn để sinh sống và phát triển.

Yêu Linh lưu lạc có năng lực đặc thù là trong thân thể chúng nó có huyết thống Yêu Linh tinh khiết nhất, có thể không ngừng hấp thu linh khí trong trời đất để tăng cường lực lượng mạnh hơn.

Chủng tộc Yêu Linh lưu lạc là trường hợp đặc biệt trong tộc quần này, bởi vì chúng nó rất háo chiến, không thích sống an nhàn. Sở dĩ phải liên tục đi lại tìm kiếm lãnh thổ Yêu Linh mới chỉ là vì lợi ích linh khí một chỗ không đủ cung cấp cho bản năng hiếu chiến, tăng cường thực lực.

Một khi cảm thấy thực lực bắt đầu đình trệ, chúng nó sẽ rời khỏi nơi cũ, bước lên hành trình tìm kiếm địa bàn Yêu Linh.

Hành trình kỳ diệu này rất ít khi được đề cập, Sở Mộ chỉ nghe Sở Thiên Thừa nói qua vài lần mà thôi. Chính hắn cũng không ngờ Dạ Lôi Mộng Thú thuộc về chủng tộc Yêu Linh lưu lạc đó.

Mộng Thú chủng tộc không phải là tộc quần lưu lạc, nhưng tình huống như thế thường xuyên xuất hiện ở trong một vài cá thể. Cho nên Dạ Lôi Mộng Thú lên tiếng tỏ ý mình có thể hấp thu khí tức Yêu Linh nơi này đề cao thực lực, Sở Mộ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

"Hí hí!" Dạ Lôi Mộng Thú khẩn cấp kêu lên.

Chiến lực của Dạ Lôi Mộng Thú có giới hạn, kỹ năng Yêu Linh bởi vì giai đoạn quá thấp nên khó lòng sinh ra hiệu quả. Trong lúc Sở Mộ cần nhất nó chỉ có thể đứng bên cạnh bất lực không giúp được gì.

Yêu Linh Hồn sủng háo chiến không nhiều, nếu trong cơ thể Dạ Lôi Mộng Thú chảy xuôi huyết mạch chủng tộc lưu lạc đã nói rằng nội tâm của nó cũng có uy nghiêm và cao ngạo của riêng mình. Ăn không ngồi chờ, bình thường chỉ làm thú cưỡi không phải là ý nguyện của Dạ Lôi Mộng Thú. Trong lòng nó khát vọng nhất chính là thoải mái chiến đấu giống như Mạc Tà.

Vì vậy lần này tìm được một lãnh địa Yêu Linh khí tức dày đặc, Dạ Lôi Mộng Thú bắt đầu hưng phấn không thôi, muốn lập tức nhảy đến gần ba gốc cây Thương Thiên Cự Mộc thu nạp khí tức Yêu Linh tinh khiết nhất.

"Chúng ta lên!" Sở Mộ và Dạ Lôi Mộng Thú tâm linh tương thông, hiển nhiên có thể hiểu được tâm tình rạo rực của nó. Trên đỉnh Thương Thiên Cự Mộc sẽ không có Hồn sủng cường đại, Dạ Lôi Mộng Thú cứ thế nhẹ nhàng chuyền cành từ từ nhảy lên cao.

Dạ Lôi Mộng Thú dựa vào bóng râm tiến hành đạp không, Thương Thiên Cự Mộc cao to tráng lệ chính là địa phương thích hợp nhất đối với Dạ Lôi Mộng Thú.

"Tê tê tê!"

Một dãy thanh âm kỳ quái bỗng nhiên xuất hiện ở bên tai Sở Mộ, hắn lập tức dùng hồn niệm khóa chặt vị trí phát ra thanh âm.

"Song Đầu Xích Mộc Mãng."

Sở Mộ liền phân biệt vị trí con Hồn sủng đang ẩn núp, ánh mắt tập trung vào một cành cây thật to ở phía xa xa.

Song Đầu Xích Mộc Mãng là cấp chiến tướng Hồn sủng, đẳng cấp chủng tộc cũng không cao. Sở Mộ nhận thấy đầu Song Đầu Xích Mộc Mãng này đã đạt tới bảy đoạn năm giai, thực lực xem như cường đại.

"Dạ, Tử Quang."

Sở Mộ ý thức được bảy đoạn Song Đầu Xích Mộc Mãng chuẩn bị đánh lén, lập tức tiên hạ thủ vi cường trực tiếp ra lệnh cho Dạ Lôi Mộng Thú phát động công kích.

Dạ Lôi Mộng Thú ngẩng đầu lên, trên đỉnh Mộng Giác nhọn hoắc xuất hiện một đạo điện quang màu tím đen, chốc lát sau điện quang dần dần hạ xuống vị trí cổ họng biến thành một luồng năng lượng nồng nặc.

"Rống!" Dạ Lôi Mộng Thú nhắm ngay hướng Song Đầu Xích Mộc Mãng, bắn tia Tử Quang thẳng vào đầu con yêu thủ tưởng mình đã ẩn nấp rất tốt kia.

Tử Quang bay đi với tốc độ cực nhanh, đánh trúng ngay đầu Song Đầu Xích Mộc Mãng hất văng nó ra sau vài thước, rơi thẳng xuống dưới.

Song Đầu Xích Mộc Mãng coi như phản ứng bén nhạy, trong quá trình hạ xuống bỗng nhiên một cái đầu ngóc lên quấn vào cành cây, thân thể dài mười thước vung lên như cây roi mềm dẻo quấn chặt thân cây lần nữa.

"Đừng quản nó, tiếp tục đi lên, nơi này Yêu Linh khí tức nồng như vậy, có lẽ cũng đủ giúp ngươi tăng cường Yêu Linh thuộc tính đạt tới cấp thống lĩnh cao nhất." Sở Mộ nhìn lướt qua Song Đầu Xích Mộc Mãng cách đó năm mươi thước, trực tiếp quay đầu bỏ qua đối thủ. Dù sao lấy Dạ tốc độ Lôi Mộng Thú dư sức bỏ rơi nó lại.

Dạ Lôi Mộng Thú tổng cộng có ba thiên phú là Yêu Linh, Hắc Ám, Lôi Điện. Ở trong ba loại thiên phú thì Yêu Linh thuộc tính miễn cưỡng đến gần cấp bậc thống lĩnh cao cấp nhất. Ám thuộc tính xem như ưu việt, Lôi thuộc tính cũng vậy. Bây giờ Sở Mộ muốn đề cao trọng điểm Yêu Linh thuộc tính với Dạ Lôi Mộng Thú. Tiếp theo mới đến phiên Ám, Lôi thuộc tính.

Nếu như Dạ Lôi Mộng Thú hấp thu linh khí thành công, thiên phú Yêu Linh sẽ đạt tới trình độ thống lĩnh cao nhất. Kỹ năng Yêu Linh hệ cũng có thể tăng cường hiệu quả ba thành.

Trong quá trình đi lên ngọn cây Thương Thiên Cự Mộc gặp phải rất nhiều Hồn sủng cường đại. Sở Mộ để cho Dạ Lôi Mộng Thú cố ý tránh né giảm bớt phiền phức, nếu là yêu thú nhỏ yếu trực tiếp giết qua, hoặc là bảo Mạc Tà dọa lùi.

Đại khái đến lúc hoàng hôn, Dạ Lôi Mộng Thú rốt cuộc nhảy lên đỉnh cây cao nhất.

Sở Mộ đứng ở trên cao dõi mắt nhìn xuống đại địa rộng lớn, cảm giác thu hết mọi thứ vào trong mắt thế này đúng là vô cùng sảng khoái, rung động biến thành gợn sóng dâng trào trong tâm can hắn.

Rừng cây xanh biếc giống như đại dương vô bờ cuộn sóng, phát ra thanh âm xào xạo chạy ra tít ngoài xa.

Trên đường chân trời là hoàng hôn nhàn nhạt, ánh nắng mặt trời đỏ rực nhuộm đỏ một mảnh rừng cây làm cho không gian càng thêm mỹ lệ.

Sở Mộ đã bị cảnh sắc tráng lệ nơi này hấp dẫn, im lặng nhìn trời chiều chìm vào bóng đem, nội tâm bất an lúc trước cũng từ từ giảm bớt.

Hạ Nghiễm Hàn còn đang truy đuổi, tin tưởng rằng không bao lâu nữa sẽ xuất hiện ở chỗ này. Hiện tại Sở Mộ chỉ có cách tăng cường thực lực Dạ Lôi Mộng Thú để gia tăng tỷ lệ sống sót, ngoài ra còn phải lặng lẽ tiến vào khu vực Thương Thiên Cự Mộc có thần thủ hộ, dựa vào cấm địa đặc thù để thoát khỏi Hạ Nghiễm Hàn truy đuổi.

"Hí hí!"

Khi tia nắng cuối cùng biến mất dưới dãy núi xa xa, bóng đêm bắt đầu bao phủ rừng cây.

Màn đêm phủ xuống chính là thởi điểm Dạ Lôi Mộng Thú phát huy thực lực mạnh nhất, nó ngạo nghễ đứng trên tán cây nghênh đón khí tức hắc ám hoàn toàn bao trùm thân thể.

Ban đêm chính là thiên đường của Mộng Thú, ở trong bóng tối Dạ Lôi Mộng Thú có thể dựa vào lực lượng hắc ám tiến hành thu nạp khí tức Yêu Linh nhanh chóng.

Sở Mộ không có quấy rầy Dạ Lôi Mộng Thú tiến hành nghi lễ Yêu Linh truyền thừa. Hắn và Mạc Tà lùi lại khoảng năm mươi thước, im lặng chờ đợi.

Trên cao hiển nhiên là có gió lớn cuồng bạo, không khí áp bách cực lớn khiến cho người ta hô hấp mấy phần khó khăn. Chẳng qua là chung quanh Dạ Lôi Mộng Thú chỉ có mỗi khí tức Yêu Linh khống chế, trong phương viên một trăm thước quanh đó hoàn toàn không có bất kỳ khí lưu dao động nào.

Linh khí ở trạng thái vô hình, Sở Mộ không biết Dạ Lôi Mộng Thú đến tột cùng sẽ thu nạp bao nhiêu năng lượng linh khí Yêu Linh. Thế nhưng Sở Mộ có thể cảm giác được trong lúc Dạ Lôi Mộng Thú tiến hành nghi lễ truyền thừa, hồn niệm của hắn cũng từ từ tăng trưởng.

Một khi thực lực Hồn sủng tăng cường trên phạm vi lớn, lực lượng tinh thần của Hồn sủng sư cũng được thăng hoa. Lúc này Dạ Lôi Mộng Thú tăng cường thực lực gần giống với tình huống Mạc Tà chủng tộc dị biến, giúp cho Sở Mộ cảm giác hồn niệm của mình tăng cường lên vài phần trong quãng thời gian rất ngắn.

Bởi vì Mạc Tà dị biến nên Sở Mộ trực tiếp bước vào cấp bậc chín niệm Hồn Sư, hơn nữa mơ hồ va chạm đến lĩnh vực Hồn Chủ. Nếu như Sở Mộ có thể đạt tới Hồn Chủ, triệu hồi ra sáu đoạn chín giai quân chủ Bạch Yểm Ma chiến đấu thì tình thế nguy hiểm hiện tại cũng được hóa giải.

Sở Mộ bây giờ đã ở trong địa bàn của thần thủ hộ Yêu Linh, nếu tám đoạn Hồn sủng cấp quân chủ xuất hiện ở nơi này, cho dù là Hạ Nghiễm Hàn cũng phải sợ hãi bảy phần, không thể nào cả gan triệu hoán ra chủ sủng mạnh nhất.

Một khi chủ sủng của Hạ Nghiễm Hàn bị hạn chế, Sở Mộ dựa vào Mạc Tà cường đại và lực lượng Bạch Yểm Ma cũng có thể liều mạng với Hạ Nghiễm Hàn một trận, cùng lắm thì hai bên cùng chết. Cho nên đột phá cảnh giới Hồn Chủ chính là mấu chốt nhất để giải trừ nguy cơ lần này.

"Xào xạc!"

Trong khi hồn niệm Sở Mộ từ từ tăng trưởng, một thanh âm cành lá xôn xao truyền ra.

"Mạc Tà."

Sở Mộ đã sớm chuẩn bị đề phòng Hồn sủng cường đại ẩn núp trong tán cây, vừa mới nhận thấy tình hình không tầm thường liền bảo Mạc Tà chuẩn bị chiến đấu.

Trên người Mạc Tà lập tức bốc cháy Song Miện Diễm nóng rực, tia sáng hỏa diễm trong nháy mắt chiếu sáng đêm tối, không gian vài trăm thước cũng bị khí tức Mạc Tà bao phủ.

Không cần Sở Mộ chỉ huy, Mạc Tà khẽ cúi người xuống tụ lực, sau đó nhanh chóng lao tới vị trí con Hồn sủng đang ẩn núp trong tán cây.

"Tám đoạn Quan Huyết Đằng cấp thống lĩnh." Lát sau Sở Mộ đã phát hiện hình dạng của con Hồn sủng kia, sắc mặt trở nên ngưng trọng mấy phần.

Thực Vật giới Hồn sủng cấp thống lĩnh, thực lực tám đoạn hai giai. Nếu không có Hồn sủng Hỏa thuộc tính khắc chế, ở trên chiến trường chính là tồn tại kinh khủng cơ hồ bất bại, cho dù là phòng ngự, tiến công hay khống chế, tám đoạn Đằng hệ Hồn sủng cấp thống lĩnh đều có năng lực cường hãn nhất. Có thể nói một con Thực Vật giới Hồn sủng cường đại ở trong đoàn chiến phát huy ra tác dụng lớn nhất, kỹ năng đồng thời buông thả và sinh mệnh lực cường đại là lợi thế không có hệ nào sánh bằng.

Sở Mộ ý thức được con Hồn sủng cấp thống lĩnh này rất có thể là thần thủ hộ của Thương Thiên Cự Mộc, thực lực mạnh mẽ vô song. Vì thế hắn không hề tiếc kiệm hồn lực của mình, vừa bắt đầu đã niệm chú ngữ thi triển kỹ năng.

Con ngươi Sở Mộ bắt đầu biến hóa, dần dần lưu chuyển thành màu đỏ sáng chói cực kỳ bắt mắt ở trong đêm tối.

"Huyết Đồng Cuồng."

Ngay sau đó, tia sáng màu đỏ rực bay về phía Mạc Tà, bộ lông trắng dần dần bao phủ lên một tầng huyết quang quỷ dị, tạo thành chiến giáp mỹ lệ bảo vệ thân thể nó.

Mạc Tà đã buông thả khí tức Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ vô cùng cuồng bạo, cộng thêm hiệu quả Huyết Đồng Cuồng lại càng mạnh mẽ không gì sánh nổi, có thể nói Mạc Tà lúc này đã là một con Hồn sủng cấp quân chủ chân chính.

Thực lực Mạc Tà là sáu đoạn năm giai, nhờ có hiệu quả Huyết Đồng Cuồng có thể tăng cường năm giai coi như là tiếp cận tầng thứ sáu đoạn đỉnh phong, lực lượng thực sự chỉ thua bảy đoạn chút ít.

Nếu như dùng trình độ này đối kháng với tám đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh, cho dù Mạc Tà có lực chiến đấu sánh ngang quân chủ cũng bị vây vào hoàn cảnh xấu, may mà thuộc tính Song Miện Diễm chiếm cứ ưu thế rất lớn.

"Cửu Vĩ Viêm."

"Ngao ô ô!"

Mạc Tà huy động chín cái đuôi biến thành hình quạt, phía trên đó nhanh chóng bốc cháy Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm, hiệu quả Song Miện Diễm cực nóng lập tức phát huy bám vào Cửu Vĩ chuẩn bị cho một đợt công kích sắc bén.

Chín cái đuôi lửa phất lên, nhất thời sóng lửa cuồn cuộn ập tới bao phủ toàn thân Quan Huyết Đằng.

Thương Thiên Cực Mộc là tồn tại vô cùng đặc thù, Mạc Tà thả ra hỏa diễm cũng không thể lan tràn trên tán cây, cho nên uy lực không thể bạo phát như dự tính. Cấp thống lĩnh Quan Huyết Đằng rõ ràng là sợ hãi Hỏa Viêm cường đại, trong lúc bối rối khống chế dây leo nhanh chóng bện thành một tấm lưới đỏ sẫm ngăn cản sóng lửa.

Đằng hệ phòng ngự vô cùng hiệu quả đối với phần lớn Thú hệ Hồn sủng, nhưng gặp kỹ năng Hỏa hệ lại không có tác dụng. Cửu Vĩ Viêm vừa chạm vào đã thiêu đốt Quan Huyết Đằng phòng ngự thành tro bụi, cuối cùng bám vào thân thể Quan Huyết Đằng mặc sức bốc cháy.

Song Miện Diễm chính là Hỏa hệ kết tinh vô cùng kinh khủng, nhất là một trong hai loại hỏa diễm còn có Huyết Viêm trực tiếp xuyên thấu qua lớp da thiêu đốt máu huyết.

Bên trong thân thể Quan Huyết Đằng chảy xuôi dòng máu đậm đặc đó là sinh mệnh lực giúp cho Quan Huyết Đằng phòng ngự cường hãn, lực công kích càng thêm hung hiểm. Chỉ có điều vận khí của nó đúng là xui xẻo, còn chưa đánh đã bị Mạc Tà buông thả Huyết Viêm khắc chế gắt gao.

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà cao ngạo tru lên thật lớn.

Bóng đêm càng lúc càng sâu, càng lúc càng tối, một vầng trăng sáng treo lơ lửng trên bầu trời đêm, ánh sáng bàng bạc nhẹ nhàng phủ lên tán cây.

Tám đoạn hai giai Quan Huyết Đằng mặc dù mạnh mẽ vô song, nhưng thuộc tính lại bị Mạc Tà hoàn toàn khắc chế, khi ánh trăng rơi lên trên người Mạc Tà lập tức gia tăng thực lực trên phạm vi lớn. Tám đoạn hai giai Quan Huyết Đằng vẫn không thể tránh khỏi Huyễn Ảnh Miện Diễm Trảo.

Bốn vết cào xẹt qua nhanh như chớp, thân thể Quan Huyết Đằng đã bị Mạc Tà xé rách tan nát.

"Không được sử dụng hỏa diễm." Trong lúc Mạc Tà theo thói quen chuẩn bị đốt cháy địch nhân không còn một mống, Sở Mộ bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở Mạc Tà.

Mạc Tà phản ứng rất mau, lập tức khống chế Song Miện Diễm bám trên người Quan Huyết Đằng giảm bớt uy lực.

"Ô ô ô!"

Mạc Tà đạp lên trên thi thể Quan Huyết Đằng, ánh mắt nhìn vào Sở Mộ có chút nghi hoặc.

Đọc truyện chữ Full