Một khi chiến đấu vì danh vọng không còn bao nhiêu hứng thú, lúc đó những trận đổ chiến sẽ thường xuyên xuất hiện.
(đổ chiến: chiến đấu có cá cược.)
Vật phẩm đánh cuộc rất đa dạng, song phương có thể lấy ra bất kỳ đồ vật gì mà bên kia đồng ý, hoặc dứt khoát sử dụng kim tệ áp giá. Sau đó song phương tiến hành chiến đấu, người thắng sẽ lấy hết.
"Không dám?" Sở Mộ thấy Sở Gia chần chờ mãi không dám đáp ứng, lập tức lên tiếng khích tướng.
Nếu là ở chỗ khác, Sở Mộ sẽ bảo Mạc Tà đánh một trảo giết rớt hắn luôn cho tiện. Nhưng nơi này là Đại Sở thế gia, Sở Mộ hiển nhiên phải ẩn giấu một chút, tránh khỏi chọc giận mấy lão già khó tính thì phiền phức to lắm.
Cấp năm hồn giáp tản ra quang mang màu lam nhạt, Sở Tiêm đứng bên cạnh nhìn thấy Sở Mộ tiện tay ném ra một cái hồn giáp quý giá như vậy cũng kinh ngạc không nói nên lời.
"Sở Mộ, không được vọng động, không phải là đại sự gì hết, để ta giải quyết là được rồi." Sở Tiêm biết Sở Mộ muốn bảo vệ chính mình, lập tức lên tiếng ngăn cản Sở Mộ.
"Nực cười, loại người phế vật như ngươi, Sở Gia ta vốn không thèm đặt vào trong mắt, đổ chiến thì đổ chiến." Sở Gia cười lạnh nói.
Thật ra Sở Gia hơi kiêng kỵ đối với Dạ Lôi Mộng Thú của Sở Mộ, nhưng mà ba con Hồn sủng cùng triệu hoán vẫn có thể giải quyết Dạ Lôi Mộng Thú rất nhanh.
Sở Gia không phải là người thích giảng đạo lý, sau khi biết nam tử trước mắt là đệ đệ Sở Tiêm. Sở Gia liền suy đoán Sở Mộ chỉ là một nhận vật đi ra tòa thành bình thường, căn bản chưa từng tiếp xúc với những thế lực lớn. Vì thế người này cho rằng mình rất lợi hại, đi tới Đại Sở thế gia cũng dám lớn lối. Cho nên Sở Mộ vọng động đề ra phương thức chiến đấu kiểu này, Sở Gia không có cảm giác đối phương đang định nhục mạ mình, mà hắn nghĩ cái tên tự cao tự đại kia muốn dâng bảo vật lên cho hắn. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
"Sở Mộ..." Sở Tiêm hiện tại rất lo lắng. Nàng còn chưa hiểu rõ thực lực Sở Mộ bây giờ như thế nào, chỉ suy nghĩ tìm cách hóa giải tình huống này, để Sở Mộ không bị phiền toái quấn thân.
Coi như là bảy đoạn một giai Dạ Lôi Mộng Thú chưa chắc là đối thủ Sở Gia, đổ chiến kiểu này quả thực là tự giác ném cấp năm hồn giáp cho Sở Gia rồi.
"Ngươi đi qua một bên, tránh xa chút, coi chừng bị thương." Sở Mộ cắt ngang lời nàng, sự thật sẽ chiến thắng hùng biện thôi.
Sở Tiêm thấy ánh mắt Sở Mộ vô cùng tự tin, trong lúc nhất thời vừa lo lắng bất an vừa cảm động trong lòng, cứ lúng túng mãi không biết nên làm gì cho tốt.
"Đừng lãng phí thời gian, bắt đầu đi." Sở Mộ hờ hững nói.
"Hắc hắc, cấp năm hồn giáp thuộc về ta." Sở Gia nở nụ cười vui vẻ, lập tức niệm chú ngữ triệu hoán Hồn sủng thứ ba ra ngoài.
Lúc trước Sở Gia chiến đấu với Sở Tiêm đã gọi ra hai con Hồn sủng, theo thứ tự là bảy đoạn tám giai Phong Bạo Tinh Linh cấp chiến tướng và bảy đoạn ba giai Viêm Điểu cấp thống lĩnh.
Chú ngữ niệm lên, Sở Gia không có ý định ẩn dấu thực lực, trực tiếp triệu hồi ra chủ sủng mạnh nhất của mình, bảy đoạn hai giai Quang Minh Giác Thú.
Sở Mộ quét mắt qua một lượt, ba con Hồn sủng này phẩm chất không tệ. Nhưng Sở Mộ có thể đoán được mấy con Hồn sủng này chưa có trải qua linh vật cường hóa, chỉ có giai đoạn khá cao mà thôi, đơn khống là đủ xử lý hết bọn chúng.
Sở Mộ chậm rãi niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng, lần này không có dùng đến Mạc Tà, mà là Băng Không Tinh Linh vừa trải qua 600 vạn kim tệ cường hóa. Hắn tranh thủ cơ hội này xem thử tiến cảnh của Băng Không Tinh Linh lên tới trình độ nào.
Băng Không Tinh Linh lúc còn sáu đoạn ba giai đã có năng lực khống chế ma pháp Băng hệ tạo thành thương tổn cho bảy đoạn cấp thống lĩnh. Hôm nay đã có Huyền Tinh, cường hóa Băng thuộc tính đạt đến đỉnh phong, lực chiến đấu coi như là xếp hạng thứ ba trong đám Hồn sủng của Sở Mộ.
"Sở Mộ, chẳng lẽ ngươi không dùng Dạ Lôi Mộng Thú chiến đấu?" Sở Tiêm kinh ngạc hỏi Sở Mộ.
Trên người Dạ Lôi Mộng Thú thả ra khí tức Hắc Ám và Yêu Linh vô cùng nồng đậm, Sở Tiêm tin tưởng Sở Mộ chính là vì Dạ Lôi Mộng Thú thiên phú bất phàm này. Thế mà Sở Mộ lại không có ý định cho Mộng Thú chiến đấu.
Sở Mộ cười cười không nói, tập trung lực chú ý vào ba con Hồn sủng của Sở Gia.
"Băng Không Tinh Linh đã cường hóa? Đúng là buồn cười quá đi, sáu đoạn bảy giai, Hồn sủng như vậy còn dám dõng dạc xưng tên, ếch ngồi đáy giếng vẫn là ếch ngồi đáy giếng. Để ta dạy người thế nào là cường giả chân chính." Sở Gia nhìn thấy Sở Mộ triệu hoán ra sáu đoạn bảy giai Băng Không Tinh Linh sau, trên mặt lại càng lộ vẻ khinh miệt không hề che giấu.
Sở Gia có một đầu bảy đoạn tám giai Phong Bạo Tinh Linh cùng cấp bậc với Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh, thực lực lại cao hơn một đoạn. Sở Gia thật sự không hiểu nổi người này tại sao còn không đầu hàng? Hay là đầu óc hắn có vấn đề.
"Chuẩn bị xong, bắt đầu đi." Sở Mộ thản nhiên nói.
"Chỉ một phút là giải quyết ngươi." Sở Gia cười cười đùa giỡn, lập tức ra lệnh cho bảy giai hai đoạn Quang Minh Giác Thú thi triển kỹ năng, lao thẳng về phía Băng Không Tinh Linh.
"Ngưng, Băng Không Vũ."
"Đinh!"
Băng Không Tinh Linh đã trải qua Hàn Đàm Tuyền cường hóa hiệu quả rất tốt, tốc độ niệm chú ngữ nhanh hơn trước rất nhiều. Cho dù là kỹ năng cao cấp Băng Không Vũ cũng hoàn thành trong nháy mắt.
Hàn Băng mù mịt lan tràn ra xung quanh, vô số Băng Hoa bất chợt nở rộ dưới bầu trời đêm lóe lên hàn quang sắc lạnh, sau đó toàn bộ công kích đều nhắm tới thân thể Quang Minh Giác Thú.
"Hừ hừ, chỉ chút ít Băng Hoa làm sao thương tổn nổi Hồn sủng của ta." Sở Gia cười nói, hiển nhiên là tự tin với thực lực Quang Minh Giác Thú. Quả nhiên Băng Không Vũ chỉ tạo thành một chút trở ngại đối với Quang Minh Giác Thú, kỹ năng Băng hệ không làm cho nó hao tốn quá nhiều thời gian.
Trong lúc Quang Minh Giác Thú bị Băng Không Vũ công kích, Sở Gia đã lệnh cho bảy đoạn ba giai Viêm Điểu bay lên trời, buông thả kỹ năng Hỏa hệ xuống đầu Băng Không Tinh Linh.
Phong Bạo Tinh Linh đã hoàn thành chú ngữ, nhất thời một đạo Cụ Phong mãnh liệt hiện ra thổi quét về phía Băng Không Tinh Linh của Sở Mộ.
Đồng thời Viêm Điểu cũng hoàn thành kỹ năng Phần Hỏa, hai cánh sải rộng ra nhất thời một mảng hỏa diễm đỏ bừng rơi xuống đúng lúc bị Cụ Phong cuốn vào trong.
"Vù vù vù vù!"
"Phừng phừng!"
Hai kỹ năng dung hợp tạo thành Liệt Diễm Cụ Phong uy lực mạnh hơn gấp bội, từng đợt gió nóng hừng hực thổi tạt vào mặt đau rát.
"Kỹ năng tổ hợp, Sở Mộ, phải cẩn thận đó."
Sở Tiêm thấy thế liền lo lắng nhìn sang Sở Mộ.
Kỹ năng tổ hợp làm cho uy lực đề cao trong nháy mắt, Viêm Điểu và Phong Bạo Tinh Linh cùng nhau thi triển chắc chắn có uy lực vượt qua cấp bảy, cơ hồ giết ngay lập tức tất cả những bảy đoạn Hồn sủng cấp chiến tướng trở xuống.
"Ngưng, Băng Thứ."
Đối mặt Liệt Diễm Cụ Phong cuồng bạo như thế, Sở Mộ vẫn bình tĩnh dị thường.
"Vù vù vù vù!"
Chỉ còn vài thước nữa là Băng Không Tinh Linh sẽ bị biển lửa thôn phệ.
Nhìn thấy một màn này, nội tâm Sở Tiêm căng như dây đàn, ở khoảng cách này Băng Không Tinh Linh không thể nào né tránh, nhất định sẽ bị gió lốc hỏa diễm cuồng bạo cắn nuốt. Một khi bị vây khốn trong đó, cho dù không chết cũng sẽ bị Quang Minh Giác Thú chạy tới đánh một kích trí mạng, chiến đấu sẽ lập tức kết thúc.
Khi Sở Tiêm đã dự đoán ra kết cục bi thảm, phía dưới Băng Không Tinh Linh bỗng nhiên xuất hiện một đạo Băng Thứ, đâm nghiêng hướng lên trời nhanh chóng đưa Băng Không Tinh Linh bay lên thật cao.
Gió lốc bao phủ cũng chỉ tới độ cao hai mươi thước, Băng Thứ đưa Băng Không Tinh Linh lên vị trí cao hai mươi thước liền bị gió lốc hỏa diễm phá hủy. Còn Băng Không Tinh Linh lại nhẹ nhàng trôi nổi phía trên đó, không chỉ tránh thoát Liệt Diễm Cụ Phong, mà Quang Minh Giác Thú cũng mất đi mục tiêu công kích.
"Trực tiếp công kích bản thân hắn." Sở Gia thấy Sở Mộ đã hoàn toàn bại lộ trước mặt Quang Minh Giác Thú, lập tức ra lệnh cho Quang Minh Giác Thú nhào tới công kích Sở Mộ.
"Đinh!"
Chú ngữ hoàn thành trong chớp mắt, từng đạo Băng Tường nhanh chóng xuất hiện ở trên mặt đất, phong kín con đường giữa Quang Minh Giác Thú và Sở Mộ, khiến cho Quang Minh Giác Thú nhất thời loay hoay tại chỗ.
"Ầm!"
Cái sừng trên đầu Quang Minh Giác Thú có lực phá hoại rất mạnh, có thể đánh nát phần lớn vật thể cứng rắn. Chẳng qua là Sở Mộ - Băng Không Tinh Linh đã nắm giữ Huyền Tinh kiên cố hơn. Mặc dù độ dày Băng Tường không có gia tăng, nhưng mà hiệu quả Huyền Tinh giúp cho Băng Tường phòng ngự mạnh hơn rất nhiều. Cho dù là lực lượng cấp bảy cũng phải liên tục công kích mấy lần mới có thể phá hủy.
Băng Không Tinh Linh buông thả kỹ năng Băng Tường gần như là thuấn phát, vừa mới hoàn thành tức niệm chú ngữ Băng Kiếm trận.
Tốc độ Băng Không Tinh Linh ngâm tụng chú ngữ vượt xa Viêm Điểu và Phong Bạo Tinh Linh của Sở Gia. Từng đợt hàn khí rét lạnh bắt đầu phóng ra tràn ngập chiến trường.
Vô số điểm Huyền Tinh lấp lánh lơ lửng chung quanh thân thể Băng Không Tinh Linh, sau đó chúng nó dần dần tụ lại biến thành Băng Kiếm khổng lồ.
Hai mươi thanh Băng Kiếm, mỗi một thanh dài gần tám thước, khí thế bàng bạc, tỏa ra hàn quang sắc bén làm chấn kinh lòng người.
Băng Kiếm trận vừa mới xuất hiện, Sở Tiêm và Sở Gia đồng thời trợn mắt nhìn lên, bộ dạng không thể nào tin nổi chuyện này.
Từ trên khí thế thì kỹ năng Băng hệ này hoàn toàn không kém cấp bảy đỉnh phong rồi.
"Đinh!"
Băng Không Tinh Linh kêu lên một tiếng, nhất thời hai mươi thanh Băng Kiếm nhắm ngay Viêm Điểu, hàn khí trùng trùng lạnh lẽo kinh khủng. Ngay sau đó, tất cả Băng Kiếm cực lớn cùng nhau bắn thẳng tới Viêm Điểu, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
Mặc dù mảy đoạn ba giai Viêm Điểu cũng đã lĩnh ngộ kỹ xảo né tránh tinh diệu, nhưng mà cảnh giới không bằng Mạc Tà của Sở Mộ. Huống chi năng lực Băng Không Tinh Linh vi khống cũng không thấp, trong số hai mươi thanh Băng Kiếm có tới mười lăm thanh đánh trúng Viêm Điểu.
"Ầm ầm ầm!"
"Xẹt xẹt xẹt ~~~!"
Huyền Tinh nhờ hiệu quả Hàn Đàm Tuyền cường hóa nên lực sát thương mỗi thanh Băng Kiếm tăng thêm năm thành, uy lực của Băng Kiếm trận lên tới cấp bảy đỉnh phong. Cộng thêm thuộc tính khắc chế Viêm Điểu, kèm theo từng tiếng nổ tung và cắt xé rợn người, Viêm Điểu bị lực chấn động đánh rớt xuống đất, hỏa diễm trên người bị dập tắt hơn phân nửa.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 248: Băng Không Tinh Linh bá đạo
Chương 248: Băng Không Tinh Linh bá đạo