DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 274: Hiểm cảnh hoàn sinh

"Mạc Tà, Ma Đồng Yêu Nhiếp."

Tinh thần lực Mạc Tà còn rất đầy đủ, từ trong con ngươi trắng bạc thả ra tinh thần dao động cường đại hợp lực với hồn niệm Sở Mộ phóng tới hai con bảy đoạn Lục Dực Thiên Ma Trùng.

Ánh mắt hai con Lục Dực Thiên Ma Trùng lập tức mơ hồ, sáu cái cánh đột nhiên xoay ngược lại chém chết mấy con Thiên Ma Trùng nhỏ hơn vừa mới bay tới gần.

"Để con hồ ly khống chế Lục Dực Thiên Ma Trùng dùng gai xương cánh tấn công phía sau lưng Thiên Ma Trùng quân chủ, đó là nơi Bát Dực Thiên Ma Trùng phòng ngự yếu nhất." Bỗng nhiên Sở Mộ nghe thấy thanh âm Ly lão nhi nhắc nhở từ đâu đó truyền tới.

Sở Mộ nhìn lướt qua một vòng liền phát hiện Ly lão nhi đang núp đằng sau một góc khuất, cũng không còn thời gian tự hỏi tại sao lão có thể chạy ra khỏi không gian giới chỉ, lập tức bảo Mạc Tà làm theo lời Ly lão nhi.

Trong mắt Bát Dực Thiên Ma Trùng bây giờ chỉ còn lại Sở Mộ và Mạc Tà làm cho nó phẫn nộ, vốn đang dốc toàn lực đuổi theo đâu có ngờ tới hai con Lục Dực Thiên Ma Trùng đồng tộc đã bị Mạc Tà khống chế.

Hai con Lục Dực Thiên Ma Trùng lựa thế xông tới, đồng thời chỉa cánh gai xương nhọn hoắc dính đầy nọc độc hung hăng đâm vào lưng Bát Dực Thiên Ma Trùng.

Đa số Hồn sủng có tính miễn dịch đối với độc tính của đồng tộc, Thiên Ma Trùng lại là chủng tộc nằm ngoài số đó. Lục Dực Thiên Ma Trùng dùng gai xương đâm vào người chín đoạn quân chủ lập tức lan tràn nọc độc ra khắp thân thể nó.

"Gào!"

Bát Dực Thiên Ma Trùng gào lên thống khổ, bốn cánh tay giơ ra nắm lấy hai con Lục Dực Thiên Ma Trùng cả gan mạo phạm kia, tức giận gầm một tiếng vận lực xé nát hai con bảy đoạn Lục Dực Thiên Ma Trùng, nhất thời máu thịt bay ngang, ruột gan nội tạng văng tung tóe cực kỳ ghê tởm.

"Nọc độc Thiên Ma Trùng sẽ làm cho nó giảm lực phòng ngự xuống rất thấp, khẳng định là thấp hơn cấp chín, sinh mệnh lực cũng suy giảm vài phần. Thế nhưng, nếu trốn được thì tốt hơn." Thanh âm Ly lão nhi lại truyền tới, ngay sau đó phía trên thạch thất bỗng có một cái bóng trắng nho nhỏ vụt qua, tốc độ còn nhanh hơn Mạc Tà mấy lần, thoáng cái đã mất hút ra sau vách núi.

Sở Mộ bây giờ không có thời gian để ý lão gia hỏa này, nhìn thấy quân đoàn Thiên Ma Trùng ở trên trời càng lúc càng nhiều, rồi lại ngó chừng chín đoạn quân chủ đang nhanh chóng bay về phía mình.

Vị trí hắn đang đứng còn không tới năm mươi thước là tiến vào cửa nhỏ thạch thất kia, chỉ cần chạy tới đó, nhảy xuống lối đi nhỏ hẹp khẳng định sẽ có thể an toàn rồi. Nhưng mà cả ngàn con Thiên Ma Trùng cấp thống lĩnh đang lao xuống với tốc độ chóng mặt, tính toán thời gian sợ rằng không kịp, một khi chậm trễ thì hắn sẽ phải đối mặt gần với cả ngàn Thiên Ma Trùng và một con chín đoạn quân chủ.

Sở Mộ chắc chắn phải chết, không thể nghi ngờ gì nữa.

Rơi vào tình huống sinh tử tồn vong, Sở Mộ cố gắng giữ vững trấn định suy nghĩ đối sách, chốc lát sau Sở Mộ nhắm hai mắt lại niệm chú ngữ.

"Mạc Tà, Thiên Diễm Lễ." Sở Mộ kiên định nói với Mạc Tà.

Chỉ một giây sau, cặp mắt hắn mạnh mẽ mở ra, nhất thời Bạch Mị ma diễm từ trong thân thể hắn trào ra hừng hực.

Khí tức cuồng bạo kinh khủng khuếch tán ra ngoài xa, bao phủ không gian trăm thước trong nháy mắt, giống như vô số lưỡi dao sắc bén đâm vào thân thể Thiên Ma Trùng, hỏa diễm không ngừng thiêu đốt linh hồn chúng nó.

Hai tay Sở Mộ giơ cao lên trời, đầu tóc đen nhánh hiện lên một tầng ma diễm trong suốt tung bay trong gió. Vào giờ phút này hắn đã biến thành một vị ma vương đúng nghĩa, nắm trong tay lực lượng tà ác chí cực.

"Ngao ô ô ô!"

Mạc Tà ngẩng đầu lên gào thét một tràng dài, Yêu Hỏa Tà Diễm và Huyết Viêm cùng lúc bốc cháy, năng lượng cực nóng dung hợp với ma diễm trên người Sở Mộ tạo thành biển lửa ba màu chiếu sáng màn đêm.

"Song Miện Diễm - Thiên Diễm Lễ."

Hiệu quả Song Miện Diễm giúp cho kỹ năng Thiên Diễm Lễ cấp bảy tăng cường lên tới uy lực cấp tám, khí tức hỏa diễm cường đại lập tức đẩy lùi toàn bộ Thiên Ma Trùng dạt về phía sau.

"Bạch Mị ma diễm - Thiên Diễm Lễ."

Bạch Yểm Ma cũng có kỹ năng Thiên Diễm Lễ, sau khi Sở Mộ hóa thân thành Bán Ma được truyền thừa tất cả năng lực của Bạch Yểm Ma. Hơn nữa dung hợp với hồn niệm của cấp bậc Hồn Chủ sẽ có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn.

Bảy đoạn chín giai Bán Ma sử dụng Bạch Mị ma diễm thi triển Thiên Diễm Lễ uy lực lại càng gia tăng kinh khủng. Bạn đang đọc truyện được copy tại

Trong lúc Mạc Tà thúc đẩy ngọn lửa Thiên Diễm Lễ dâng lên bao phủ lên đám mây Thiên Ma Trùng đông nghìn nghịt, Bạch Mị ma diễm biến ảo Thiên Diễm Lễ cũng đồng thời hạ xuống dung hợp với biển lửa của Mạc Tà vô cùng kín kẽ.

"Sủng Mị - Thiên Diễm Lễ."

Bản thân Sở Mộ còn là Hồn sủng sư, lực lượng của nhân loại cũng không bị trạng thái Bán Ma đồng hóa. Lúc này trong cơ thể Sở Mộ vẫn còn dư thừa khá nhiều hồn lực, chỉ cần có hồn lực thì Sở Mộ sẽ có thể thi triển ra hồn kỹ Sủng Mị buông thả đạo Thiên Diễm Lễ thứ ba.

Sở Mộ sử dụng hồn kỹ Sủng Mị diễn hóa thành Thiên Diễm Lễ uy lực tương đương với trạng thái Bán Ma, trong nháy mắt vòng tròn lửa thứ ba từ từ ngưng tụ, dung nhập với hai đạo lúc trước, cả ba bắt đầu kết hợp ở chung một chỗ tạo thành kỹ năng mới có sức mạnh cực kỳ kinh khủng.

Ba đạo Hỏa Hoàn tỏa ra ánh sáng chói mắt, giống như là ba ngôi sao băng bay tà tà về phía đám mây Thiên Ma Trùng.

"Uỳnh!"

Đám mây đen khẽ ngừng lại trong chốc lát, bất chợt một tiếng nổ rung trời bộc phát rồi biến mất, không gian trên đỉnh Sở sơn trở lại yên tĩnh như trước, bốn phía hoàn toàn vắng lặng.

"Ùng ùng ùng ~!"

Ngay sau đó là hàng loạt thanh âm như sấm động truyền đi khắp sơn mạch, vách núi bằng nham thạch cứng rắn dần dần nứt nẻ, trầm xuống. Khối kiến trúc đồ sộ trên mặt đất chấn động kịch liệt, vô số vết nứt kinh người lan tràn ra xa như mạng nhện.

"Vù vù vù vù vù vù ~~~!"

Chỉ vài giây sau, ba con Hỏa Long khổng lồ từ trong đám mây Thiên Ma Trùng đột nhiên bay thẳng lên cao, cất tiếng gầm vang động trời xanh.

Vô số Thiên Ma Trùng dày đặc đông như kiến cỏ hốt hoảng bay lượn qua lại tìm chỗ né tránh biển lửa tàn bạo, ba con Hỏa Long kéo theo hỏa diễm với nhiệt lực nóng bỏng tùy ý xuyên phá đám mây đen kia. Trong lúc nhất thời Bát Dực Thiên Ma Trùng và tộc quần Thiên Ma Trùng đều bị biển lửa điên cuồng thôn phệ.

Không gian cũng bị đốt cháy mờ mờ ảo ảo, kỹ năng Hỏa hệ uy lực cấp chín có thể nói là lực lượng có thể hủy thiên diệt địa, tộc quần Thiên Ma Trùng chỉ đau khổ bay lượn trốn tránh nhưng không có một con Hồn sủng nào có khả năng chống chọi lại nổi.

Ba con Hỏa Long kéo theo luồng lửa ba màu, ma diễm trắng xóa, hỏa diễm đỏ rực, huyết diễm màu máu bộc phát uy lực oanh động ngọn núi Sở sơn. Biển lửa hừng hực nhanh chóng thôn phệ hàng ngàn con Thiên Ma Trùng tụ thành mây đen, giải khai hết thảy hắc ám mang bầu trời đầy sao lấp lánh trở lại với thế giới bình thường.

Ngọn lửa Thiên Diễm Lễ có hiệu quả lây lan và thiêu đốt cực kỳ cường đại, ngàn con Thiên Ma Trùng tụ tập ở chung một chỗ mặc kệ vùng vẫy thế nào cũng bị đốt cháy thành tro bụi, thậm chí còn đẩy ngọn lửa dính sang những con khác làm cho cả tộc quần sôi trào lên, hốt hoảng tản ra bốn phương tám hướng.

Phạm vi Hỏa Long công kích cũng không rộng, không có cách nào hoàn toàn bao trùm hết ngàn vạn con Thiên Ma Trùng, nhưng nhờ có những con Thiên Ma Trùng kinh hoảng chạy trốn dẫn theo ngọn lửa Thiên Diễm Lễ kéo dài ra các khu vực khác. Vì thế tốc độ hỏa diễm lan tràn nhanh hơn, phạm vi bao trùm càng lúc càng lớn, mỗi lúc một nhiều Thiên Ma Trùng bị lây dính hỏa diễm kinh khủng này.

Mùi thịt cháy khét lẹt và mùi máu tanh nồng tràn ngập trong không khí, ánh lửa bập bùng chiếu lên khuôn mặt có phần tái nhợt của Sở Mộ.

Sở Mộ đứng ở gần bức tường thạch thất, dưới chân hắn là từng đống thi thể Thiên Ma Trùng từ trên không trung rơi xuống như mưa, có đầu, có cánh, có răng, nhưng không bao giờ có một thi thể nào hoàn chỉnh.

Lúc đầu là vài ba con, hàng chục con, trăm con Thiên Ma Trùng tử vong.

Chốc lát sau đã có càng lúc càng nhiều thi thể lần lượt rơi xuống, không gian chung quanh thạch thất và vách núi nhất thời trống rỗng không còn một bóng dáng Thiên Ma Trùng nào, nơi này chỉ còn lại mùi hôi thối nồng nặc phát ra từ thi thể chết đi của chúng nó.

Một đàn Thiên Ma Trùng gần ngàn con đều bị một kỹ năng duy nhất đốt cháy thi thể nám đen bi thảm chết đi, thậm chí còn đang tiếp tục gặt hái tính mạng. Cảnh tượng cỡ này rung động tới mức nào đây? Có lẽ ngay cả Sở Mộ cũng không nghĩ tới Thiên Diễm Lễ cấp chín lại có hiệu quả điên cuồng thế này. Triệt để xử lý cả đàn Thiên Ma Trùng trong thời gian cực ngắn.

"Ầm!"

Bỗng nhiên, một cỗ thân thể to lớn đập xuống vị trí cách thạch thất vài chục thước, chấn động nặng nề làm bốc lên một trận khói bụi cuồn cuộn.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn xuyên qua đống xác chết hỗn loạn liền kinh ngạc phát hiện thì ra đó là chín đoạn quân chủ Bát Dực Thiên Ma Trùng.

Bát Dực Thiên Ma Trùng bị độc tính xâm nhập thân thể nên lực phòng ngự hạ xuống thấp hơn cấp chín. Sở Mộ đúng lúc buông thả kỹ năng Thiên Diễm Lễ mạnh hơn cấp chín vài lần, lại chủ yếu thi triển về phía con chín đoạn quân chủ này. Nhưng Sở Mộ không có dự liệu được cái con chín đoạn Thiên Ma Trùng cấp quân chủ này lại bị Thiên Diễm Lễ thiêu đốt thương tổn ghê gớm như vậy.

"Thiếu chủ, mau trốn đi, ngài làm như vậy sẽ hấp dẫn toàn bộ Thiên Ma Trùng đại quân tới đây, ngài mau nhìn..." Thanh âm Ly lão nhi bỗng nhiên truyền tới.

Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên trời cao, chỉ thấy phía bên kia đám thi thể không ngừng rơi xuống, mây đen dần dần mờ nhạt, nhưng khí tức Trùng tộc lại không hề suy giảm chút nào.

Quân đoàn Thiên Ma Trùng tính bằng đơn vị hàng nghìn vạn, Sở Mộ buông thả Thiên Diễm Lễ cấp chín chỉ mới giết chết quân đoàn tiên phong của chúng nó mà thôi. Hơn nữa đều là Thiên Ma Trùng cấp bậc và giai đoạn rất thấp, còn quân đoàn Thiên Ma Trùng chân chính vẫn đang tụ tập bên trong đám mây đen ở phía xa xa.

Bỗng nhiên màn trời sụp xuống, gió lốc cuồng bạo mang theo khí tức Trùng tộc điên cuồng quét ngang sơn mạch. Sức gió mạnh đến nổi nhấc bổng mấy gian phòng thật lớn rời khỏi mặt đất, xoay vòng vòng giữa không trung.

Màn trời sụp xuống hiển nhiên là do quân đoàn Thiên Ma Trùng chính thức bay tới, từ khoảng cách khá xa nhưng áp lực đè lên ngực Sở Mộ y như tảng đá nặng ngàn cân.

Phía trước quân đoàn là một sinh vật hình thể to lớn, lân giáp bóng loáng giống như ngôi sao băng đen nhánh phá khai không khí, tiếng ma sát kịch liệt đập vào tai Sở Mộ tựa như tiếng gọi của tử thần. Bởi vì hắn nhìn thấy con quái vật này lại có tới mười cánh?

Thập Dực Thiên Ma Trùng.

Trong lòng Sở Mộ dâng lên một trận sóng to gió lớn, thậm chí sợ hãi tới mức hai chân cũng bắt đầu run rẩy.

Sở Mộ có thể cảm giác được mình đã bị nó khóa định mục tiêu, song phương cách nhau vài trăm thước nhưng chẳng qua là thời gian một cái nháy mắt mà thôi.

"Mạc Tà, Dạ."

Lúc này Sở Mộ làm gì còn dám chậm trễ nữa, nhanh chóng thu hồi Mạc Tà và Dạ vào không gian Hồn sủng rồi tung người nhảy xuống vách đá phía sau núi.

Áp lực càng lúc càng mạnh, Sở Mộ đã hô hấp không nổi nữa.

Khí tràng phát ra từ Thập Dực Thiên Ma Trùng đã bao phủ Sở Mộ kín mít, nguy cơ tiến tới quá nhanh khiến cho linh hồn Sở Mộ run rẩy từng đợt.

Thoáng cái song phương còn cách nhau ba mươi thước, Sở Mộ rốt cuộc nhìn thấy cái cửa nhỏ theo lời Sở Kha, vội vã thi triển Ma Mị Ảnh xông vào lối đi nhỏ xíu gần sát mặc đất.

Mặc dù gọi là cửa nhưng trong mắt Sở Mộ nó giống như là lỗ thông khí thì đúng hơn. Cũng may Sở Mộ không mập lắm, nếu không sợ rằng chui không lọt nổi cái lỗ này rồi.

"Ầm!"

Cơ hồ ngay khi thân thể Sở Mộ chui tọt vào trong khe hở nhỏ kia, một tiếng vang thật lớn lập tức đập vào tai hắn đau rát, toàn bộ vách tường thạch thất nát bấy. Chỉ còn lại bức tường nham thạch ở phía sau ngăn cản dùm cho Sở Mộ một kích trí mạng.

Sở Mộ quay đầu lại liền thấy rõ thân thể con quái vật kinh khủng đó, lúc này một cánh tay cứng rắn như cương thiết đang thò vào trong hăm he bắt giữ Sở Mộ.

Sở Mộ biết con quái vật này rất đáng sợ, không dám do dự chút nào, lập tức men theo khe hẹp tiến vào sâu trong thạch thất.

Kết cấu cả tòa thạch điện trong lòng núi vô cùng kín đáo, từ tầng ngoài tiến vào đại sảnh thạch thất ít nhất còn có khoảng cách ba mươi thước, trải qua sơn thể (thế núi) tạo hình và nội bộ nhân loại xây dựng mà thành. Trừ phi có sức mạnh hủy diệt cả tòa Sở sơn, nếu không không thể nào thương tổn được những người núp ở bên trong.

Mãi cho đến khi tiến vào đến nơi an toàn, trái tim Sở Mộ vẫn còn rung động kịch liệt, mồ hôi lạnh chảy tràn ướt đẫm vạt áo. Lần này đúng là quá mạo hiểm rồi, nếu hắn biết bên ngoài còn có một con Thập Dực Thiên Ma Trùng không kém gì Lam Vũ Yêu Linh Hoàng, có khi mở miệng niệm chú ngữ còn không nổi nữa là … chứ đừng nói đến biến thân Bán Ma hay chiến đấu gì gì đó…

Đây là lần đầu tiên Sở Mộ đối diện với cảnh tượng khủng bố như thế. Quân đoàn Thiên Ma Trùng cũng đã lưu lại ấn tượng không thể phai nhòa trong ký ức Sở Mộ.

Mà tâm cảnh Sở Mộ cũng vì trải qua tình huống cửu tử nhất sinh này mà dần dần biến hóa vi diệu.

"Ù ù ù ~!"

Tuy ngồi bên trong thạch điện nhưng mọi người vẫn cảm giác được mặt đất chấn động liên hồi. Vào lúc này sắc mặt tất cả mọi người cực kỳ khó coi, dù sao lực lượng có thể lay động cả tòa thạch thất nhất định phải là cấp chín trở lên, chuyện này có ý nghĩa phía ngoài thạch thất xuất hiện một hoặc vài con Thiên Ma Trùng cực kỳ cường đại.

"Sở Mộ còn chưa có vào sao?" Cẩn Nhu công chúa quét mắt một vòng đột nhiên phát hiện Sở Mộ không có ở bên cạnh Diệp Khuynh Tư, lúc này mới ngạc nhiên hỏi.

Trước đó Cẩn Nhu công chúa được nhóm hộ vệ đưa vào trong thạch thất ẩn núp, sau này mọi chuyện phát sinh nàng cũng không biết gì hết. Đến khi vào trong đại sảnh cảm nhận tình hình yên ổn, nàng mới bắt đầu chữa thương cho Hồn sủng của mình. Cho đến khi khống chế thương thế của Hồn sủng tốt lên, nàng mới đột nhiên phát hiện trong đại sảnh không có Sở Mộ.

"Cẩn Nhu công chúa, là như thế này..." Sở Kha vốn tranh thủ ngồi cạnh Cẩn Nhu công chúa lập tức miêu tả tình huống đại khái một lần.

"Hắn đi ra ngoài dẫn dắt chín đoạn Thiên Ma Trùng quân chủ, bây giờ còn chưa có tiến vào?" Cẩn Nhu công chúa nghe đến đoạn này cũng kinh hãi một trận, không ngờ rằng Sở Mộ còn có một mặt gan dạ, sáng suốt như thế, lại dám đi khiêu khích uy nghiêm của chín đoạn Hồn sủng cấp quân chủ. Đó có khác gì nhảy múa trên lưỡi hái tử thần chứ?

Chín đoạn Thiên Ma Trùng quân chủ đáng sợ đến cỡ nào, cho dù là nàng và cả đám hộ vệ cùng nhau kéo ra cũng không làm nên chuyện gì, trêu chọc không xong lại còn bồi cả tính mạng vào đó như chơi. Huống chi bên ngoài còn có vô số Thiên Ma Trùng đói khát quanh quẩn, chẳng phải là Sở Mộ chết chắc rồi sao?

"Cứ thích làm theo ý mình, như vậy cũng tốt, xem như bớt đi một uy hiếp." Bạch y hộ vệ nãy giờ lẳng lặng đứng ở bên cạnh Cẩn Nhu công chúa lạnh lùng nói.

Đọc truyện chữ Full