DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 396: Lực lượng va chạm - Rồng vs thú

"Vụt!"

Móng vuốt sắc lạnh xuất hiện sau lưng Sở Mộ không có dấu hiệu báo trước, đây lại là một trảo cực mạnh. Lần này phần lưng Sở Mộ lại bị cắt đứt thêm một mảng da thịt, Bạch Mị ma diễm trên người đã bị dập tắt hơn phân nửa.

Tốc độ Lam Thực Trùng Quái đào đất quá nhanh, Sở Mộ mới vừa hoàn thành kỹ năng không lâu thì con Lam Thực Trùng Quái này đã mò tới vị trí trước mặt Sở Mộ.

"Khặc!"

Sở Mộ bị thương cũng có nghĩa là Bạch Yểm Ma bị thương, Bạch Ma Quỷ dung hợp với Sở Mộ tức giận gào thét một tiếng. Thanh âm này biến thành một cỗ oán khí nồng đậm dung nhập vào trong trong thân thể Sở Mộ, sau đó lập tức chuyển thành lực lượng Bạch Mị ma diễm, ngọn lửa trên người Sở Mộ lại bắt đầu bốc cháy mãnh liệt.

Thống khổ không thể nào tránh được, chẳng qua là Sở Mộ đã quen với nhiệt độ thiêu đốt linh hồn rồi, vì thế trảo kích xé rách da thịt đối hắn còn chưa tính là gì.

Sở Mộ cố gắng lấy lại tĩnh táo, hồn niệm cấp bậc Hồn Chủ trải rộng qua tập trung vào một mảnh bùn đất đen thui.

"Tê tê tê!"

Lam Thực Trùng Quái lại xuất hiện một lần nữa, lần này vẫn là sau lưng Sở Mộ. Trảo nhận mang theo hàn quang sắc bén lướt qua lưng Sở Mộ, trên đó vốn đã vết thương chồng chất lại xuất hiện một vết cào hình chữ thập sâu tới tận xương, chỉ cần lực đạo gia tăng thêm một chút là Sở Mộ bị cắt thành hai mảnh rồi.

Đau nhức lại tập kích bất ngờ làm cho tinh thần Sở Mộ chao đảo. Trong nháy mắt đó, hắn cắn răng đè nén đau đớn dùng hồn niệm khóa chặt vị trí của nó.

Bạch Mị ma diễm từ dưới chân xông lên, ngọn lửa hừng hực trực tiếp biến thân thể Sở Mộ thành hư ảo.

"Thác Vị Ma Ảnh."

Đây chính là một cơ hội Sở Mộ trả giá bằng trọng thương, hồn niệm hắn khóa chặt phương vị chính xác rồi thi triển kỹ năng, không thể có bất kỳ một tia chênh lệch nào. Bởi vì tốc độ Lam Thực Trùng Quái quá nhanh, nhanh đến mức Sở Mộ không kịp hoàn thành công kích.

Luồng ma diễm yêu dị bốc cháy mạnh mẽ, sau lưng Lam Thực Trùng Quái chính là thân ảnh cao ngạo của Sở Mộ dần dần xuất hiện từ trong ngọn lửa.

Lần này Sở Mộ thi triển kỹ năng vô cùng chính xác, thành công xuất hiện ở vị trí sau lưng Lam Thực Trùng Quái.

"Mẫn Tâm."

Không hề nghi ngờ chút nào, Sở Mộ chỉ có kỹ năng Mẫn Tâm không nhìn phòng ngự mới có thể trực tiếp giết chết chín đoạn Lam Thực Trùng Quái cường đại hơn xa mình.

Bạch Mị ma diễm bốc cháy trên bàn tay Sở Mộ, tay phải hắn xếp thành đao chậm rãi thọc vào sau lưng Lam Thực Trùng Quái

Cánh tay yêu dị đưa vào trong thân thể Lam Thực Trùng Quái không có bất kỳ trở ngại nào, kỹ năng Mẫn Tâm giống như đưa bàn tay Sở Mộ vào một không gian khác, mà bên trong không gian đó chính là vật thể hắn muốn đoạt lấy.

Lam Thực Trùng phản ứng rất nhanh, lập tức ý thức được Sở Mộ đã hiện ra sau lưng nó. Cái chân sau đạp mạnh một cái đẩy thân thể hóa thành một tia sáng màu đen muốn thoát khỏi phạm vi Sở Mộ công kích.

Sở Mộ đã sớm dự liệu Lam Thực Trùng Quái sẽ có hành động như thế, tay trái mạnh mẽ giữ chặt xương vai Lam Thực Trùng Quái, cả người cũng bị Lam Thực Trùng Quái kéo bay ra ngoài.

Tốc độ Lam Thực Trùng Quái tăng nhanh kinh khủng, Sở Mộ bị nó kéo đi còn chưa có bỏ qua kỹ năng Mẫn Tâm, một cánh tay giữ chặt chín đoạn Lam Thực Trùng Quái cương quyết không buông, một cánh tay khác tiếp tục thọc vào trong thân thể Lam Thực Trùng Quái.

"Ầm ầm ầm!"

Lam Thực Trùng Quái chạy trốn rất nhanh, thân thể Sở Mộ cũng bị va đập vào tầng nham thạch cứng rắn liên hồi. Trong quá trình Sở Mộ thi triển Mẫn Tâm đã bị Lam Thực Trùng Quái kéo đi một đoạn hàng trăm thước, va chạm nhiều tới mức Sở Mộ trực tiếp đầu váng mắt hoa.

Trọng thương tạo thành đau đớn khiến cho ý thức Sở Mộ càng lúc càng mơ hồ, bàn tay đang thi triển Mẫn Tâm rất khó tìm được đúng vị trí trái tim đối phương. Chỉ có điều Sở Mộ biết nếu như không giết chết Lam Thực Trùng Quái thì người chết nhất định là mình.

Tử vong không có gì đáng sợ đối với Sở Mộ, chẳng qua là Sở Mộ tuyệt đối sẽ không tử vong vô ích như thế, chết ở trong tay một con Lam Thực Trùng Quái thực sự là bi kịch đáng buồn.

Cảm giác không cam lòng chính là oán niệm vô cùng vô tận.

Lần này oán niệm hóa thành lực lượng cường hóa sức mạnh cho Sở Mộ, giúp cho Sở Mộ đang ở trạng thái suy yếu nhận được một luồng lực lượng bổ sung, vì thế cánh tay hắn cũng mạnh hơn vài phần.

"Mẫn Tâm."

Cuối cùng cũng mò tới được vị trí cần thiết, cánh tay Sở Mộ lập tức nắm chặt nội tạng kết tinh của Lam Thực Trùng Quái.

Bàn tay dùng sức bóp mạnh, nội tạng của nó bể nát trong nháy mắt, một đống chất lỏng nhàn nhạt nhất thời chảy tràn bên trong cơ thể Lam Thực Trùng Quái, cũng có một chút bám vào cánh tay Sở Mộ.

Nội tạng kết tinh chính là nơi duy trì năng lượng tính mạng của Lam Thực Trùng Quái. Ngay khi Sở Mộ bóp nát nó, thân thể Lam Thực Trùng Quái bỗng nhiên cứng ngắc lại, giống như sức lực đột ngột biến mất sạch sẽ vậy. Nhưng thân thể nó vẫn theo quán tính bay thẳng tới trước một đoạn, lăn thêm vài chục vòng dưới mặt đất mới hoàn toàn dừng lại.

Sở Mộ hiển nhiên cũng bị Lam Thực Trùng Quái lôi đi, thân thể hắn đã bị vô số lần va chạm biến thành không còn hình dáng gì nữa.

Sở Mộ nằm thở hổn hển trong đống đá tảng hỗn loạn, Bạch Mị ma diễm trên người nhanh chóng ảm đạm, thân thể Sở Mộ tràn đầy thương tích cũng dần dần hiện ra.

Sở Mộ thở gấp liên hồi, bàn tay của hắn còn đang dính một ít chất lỏng của nội tạng Lam Thực Trùng Quái. Trong nháy mắt hoàn thành kỹ năng, Sở Mộ đã cảm giác mình đạt đến cực hạn, bây giờ rất khó đề nổi một tia khí lực, dù sao phía sau lưng hắn còn có không ít vết cào sâu tới tận xương.

Lúc trước chiến đấu với Lam Thực Trùng Quái thì Sở Mộ vẫn luôn né tránh bị động, bây giờ coi như là Sở Mộ có một cơ hội khiêu chiến chính mình. Dù sao đã rất lâu rồi Sở Mộ không có trải nghiệm cảm giác nguy cấp ở bên bờ sinh tử như thế.

"Đã chết, đã chết, hài nhi của ta đã chết, điều này sao có thể? Tuyệt đối không thể, người chết phải là hắn mới đúng."

Đoạn Tân Hà ở trong một thông đạo cách đó khá xa đang rơi vào trạng thái đờ đẫn.

Lúc trước Đoạn Tân Hà đã nhìn thấy Sở Mộ và Lam Thực Trùng Quái bị chôn vùi, dưới tình huống đó Đoạn Tân Hà có lòng tin tuyệt đối chín đoạn Lam Thực Trùng Quái có thể nhẹ nhàng lấy mạng Sở Mộ.

Nhưng mà hắn đợi đến lúc này không phải là tin tức Sở Mộ bị giết chết, mà lại là lực lượng linh hồn phản phệ sau khi chín đoạn Lam Thực Trùng Quái tử vong.

Bên trong đống đất đá đổ nát, Bạch Mị ma diễm trên người Sở Mộ dần dần ảm đạm xuống. Hắn vô cùng mệt mỏi nằm trong bóng đêm, ánh mắt hờ hững nhìn lên bức tường đá ở trên đầu.

Bên cạnh Sở Mộ chính là thi thể chín đoạn Lam Thực Trùng Quái, cỗ thi thể này bị Sở Mộ bóp nát nội tạng kết tinh đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu hủ hóa.

"Thiếu chủ, sau này hay là ít làm mấy chuyện nguy hiểm lại đi, ngài cứ không cẩn thận như vậy cũng có ngày bị người ta giết chết. Hơn nữa, lần này Bán Ma hóa sẽ làm cho linh hồn của ngài chịu thêm một lần thương tổn vô cùng nghiêm trọng." Thanh âm Ly lão nhi lượn lờ bên tai Sở Mộ.

Sở Mộ không có trả lời Ly lão nhi, chẳng qua là nằm yên ở nơi đó giống như đang trầm tư chuyện gì.

Mặt đất chung quanh bắt đầu xuất hiện tình trạng chấn động kịch liệt, nhưng chỉ có vị trí Sở Mộ nằm không hề động đậy tý nào.

Sở Mộ vẫn lẳng lặng nằm tại chỗ, trên mặt không có bất kỳ nét bối rối hay lo lắng gì, bởi vì hắn biết đây là dấu hiệu Thanh Chập Long đang đến gần mình.

"Ầm ầm ầm!"

Một cái long trảo màu xanh to lớn đột nhiên xuất hiện từ tầng nham thạch bên cạnh Sở Mộ. Mảnh đất trống trải gần đó liền bị thân thể khổng lồ của Thanh Chập Long lấy đầy ngay lập tức.

"Ùng ùng ùng!"

Thanh Chập Long chậm rãi vươn cái đầu vào chỗ trống nhỏ hẹp còn sót lại, cặp mắt màu xanh thẳm nhìn vào Sở Mộ dáng vẻ mỏi mệt rồi há miệng phát ra một tràng thanh âm kỳ lạ.

Trên người Sở Mộ bị thương trầm trọng, đã ảnh hưởng đến toàn bộ cơ năng bên trong thân thể hắn. Khi Thanh Chập Long xuất hiện ở trước mặt mình, Sở Mộ cảm giác được độc tính đáng sợ của Lam Thực Trùng Quái đang lan tràn nhanh chóng ở trong thân thể mình, tất cả cơ quan, nội tạng đều bị độc tính hủ thực nặng nề, căn bản không còn khí lực để di động một ngón tay.

Thanh Chập Long đã nhận ra Sở Mộ bị thương quá nặng, long trảo chậm rãi vươn ra giữ chặt thân hình Sở Mộ.

"Sa sa sa!"

Thanh Chập Long há miệng phun ra một đạo quang mang màu xanh sáng loáng, mà vật thể đó có khí tức nội liễm giống như là một hạt châu tích tụ năng lượng ngàn vạn năm tỏa ra ánh sáng cực kỳ tinh khiết.

"Đây là…"

Ly lão nhi ẩn núp ở trong không gian giới chỉ của Sở Mộ, sau khi lão phát hiện Thanh Chập Long phun ra đạo năng lượng màu xanh kỳ dị này liền lộ vẻ vô cùng kinh ngạc.

Thân thể Sở Mộ đã bị độc tố Lam Thực Trùng Quái làm cho tê dại, nhưng suy nghĩ vẫn còn tương đối bình thường. Hắn không rõ vật thể Thanh Chập Long phun ra là thứ gì, đồng thời cũng cảm thấy nghi ngờ vì biểu hiện thất thố của Ly lão nhi.

"Sa sa sa!"

Sau khi Thanh Chập nhả hạt châu xanh thẫm đó ra ngoài liền dùng thanh âm đặc thù nói cho Sở Mộ biết ý nghĩa đơn giản trong đó.

Lần này Sở Mộ không thể nghe rõ ý tứ Thanh Chập Long muốn truyền đạt, nhưng mà hắn loáng thoáng cảm thấy rằng đồ vật này cực kỳ trọng yếu.

Thanh Chập Long phun ra hạt châu kia tỏa ra quang mang nhu hòa bao phủ toàn bộ thân thể Sở Mộ vào trong. Đồng thời từng điểm năng lượng màu xanh mang hình thái giọt nước từ từ thẩm thấu vào trong cơ thể Sở Mộ.

Mới ban đầu Sở Mộ nghĩ rằng đây là Thanh Chập Long đang tiến hành trị liệu thương thế cho mình, dù sao vết thương trên người hắn quá nặng. Thế nhưng, ngay sau đó Sở Mộ khôi phục trạng thái cực nhanh, không chỉ là thương thế bình ổn lại, ngay cả lực chiến đấu cũng dần dần hồi phục khi luồng năng lượng đặc thù kia thẩm thấu vào trong huyết mạch.

"Thiếu chủ, mau mau dùng hồn niệm dẫn dắt luồng năng lượng kia đi khắp tất cả huyết mạch trong cơ thể, mau lên!" Ly lão nhi bỗng nhiên kêu lên ầm ĩ.

Sở Mộ bị lão dọa đến nổi không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thế nào là dùng hồn niệm dẫn dắt năng lượng đi khắp cơ thể chứ?

Hồn sủng sư hiển nhiên thường xuyên dùng hồn niệm dẫn dắt năng lượng vào trong thân thể Hồn sủng, nhưng mà những loại năng lượng kết tinh hoặc linh vật không thể nào phù hợp với thân thể của nhân loại.

"Mau làm theo lời ta nói." Ly lão nhi vội vã quát lớn.

Thấy Ly lão nhi kích động như thế, Sở Mộ cũng phỏng đoán là đồ vật Thanh Chập Long giao cho mình rất có thể ẩn chứa năng lượng vô cùng khổng lồ, không thể nào vô cớ để lãng phí, thất thoát được.

Sở Mộ bắt đầu sử dụng hồn niệm tiến vào trong thân thể của mình, chậm rãi tiến lại gần luồng năng lượng đặc thù kia xem xét tình huống cụ thể.

Tình hình lần này không giống như Sở Mộ dẫn dắt năng lượng linh vật vào trong cơ thể Hồn sủng. Bởi vì Sở Mộ đã cảm giác được luồng năng lượng này ở hình thái gần giống chất lỏng, hồn niệm của hắn căn bản không có nắm vững được nó.

Nếu như không thể nắm giữ thì làm sao dẫn dắt năng lượng tiến vào huyết mạch của mình? Sở Mộ gặp phải vấn đề khó khăn ngay từ bước đầu tiên.

"Sa sa sa!"

Năng lượng ẩn chứa bên trong hạt châu màu xanh kia cực kỳ khổng lồ, Thanh Chập Long cũng biết Sở Mộ cần phải có đầy đủ thời gian mới có thể hấp thu toàn bộ. Vì thế nó khép hờ long trảo lại bao quanh thân thể Sở Mộ, con cặp long nhãn thì nhìn chằm chằm vào trong bóng tối.

Thanh Chập Long đã cảm giác được đang có một con Hồn sủng cường đại tiến tới gần mình.

Thanh Chập Long nhìn thoáng qua Sở Mộ ẩn trong nguồn năng lượng màu xanh nồng đậm, nó khép móng vuốt lại bảo vệ thân thể Sở Mộ thật sự an toàn trong bàn tay. Sau đó thân thể khổng lồ của nó hạ thấp xuống, hai chân tụ lực lấy đà dậm mạnh một cái bắn thẳng tới vách đá phía trước.

"Ầm ầm ầm!"

Thanh Chập Long va chạm kinh khủng như thế khiến cho đại địa lại rung động lần nữa, trên đường phố Tây Nhai đột nhiên bộc phát một trận nổ tung, làn sóng xung kích vô hình lan tràn ra bốn phía không ngừng tàn phá những tòa kiến túc gần đó.

Nếu như có người đang đứng ở trên đường phố sẽ có thể cảm giác được thế nào là trời nghiêng đất ngã. Các cư dân chung quanh đó rất vất vả mới có mấy ngày an ổn, nhưng bây giờ gặp phải tình huống kinh khủng như thế liền bị dọa cho thất kinh hồn vía, bắt đầu bỏ chạy sang địa phương khác.

Thanh Chập Long sải rộng hai cánh bay về phía trước, đối với Thanh Chập Long thì tầng nham thạch cứng rắn không có một chút trở ngại, trong mắt nó đất đá và không khí cũng tương đương nhau mà thôi.

"Hống hống hống!"

Khi Thanh Chập Long chuẩn bị chui ra khỏi mặt đất, ba tiếng gầm rống từ trong lòng đất đột ngột truyền đến. Ngay sau đó tầng nham thạch chung quanh Thanh Chập Long bỗng nhiên chắc chắn dị thường, trở nên cứng rắn y như sắt thép vậy, điều đó làm trở ngại nghiêm trọng đến tốc độ di chuyển của Thanh Chập Long.

"Gào ~!"

Tính cách Thanh Chập Long xưa nay bá đạo nổi danh, trong lĩnh vực Hồn sủng cơ hồ không có sinh vật nào dám gây phiền phức với nó. Hiện tại Thanh Chập Long nhận thấy có một sinh vật không biết sống chết đứng ra cản đường liền há miệng gầm thét thị uy.

Một khi thực lực đạt đến trình độ nhất định thì những vật chất bình thường cũng giống như nhau, đất đá, không khí hay là sắt thép đều không thể nào gây khó khăn cho sinh vật cường đại như Thanh Chập Long. Thế nhưng tầng nham thạch chung quanh đó hình như đang bị một sinh vật có năng lực Thổ thuộc tính cường đại tiến hành khống chế, tầng đất cứ không ngừng thay đổi và biến hóa hình dáng tạo thành kết cấu bền chắc hơn rất nhiều.

Lúc này Hóa Vũ Tam Lô Thú đang sử dụng lực lượng Nham hệ trì hoãn Thanh Chập Long, cũng chính là cái đầu thứ ba thay đổi kết cấu tầng đất trói buộc làm cho Thanh Chập Long phải di động chậm lại.

Ánh mắt Thanh Chập Long đã khóa chặt vị trí Hóa Vũ Tam Lô Thú, một cái long trảo vẫn giữ vững thân thể Sở Mộ, một cái khác giơ lên bắt đầu ngưng tụ long lực.

"Uỳnh!"

Thanh Chập Long cảm giác được đối phương sắp sửa xuất hiện, long trảo đã tích tụ được một phần năng lượng cường đại lập tức phóng tới chỗ Hóa Vũ Tam Lô Thú.

"Ầm ầm ầm!"

Uy lực long trảo công kích cực kỳ kinh khủng, Thanh Chập Long đánh một kích này trực tiếp phá nát nham thạch trong phương viên gần trăm thước, toàn bộ mọi thứ ở trong đó đều biến thành hư ảo. Long lực đáng sợ vẫn không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng tạo thành một cái hang động khổng lồ nhìn thấy mà kinh tâm động phách.

Một kích kia có uy lực mạnh mẽ vượt ra khỏi khả năng tưởng tượng của con người, Sở Mộ nhìn xuyên thấu qua khe hở cũng phải sợ hãi hít vào một hơi lạnh lẽo.

Chẳng qua là ở trong hang động tối đen kia không có thân ảnh Hóa Vũ Tam Lô Thú.

Ở vị trí sau lưng Thanh Chập Long một trăm thước, tầng nham thạch bỗng nhiên tản ra rồi thân hình Hóa Vũ Tam Lô Thú xuất hiện vô cùng quỷ dị. Thân thể cường tráng của nó bỗng nhiên gia tốc lao thẳng tới Thanh Chập Long.

Hóa Vũ Tam Lô Thú có năng lực thay đổi kết cấu tầng nham thạch, đồng thời cũng có thể bộc phát ra lực lượng cường đại trong nháy mắt. Ngay khi đến gần Thanh Chập Long, Tiêu Nhâm đã dùng kỹ xảo chiến đấu lừa gạt Thanh Chập Long bình an thoát khỏi kích đầu tiên.

Hóa Vũ Tam Lô Thú thể hiện ra lực lượng cũng rất đáng sợ, ba luồng quang mang Liệt Diễm, Phong Bạo, Vẫn Nham từ từ bao phủ trên người nó, chỉ cần đụng phải vật thể nào là cái đó sẽ bể nát ngay lập tức.

"Rống!"

Thanh Chập Long phản ứng rất nhanh, khi Hóa Vũ Tam Lô Thú bay tới gần nó thì cái đuôi rồng đột nhiên vung ra, nhất thời một luồng long lực màu xanh mang theo khí thế cực kỳ bá đạo quét tới mặt đối phương.

Trên phương diện lực lượng thì Hóa Vũ Tam Lô Thú căn bản không thể nào so sánh với Thanh Chập Long, chỉ riêng một chiêu long vĩ này đã quét Hóa Vũ Tam Lô Thú bay ra ngoài xa tới bốn, năm trăm thước.

"Tốt, rất tốt, con Thanh Chập Long này cũng có man lực đáng sợ thật."

Tiêu Nhâm nằm gục ở trên lưng Hóa Vũ Tam Lô Thú, trong lòng âm thầm kinh hãi vì thực lực Thanh Chập Long mạnh mẽ ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Thanh Chập Long vốn không muốn dây dưa với Hóa Vũ Tam Lô Thú dưới mặt đất, sau khi nắm chặt Sở Mộ liền sải cánh bay thẳng lên trời cao.

Ở trong bàn tay trái của Thanh Chập Long chính là Sở Mộ đang nằm yên không một tiếng động, trên người vẫn có quang mang màu xanh bao phủ rồi từ từ dung nhập vào trong cơ thể.

Sở Mộ vẫn chưa có giải trừ trạng thái Bán Ma, Bạch Mị ma diễm ảm đạm bắt đầu kết hợp với quang mang màu xanh tỏa ra tia sáng khác thường. Ngay cả thân thể Sở Mộ cũng phát sinh thay đổi vô cùng kỳ lạ.

"Ly lão nhi, thứ này đến tột cùng là vật gì? Hồn niệm của ta không thể nào khống chế được nó." Sở Mộ bất chợt mở miệng hỏi.

"Tạm thời không cần quản đó là thứ gì, bây giờ người cần phải đưa nó vào trong huyết mạch của mình." Ly lão nhi dắt tiếng nói hô.

"Nếu như nắm bắt được nó thì ta còn tìm ngươi nói nhảm sao?" Sở Mộ đã không còn nhẫn nhịn được nữa.

"Vậy ngươi mau tìm cách khống chế nó đi." Ly lão nhi nói.

"Nói cho ta biết đây là vật gì, ta mới có thể nghĩ ra phương pháp đối phó." Sở Mộ nói.

"Chuyện này rất dài, ta kể đại khái cho ngươi một đoạn vậy. Lúc ban đầu những người tiến vào Vạn Khung long vực không chỉ có Hồn Minh, mà còn có không ít nhân vật đỉnh phong trong lĩnh vực Hồn sủng. Trong đó bao gồm cả phụ thân của Ly lão giới chủ, trong quá trình bắt sống Thiên Thương Thanh Chập Long thì mọi người phân chia theo thành tích. Kết quả là Hồn Minh chiếm lấy Thiên Thương Thanh Chập Long, những cường giả khác cũng giành được một vài chỗ tốt khác nhau, còn phụ thân của Ly lão giới chủ chính là nhận được Bích Tuyền."

Đọc truyện chữ Full