"Trấn định, mọi người trấn định, hắn chẳng qua là đang thấp thu oán khí thôi, mọi người liên hiệp Hồn sủng lại vẫn có thể khống chế hắn. Ngàn vạn lần không nên hoảng hốt, nếu không mọi người sẽ thất bại trong gang tấc rồi, chẳng lẽ các ngươi không muốn tăng cường thực lực cho Hồn sủng của mình hay sao? Chẳng lẽ các ngươi muốn tận mắt nhìn thấy Thánh Huyết Bích Tuyền trăm năm khó gặp bị tên ma quỷ kia hấp thu hết?"
Quan điểm Ly lão giới chủ hoàn toàn ngược lại với Tiết lão tiên sinh.
Ly lão giới chủ đã bị Thánh Huyết Bích Tuyền che mờ hai mắt rồi, đến tận lúc này hắn vẫn không có ý thức được thực lực Sở Mộ đáng sợ đến mức nào.
Hồn sủng không ngừng tử vong, hơn nữa cường giả La Lăng chết thảm như thế, ý chí chiến đấu của mọi người đã bị Bán Ma hành động cụ thể làm cho ớn lạnh hơn phân nửa. Lúc này nhìn thấy Bán Ma vẫn tiếp tục điên cuồng tăng trưởng thực lực, một trận tai nạn sắp sửa ập đến đã triệt tiêu tất cả ý chí còn sót lại trong lòng bọn họ.
Trốn? Tuyệt đại đa số cao thủ đều nghe theo ý kiến của Tiết lão tiên sinh, cả đám cùng nhau quay đầu lại bỏ chạy thục mạng.
Nhưng mà những cao thủ này không biết rằng bọn họ đưa ra quyết định chạy trốn đã quá muộn. Nếu như bọn họ có thể bỏ chạy ra khỏi chiến trường ngay thời điểm Sở Mộ bắt đầu hấp thu oán khí có lẽ vẫn còn kịp.
Nhưng mà bây giờ Sở Mộ chậm rãi quét ngang Dị Đồng một vòng, tất cả khuôn mặt Hồn sủng sư và thân ảnh Hồn sủng ở trong tầm mắt chính là địch nhân của Bán Ma. Đối với một Bán Ma đã nổi điên, chỉ cần địch nhân nào bị khóa định là chết chắc rồi, cho dù chạy tới chân trời góc biển cũng sẽ biến mất khỏi thế giới này.
"Vân Xà Viên Quân, cuốn lấy hắn, đừng để mọi người mất đi ý chí chiến đấu." Hai tròng mắt của Ly lão giới chủ cũng đã đỏ bừng lên rồi.
Bích Tuyền giải khai Long ấn cũng có nghĩa là giải phóng toàn bộ năng lượng, nếu như có thể hấp thu hoàn toàn sẽ trực tiếp tăng cường một cấp bậc. Năng lượng Thánh Huyết Bích Tuyền dùng để tẩy lễ Xích Vũ Yêu Linh Hoàng thì hắn sẽ có một con mười đoạn Hồn sủng cao đẳng cấp đế hoàng.
Cao đẳng cấp đế hoàng chính là cảnh giới cả đời Ly lão giới chủ không thể nào đạt tới, đó chỉ là hy vọng xa vời mà thôi. Nhưng lần này cơ hội lại đang hiện ra ở trước mặt hắn, cho dù phải trả giá cỡ nào Ly Sanh cũng phải đoạt Thánh Huyết Bích Tuyền trở lại.
Vân Xà Viên Quân xuyên qua tầng mây mù rộng lớn, thân thể khổng lồ đã xuất hiện trước mặt Sở Mộ.
Vân Xà Vĩ bắt đầu quay cuồng tạo ra chấn động mãnh liệt, trên bầu trời rộng lớn đột nhiên hiện ra hình ảnh vô số Cự Mãng hung mãnh, chốc lát sau chúng nó đồng thời lao xuống đầu Sở Mộ tiến hành vây khốn chặt chẽ.
Khuôn mặt Sở Mộ nằm trong ma diễm bàng bạc, thần tình hắn lạnh lùng pha lẫn một chút mê mang bất định.
Nhưng bây giờ sắc mặt Sở Mộ chỉ còn lại sát khí nồng đậm, tà quang trong hai mắt bốc lê lửa giận hừng hực, khóe miệng khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười kinh khủng nhất thế gian. Điều này cũng có nghĩa là một cơn ác mộng ghê rợn sắp sửa quét ngang Ly thành, một dấu ấn tà ác nhất sẽ khắc vào trong tâm trí toàn bộ cư dân Ly thành vĩnh viễn không bao giờ phai nhạt.
Mây mù và ma diễm xen kẽ, trộn lẫn vào nhau, ma diễm nhẹ nhàng bốc cháy bao trùm toàn bộ thân thể Vân Xà, mây trắng biến thành cuồng xà dữ tợn tạo thành xu thế bao vây rồi lao xuống Sở Mộ.
Bỗng nhiên có một chùm tia sáng trắng noãn bay lên trời cao, sau đó đột ngột nổ tung chói mắt.
Trời cao mịt mờ, năng lượng loạn lưu điên cuồng càn quét bốn phía, một chuyện tình quỷ dị thật sự xảy ra. Không ngờ rằng chùm tia sáng màu trắng này lại có thể đục thủng không gian, sau khi đạt tới độ cao cực hạn liền trực tiếp bạo phát đào ra một lổ thủng khổng lồ ở giữa bầu trời.
Vô số kẽ nứt từ trong lỗ đen lan tràn ra chung quanh, trên đỉnh đầu mọi người là bầu trời màu xanh lam, nhưng mà vào lúc này ma diễm kinh khủng kia thật sự xé rách màn trời, năng lượng hủy diệt màu đen từ trong kẽ nứt không gian tuôn trào ra ngoài như thác đổ.
"Đây là cái gì...?"
"Trời sụp?"
"Là kỹ năng Dị hệ đỉnh cấp."
Thanh âm hoảng sợ vang thành một mảnh hỗn loạn, mười mấy vị tiền bối của các thế lực lớn tái mét mặt mày khi nhìn thấy cảnh tượng kinh tâm kia, trên trán người nào người nấy lần lượt đổ ra mồ hôi lạnh ướt nhẹp.
Không có ai biết không gian nứt vỡ sẽ tạo thành lực phá hoại kinh khủng bực nào, cũng không có người nào biết kỹ năng Dị hệ đỉnh cấp kia sẽ dẫn phát chuyện tình đáng sợ ra sao… Nhưng mà cái tên ma quỷ kia chỉ vung tay một cái đã xé rách bầu trời khiến cho mọi người bất giác mất đi tự chủ, cảm giác ớn lạnh sởn tóc gáy cứ thế dâng trào trong lòng bọn họ.
Các vị cường giả đã triệu hồi ra Hồn sủng tốc độ nhanh nhất của mình. Dưới loại tình huống này làm gì còn có ai giữ vững nổi ý chí chiến đấu, cả đám cao thủ vội vàng khống chế Hồn sủng bỏ chạy ra khỏi Ly thành.
Nhưng mà chuyện tình làm cho tất cả mọi người càng thêm sợ hãi tiếp tục xảy ra.
Cho dù bọn họ cố gắng bỏ chạy xa đến cỡ nào, hao phí sức lực rời khỏi Ly thành mấy chục thậm chí hàng trăm dặm, trên đỉnh đầu bọn họ từ đầu đến cuối vẫn đang treo lơ lửng lỗ đen không gian ghê rợn kia.
"Đây là chuyện gì? Tại sao chạy không thoát?" Ngay cả Hồn sủng cung chủ cũng phải kinh hãi quát to một tiếng.
"Ai am hiểu kỹ năng Dị hệ thì nói ra phương pháp phá giải mau lên, nói mau, nếu không tất cả mọi người đều phải chết hết." Một lão giả Thương Minh bàng hoàng hét lớn.
Lúc này vết nứt trên bầu trời còn chưa mở rộng lớn, nhưng trên đỉnh đầu mỗi một Hồn sủng và chủ nhân chúng nó đều có một cái Ma Ấn đen nhánh treo lơ lửng. Cho dù bọn họ di động như thế nào vẫn không thể bỏ rơi Ma Ấn lại phía sau.
Chuyện này giống như mặt trời giữa trưa vậy, nó vẫn luôn treo trên đầu mọi người, bất kể tốc độ nhanh chóng, vị trí biến hóa ra sao. Nhưng nó vẫn không bao giờ thay đổi, Ma Ấn đáng sợ chậm rãi hạ xuống tiếp cận Hồn sủng và Hồn sủng sư từng chút từng chút một.
"Ly lão giới chủ, ngăn cản kỹ năng của hắn đi."
Tiết lão tiên sinh biết Ly Sanh muốn huyết chiến tới cùng, cho nên vội vàng hô to về phía Ly Sanh.
Trên đầu Ly Sanh cũng xuất hiện mấy cái Ma Ấn quỷ dị, chỉ có điều hắn đã hạ quyết tâm đoạt lại Bích Tuyền nên vẫn hạ lệnh cho Vân Xà Viên Quân phát động công kích Sở Mộ.
"Vù vù!"
Bỗng nhiên linh hồn ma diễm dâng lên cuồn cuộn, cho dù đang bị vô số Vân Xà khống chế nhưng oán diễm vẫn giải khai trói buộc tiếp tục lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Đám Vân Xà kia rõ ràng là không chịu nổi một kích, theo oán diễm từ từ buông thả liền hóa thành mây mù vô dụng chậm chạp trôi về phương xa.
Sau khi đám Vân Xà biến mất thì Vân Xà Viên Quân cũng lộ ra bản thể. Ly Sanh không kịp phát ra chỉ lệnh mới cho Vân Xà Viên Quân đã phải hoảng sợ nhìn tới ma quỷ kinh thế xuất hiện vô cùng đột ngột.
Sau khi hóa giải kỹ năng của đối phương, Sở Mộ vẫn lẳng lặng đứng ở vị trí cũ, điểm không giống chính là lúc này bàn tay phải của hắn đang nắm phần cuối cái đuôi của Vân Xà Viên Quân.
Cánh tay tràn đầy man lực bắt đầu xoay vòng, thân thể Vân Xà Viên Quân dài tới mười thước lại bị Bán Ma Sở Mộ trực tiếp ném bay.
Vân Xà Viên Quân ở trước mặt Sở Mộ lệ khí mười phần biến thành sinh vật yếu đuối nhất, Sở Mộ xoay chuyển một vòng rồi ném nó bay về phía Thanh Chập Long.
Trên toàn bộ chiến trường có Hồn sủng nào thô bạo và cường đại hơn Thanh Chập Long?
Khi Thanh Chập Long phát hiện Vân Xà Viên Quân lúc trước không ngừng thương tổn mình bay tới gần, nó nhất thời há miệng gầm lên một tràng hưng phấn.
Dưới tình huống không có bất kỳ lực lượng nào ngăn trở, Thanh Chập Long rốt cuộc thành công buông thả kỹ năng Long tộc chân chính.
Nhìn thấy Vân Xà Viên Quân của mình bị vứt đến chỗ Thanh Chập Long nổi danh bạo lực, sắc mặt Ly Sanh liền biến đổi trong nháy mắt, từ tái nhợt chuyển biến thành màu tím bầm sợ hãi.
Nếu như không có Xích Vũ Yêu Linh Hoàng tiến hành hạn chế tinh thần Thanh Chập Long, chỉ sợ rằng Vân Xà Viên Quân không thể nào kiên trì đối kháng với Thanh Chập Long quá nửa phút, viễn cảnh bị xé xác xem như nằm trong tầm dự đoán rồi.
"Cứu nó!"
Ly Sanh kinh hoảng mệnh lệnh cho Xích Vũ Yêu Linh Hoàng bay về phía Thanh Chập Long.
Xích Vũ Yêu Linh Hoàng đang ở vị trí cách Thanh Chập Long một đoạn khá xa, sau khi nó chạy tới còn chưa kịp thi triển kỹ năng thì Vân Xà Viên Quân đã gào lên một tiếng thống khổ. Một cánh tay của nó đã bị Thanh Chập Long sinh sôi cắn đứt, máu tươi phun trào lâm ly biến thành cơn mưa đỏ rực rớt xuống Ly thành.
"Rống rống ~!"
Thanh Chập Long nhếch miệng khoe hàm răng rồng dính đầy máu tươi, trong lúc điên cuồng gầm thét đã phun ra mấy mẩu thịt vụn dính tơ máu sềnh sệch.
Thanh Chập Long gầm thét như thế là vì phát tiết tức giận trong lòng mình, đồng thời cũng nói cho Sở Mộ biết cứ tận tình thi triển kỹ năng, tuyệt đối không có bất cứ sinh vật nào tạo thành trở ngại đối với hắn nữa.
Liệt Ngân Ma Ấn bởi vì Vân Xà Viên Quân xuất hiện cản trở mới dừng lại ngắn ngủi, nhưng mà vào lúc này mọi thứ đã được dàn xếp ổn thỏa, vô số Ma Ấn lại dựa theo ý chí Sở Mộ từ từ hạ xuống tiếp cận đỉnh đầu đối phương.
Mỗi một lần tiến tới gần là nội tâm mọi người càng thêm kinh hoảng, bóng ma tử vong nồng nặc che kín toàn bộ những suy nghĩ khác.
Khuôn mặt trắng bạc chậm rãi ngẩng lên, Dị Đồng nhìn vào lổ thủng không gian trên trời cao biểu hiện có vẻ kỳ lạ. Sở Mộ chậm rãi mở miệng ra, từ trong cổ họng bỗng nhiên bắn ra một chùm tia sáng trắng noãn đục thủng bầu trời càng lúc càng lớn.
Uy lực kỹ năng tiếp tục gia tăng, lỗ đen không gian càng ngày càng rộng, từ trong kẽ nứt tuôn trào lực lượng hủy diệt càng lúc càng khổng lồ.
Vô số Liệt Ngân Ma Ấn đột nhiên hóa thành ma trảo bắt đầu chém về phía Hồn sủng và chủ nhân chúng nó, chỉ còn thiếu chút nữa là những người này sẽ bị xé rách y như màn trời ở trên cao kia.
"A…"
Bỗng nhiên từ đằng xa vang lên một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế phá vỡ không gian tĩnh mịch.
Mọi người kinh ngạc quay đầu nhìn lại nhất thời bị hù dọa tái mặt, bởi vì đã có một cái ma trảo hạ xuống người một gã Hồn sủng sư, Liệt Ngân ma trảo xẹt qua, cánh tay của gã Hồn sủng sư này lập tứ rời khỏi thân thể.
Không có máu tươi phun trào, cũng không có xương cốt đứt gãy, cánh tay của gã Hồn sủng sư lìa khỏi cơ thể cực kỳ nhẹ nhàng, cực kỳ êm ái không hề phát ra một chút tiếng động.
Liệt Ngân ma trảo lướt qua chính là tứ chi chia lìa, nếu như ma trảo lướt qua đỉnh đầu hoặc lồng ngực thì sao đây?
Mọi người đã không dám tiếp tục suy nghĩ nữa, vào lúc này mặt mày ai nấy khó nhìn tới cực điểm, bắt đầu điên cuồng ra lệnh cho Hồn sủng của mình thi triển kỹ năng thủ hộ.
Dị hệ là một thuộc tính khó nắm bắt nhất, trừ phi là Hồn sủng sư thâm niên chuyên môn xâm nhập và nghiên cứu Dị hệ. Nếu không sẽ rất khó hình dung nổi lực lượng hệ này đáng sợ như thế nào, cách thức thi triển quỷ dị ra sao, mà đã không thể hiểu được Dị hệ làm sao bọn họ nghĩ ra phương pháp phá giải?
Các đại cao thủ bị khí tức tử vong bao phủ đã biến thành một đám kiến hôi vùng vẫy giãy chết, theo thời gian chậm chạp trôi qua vẫn có tiếng kêu thảm thiết vang lên ở đâu đó. Đám Hồn sủng sư không còn dám lưu lại bất kỳ thể lực hay ma lực nữa, tất cả bọn họ đều triệu hồi ra Hồn sủng mạnh nhất điên cuồng gia trì các loại phòng ngự lên thân mình.
Các loại thuộc tính, các loại màu sắc, chỉ trong đoạn thời gian ngắn ngủi trên bầu trời đã hiện lên vô số quang mang sặc sỡ và hoa mỹ chói cả mắ.
Ở trong đó chỉ tồn tại một màu khác biệt, tuy nhỏ nhoi nhưng vô cùng rõ ràng. Trên đầu mỗi người và Hồn sủng đều có một cái Liệt Ngân Ma Ấn, chỉ cần nó chạm vào người là tất cả kỹ năng thủ hộ lập tức hóa thành hư ảo.
Tử vong đến gần khiến cho tất cả Hồn sủng sư không còn nghĩ đến Hồn sủng quý giá hay trân trọng gì nữa. Vì muốn bảo toàn mạng sống, bọn họ điên cuồng triệu hoán thay đổi Hồn sủng, kỳ vọng những đạo phòng ngự liên tục có thể ngăn cản được móng vuốt ma quỷ chạm vào thân mình.
Nhưng mà bọn họ triệu hoán Hồn sủng càng nhiều, tử vong càng lúc càng dày đặc. Bởi vì Ma Ấn không đơn thuần là nhắm vào Hồn sủng sư, ngay cả mỗi con Hồn sủng vừa xuất hiện cũng bị ma trảo chém xuống.
"Rống rống!"
"Gào gào!"
Ma trảo đã tiến tới rất gần, những Hồn sủng nhỏ yếu thậm chí còn không kịp kêu lên thảm thiết đã mất mạng ngay tại chỗ.
Bắt đầu từ Tịch Dương Bằng của Ly Sanh, cho dù tốc độ Tịch Dương Bằng mau hơn nữa cũng khó thoát khỏi cái chết, kỹ năng Dị hệ - Toái Thiên Dị Ấn không hề buông tha cho bất kỳ đối tượng nào. Trong khi Tịch Dương Bằng cố gắng phi hành đã bị ma trảo cắt thành nhiều đoạn, cánh, đuôi, thân thể cứ thế tách rời nhau vô cùng nhẹ nhàng, Tịch Dương Bằng tử vong không một tiếng động.
Theo sát phía sau là Ảnh Điêu, Bàn Mộc Linh, Dương Diễm Yêu Điêu cũng không thể nào thoát khỏi vận mệnh bi thảm, mỗi lần ma trảo hạ xuống là có một Hồn sủng mất mạng ngay tại chỗ.
Thực lực Dương Diễm Yêu Điêu mạnh nhất, trong số những mười đoạn Hồn sủng chuẩn đế hoàng có lẽ chỉ có nó là hi vọng tìm được đường sống. Nhưng mà Ảnh Điêu và Bàn Mộc Linh không có may mắn đó, thoáng một cái cả hai đã nhận lấy bi kịch giống y như Tịch Dương Bằng.
Những Hồn sủng vẫn luôn giữ vững khoảng cách nhất định cũng không thoát khỏi cái chết.
Trên đầu mỗi một con Hồn sủng đều có Ma Ấn tồn tại, ma trảo hóa thành tia chớp màu đen chém xuống là thân thể chúng nó tách ra, bất kể phòng ngự cao hay thấp cũng chỉ có một kết quả duy nhất, tử vong là chắc chắn, hoàn toàn không có một ngoại lệ nào.
Trời rộng bao la xanh thẫm, tầng mây trắng xóa lẳng lặng trôi đi xa, nhưng Liệt Ngân Ma Ấn ở trên cao càng lúc càng lớn.
Trên trăm vạn người ở Ly thành đều tận mắt chứng mình cảnh tượng khủng khiếp này, mỗi một lần có tiếng kêu thê thảm vang lên là trái tim bọn họ y như bị một bàn tay vô hình bóp chặt, nhói buốt đến tận tâm can.
Đây là một cảnh tượng kinh hồn khẳng định sẽ lưu lại ký ức không thể phai mờ trong lòng bọn họ, ngay cả màn trời cũng bị xé rách, lực lượng hủy diệt và tử vong không ngừng trải rộng ra bốn phương tám hướng.
Tất cả dân chúng có thể nhìn thấy những cường giả trước giờ mình luôn kính ngưỡng, sùng bái biến thành từng mảnh nhỏ dưới ma trảo. Thậm chí có thể nhận ra một vài Hồn sủng sư đức cao vọng trọng, thực lực siêu cường lần lượt vẫn lạc, không hề có một người nào được chết nguyên vẹn.
Đây là một tràng tai nạn đáng sợ nhất từ trước tới nay ở Ly thành, Hồn sủng cường đại rơi xuống như mưa, Hồn sủng sư đứng trên đỉnh đại lục liên tục mất mạng.
Đã có người nào từng nghĩ đến trời xanh vỡ vụn?
Đã có ai từng nghĩ đến chín đoạn và mười đoạn cấp thống lĩnh trở lên yếu ớt tới mức không chịu nổi một kích như vậy? Toàn bộ mọi sinh mạng đều táng thân ở dưới một kỹ năng Toái Thiên Dị Ấn.
Tiếng kêu thảm thiết vẫn tiếp tục vang lên bên tai, đám cường giả và Hồn sủng của mình cơ hồ không có một ai may mắn thoát khỏi. Hễ bị ma trảo chạm vào là lập tức chết thảm ngay tại chỗ, trong đó có không thiếu mười đoạn Hồn sủng cấp thống lĩnh. Bất kỳ một con Hồn sủng nào ở đây xuất hiện ở trong thành trì đều thuộc về cấp bậc không thể chiến thắng.
Đây là một cảnh tượng tu la địa ngục kinh khủng nhất, cũng là cơn ác mộng ghê rợn nhất khắc sâu vào trong lòng tất cả cao thủ có mặt ở nơi này. Cơ hồ mỗi người đều triệu hoán ra bốn con Hồn sủng trở lên, cơ hồ mỗi Hồn sủng sư đều bị thương trên ba hồn.
Tổng cộng mười mấy cỗ thi thể bị lực lượng Dị Ấn đánh cho nát bấy, thậm chí bao gồm cả mười đoạn cấp quân chủ cực mạnh. Từ trước tới giờ, Hồn sủng cấp bậc này chính là kiêu ngạo của bọn họ, mỗi một con đều tiêu tốn kim tiền lên tới con số khổng lồ, thế mà chúng nó cũng phải táng thân dưới một kỹ năng Dị hệ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 416: Cường giả vẫn lạc - Toái Thiên Dị Ấn
Chương 416: Cường giả vẫn lạc - Toái Thiên Dị Ấn