DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 452: Hắc thủ sau màn - Hạ Nghiễm Hàn

Nội bộ Hồn Điện phân chia đẳng cấp và chế độ vô cùng sâm nghiêm, nếu như Ly lão nhi nói hoàn toàn đúng thì địa vị Điện Tôn tương đương với Đại nguyên lão, có quyền lực cao nhất bên trong tổ chức. Đồng thời Băng Lam đúng là một cô nhi, như vậy nàng chẳng phải là hoàn toàn dựa vào thực lực của chính mình ngồi lên vị trí kia?

Sở Mộ đoán chừng thời điểm Băng Lam sinh ra mình còn chưa tới hai mươi tuổi, vậy thì những vị nguyên lão, trưởng lão thậm chí là Điện chủ tất nhiên sẽ có quyền lực và khống chế thủ hạ rộng lớn hơn nàng rất nhiều. Nàng đến tột cùng làm thế nào mới ngồi lên cái thế cao nhất ở Hồn Điện? Thật sự là dựa vào thực lực chính mình sao? Như vậy nàng hiển nhiên đã tiếp cận Chí Tôn vương tọa một bước rất ngắn.

Từ đủ loại suy đoán tổng hợp lại, vừa đi vừa suy tư Sở Mộ rốt cuộc tiến vào nội bộ Hồn Điện lúc nào không biết. Phạm vi nội bộ Hồn Điện vô cùng rộng lớn, hàng loạt cung điện và kiến trúc kéo dài liên miên, nếu không có người dẫn đường nhất định là sẽ đi lạc không biết đâu là đường tới đường lui.

"Thiếu chủ, bộc lộ thân phận thiếu chủ tại những nhánh Hồn Điện khác thì những vị Điện chủ kia không rõ ràng lắm ngươi là thiếu chủ thứ mấy, vẫn có thể nói bậy nói bạ cho qua. Nhưng ở đây là tổng bộ Hồn Điện, trước khi Nữ Tôn điện hạ chưa có chính thức tuyên bố thân phận thì ngươi không nên cầm lệnh bài thiếu chủ múa may ở trong này. Ngươi mà làm như thế nhất định sẽ bị những lão gia hỏa bên trong Điện Đình lôi đi, sau đó một đám lão già vừa vuốt râu mép vừa trừng mắt tiến hành tra hỏi đủ loại nghi vấn. Hết lần này tới lần khác bọn họ chưa từng thấy qua mặt mũi ngươi, chỉ có mỗi Nữ Tôn điện hạ là có thể xác định thân phận của ngươi mà thôi. Nếu như Nữ Tôn điện hạ không có ở trong Hồn Điện, mặc dù ngươi sẽ không bị giam lỏng, nhưng mà nhất định là bị hạn chế hoạt động. Dĩ nhiên ngươi vẫn có thể nói cho bọn họ biết trước một chút tin tức, chỉ có điều những lão gia hỏa kia rất có thể xem ngươi như mấy tên giả mạo bắt lại. Ai dà, đến lúc đó rất là phiền phức, chỉ sợ sẽ làm chậm trễ quá trình lịch lãm và rèn luyện của ngươi. Cho nên tốt nhất là cho người báo cho Vũ Điện chủ, âm thầm hỏi thăm tin tức từ hắn là được rồi." Ly lão nhi tiếp tục nhắc nhở. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Sở Mộ hiển nhiên không muốn hao phí thời gian giải thích và chờ đợi mấy lão già kia tra xét. Nếu như thân phận thiếu chủ tạm thời chưa sử dụng được thì Sở Mộ sẽ giấu đi tránh khỏi những phiền toái không cần thiết. Bởi vì Hồn Điện quản giáo nhóm thanh niên đồng lứa vô cùng nghiêm khắc, coi như là thiếu chủ cũng không có quyền lực đặc thù, cho nên hắn quyết định không đụng đến cái lệnh bài thiếu chủ kia.

Dĩ nhiên, chủ yếu nhất chính là thân phận thiếu chủ Hồn Điện cũng không tiện lợi nhiều lắm. Lỡ may gặp phải thời điểm cần phải triệu hồi ra Bạch Yểm Ma, đoán chừng hắn sẽ bị một số người khác nhìn thấy, sự tình kế tiếp sẽ là một đống lớn phiền toái phát sinh.

Về phần báo tin cho Vũ Điện chủ không tính là khó khăn, Sở Mộ lấy danh hiệu cấp sáu của mình trực tiếp nhờ một tên nhân viên chạy đi truyền lời. Vũ Điện chủ nghe thấy tên mình hiển nhiên sẽ nhanh chóng tiếp kiến.

Quả nhiên thời gian trôi qua không lâu lắm, Vũ Điện chủ đã cho người đi mời Sở Mộ gặp gỡ.

Trải qua một phen hỏi thăm sơ bộ, Vũ Điện chủ đã tỏ vẻ Nữ Tôn không có ở trong Hồn Điện, hơn nữa hình như đoạn thời gian gần đây không có trở về lần nào.

"Thiếu chủ, ngài từng tiến hành giao dịch trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ tại Đôn thành đúng không?" Vũ Điện chủ bỗng nhiên dò hỏi.

"Làm sao ngươi biết?" Sở Mộ kinh ngạc hỏi ngược lại.

"Chuyện này … thiếu chủ nên cẩn thận một chút." Vũ Điện chủ trầm giọng nhắc nhở.

"Cẩn thận?"

Sở Mộ nghi hoặc nhìn tới vị Điện chủ này, không biết hắn nói như thế là có ý gì.

"Phó điện của ta truyền tin về, đoạn thời gian trước có người thu thập lượng lớn linh vật Yêu Hồ tộc. Sau đó lại bày bán ở khắp các thành thị, lúc đối phương muốn xác nhận giao dịch thì tên đó cố ý hủy bỏ rồi chuyển dời giao dịch về Thiên Hạ thành. Trước kia trưởng tử của phó điện muốn mua Yêu Hồ Huyết để dược sư luyện chế, nhưng quá trình giao dịch có vẻ hơi kỳ lạ." Vũ Điện chủ chậm rãi giải thích.

"Chẳng lẽ có người đặt Yêu Hồ Tâm vào danh sách giao dịch, thật ra là vì lừa gạt tiền tài của người khác?" Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.

"Cũng không phải, phương thức Hồn Điện chúng ta giao dịch không thể nào xuất hiện âm mưu như vậy, mà đối phương vẫn đưa ra linh vật chân chính, hơn nữa đã hoàn thành vài lần giao dịch. Vì thế, tuy rằng quá trình giao dịch có điểm kỳ quái nhưng mà chúng ta không thể can thiệp được. Bởi vì phó điện có nhắc tới nên ta cố ý xem xét về tình huống giao dịch linh vật Yêu Hồ, sau đó thấy ngài muốn mua trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ giá trị một trăm triệu. Cho nên cố ý nhắc nhở ngài một câu, dù sao 1 trăm triệu là một khoản tiền khổng lồ đối với thanh niên đồng lứa." Vũ Điện chủ nói.

Vũ Điện chủ vừa nói như thế, Sở Mộ lập tức lâm vào trầm tư.

"Thiếu chủ có tham gia Thiên Hạ Quyết không?" Vũ Điện chủ không có tiếp tục nói tới đề tài này, mà lại chuyển sang sự tình Thiên Hạ Quyết.

"Ừ!" Sở Mộ gật đầu.

"Thiếu chủ dự định đại biểu Hồn Điện hay cá nhân tham gia?" Vũ Điện chủ hỏi.

"Có chỗ nào khác nhau?" Sở Mộ nói.

"Nếu đại biểu Hồn Điện thì ta có thể ghi danh ngài vào danh sách hậu tuyển, chỉ cần ngài chứng minh thực lực của mình trước mặt mười vị Điện chủ trước ba tháng, vậy thì chúng ta sẽ an bài ngài vào trong một đội ngũ. Ngài cũng có thể sử dụng đặc quyền thiếu chủ, tự mình lựa chọn đội viên, ta nghĩ là sẽ có rất nhiều thanh niên cao thủ nguyện ý hiệu trung với ngài, những thiếu chủ khác đều làm như vậy. Dĩ nhiên, tốt nhất là chờ Nữ Tôn điện hạ trở về công khai thân phận của ngài, đến lúc đó sẽ không sợ thiếu nhân tài gia nhập." Vũ Điện chủ cười nói.

"Những thiếu chủ khác đều có trận doanh riêng? Chẳng lẽ không phải là thanh niên mạnh nhất của Hồn Điện tổ hợp lại tiến hành tranh đoạt sao?" Sở Mộ kinh ngạc hỏi.

"À, việc này tùy thuộc vào giao tình giữa bọn họ với nhau, các Đại thiếu chủ là người kiệt ngạo, trong đó thiếu chủ thứ năm dứt khoát một mình một người dự thi, không cần bất kỳ đội viên nào. Mà thiếu chủ thứ ba năm năm trước đã bồi dưỡng xong đội viên dự thi rồi. Thiếu chủ muốn một mình dự thi cũng không có vấn đề, chỉ cần thiếu chủ có thể đi tới trận cuối là được rồi." Vũ Điện chủ nói.

"Ta vẫn chưa rõ ràng tình huống của Thiên Hạ Quyết, chờ ta hiểu rõ hơn sẽ bàn lại vấn đề này." Sở Mộ nói.

"Cũng tốt, nếu thiếu chủ có chỗ nào kiêng kỵ thì ta đề nghị ngài tự lập trận doanh, hoặc là một mình một người, làm như vậy sẽ dễ dàng hoạt động." Vũ Điện chủ nói một câu mang theo nhiều ý nghĩa.

Vẻ mặt Sở Mộ hơi biến hóa, ánh mắt liếc sang Vũ Điện chủ có vẻ bình thản, hiển nhiên là hắn hiểu được ý tứ của vị Điện chủ này.

Sở Mộ dĩ nhiên không thể thừa nhận chuyện tình kiểu này, vì thế mới bày ra bộ dạng bình thản như thường, không sợ gì hết.

Vũ Điện chủ không có ý định hỏi thêm điều gì, thật ra hắn cũng không chắc vị thiếu chủ này có liên quan gì tới Bán Ma hay không.

"Sở thiếu chủ còn đang ở danh hiệu cấp sáu đúng không?" Vũ Điện chủ cười cười nhìn Sở Mộ, nhanh chóng chuyển sang đề tài khác.

"Ừ, Vũ Điện chủ nghĩ xem có cách nào nhanh chóng tăng cường danh hiệu không?" Sở Mộ dò hỏi.

"Cái này... Trong điện quy định những người có chức vụ không được phép thêm quyền cho nhóm thanh niên đồng lứa. Nếu như thiếu chủ muốn nhận được danh hiệu cao hơn vẫn phải tự mình cố gắng, điều này thật ra sẽ có ích đối với quá trình thiếu chủ trưởng thành."

Vũ Điện chủ cũng biết Sở Mộ gia nhập Hồn Điện không lâu, cho nên cố ý giải thích tình huống rõ ràng một lần.

Trên thực tế Hồn Điện làm như vậy có vẻ hơi khắc khe, nhưng mà điều đó cũng vô cùng chính xác. Nếu một vị Hồn sủng sư dựa vào quan hệ hậu thuẫn dễ dàng nhận được một đống lớn linh vật để bồi dưỡng Hồn sủng, vậy thì người đó chắc chắn là tồn tại cực mạnh trong đám bạn cùng lứa tuổi, nhưng càng phát triển về sau chênh lệch kinh nghiệm và tinh thần chiến đấu sẽ bộc lộ càng rõ. Thậm chí là dừng lại vĩnh viễn ở một giai đoạn không thể nào tiến thêm một bước.

"Được rồi, ta sẽ tự mình tìm biện pháp." Sở Mộ gật đầu nói.

"Thực lực Sở thiếu chủ hẳn là rất cao, ta có thể nghĩ cách giao cho thiếu chủ nhiệm vụ tương đương danh hiệu cấp bảy. Có lẽ Sở thiếu chủ quen thuộc lịch lãm ở nơi hoang dã, nếu thiếu chủ cảm thấy có đủ thực lực thì chút nữa đi ra đại sảnh lựa chọn một nhiệm vụ cấp bảy của Hồn Điện, hoàn thành nhiệm vụ này sẽ đạt được trị giá cấp bảy. Sau đó thiếu chủ cống hiến số tiền theo quy định, cuối cùng tiến hành giao dịch trái tim Cửu Vĩ Viêm Hồ là có thể nhận được danh hiệu cấp bảy rồi." Vũ Điện chủ nói.

"Nhiệm vụ cấp bảy có thù lao bao nhiêu?" Sở Mộ hỏi.

"Bình thường nhiệm vụ cấp bảy treo giải thưởng trên dưới 3000 vạn." Vũ Điện chủ nhanh chóng hồi đáp.

Trên mặt Sở Mộ lộ vẻ do dự, hiện tại hắn chạy thêm một đoạn đường vì 3000 vạn rõ ràng là không đáng công tý nào. Vì thế Sở Mộ lại hỏi tiếp:

"Có nhiệm vụ cấp tám hay không?"

"…"

Vũ Điện chủ vừa há miệng định nói gì đó rồi lại quyết đoán ngậm lại, vẻ mặt lộ ra mấy phần quái dị.

Thật ra phần lớn nhiệm vụ là do Vũ Điện chủ ban bố, Mính Tiên Điện do hắn quản lý đang cần một trăm viên nội tạng kết tinh của tám đoạn Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu để Dược tề sư luyện thuốc hỗ trợ ấu sủng Mính Tiên Điểu không bị chết non.

Mà nhiệm vụ này không tính là khó khăn, dù sao Hỗn Độn Lôi Vũ Yêu chỉ là Hồn sủng sơ đẳng cấp thống lĩnh, chỉ cần hoàn thành là có thể nhận được trị giá danh hiệu cấp bảy từ Mính Tiên Điện.

Nhiệm vụ hơi khó đối với thanh niên đồng lứa, nhưng Vũ điện chủ suy đoán Sở Mộ có liên hệ tới Bán Ma nên không cần phải lo lắng vị Sở thiếu chủ này không thể hoàn thành.

Thật ra lúc nãy Vũ Điện chủ đang suy nghĩ có nên âm thầm trợ giúp Sở Mộ một tay hay không, để cho Sở thiếu chủ thuận lợi nhận được trị giá cấp bảy. Không ngờ rằng vị Sở thiếu chủ trẻ tuổi này "cực kỳ bình tĩnh" hỏi một câu: "Có nhiệm vụ cấp tám hay không?" … khiến cho Vũ Điện chủ quyết đoán nuốt ngược lời định nói vào trong bụng.

"Sở thiếu chủ, ngài định tiếp nhận nhiệm vụ cấp tám?" Vũ Điện chủ cảm giác hình như là mình nghe lầm, cố ý xác nhận lại một lần nữa.

"Ừ, ta biết thực lực của ta không đủ, nhưng ta muốn thử xem sao!" Sở Mộ gật đầu nói.

"Nội bộ Hồn Điện đúng là có nhiệm vụ cấp tám, chẳng qua là mức độ nguy hiểm rất cao. Hơn nữa, danh hiệu cấp tám không thể đạt được thông qua hoàn thành nhiệm vụ, dù sao những nhiệm vụ này vẫn có thể thông qua ngoại lực để giải quyết. Dĩ nhiên, nếu muốn đạt được danh hiệu cấp bảy là không có vấn đề, phần thưởng giao ra vẫn tương đương với cấp tám." Vũ Điện chủ thất thần chốc lát rồi mới hồi đáp.

"Vậy đành phải làm phiền Vũ Điện chủ rồi."

Sở Mộ hiển nhiên là muốn thông qua quan hệ với Vũ Điện chủ để nhảy cấp rồi.

Sở Mộ cũng biết danh hiệu cấp tám không dễ dàng đạt được, tóm lại trước tiên cứ hoàn thành nhiệm vụ cấp tám để giải quyết vấn đề tài chính 4 trăm triệu cái đã.

"Nếu Sở thiếu chủ yêu cầu thì ta sẽ lập tức phân phó, nhưng mà thiếu chủ nhất định phải lựa chọn đội viên kỹ càng, đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn." Vũ Điện chủ nhắc nhở lần nữa.

"Điểm này Vũ Điện chủ hãy yên tâm, ta sẽ không biết lỗ mãng làm việc đâu!" Sở Mộ lập tức gật đầu xác nhận.

Vũ Điện chủ thở dài bất đắc dĩ, hắn không nghĩ tới vị Sở thiếu chủ này lại gan lớn như vậy. Phải biết rằng trong nội bộ Hồn Điện không có mấy người thanh niên đồng lứa dám tiếp nhận nhiệm vụ cấp tám. Vũ Điện chủ nghĩ thoáng một cái là đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

"Thiếu chủ, ngươi tìm đội viên phải lựa chọn những người đáng tin, tốt nhất là nhìn xem cô nàng đùi đẹp có ở Thiên Hạ thành hay không. Nếu có nàng cùng đi thì sự an toàn sẽ được bảo đảm, ít nhất đối mặt với sinh vật cường đại như chín đoạn Phố Lang cũng không đến nổi thảm thiết như vậy." Thanh âm Ly lão nhi lập tức chen vào.

"Chưa chắc có thể tìm được nàng ở nơi này, đành phải hi vọng nàng tự đến Hồn Điện tìm ta mà thôi."

Sở Mộ đã phân phó một gã phó điện lưu lại lời nhắn, nếu như Diệp Khuynh Tư tới Hồn Điện tìm mình sẽ giao ra lời nhắn kia cho nàng.

"Chẳng lẽ thiếu chủ dự định một mình chạy đi hoàn thành nhiệm vụ cấp tám?" Ly lão nhi hỏi.

"Ừ!" Sở Mộ nhẹ nhàng gật đầu một cái.

"…" Ly lão nhi trực tiếp câm lặng luôn.

Vũ Điện chủ theo bản năng cho rằng Sở Mộ sẽ thành lập tổ đội để hoàn thành nhiệm vụ cấp tám của Hồn Điện. Nếu như hắn biết Sở Mộ dự định một mình một người hoàn thành có lẽ vẻ mặt còn đặc sắc hơn cả Ly lão nhi.

"Không nói đến mấy thứ này, Ly lão nhi, ngươi cảm thấy Vũ Điện chủ lúc trước nhắc đến vấn đề giao dịch linh vật Yêu Hồ có gì khác lạ không?" Sở Mộ bỗng nhiên nghiêm túc hỏi.

"Có lẽ là do gian thương đang chơi thủ đoạn quấy rối thị trường, cũng không có gì lớn. Đúng như lời Vũ Điện chủ nói, nội bộ Hồn Điện giao dịch không thể nào động tay động chân ăn gian được." Ly lão nhi vuốt vuốt chòm râu cụt ngủn của mình, lên tiếng bảo đảm.

Mới đầu Sở Mộ cũng cho rằng như vậy, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ thì Sở Mộ lại cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

Lúc trước Vũ Điện chủ nói có người cố ý thua mua tất cả linh vật Yêu Hồ, sau đó dựa vào thế lực của mình buôn bán khắp các thành thị, sau khi đối phương xác nhận giao dịch liền cố ý trì hoãn thời gian.

Điều này làm cho Sở Mộ cảm giác giống như là có người nào đó cố ý ném mồi ra ngoài, sau đó chờ đợi những người cần đến linh vật Yêu Hồ cắn câu.

"Có phải là Hạ Nghiễm Hàn không đây?" Sở Mộ lẩm bẩm tự nhủ.

Hiện tại chỉ có hai người Cẩn Nhu công chúa và Hạ Nghiễm Hà biết được tin tức Mạc Tà là Hồn sủng liên tục dị biến. Cẩn Nhu công chúa chỉ là một thanh niên đồng lứa, địa vị trong Yểm Ma cung rất cao nhưng quyền lực không thể sánh bằng Hạ Nghiễm Hàn. Hơn nữa, vì quan hệ với mẫu thân Băng Lam của mình, trừ phi nàng nói chuyện này có nhóm cao tầng, nếu không nàng nhất định không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Còn Hạ Nghiễm Hàn đã thi triển rất nhiều âm mưu quỷ kế, cho dù hắn chết cũng nhất định bảo thủ điều bí mật này, chính là vì muốn độc chiếm ích lợi lớn nhất. Cái tên này có lẽ đã đoán được Sở Mộ sẽ ghi danh tham gia Thiên Hạ Quyết, cho nên bắt đầu tung lưới trên phạm vi lớn muốn Sở Mộ mắc câu.

Nếu như Vũ Điện chủ không nhắc nhở thì Sở Mộ đúng là rơi vào bẫy rập không hề phòng bị chút nào. Mặc dù Sở Mộ không thể nào ngu xuẩn đến trình độ giao dịch bên ngoài Hồn Điện, nhưng mà thông qua phương thức giao dịch này nhất định sẽ bại lộ thân phận của mình.

"Hạ Nghiễm Hàn, xem ra thù oán giữa chúng ta phải kết thúc tại Thiên Hạ thành rồi."

Sở Mộ quả thật là phải cẩn thận hành động rồi, ờ, phải cẩn thận mài dao chuẩn bị tiếp đón cái tên "mặt lạnh đao phủ thủ" kia cho thật tốt.

Có lẽ là trải qua hai địa phương Thiên Hạ vương tọa và Hồn Điện quá mức hoành tráng, cho nên lúc Sở Mộ gặp phải những tòa kiến trúc to lớn khác lại cảm thấy rất là bình thường.

Tiến vào Liệp sủng hội, Sở Mộ tự nhiên nhớ đến thiếu nữ tiểu Cầm từng nhiệt tình trợ giúp mình làm việc.

Sở Mộ đi vào đại sảnh liền cố ý hỏi thăm thiếu nữ có mặt ở trong Liệp sủng hội hay không.

Quả nhiên, thời gian qua không lâu lắm, tiểu Cầm mặc y phục màu hồng nhạt giả vội vã chạy tới, gương mặt đỏ bừng khả ái y như trái táo chín mọng. Nhất là trên vành tai nhỏ nhắn đang đeo hai chiếc tinh xảo lắc lư theo từng bước đi của nàng.

"Sở Thần thiếu gia, ngài cuối cùng đã tới rồi." Tiểu Cầm nở nụ cười ngọt ngào, bộ dạng có vẻ rất vui vì được Sở Mộ gọi đến.

Đọc truyện chữ Full