"Lạc Bành ba tháng gần đây đã hai lần tiến vào Mê giới cấp bảy, thực lực Hồn sủng tăng cường trên phạm vi lớn, đã hoàn toàn bất đồng so với lúc ở Đôn thành. Lần này tiểu tử Hồn Điện khẳng định gặp tai ương rồi."
Một gã đồng đội Lạc Bành nói.
"Ừ, Lạc Bành lần này lịch lãm quả thật có chút thành tựu, chỉ mong hắn có thể chiến thắng."
Uông Húc gật đầu nói.
Lạc Bành là người được Liệp sủng hội lựa chọn tranh đoạt ích lợi ở bậc thang thứ ba, ở độ tuổi của hắn nhưng thực lực đạt tới trình độ này quả thật hiếm thấy. Cho nên đám cao tầng Liệp sủng hội vô cùng chú ý tới hắn.
Ánh mắt Uông Húc quét qua bỗng nhiên phát hiện bên cạnh Sở Mộ còn có một nam tử, chẳng biết tại sao hình dạng nam tử kia nhìn qua tương đối quen mắt.
Nam tử kia cùng Sở Mộ tiến vào chiến trường, sau đó chậm rãi đi lên khán đài. Vị nam tử này có lẽ không thích tiếp xúc với người xa lạ, tự mình ngồi ở một vị trí trống trải hoàn toàn không lưu ý tới bất luận kẻ nào.
"Hình như là Hồn Điện - Ly Ngân?"
Một gã Hội Chấp trong nhóm kinh ngạc nhìn sang vị nam tử kia, hồi lâu sau mới mở miệng nói.
Liệp sủng hội - Uông Húc nghe thế liền ngẩn người ngạc nhiên, lát sau mới đứng lên đi về phía vị nam tử cao thủ Hồn Điện kia.
Nam tử này chính là Ly Ngân, thủ hạ đắc lực của Vũ điện chủ. Ly Ngân phụng mệnh Vũ điện chủ đi tới hỏi thăm Sở Mộ có muốn đại biểu Hồn Điện tham gia Thiên Hạ Quyết hay không? Đúng lúc nghe nói có người khiêu chiến Sở Mộ nên sinh ra hứng thú cùng đi tới đây, hiển nhiên là muốn nhìn xem Sở thiếu chủ chiến đấu.
"Ly Ngân tiền bối." Uông Húc đi tới trước mặt Ly Ngân, hơi khom người hành lễ.
Uông Húc là một người tu luyện điên cuồng, cho dù ở trước mặt người nào vẫn luôn giở thái độ ngang ngược càn rỡ, cặp mắt giống như dã thú căn bản không biết tôn kính là cái thứ gì. Nhưng mà thời điểm đối mặt Ly Ngân, gã nam tử này lại lộ vẻ cung kính hiếm thấy, hoàn toàn thu liễm khí chất ngông cuồng vào trong.
"À, là Liệp sủng hội Uông Húc hả? Tại sao hôm nay có hứng chạy đến Hồn Điện chúng ta gây chuyện rồi?"
Ly Ngân ngồi tại chỗ, chẳng qua là lạnh nhạt nói với Uông Húc.
"Nào dám, nào dám, ta chỉ là trùng hợp tới đây mà thôi." Uông Húc cười cười giả lả.
"Cái tên đứng ở trên chiến trường hẳn là thanh niên cao thủ Liệp sủng hội sẽ tham dự tranh tài bậc thang thứ ba đúng không? Trước kia chưa từng thấy." Ánh mắt Ly Ngân nhìn vào Lạc Bành, mở miệng hỏi.
"Là Tân nhân vương Lạc Bành của Liệp sủng hội chúng ta, đúng là cao thủ sẽ thi đấu ở bậc thang thứ ba Thiên Hạ Quyết."
Uông Húc gật đầu, sau đó chỉ vào Sở Mộ nói:
"Ly Ngân tiền bối, Sở Thần là đệ tử của tiền bối?"
"Cái loại đồ đệ này, ta thu không nổi." Ly Ngân nhếch môi cười khổ.
Một thanh niên chừng hai mươi tuổi dám cả gan lăn lộn trong địa phương hung hiểm nhất của Mê giới cấp tám. Ly Ngân tự nhận thức bản thân mình cũng không có tư cách làm lão sư cái tên thanh niên cao thủ cấp bậc biến thái này.
Ly Ngân nói lời này khiến cho Uông Húc cực kỳ kinh ngạc, phải biết rằng thân phận Ly Ngân tại Hồn Điện không hề tầm thường. Nếu như nói ngay cả hắn cũng không có tư cách thu người thanh niên kia làm đệ tử, vậy thì thân phận Sở Thần cực cao hoặc là thực lực cực mạnh.
"Ai cũng biết ngài là đạo sư phụ trách giáo huấn thanh niên cao thủ thuộc về bậc thang thứ ba của Hồn Điện. Ngay cả thiếu chủ thứ tám cũng vô cùng khâm phục ngài. Nếu không phải đã gia nhập Liệp sủng hội, Uông Húc ta cũng nguyện ý bái làm môn hạ dưới trướng ngài." Uông Húc nói.
Ly Ngân cũng không có để ý Uông Húc khen tặng, chỉ hơi nghiêng đầu lưu ý một nữ tử đang tiến vào khán đài.
Vị nữ tử kia mặc y phục lụa mềm mại, khí chất cao quý không thể tả xiết, bất kỳ một nam tử nào nhìn thấy cũng khó tránh khỏi động tâm.
"Thì ra là Đình Lan, lúc nãy ta đã suy nghĩ cả Hồn Điện làm gì có mỹ nữ nào ôn nhu, phóng khoáng như thế!"
Ly Ngân thấy vị mỹ nữ Hồn Điện đi tới, trên mặt liền hiện lên nụ cười chào hỏi.
"Ly Ngân tiền bối."
Đình Lan khẽ khom người thi lễ đơn giản.
Mới đầu Đình Lan cũng cảm thấy sự tình có vẻ kỳ quái, đó là Ly Ngân thân phận cực cao cũng xuất hiện ở chỗ này. Nhưng cẩn thận suy nghĩ lại mới nhớ tới Ly Ngân đã được bổ nhiệm làm đạo sư cho các thanh niên cao thủ tại bậc thang thứ ba của Hồn Điện. Nói vậy Sở Thần hẳn là một trong những đệ tử của Ly Ngân. Vì thế vị tiền bối này mới cố ý đi tới quan sát trận chiến.
Những người thường xuyên xuất nhập Thiên Hạ thành đều biết Ly Ngân từng là cao thủ Hồn Điện giành được vinh quang tại bậc thang thứ nhất trong đại hội Thiên Hạ Quyết. Khi đó các cao thủ đỉnh phong của Liệp sủng hội, Thương Minh, Nguyên Tố môn, La Vực môn lần đầu tiên tham gia thi đấu đều thua ở trong tay hắn.
Đối mặt cường giả như vậy, cho dù Uông Húc cuồng vọng cỡ nào cũng không dám biểu lộ một chút tâm tình ở trước mặt hắn.
Tối trọng yếu hơn nữa, Ly Ngân chính là đạo sư của tất cả thanh niên cao thủ tham dự thi đấu ở bậc thang thứ ba. Vì thế Uông Húc và Đình Lan mới ngộ nhận, cho rằng Sở Mộ là đệ tử của Ly Ngân.
Sau khi nói khách sáo mấy câu, mọi người liền dời sự chú ý vào giữa chiến trường.
Lúc này Sở Mộ đã tiến vào đến chiến trường, cặp mắt đen nhánh nhìn vào Lạc Bành không có biểu hiện thái độ gì khác thường. Chỉ lạnh lùng nhìn tới đối thủ không nói một câu.
Lạc Bành đứng ở vị trí cách Sở Mộ hai mươi thước, cố ý nhìn thoáng qua mỹ nữ đang ngồi trên đài cao, trên mặt hiện lên một nụ cười tự tin.
Nàng có thể tới xem trận chiến này mới có ý nghĩa. Lạc Bành trước giờ thi đấu với thanh niên đồng lứa chỉ thua ở trong tay Sở Mộ. Đúng như Đình Lan nói, thất bại cũng là kinh nghiệm đáng quý của mỗi một Hồn sủng sư, nếu như không có dũng khí đứng lên khiêu chiến lần nữa thì chỉ là một người nhu nhược mà thôi.
Vì trận chiến này, Lạc Bành đã không ngừng lịch lãm mấy tháng nay, thực lực tổng thể gia tăng mãnh liệt, hắn cảm thấy hiện tại là thời điểm đoạt lại tôn nghiêm của mình rồi.
"Vinh quang bậc thang thứ ba là thuộc về ta, ta sẽ không để cho người khác trở ngại con đường đi tới vinh quang. Nhất là ngươi, lần trước chẳng qua là ta khinh thường mới thua ở trên tay của ngươi, lần này ta sẽ cho ngươi biết thực lực của ta không chỉ đơn giản như vậy."
Lạc Bành chỉ vào Sở Mộ nói rất hùng hồn.
"Ta không có tranh giành vinh quang bậc thang thứ ba với ngươi." Sở Mộ lạnh nhạt hồi đáp.
Bậc thang thứ ba sao? Nếu như mục tiêu của mình đặt ở bậc thang thứ ba thì bản thân Sở Mộ mình cũng cảm thấy sỉ nhục với chính mình. Muốn nhận được Thiên Hạ vương tọa cao quý nhất định phải có đầy đủ dã tâm, cái Sở Mộ muốn chính là vinh quang tại bậc thang thứ hai.
"Hừ hừ, coi như ngươi tự biết rõ, muốn tỷ thí thế nào tự ngươi tuyển chọn."
Lạc Bành rõ ràng là không có lĩnh hội hàm nghĩa lời nói của Sở Mộ không tranh đoạt bậc thang thứ ba, cho nên vẫn dùng giọng nói khiêu khích.
"Giống như lần trước thôi!" Sở Mộ nhàn nhạt nói.
"Được, triệu hoán Hồn sủng thứ nhất đi." Lạc Bành mở miệng nói.
Chú ngữ nhanh chóng niệm lên, hào quang hồn ước lượn lờ chung quanh Lạc Bành, sau đó dần dần hạ xuống biến thành đồ án hồn ước khắc ở dưới chân hắn.
Một trận gió lớn thổi quét khắp chiến trường, khí lưu ở chính giữa đồ án từ từ ngưng tụ huyễn hóa thành một thân thể Nguyên tố Tinh Linh.
Lạc Bành triệu hoán Hồn sủng thứ nhất chính là Quỷ Tinh Linh, tình hình cũng giống như lần trước chiến đấu.
Nhưng mà thời gian mấy tháng đã trôi qua, thực lực Quỷ Tinh Linh rõ ràng đã tăng cường không ít, trong lúc vừa mới xuất hiện đã khống chế toàn bộ khí lưu trên chiến trường.
Thời điểm Lạc Bành triệu hồi Hồn sủng đầu tiên, Sở Mộ cũng đã hoàn thành triệu hoán.
Khí tức hắc ám nồng đậm từ từ bao phủ chung quanh thân thể Sở Mộ, một vùng bóng tối đột nhiên xuất hiện che kín ánh nắng mặt trời tạo thành không gian đặc thù. Ở trong phạm vi bóng tối dày đặc đó, Dạ Lôi Mộng Thú chậm rãi bước ra, thân ảnh tà mị tuất dật xuất hiện ở trên chiến trường.
Ánh mắt Đình Lan nhìn chằm chằm vào Dạ Lôi Mộng Thú của Sở Mộ, trên mặt lộ vẻ vô cùng kinh ngạc. Bởi vì nàng không nghĩ tới lần này mình lại không thể nhận ra thực lực cụ thể của Dạ Lôi Mộng Thú.
"Hình như thực lực Dạ Lôi Mộng Thú đã tăng cường rất lớn." Hồi lâu sau, Đình Lan mới lầm bầm tự nhủ.
Ly Ngân lặng lẽ quan sát Sở Mộ - Dạ Lôi Mộng Thú, hồn niệm của hắn cao hơn Đình Lan không ít. Cho nên ở tại nơi này cũng chỉ có một mình hắn thấy rõ giai đoạn thật sự của Dạ Lôi Mộng Thú.
Dạ Lôi Mộng Thú có thể ẩn giấu vị trí trong đêm tối, đồng thời cũng là một trong những Yêu Linh Hồn sủng khó nắm bắt khí tức nhất. Đến lúc này, Ly Ngân rốt cuộc đã hiểu tại sao Sở thiếu chủ dám xông vào nơi hung hiểm nhất Mê giới cấp tám lịch lãm.
"Lại là đầu Yêu Linh này, năng lực hạn chế mạnh thì thế nào?" Lạc Bành nhếch miệng cười khẩy.
Quỷ Tinh Linh đã lĩnh ngộ kết tinh Độn Phong sơ cấp, lực sát thương nhờ đó tăng trưởng trên phạm vi lớn. Lạc Bành tin chắc Dạ Lôi Mộng Thú đừng hòng tiếp cận Hồn sủng của hắn trong phạm vi một trăm thước.
Lần này Lạc Bành không có ý định chiến đấu một khống, mà tiếp tục niệm chú ngữ lần nữa trực tiếp triệu hồi ra Hồn sủng thứ hai.
Đồ án hồn ước chậm rãi xuất hiện, nham thạch cát sỏi bay lên lượn lờ chung quanh thân thể Lạc Bành. Theo quá trình đồ án trở nên rõ ràng, đám nham thạch nhanh chóng tụ tập lại hợp thành một thân thể khổng lồ.
Chính là Nham hệ Hồn sủng được Lạc Bành triệu hoán trước kia - Ngô Vĩ Cự Nham Ma.
Viễn chiến Quỷ Tinh Linh, cận chiến phòng ngự Ngô Vĩ Cự Nham Ma, đây chính là chiến thuật truyền thống của đội hình Nguyên tố Hồn sủng.
"Nham hệ Ngô Vĩ Cự Nham Ma, quá đúng lúc …"
Nhìn thấy Lạc Bành triệu hoán Hồn sủng thứ hai là Ngô Vĩ Cự Nham Ma ra chiến đấu, trên mặt Sở Mộ chợt nở nụ cười vui vẻ.
Ở trong không gian Hồn sủng, Quỷ Quân đang ngủ say từ từ mở mắt, con ngươi uy nghiêm khí phách lóe lên tia sáng tà dị.
Sở Mộ triệu hoán Hồn sủng thứ hai chính là Nham hệ Hồn sủng cấp quân chủ đỉnh phong - Quỷ Khung Quân Vương.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 484: Nham hệ quân chủ - Bạo lực Quỷ Quân
Chương 484: Nham hệ quân chủ - Bạo lực Quỷ Quân