Đình Lan đã tới nơi này 4 lần, nàng lưu lại dấu hiệu cũng cố ý vòng qua những khu vực có Phong hệ Hồn sủng cường đại, làm như vậy sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian và chiến lực của đám Hồn sủng.
Vượt qua khu vực tường gió hỗn loạn thì mọi người đã không còn khái niệm thời gian. Sở Mộ không biết mình đã xuất hiện ở khu vực Kính Phong bao lâu, chỉ âm thầm đi sau Đình Lan suy đoán hẳn là đã cách nơi Phược Phong Linh sinh sống không xa.
Sức gió trong khu vực Kính Phong càng lúc càng mạnh, trên trình độ nhất định đã tạo thành trở ngại đối với Dạ Lôi Mộng Thú. Ly Ngân đành phải triệu hồi ra Phong hệ Hồn sủng của mình bảo vệ Sở Mộ.
"Chính là chỗ gió xoáy mãnh liệt phía trước."
Đình Lan chỉ tới một mảnh khí lưu đục ngầu ở trước mặt mọi người.
Sức gió trong ranh giới Kính Phong không hề có tính ổn định, thỉnh thoảng sẽ tạo thành lốc xoáy hoặc bão cuốn uy lực cấp tám, điều này làm cho địa hình trong khu vực Kính Phong thường xuyên thay đổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Đình Lan chỉ vào khu vực khí lưu hỗn loạn đó rõ ràng là dấu vết của lực lượng Phong hệ tàn phá lưu lại, chỉ là một phần nhỏ còn sót lại nhưng Sở Mộ có thể đoán được uy lực của nó đã tiếp cận cấp mười.
Sở Mộ từ trên người Dạ Lôi Mộng Thú nhảy xuống, sải bước đi dọc theo bức tường gió mù mịt, dõi mắt nhìn bao quát toàn bộ khu vực loáng thoáng nhận ra có hai con ngươi trong suốt ẩn ẩn hiện hiện trong đó.
"Đó chính là Phược Phong Linh?"
Sở Mộ chỉ tay về phía đó, mở miệng dò hỏi.
"Ừ, may là nó vẫn còn ở nơi này, nhưng ta kiểm tra xem Hồn sủng thủ hộ nó còn ở chung quanh đây không?" Đình Lan thở ra một hơi nhẹ nhõm, chậm rãi đi tới.
Mới đầu Sở Mộ cho rằng Phược Phong Linh hẳn là một loại Hồn sủng có hình thái giống Quỷ Tinh Linh. Nhưng mà bây giờ xem ra Phược Phong Linh thuộc về chủng loại sủng vật có dáng vóc lung linh, nhỏ xinh có thể đứng trên bả vai. Một Hồn sủng như vậy rất khó làm cho người ta liên lạc chung một chỗ với cấp bậc quân chủ cường đại.
"Một mình ngươi phải cẩn thận đó." Ly Ngân cố ý dặn dò Đình Lan.
Đình Lan gật đầu, lúc này mới khống chế Lâm Dận Thú chậm rãi tiếp cận Phược Phong Linh.
Thời điểm Đình Lan tiến vào khu vực tường gió hỗn loạn không ngừng nhìn quanh bốn phía, bao gồm cả không vực ở trên đầu nàng vẫn tồn tại không ít nguy cơ. Lúc trước trong quá trình Sở Mộ đi tới đã nhìn thấy có rất nhiều Phong hệ Hồn sủng khác bay lượn.
Bản thân Đình Lan hiển nhiên là không có Phong hệ Hồn sủng, vì thế nàng không thể nào chiến đấu ở trên không trung với các Phong hệ Hồn sủng hoang dã.
"Đình Lan, nếu đi tới một đoạn nữa nó sẽ phát hiện ngươi. Tại vị trí phía trước ngươi một trăm thước, ở trên trời là một con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, chung quanh còn có bốn con mười đoạn Quỷ Tinh Linh."
Ly Ngân dùng hồn niệm kiểm tra một vòng rồi lên tiếng nhắc nhở Đình Lan.
Ly Ngân vừa mới nói xong, Đình Lan cũng lập tức phát hiện đám Hồn sủng thủ vệ Phong Linh tồn tại. Xem ra không thể tránh khỏi một trận chiến rồi, Đình Lan bắt đầu niệm chú ngữ triệu hồi Hồn sủng của mình.
Phạm vi Sở Mộ quan sát có giới hạn, chỉ có thể nhìn thấy đại khái Đình Lan triệu hoán bốn con Hồn sủng ra ngoài, trong đó có hai con chín đoạn Hồn sủng đẳng cấp chiến lực đạt tới sơ đẳng quân chủ.
Chín đoạn Hồn sủng sơ đẳng quân chủ rõ ràng là tồn tại mạnh hơn Sở Mộ rất nhiều, thực lực Đình Lan cường hãn như vậy chỉ là cao thủ tại bậc thang thứ hai thôi sao?
Sở Mộ biết nếu như trong khoảng thời gian nửa năm này không có cách nào vượt xa Đình Lan, vậy thì hắn không thể nào giành được vinh quang bậc thang thứ hai. Nhất định hắn phải tìm biện pháp tăng cường giai đoạn cho đám Hồn sủng một cách nhanh nhất có thể.
Sở Mộ chủ yếu tập trung chú ý vào con tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, đầu Phược Phong Linh này trôi nổi lơ lửng trên bầu trời, thân thể lung linh di chuyển bên trong như khu vực khí lưu hỗn loạn vô cùng linh hoạt, có thể tùy ý biến hóa vị trí mà không có hao phí một chút sức lực, tựa như mượn sức gió đẩy thân thể mình đi vậy.
Tốc độ di động của nó thật nhanh, hơn nữa thân thể vô cùng nhỏ bé, quỹ tích phi hành phiêu hốt không chừng cho nên rất khó công kích trúng nó.
"Sở thiếu chủ, Phược Phong Linh có năng lực né tránh và tốc độ không hề thua kém Yêu Linh quân chủ, cho dù cận thân tác chiến cũng không sợ những Hồn sủng khác hạn chế." Ly Ngân chậm rãi mở miệng giải thích.
Sở Mộ mới đầu cũng không coi trọng con Nguyên Tố Hồn sủng nho nhỏ này, nhưng khi hắn phát hiện Lâm Dận Thú trung đẳng cấp quân chủ của Đình Lan bị Phược Phong Linh đánh cho tơi bời không có một chút lực hoàn thủ mới dần dần thay đổi cách nhìn nhận đối với Phược Phong Linh.
"Vù vù vù vù!"
Lâm Dận Thú chiến đấu với Phược Phong Linh dần dần tiếp cận vị trí Sở Mộ, gió lớn đập vào người lạnh thấu xương. Cho dù đã cách một đạo Phong thuẫn ngăn trở nhưng Sở Mộ vẫn cảm giác được làn da trên cơ thể mình bị cắt xé đau đớn âm ỉ.
"Tinh!"
Phược Phong Linh bay lượn phiêu hốt vô chừng, tám đoạn cao giai Lâm Dận Thú cơ hồ không có cách nào công kích trúng sinh vật nhỏ bé linh hoạt như thế. Phược Phong Linh liên tục biến hóa vị trí, đồng thời chuẩn bị buông thả một kỹ năng Phong hệ cường đại.
"Nó có thể vừa di động vừa niệm chú kỹ năng Phong hệ cấp tám, trong vòng hai giây nếu Lâm Dận Thú không có cách nào cắt đứt chú ngữ sẽ lập tức buông thả."
Ly Ngân vừa quan chiến vừa giải thích cho Sở Mộ hiểu.
Quả nhiên Lâm Dận Thú cũng ý thức được Phược Phong Linh muốn thi triển kỹ năng Phong hệ cường đại, vội vàng thi triển một vài kỹ năng Thú hệ oanh tạc trên phạm vi lớn hi vọng có thể ngăn cản Phược Phong Linh.
"Tinh!"
Trên người Phược Phong Linh lượn lờ một trận Độn Phong cao cấp, lực lượng Độn Phong bám vào thân thể nó rồi dần dần dung nhập vào trong cuồng phong hỗn loạn.
"Ầm!"
Lâm Dận Thú bắn ra một đạo năng lượng Thú hệ nổ tung ở giữa không trung, nhất thời trong phương viên mấy chục thước xuất hiện tình trạng chấn động từng đợt.
Chẳng qua là Phược Phong ẩn mình trong luồng khí lưu hỗn loạn căn bản không bị bất kỳ thương tổn nào, sau đó thân thể nó từ từ hiện ra, chú ngữ hoàn thành rất đúng lúc.
"Đây là kỹ năng gì?"
Sở Mộ ngẩn người ngạc nhiên, Lâm Dận Thú vừa nãy công kích tuyệt đối có uy lực đến gần cấp chín, Sở Mộ chỉ có mỗi Bạch Yểm Ma mới đủ năng lực chống đỡ công kích cường đại như thế. Chiến Dã cùng với Quỷ Khung Quân Vương có thể cố gắng chịu đựng, nhưng Phược Phong Linh rõ ràng ở ngay vị trí trung tâm vụ nổ tại sao không bị ảnh hưởng chút nào? Thậm chí còn dư lực hoàn thành chú ngữ kỹ năng Phong hệ cấp tám.
Nguyên Tố giới Hồn sủng đáng sợ nhất chính là chỉ cần cho chúng nó đầy đủ thời gian niệm chú, vậy thì kỹ năng cao cấp sẽ không ngừng xuất hiện tạo thành lực sát thương dị thường kinh khủng. Cho nên từ khi bắt đầu trận chiến nhất định phải khống chế Nguyên Tố giới Hồn sủng trước tiên.
Thế mà Phược Phong Linh hoàn toàn làm như không thấy Lâm Dận Thú công kích, chú ngữ hoàn thành không bị bất kỳ trở ngại nào. Nếu như Phược Phong Linh có năng lực kinh khủng như vậy sợ rằng tất cả Hồn sủng của Sở Mộ tăng cường lên tới tám đoạn cao giai cũng sẽ bị nó đánh bại dễ dàng.
"Đó là Phong Ẩn, một trong những kỹ năng chủng tộc của Phược Phong Linh, thông qua cảm ứng đặc thù với sức giớ, Phược Phong Linh có thể tìm được vị trí tiếp xúc của các cơn gió trong không khí. Lúc bình thường chúng ta không thể nào nhận ra mấy thứ này, sau khi Phược Phong Linh tiến vào trạng thái Phong Ẩn, thân thể của nó sẽ dung nhập vào giữa các luồng khí lưu biến thành trạng thái vô hình, có thể nói đây là một loại kỹ năng né tránh tuyệt đối. Quan trọng nhất là trong quá trình né tránh tuyệt đối này, Phược Phong Linh vẫn có thể tiếp tục niệm chú ngữ. Cái con Phược Phong Linh này có thể giữ vững trạng thái Phong Ẩn 2 giây, trong vòng 2 giây này nó dư sức thi triển một kỹ năng cấp tám. Nói cách khác, một khi để cho Phược Phong Linh tìm được vị trí Phong Ẩn, đối phương sẽ phải thừa nhận một kỹ năng Phong hệ cường đại đả kích."
Ly Ngân giải thích vô cùng cặn kẽ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 491: Phược Phong Linh - Phong hệ quân chủ tối ưu
Chương 491: Phược Phong Linh - Phong hệ quân chủ tối ưu