DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 509: Làm anh thật khó !

"Vâng!"

Diệp Hoàn Sinh nghe thấy Trầm Dịch Thành nói chuyện với thủ hạ liền nói khẽ với Diệp Khuynh Tư: "Ngươi đã liên hệ với Sở Thần?"

Diệp Khuynh Tư lắc đầu nói:

"Chưa, hẳn là người của Hồn Điện không muốn chúng ta rơi vào tay Hồn Minh và Thương Minh."

Diệp Khuynh Tư đến Thiên Hạ thành không lâu, trên thực tế nàng vẫn còn do dự không biết có nên đi tìm Sở Mộ hay không. Bởi vì Sở Mộ là thiếu chủ thứ mười của Hồn Điện, nhưng mà biểu hiện của hắn không giản như một vị thiếu chủ. Trong tay Diệp Khuynh Tư có đồ vật quá mức nhạy cảm, điều này làm cho nàng không dám tin tưởng bất cứ kẻ nào.

Thật ra Diệp Khuynh Tư tin tưởng Sở Mộ sẽ không hãm hại mình, nhưng nàng không có đi tìm Sở Mộ là vì không muốn liên lụy đến hắn.

"Trì hoãn thời gian, khi Hồn Điện và bọn họ giao phong nói không chừng chúng ta sẽ có cơ hội chạy trốn." Diệp Hoàn Sinh nói.

Khuynh Tư lẳng lặng gật đầu.

Lúc này Hồn Minh - Phùng Khôn từ từ bước tới gần, nhìn lướt qua Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh rồi mở miệng nói với Trầm Dịch Thành:

"Trước tiên mang bọn họ rời khỏi nơi này, không nên để xảy ra chuyện tình ngoài dự liệu."

Trầm Dịch Thành cũng biết tiếp tục lưu lại chỗ này không phải là hành vi sáng suốt, lập tức nói với Phùng Khôn và Tả Tiêu:

"Các ngươi coi chừng bọn họ, ta đi trước mở đường."

Sau khi nói xong, Trầm Dịch Thành đưa tay ra làm như muốn đỡ Diệp Khuynh Tư đứng dậy, cười nói:

"Hãy đi theo chúng ta."

Diệp Khuynh Tư hoàn toàn không thèm nhìn cái tên này một cái, lạnh lùng nói:

"Trong cửa hàng còn có một số phương thuốc ta mới vừa nghiên cứu, ta muốn vào lấy."

"Không sao, ta sẽ cho thủ hạ đi lấy." Trầm Dịch Thành nói.

"Dược phường của ta có độc, ngươi muốn đám thủ hạ chết vô ích thì cứ phái người đi." Diệp Khuynh Tư nói.

"Ha hả, ta đi cùng ngươi là được." Trầm Dịch Thành lập tức thay đổi phương pháp.

Vừa mới dứt lời, Trầm Dịch Thành cố ý ra nhiệu cho hai người Tả Tiêu và Phùng Khôn, ý bảo bọn họ kèm sát Diệp Hoàn Sinh. Chỉ cần Diệp Khuynh Tư dám đùa bỡn thủ đoạn thì Diệp Hoàn Sinh khẳng định sẽ đi đời nhà ma.

Diệp Khuynh Tư biết Trầm Dịch Thành là một kẻ tiểu tâm cẩn thận, chỉ nhìn thoáng qua Diệp Hoàn Sinh rồi khống chế Tử Sam Mộng Thú đi vào trong cửa hàng dược tề.

"Ngươi có biết người nào tên Sở Thần không?"

Trong lúc chỉ có hai người với nhau, Trầm Dịch Thành liền gỡ bỏ khuôn mặt dối trá xuống, giọng nói chuyển sang vô cùng lạnh lẽo.

Diệp Khuynh Tư lập tức nhíu mày lo lắng, Sở Thần chính là tên giả của Sở Mộ. Diệp Khuynh Tư không biết tại sao tên này biết đến Sở Thần, bởi vì chuyện này vốn không có bất kỳ quan hệ gì tới hắn.

Diệp Khuynh Tư không có ý định giải thích, bởi vì nàng không muốn liên lụy tới Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư bước vào cửa hàng dược tề với mục đích chủ yếu chính là trì hoãn thời gian, vì thế động tác Diệp Khuynh Tư thu thập những loại dược liệu vô cùng chậm chạp.

"Năm phút còn chưa ra, ta sẽ coi như ngươi chạy trốn."

Trầm Dịch Thành đứng ở ngoài cửa nói vọng vào.

Diệp Khuynh Tư nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn thời gian năm phút, cho nên đã sớm thu mấy bình dược tề quan trọng vào trong không gian giới chỉ rồi.

Thời gian năm phút trôi qua rất nhanh, khi Diệp Khuynh Tư dùng hồn niệm quan sát tình hình bất chợt cảm giác chung quanh có thanh âm đánh nhau.

"Nhanh lên nào, nơi này không còn an toàn nữa." Trầm Dịch Thành lên tiếng hối thúc.

Diệp Khuynh Tư nhảy lên trên lưng Tử Sam Mộng Thú, chậm rãi đi ra ngoài phòng.

Diệp Hoàn Sinh vẫn đang bị hai người Tả Tiêu và Phùng Khôn khống chế gắt gao, trừ phi đám người Hồn Điện có thể tiến vào khu vực này, nếu không bọn họ rất khó tìm được cơ hội thoát thân.

"Tình huống như thế nào?"

Trầm Dịch Thành gọi mấy tên thủ hạ tới hỏi.

"Vừa bắt đầu chỉ có một nhóm nhỏ đã bị người của chúng ta giải quyết rất nhanh. Thế nhưng sau đó xuất hiện không ít thành viên Hồn Điện hướng nơi này tuôn, thuộc hạ cảm thấy hẳn là bọn họ đã kính đã nhận ra nơi này."

Trầm Dịch Thành khẽ nhíu mày, xem ra đám người Hồn Điện nhất định là đã biết bọn họ đang ở chỗ này mới bắt đầu phái người tới quấy nhiễu hành động. Cho nên đội ngũ của hắn phải mau chóng rời khỏi nơi này nhằm tránh khỏi rơi vào tình huống bị bao vây.

"Chúng ta trước rời khỏi nơi này thôi."

Trầm Dịch Thành nhìn thoáng qua Hồn Minh - Phùng Khôn, khoát tay áo ra hiệu cho mọi người bắt đầu rút lui.

Phùng Khôn gật đầu tỏ ý đã hiểu, lập tức phối hợp với Tả Tiêu kèm sát bên cạnh Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh đề phòng hai người chạy trốn.

"Lần này Hồn Điện tới không ít người, nếu có cơ hội bỏ chạy ngươi phải nhanh chóng gia nhập thế lực Hồn Điện. Ít nhất bên phía Hồn Điện còn có Sở Mộ nắm giữ quyền lực tương đối cao, ngươi sẽ không biến thành nô lệ của các thế lực khác." Diệp Hoàn Sinh dùng hồn niệm nói với Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư lộ vẻ do dự, bởi vì Diệp Khuynh Tư biết Sở Mộ không thích gia nhập vào tranh đấu giữa các thế lực. Nàng có cảm giác làm như vậy sẽ mang đến cho Sở Mộ rất nhiều phiền toái.

"Nghe rõ ràng chưa? Bất luận thế nào không thể rơi vào tay Trầm Dịch Thành, nếu thế chúng ta chỉ có một con đường chết."

Diệp Hoàn Sinh nhắc lại một lần nữa.

"Ta biết rồi." Diệp Khuynh Tư cắn chặt căng, hạ quyết tâm gật đầu đồng ý.

Ba người dẫn Diệp Hoàn Sinh và Diệp Khuynh Tư đi về phía đông, khi bọn họ đi tới cuối con đường bỗng nhiên có mấy người mặc khải giáp bạc khống chế Dực hệ Hồn sủng đáp xuống, đồng thời phát động công kích ba người Trầm Dịch Thành, Tả Tiêu và Phùng Khôn.

"Ầm ầm!"

Dưới nền đất liền xuất hiện một đống dây leo chằng chịt, thoáng cái đã bao phủ mấy thân ảnh mặc giáp bạc kia.

"Ầm ầm ầm!"

Ma Quỷ Đằng công kích vô cùng bá đạo, ba gã thành viên Hồn Điện bị đập một cái đã văng ra xa vài trăm thước, trên đường bay đi còn tông nát mấy căn nhà dân.

"Nhân cơ hội này, trốn!"

Diệp Hoàn Sinh bỗng nhiên dùng hồn niệm hét lớn vào thế giới tinh thần của Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư đã hạ quyết tâm nên không có một chút do dự, thừa dịp Tả Tiêu và Phùng Khôn chú ý đến thành viên Hồn Điện, lập tức ra lệnh cho Tử Sam Mộng Thú thi triển kỹ năng gia tốc chạy sang một hướng khác.

"Hừ, muốn chạy trốn rồi?"

Tả Tiêu đã sớm lưu ý Diệp Khuynh Tư không chịu thu hồi Hồn sủng sẽ có hành động mờ ám. Tròng mắt hắn lóe lên tia sáng lạnh lẽo, dùng tâm niệm ra lệnh cho Hồn sủng ẩn trong bóng tối công kích Diệp Khuynh Tư.

Một thân ảnh quỷ dị từ trong tường hiện ra, bóng dáng tựa như u linh bay về phía Diệp Khuynh Tư, trong nháy mắt đã tới vị trí sau lưng Tử Sam Mộng Thú.

Diệp Khuynh Tư lập tức ý thức được sau lưng mình có Hắc Ám hệ Hồn sủng bám theo. Loại Hồn sủng này có năng lực đáng sợ nhất là phong ấn hành động thông qua cái bóng, hơn nữa con Sát Tinh Linh này đã đạt đến chín đoạn, năng lực tinh thần hiển nhiên là cực kỳ mạnh mẽ. Tử Sam Mộng Thú của Diệp Khuynh Tư chỉ là tám đoạn cao giai, một khi Sát Tinh Linh bám vào cái bóng thì Tử Sam Mộng Thú đừng mơ tưởng di động nửa bước.

"Khuynh Tư, không cần lo lắng, tiếp tục chạy trốn."

Giọng nói Diệp Hoàn Sinh vang lên trong đầu nàng.

Hai tròng mắt Diệp Hoàn Sinh bỗng nhiên mờ dần đi, một luồng tinh thần dao động mạnh mẽ bắn thẳng vào đầu Sát Tinh Linh, tiến hành công kích thế giới tinh thần của nó.

Đứng ở bên cạnh Diệp Hoàn Sinh chính là Hồn Minh - Phùng Khôn phản ứng cực nhanh, Diệp Hoàn Sinh vừa mới có động tác dị thường thì Cương Nham tướng quân ở sau lưng đã vung tay đập xuống người hắn. Diệp Hoàn Sinh còn chưa hoàn thành hồn kỹ tinh thần đã bị trúng một quyền nặng nề.

"Rắc!"

Xương cốt trong người Diệp Hoàn Sinh lại bị đánh nát lần nữa, cả người hắn theo đà trượt thẳng tới trước, trong quá trình đó máu tươi phun trào như suối, toàn thân mềm nhũn không còn một chút sức lực. Bạn đang đọc truyện được copy tại

"Ca!"

Diệp Khuynh Tư quay đầu lại liền thấy một màn kinh khủng đó, thậm chí thanh âm xương cốt nứt gãy cũng lọt vào tai nàng, nhất thời sắc mặt tái nhợt không dám chạy trốn nữa.

"Ngươi... ngươi không muốn hại chết ta thì lập tức biến mất ngay."

Miệng mồm Diệp Hoàn Sinh tràn ra máu tươi ướt đẫm y phục nhưng hắn không có ngã xuống, mà vẫn cố gắng chịu đựng dùng hồn niệm nói với Diệp Khuynh Tư.

Đọc truyện chữ Full