DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 520: Mạc Tà vs Phược Phong Linh

Sở Mộ biết mình không phải là đối thủ của Trầm Dịch Thành, Sở Mộ phải thừa dịp Trầm Dịch Thành hao phí thời gian nửa năm điều dưỡng linh hồn để nhanh chóng tăng cường thực lực của mình. Nếu không, dưới tình huống hiện tại tiến vào tranh đoạt vinh quang tại bậc thang thứ hai rất có thể bản thân hắn và Hồn sủng đều bị miểu sát.

"Phong hệ Hồn sủng? Ngươi dự định bắt chủng tộc nào làm Phong hệ Hồn sủng?" Sở Trữ dò hỏi.

"Phược Phong Linh, một Thất Đồ Thánh Sủng của Hồn Điện." Sở Mộ hồi đáp.

"Thất Đồ Thánh Sủng? Thất Đồ Thánh Sủng là cái gì?"

Hai người Sở Hưng và Sở Trữ lập tức lộ vẻ nghi hoặc.

Hai người bọn họ mới vừa gia nhập Hồn Điện cho nên không hiểu rõ tình huống nội bộ nhiều lắm. Hơn nữa một thành viên danh hiệu cấp ba không có tư cách biết bí mật của Hồn Điện.

Sở Mộ liền tường thuật câu chuyện Thất Đồ Thánh sủng và thế lực Hồn Điện ngàn năm văn hiến cho bọn họ nghe. Hai người Sở Hưng và Sở Trữ không phải là người ngoài, Sở Mộ thuận tiện nói luôn vấn đề sử dụng cấp tám Ức Dịch và bắt sống tám đoạn cao giai Phược Phong Linh.

"Tám đoạn cao giai - Trung đẳng cấp quân chủ? Đây … chuyện này thật sự có thể hoàn thành hả?"

Sở Hưng và Sở Trữ nghe xong liền tỏ thái độ nghi ngờ.

Tám đoạn cao giai Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, đây là tồn tại cực mạnh tùy tùy tiện tiện đều có thể tàn sát tất cả Hồn sủng của bọn họ. Sở Mộ lại xuất thủ bắt sống một con Hồn sủng như vậy, đối với những người ở Tinhg thứ bọn họ tuyệt đối là đầm rồng hang hổ.

"Ta đã thấy một số cao thủ Hồn Điện có tư cách tranh đoạt vinh quang cuối cùng tại bậc thang thứ hai. Bọn họ đều có hai con chín đoạn Hồn sủng trung đẳng cấp quân chủ, phần lớn những Hồn sủng khác ở trình độ tám đoạn cao giai - trung đẳng quân chủ. Thực lực đám Hồn sủng của ta còn chênh lệch không nhỏ đối với bọn họ, chỉ có thể cố gắng rút ngắn khoảng cách khi bọn ho bị vây trong trạng thái bình cảnh."

Sở Mộ nói rõ tình huống hiện tại của mình.

"Thiên Hạ thành quả nhiên là địa phương sản sinh ra quái vật, thanh niên cao thủ bậc thang thứ hai ở nơi này còn kinh khủng hơn mấy gã thanh niên đỉnh phong ở chỗ chúng ta. Nếu như trưởng thành thêm mấy năm quả thật là quét ngang địa vực dễ như trở bàn tay." Sở Trữ lắc đầu cảm thán.

"Ngươi dự định khi nào ký kết hồn ước với tám đoạn cao giai Phược Phong Linh? Chúng ta có thể tới đó xem cuộc chiến không?" Sở Hưng hỏi.

"Có thể, tối nay, chỉ được sử dụng một con Hồn sủng chiến đấu, làm như vậy tám đoạn cao giai Phược Phong Linh mới có khả năng thần phục." Sở Mộ nói.

"À, ngươi định dùng con Hồn sủng nào chiến đấu, chẳng phải là ngươi chưa có Hồn sủng nào đạt tới tám đoạn cao giai - trung đẳng cấp quân chủ hay sao?" Sở Hưng ngạc nhiên nói.

Dưới tình huống đơn khống, Sở Mộ cảm thấy chỉ có Mạc Tà mới có thể hoàn thành nhiệm vụ này.

Sở Mộ cố ý lựa chọn tối nay là vì bầu trời đêm sẽ có mặt trăng.

Mạc Tà đã đạt tới tám đoạn bảy giai, xem như là chạm tới ngưỡng cửa tám đoạn cao giai, nếu so sánh giai đoạn thì chênh lệch với tám đoạn chín giai Phược Phong Linh không lớn.

Mạc Tà có đẳng cấp chiến lực là sơ đẳng quân chủ, dựa vào kỹ năng chủng tộc Nguyệt Ngưng Hoa thì thực lực có thể tăng cường lên tới trung đẳng quân chủ. Xem như là tương đương với Phược Phong Linh, kế tiếp chỉ còn lại vấn đề năng lực chiến đấu thuần túy mà thôi.

Mạc Tà là chủ sủng mạnh nhất của Sở Mộ, điều không chỉ là vì giai đoạn và đẳng cấp, mà nguyên nhân chủ yếu chính là ý chí chiến đấu và năng lực khống chế tình huống. Dưới tình huống hai bên ngang cấp thì Mạc Tà chắc chắn không thất bại, cho dù là đối mặt một con Phược Phong Linh có đông đảo kỹ năng cao cấp cũng vậy.

Trên chiến trường trong nội bộ Hồn Điện, mặt đất phản xạ ánh trăng nhìn qua giống như vô số khối bảo thạch tỏa sáng.

Chiến trường Hồn Điện có xây dựng hàng rào bảo vệ đủ để phòng ngự kỹ năng cấp chín công kích, cho nên Sở Mộ không cần lo lắng Phược Phong Linh phá hoại vượt ra khỏi phạm vi cho phép.

Trên khán đài chỉ có bốn người Sở Hưng, Sở Trữ, Diệp Khuynh Tư và Diệp Hoàn Sinh, bọn họ đã biết Sở Mộ có Bạch Yểm Ma và Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ. Hơn nữa đều là người được Sở Mộ tin tưởng, cho nên hắn không cần kiêng kị ở trước mặt bọn họ.

"Ô ô ô ô!"

Tiểu Mạc Tà nằm gục ở trên bả vai Sở Mộ ngáp dài khả ái.

Mạc Tà bình thường rất thích nằm ngủ, nếu không có phát sinh chiến đấu, nó thậm chí lười đặt chân xuống đất hoạt động.

"Đừng ngủ gà ngủ gật nữa, hoạt động gân cốt đi."

Sở Mộ vỗ vỗ đầu tiểu hồ ly lười biếng, mở miệng nói.

"Ô ô!"

Mạc Tà khẽ vặn thân thể nhỏ xinh một vòng, từ trên bả vai Sở Mộ nhảy xuống đất, bộ lông màu bạc phản chiếu ánh trăng vô cùng mỹ lệ.

"Ta nhớ lúc ở Ly thành cái con hồ ly này mới vừa lột xác đến bảy đoạn, thời gian một năm trôi qua hẳn là tăng cường giai đoạn không ít."

Diệp Hoàn Sinh rất là mong chờ được xem trận chiến này.

Diệp Hoàn Sinh có năng lực khôi phục cực mạnh, chỉ nằm trên giường mấy ngày đã có thể tự do hoạt động. Hắn biết Sở Mộ muốn sử dụng cấp tám Ức Dịch thu phục tám đoạn Phược Phong Linh mới cố ý đi tới quan sát.

Sở Hưng và Sở Trữ cũng biết huynh muội Diệp gia, ban đầu là do Sở Mộ giới thiệu bọn họ với nhau.

Chính giữa chiến trường, Sở Mộ đặt chiếc nhẫn chứa tám đoạn cao giai Phược Phong Linh cách Mạc Tà một trăm thước, đây là khoảng cách quyết đấu chính quy. Nếu muốn đường đường chính chính đánh bại tám đoạn cao giai Phược Phong Linh, Sở Mộ không thể nào thả Phược Phong Linh ra trước mặt Mạc Tà được.

Sở Mộ nhìn thoáng qua tiểu Mạc Tà đang duỗi người, co chân chạy vòng vòng quanh sân, vừa bực mình vừa buồn cười nói:

"Chuẩn bị xong chưa?"

"Ô ô..."

Tiểu Mạc Tà gật đầu tràn đầy tự tin.

"Chuẩn bị chiến đấu đi."

Sở Mộ lắc đầu ngán ngẩm.

"Ngao ô ô!"

Mạc Tà ngẩng đầu lên trời tru một tràng dài, con ngươi trắng bạc tà dị nhìn thẳng vào mặt trăng, bộ lông bắt đầu tung bay phất phới.

"Vù vù vù vù vù vù!"

Chín đạo Miện Diễm đột nhiên xuất hiện rồi lan tràn ra khắp thân thể, cuối cùng mới ngưng tụ dưới chân tiểu Mạc Tà.

Một luồng yêu khí lấy Mạc Tà làm trung tâm khuếch tán ra bốn phía, từ trên cao dõi mắt nhìn xuống xuống sẽ có thể nhìn thấy không gian dần dần vặn vẹo, trong phương viên năm mươi thước đột nhiên tối sầm lại.

Sau đó hỏa diễm nở rộ dưới chân Mạc Tà, từ lúc ban đầu chỉ là nụ hoa nhanh chóng hóa thành một đóa hoa sen rực rỡ. Thân thể Mạc Tà từ từ to lớn hơn, chín cái đuôi tràn đầy lực lượng mở rộng ra thành hình quạt, Miện Diễm phía trên đó bốc cháy hừng hực.

Mạc Tà hoàn toàn giải trừ trạng thái Sở Liên phát ra khí thế cực kỳ mạnh mẽ, uy nghiêm của một đời Hồ Vương đã được nó thể hiện đầy đủ.

"Nếu như trước kia không có nhận thức Sở Mộ, ta làm sao cũng không dám liên hệ tiểu hồ ly đáng yêu, lười biếng kia với Cửu Vĩ Viêm Hồ lãnh diễm, cao ngạo nổi."

Diệp Hoàn Sinh nhìn chằm chằm vào Mạc Tà, thở dài một hơi cảm thán.

"Đúng là như thế!"

Ba người khác đồng thời gật đầu. Mạc Tà giữ vững trạng thái Sở Liên tuyệt đối là một con tiểu sủng vật khả ái tới cực điểm, đủ để tất sát một đám nữ nhi ái tâm tràn lan.

Nhưng mà vừa mới giải trừ trạng thái Sở Liên, thực lực Mạc Tà khủng bố đủ để tàn sát một đám cường địch trong chớp mắt. Hai loại hình thái hoàn toàn bất đồng lại xuất hiện trên người Mạc Tà, cho dù đã quen thuộc lắm rồi, nhưng lúc này bọn họ vẫn bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh hãi không thôi.

Mạc Tà lặng lẽ tiến về phía trước mấy bước, mấy đạo Diễm Đề bùng cháy lưu lại dấu vết cháy đen dưới mặt đất.

Hai tròng mắt nó ngó chừng cái Hồn sủng giới chỉ, một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, Mạc Tà tuyệt sẽ không có nửa điểm lười nhác, toàn thân tỏa ra ý chí chiến đấu mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Sở Mộ nhìn thoáng qua Mạc Tà, sau đó buông thả hồn niệm tiến vào Hồn sủng giới chỉ, giải khai cấm chế trên đó thả tám đoạn cao giai Phược Phong Linh ra ngoài.

Đọc truyện chữ Full