DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 1454: Rời khỏi hoàng cung

Bên ngoài điện Tiên Tử, Trữ Thiên Du đầy u sầu đứng đó, hơn nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần.

- Tiên sư, ngươi nói là thực?

Trữ Thiên Du hỏi.

- Ân, khôi phục là vô vọng, trừ phi có thể tìm được cực phẩm tiên vật khôi phục, nhưng mà loại vật này chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Một lão giả râu trăng thở dài nói ra.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ta chưa từng có nghe nói qua truyền thừa chi lực bị đánh mất...

Trữ Thiên Du vẫn có chút không tin được.

- Một mặt là nàng mấy năm gần đây tinh thần lực trường kỳ lâm vào trạng thái suy yếu, một phương diện khác có liên quan tới tâm bệnh của nàng, nhìn ra được nàng không thoải mái khi ở vương cung.

Tiên sư lão nhân nói ra.

Tiên sư lão nhân đã sớm biết rõ Trữ Mạn Nhi có năng lực đặc thù, kỳ thật đối với tình huông của cô bé hắn chỉ có thể thương tiếc mà thôi.

...

Trữ Mạn Nhi mất đi lực lượng. chuyện này nhanh chóng truyền ra khắp vương cung, buồn cười là lúc này ngược lại có không ít người tới thăm.

Cũng chỉ muôn biết Trữ Mạn Nhi có phải đánh mất loại lực lượng truyền thừa kia hay không mà thôi.

Sau khi nhiều người nhìn qua thì trong lúc nhất thời trong vương cung có người mừng người lo.

Trữ thị thế trong triều kỳ thật thật sự không phải Trữ thị hoàn toàn một tay che trời, kể cả Trữ thị cũng phân tán thành nhiều thế lực khác nhau.

Trữ Mạn Nhi là thuộc về Trữ Trạng nhất mạch, mà Trữ Trạng nhất mạch chính là gia chủ, thứ hai chính là Trữ Thiên Du.

Trữ Trạng nhất mạch ở thành Ô Bàn kỳ thật ở trong trạng thái xấu hổ, bọn họ gây thù quá nhiều, làm cho hiện tại cần không ngừng ứng đối ám đấu với tất cả các hệ khác.

Trữ Mạn Nhi có thể cung cấp cho Trữ Trạng nhất mạch rất nhiều huyền vật. Thậm chí còn xuất hiện tiên vật.

NHưng mà loại năng lực này của Trữ Mạn Nhi không cách nào che dấu được, người của Trữ thị đại hoàng tộc phát hiện Trữ Mạn Nhi có năng lực này đã tỏ vẻ bọn họ muốn lấy nàng đi.

Nói cách khác mặc dù Trữ Mạn Nhi xuất thân từ Trữ Trạng nhất mạch, bởi vì năng lực đặc thù của nàng thì đợi năng lực của nàng mạnh hơn thì nàng có thể trở thành người của đại hoàng tộc. Bản thân Trữ Trạng nhất mạch cũng sinh ra chút ân oán với đại hoàng tộc, hết lần này tới lần khác Trữ Trạng nhất mạch không cách nào chống lại người của hoàng tộc.

Cho nên đem Trữ Mạn Nhi bị người đại hoàng tộc ban cho thân phận địa vị cực cao. Mặc dù Trữ Mạn Nhi là người trong tộc bọn họ, cao tầng của Trữ Trạng nhất mạch cũng tỏ ra vô cùng bất mãn.

Như thế Trữ Trạng nhất mạch cũng không hữu hảo với Trữ Mạn Nhi. Hoặc là nói phi thường bài xích, bởi vì ai cũng biết cô bé không thuộc nhất mạch của bọn họ.

Người của đại hoàng tộc cân nhắc đến Trữ Mạn Nhi tuổi còn nhỏ, năng lực còn cần tăng lên, cho nên tạm thời cho nàng ở bên người gia gia Trữ Thiên Du của nàng.

Mà lúc này Trữ Trạng nhất mạch cũng thừa cơ không ngừng cho Trữ Mạn Nhi ân cân săn sóc huyền vật cho mình, trong thời hạn vài năm này không ngừng nghiền ép năng lực của nàng.

Người đại hoàng tộc chỉ cho Trữ Mạn Nhi ở lại trong tộc hai năm nữa mà thôi, vốn Trữ Trạng nhất mạch còn có thể từ trong tay Trữ Mạn Nhi lấy được nhiều tài nguyên trong hai năm này.

Nhưng mà sau khi Trữ Mạn Nhi bị bệnh thì đánh mất lực lượng, lập tức làm cho người Trữ Trạng nhất mạch trở mặt.

Dùng thực lực của Trữ Mạn Nhi bây giờ thì thời gian hai năm sau ân cần săn sóc huyền vật và tiên vật mới là mấu chốt nhất, thậm chí có thể làm ra vài kiện tiên vật. Kết quả bỗng nhiên xảy ra chuyện này làm cho bọn chúng tức giận không thôi.

...

Trong điện hội nghị, tộc nhân Trữ Trạng nhất mạch đều đã đến đủ.

- Nha đầu kia cố tình chơi chúng ta mà, thời điểm nàng có giá trị nhât thì đổ bệnh.

Trữ Trạng phu nhân là người đầu tiên lên tiếng.

Trữ Trạng phu nhân là người nổi danh mạnh mẽ không nói lý lẽ, Trữ Mạn Nhi lúc đến thì Trữ Trạng phu nhân đánh tiếng không thích dã nữ này. Chuyện này chủ yếu quan hệ tới phụ thân của Trữ Mạn Nhi.

Qua mấy năm trước phụ thân của Trữ Mạn Nhi đối nghịch với Trữ Trạng phu nhân đối nghịch, chuyện này liên quan tới một lần Trữ Mạn Nhi quay về nhà, Trữ Trạng phu nhân dùng đủ loại ức hiếp.

Trữ Trạng phu nhân xuất thân từ phố phường, luận thực lực thì nữ nhân này đúng là có, khống chế quyền lực không nhỏ của Trữ Trạng nhất mạch. Người nữ chủ nhân nhất mạch không thích thì có mấy người dám không cho nàng sắc mặt đây?

- Phu nhân, ngươi cảm thấy chuyện này không có chút quan hệ với ngươi đúng không?

Trữ Thiên Du trầm mặt nói ra.

Trữ Thiên Du tốt xấu gì cũng là gia gia của Trữ Mạn Nhi, Trữ Mạn Nhi bị bệnh, hơn nữa thương thế là làm việc quá độ, hắn làm sao không tức giận.

Bản thân gia tộc thiếu khiết tài nguyên, trong khoảng thời gian này Trữ Mạn Nhi giúp gia tộc giảm nhiều áp lực.

Trữ Thiên Du tức giận là bọn chúng biết rõ Trữ Mạn Nhi cho dù tương lai không thuộc Trữ Trạng nhất tộc, nhưng mà trong khoảng thời gian này cũng giúp cho nhất mạch bọn họ thoát khỏi khốn cùng, hết lần này tới lần khác bọn chúng không biết coi trọng, có bọn này chỉ biết bòn rút lợi ích của Trữ Trạng nhất mạch, Trữ Trạng nhất mạch làm sao khôi phục hưng thịnh ngày xưa?

- Ah, có quan hệ tới ta sao? Tại sao không nói là có quan hệ với ngươi, ngươi có thể sinh một nhi tử tốt để chúng ta từ hoàng tộc biến thành gia tộc cao cấp, kết quả hiện tại còn phải nhìn sắc mặt hoàng tộc mà làm việc.

Trữ Trạng phu nhân lạnh lùng trào phúng.

Sắc mặt Trữ Thiên Du tối sầm, nữ nhân này níu chuyện này không buông.

Bản thân gia tộc ngày một xấu đi, muốn đứng lên lần nữa phải bỏ qua ân oán, Trữ Thiên Du xem ra vị nữ phu nhân tộc trưởng này là người không thể cùng chung hoạn nạn rồi, hắn hoàn toàn hiểu rõ Trữ Trạng làm gì thiển cận tới mức lấy nữ nhân này.

- Tốt, hai người các ngươi đừng tranh giành. Thiên Du, ngươi tiếp tục đi hỏi tiên sư xem, xem hắn có biện pháp gì trị liệu hay không.

Trữ Trạng mở miệng nói.

- Có thể có biện pháp nào, tiên sư đã nói qua, đánh mất năng lực trừ phi nhận được truyền thừa lần nữa, nếu không là không thể nào có được, các ngươi cũng không phải không biết Thế Chủ Thụ đã tuyệt tự rồi sao.

Trữ Thiên Du nói ra.

Trữ Trạng xoa xoa huyệt Thái Dương, gia tộc gần đây xảy ra nhiều chuyện, vốn thực lực của Trữ Mạn Nhi tăng lên giảm bớt áp lực của gia tộc rất nhiều, kết quả Trữ Mạn Nhi lại mất đi lực lượng.

- Tán, tán đi.

Trữ Trạng khoát khoát tay, thật sự không biết nên nói cái gì

Sau khi kết thúc hội nghị Trữ Thiên Du đi tới điện Tiên Tử.

Trữ Mạn Nhi đánh mất lực lượng đã thành sự thật, mấy ngày hôm trước người của đại hoàng tộc cũng đi qua xem, trên miệng bọn chúng nói sẽ tiếp tục thu nạp Trữ Mạn Nhi, nhưng nếu là như nàng đánh mất lực lượng thì chỉ sợ Trữ Mạn Nhi cũng chỉ trên danh nghĩa tới chỗ đại hoàng tộc mà thôi.

Trữ Thiên Du đi vào gian phòng của Trữ Mạn Nhi, thời điểm này Trữ Mạn Nhi đã thức dậy, đang mặc áo choàng sợi tơ đứng bên giường, thân thể lung linh có cảm giác yếu đuối.

Khóe miệng Trữ Thiên Du lộ ra một tia bất đắc dĩ, đi đến bên người Trữ Mạn Nhi.

- Gia gia.

Trữ Mạn Nhi xoay người, nàng tươi cười.

Trữ Thiên Du nhìn qua Trữ Mạn Nhi tươi cười, trong nội tâm cũng nhiều hơn mấy phần cảm khái, nhớ rõ Trữ Mạn Nhi lúc ban đầu nàng cười cực kỳ thuần túy, rất xinh xắn, loại ngây thơ chất phác này làm Trữ Thiên Du nhìn thấy đã tiêu mất oán khí nhiều năm. Nhưng không biết lúc nào Trữ Mạn Nhi cười luôn mang theo hương vị thê lương, không giống như lúc trước nữa.

- Khôi phục như thế nào rồi?

Trữ Thiên Du sờ sờ tóc nàng, mở miệng hỏi.

- Ân, thiệt nhiều, chỉ là...

Con mắt Trữ Mạn Nhi bắt đầu rời rạc.

- Thân thể khôi phục là tốt rồi, mặt khác đừng nghĩ nhiều.

Trữ Thiên Du nói ra.

Nhìn thấy bộ dáng u sầu củaTrữ Thiên Du, trong nội tâm Trữ Mạn Nhi trong có chút áy náy, bắt đầu âm thầm hối hận bản thân mình hạ quyết tâm tàn nhẫn như vậy.

- Gia gia, ta... Ta muốn quay trở lại Tịch Tĩnh Lâm một chuyến.

Trữ Mạn Nhi nhỏ giọng nói ra.

Trữ Mạn Nhi rất sợ hãi Trữ Thiên Du không đáp ứng, trên thực tế nàng hiện tại thật sự muốn quay về, những năm gần đây nàng luôn nằm mộng về chỗ đó, chỗ đó lúc nào cũng có sinh cơ bừng bừng và đầy chim hót, khi thì bộ dáng suy bại, chuyện này làm cho Trữ Mạn Nhi bất định.

Trữ Thiên Du nhìn qua nàng, mở miệng nói:

- Chỗ đó quá xa, ah, ngươi đã thời gian dài không đi nội thành rồi, hôm nay gia gia sẽ đi cùng ngươi.

Nói ra thật xấu hổ, từ khi lực lượng của Trữ Mạn Nhi tấn cấp và ân cần săn sóc huyền vật cao cấp, chính mình đã khóa nàng trong vương cung, cho dù thành Ô Bàn nàng cũng chưa đi mấy lần.

- Có thể... Có thể ta đi được không?

Trữ Mạn Nhi thanh âm nhỏ hơn.

Trữ Mạn Nhi rất ít khi nói lặp lại, Trữ Thiên Du nhìn ra được, tuy âm thanh rất nhỏ nhưng nàng thực sự bức thiết muốn quay lại Tịch Tĩnh Lâm.

- Ta sẽ nhanh chóng quay lại.

Trữ Mạn Nhi tiếp tục khẩn cầu.

Chần chờ hồi lâu, Trữ Thiên Du mới thở dài nói:

- Được rồi, ta hỏi người của đại hoàng tộc xem ngươi rời đi được không.

- Ân, cám ơn gia gia.

Trữ Mạn Nhi lập tức tươi cười.

...

Đại hoàng tộc đã xác định Trữ Mạn Nhi đánh mất lực lượng, bọn họ tự nhiên không hạn chế tự đo đi lại của Trữ Mạn Nhi, cho phép nàng rời khỏi thành Ô Bàn, hoặc là nói Trữ Mạn Nhi đi nơi nào bọn họ không có hứng thú biết.

Mà Trữ Trạng nhất mạch bên này, nếu Trữ Mạn Nhi mất đi lực lượng thì Trữ Trạng phu nhân khẳng định hận không thể lập tức tống Trữ Mạn Nhi rời đi đấy, miễn cho nhìn thấy thì nhớ tới phụ thân thất bại của nàng.

Sau khi đi ra khỏi cánh cổng lớn lạnh giá của hoàng cung, Trữ Mạn Nhi hít sâu mấy ngụm không khí bên ngoài, nàng cảm thấy toàn thân nhẹ hơn rất nhiều.

Có lẽ khi buông tất cả ra thì nàng mới được như thế này.

- Tiểu Tiên Tử, tại hạ là La Y, vị này chính là Ốc Sơn, chúng ta là bộ hạ của Hà Thương đại nhân, kế tiếp sẽ do hai ta bảo vệ an nguy của ngài.

Một nữ tử áo xanh dáng người cao gầy đi tới bên cạnh Trữ Mạn Nhi, cung kính nói ra.

- Hà đại ca đâu rồi?

Bỗng nhiên người giám hộ biến thành hai người xa lạ, Trữ Mạn Nhi thật sự có chút không quen, nàng hiện tại tín nhiệm nhất chính là Hà Thương.

- Hà Thương đại nhân có chuyện quan trọng trên người.

Nữ tử áo xanh tên là La Y nói ra.

- Chuyện quan trọng...

Trữ Mạn Nhi thì thào tự nói. Nàng cũng có thể đoán được mất đi lực lượng thì mình không còn giá trị, càng không có khả năng có người bảo hộ là cấp Cương Chủ.

Đọc truyện chữ Full