DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 1562: Nguy Cơ Tới Gần

Thời điểm tắm rửa bị chơi xỏ một lần, Hạ Âm và Sở Mộ dùng bữa tối vô cùng cẩn thận, cương quyết không cho nữ tử này hoạt động mờ ám biến mình thành trò cười.

Cũng may đồ ăn không có vấn đề, sau một bữa ăn tối thịnh soạn, mọi người lập tức quên đi cảm giác mệt mỏi.

"Sở Mộ, ta cũng chuẩn bị điểm tâm cho đám tiểu Yêu Hồ kia, ngươi thả chúng nó ra đi."

Lâm Mộng Linh cười nói.

Sở Mộ gật đầu, mở không gian giới chỉ thả đám tiểu hồ ra ngoài.

Tất cả tiểu Yêu Hồ cũng chỉ vào khoảng ba đoạn, một đám tiểu tử ngây thờ khả ái vừa mới xuất hiện liền tạo ra sức hấp dẫn mạnh mẽ đối với nhóm nữ tử ở trong phòng.

Nam Lan đi đến bên cạnh đám tiểu Yêu Hồ vuốt ve bộ lông mềm mượt mỉm cười thích thú, mấy thị nữ khác cũng đi đến trêu chọc mấy tiểu tử nhát gan. Người nào người nấy ánh mắt sáng rực lên, sau khi Lâm Mộng Linh cho phép, các nàng chia ra tuyển lựa một con ôm vào trong ngực, từ tốn đút đồ ăn cho chúng.

Bên trong Ấn cốc tài nguyên phong phú, nhưng đó chỉ là năng lượng thuần túy dùng để đề cao lực lượng. Đối với những tiểu Yêu Hồ giai đoạn thấp vẫn cần thức ăn bình thường bổ sung.

Hơn nữa, đám tiểu Yêu Hồ từ nhỏ đến giờ đoán chừng chưa được ăn một bữa ngon lành như thế, phần lớn đều phải gặm tinh thạch, ma thạch lấp đầy bụng. Đây là lần đầu tiên chúng nó được thưởng thức món ăn ngon của nhân loại, tất cả chúng nó vô cùng hưng phấn không ngừng lắc lư cái đuôi, bộ dạng đáng yêu chọc cho đám nữ tử cười duyên không dứt.

"Sở Mộ, hay là để đám tiểu tử này ở lại đây đi. Thần Tông có rất nhiều hoa viên, rừng cây thích hợp chúng nó sinh sống. Mỗi ngày sẽ có người cung cấp đồ ăn, chúng nó ở chỗ này sẽ an nhàn hơn nhiều."

Lâm Mộng Linh nhìn đám tiểu hồ khả ái, trong lòng cũng có mấy phần yêu thích.

Sở Mộ khẽ lắc đầu, trả lời rất nghiêm túc:

"Chúng nó không phải là sủng vật."

Lâm Mộng Linh ngây ngẩn cả người, có chút mất hứng vì Sở Mộ cự tuyệt đề nghị của mình. Nhưng một lát sau, nàng lại hiểu ý nghĩa trong câu nói kia.

Đám tiểu hồ ly này hiển nhiên không phải là sủng vật, cho dù là Cửu Vĩ Viêm Hồ cấp quân chủ hay là Nguyệt Quang Hồ cấp nô bộc, chúng nó đều là Hồn sủng chiến đấu, không phải là những sủng vật cần được nhân loại chăn nuôi. Yêu Hồ nhất tộc trong Ấn cốc chỉ còn lại những tiểu tử này, Thất Tội Hồ Quang Vương khẳng định không muốn nhìn thấy đám tiểu Yêu Hồ trở thành đồ vật bị người khác chơi đùa, mà là hi vọng chúng nó có thể kiên cường sống sót, tiếp tục trưởng thành trở nên cường đại hơn kéo dài huyết thống Yêu Hồ nhất tộc. Cho dù chúng nó chết sạch trên con đường tranh đấu cũng là đáng giá.

Chăn nuôi là hành động vũ nhục đối với Yêu Hồ nhất tộc.

"Ý, ngươi không ăn, giấu đi là sao?"

Vân Vận ôm tiểu Tinh Thần Hồ, đột nhiên kêu lên khó hiểu.

"Ô ô ô!"

Tiểu Tinh Thần Hồ đã ăn no lại bắt đầu giấu thức ăn vào trong người, hành động này làm cho Vân Vận cảm thấy khó hiểu.

Tiểu Tinh Thần Hồ cuộn một khối bánh ngọt vào đuôi của mình, điểm này rất giống với cách thức Mạc Tà giấu đồ ăn vặt.

“Ô ô ô!”

Tiểu Tinh Thần Hồ giấu kỹ thức ăn rồi nhảy đến trước mặt Sở Mộ kêu lên một tràng dài.

Sở Mộ nghe mà không hiểu, vội vàng bảo Mạc Tà phiên dịch.

Sau khi nghe xong, trong lòng Sở Mộ bỗng nhiên xúc động một trận.

Vào lúc này, Sở Mộ cảm thấy mang đám tiểu Yêu Hồ rời khỏi Quang Vương là một sai lầm.

"Nó nói cái gì đó?"

Lâm Mộng Linh tò mò hỏi.

"Nó nói muốn mang những thứ này cho Quang Vương."

Sở Mộ thở dài một hơi, thật sự không ngăn được phiền muộn bỗng nhiên dâng trào trong lòng mình.

Tâm tình Lâm Mộng Linh cũng phát sinh biến hóa, há miệng muốn nói gì đó nhưng vẫn im lặng trầm mặc.

Một canh giờ sau, Sở Mộ rời khỏi Thần Tông trở lại Tân Nguyệt cung điện.

Tân Nguyệt cung điện là do Thẩm Mặc chịu trách nhiệm quản lý, Bách Thiểu Dạ làm hộ pháp trấn thủ.

Thực lực Thẩm Mặc không tính là cường đại, nhưng năng lực quản lý lại xuất chúng hơn người. Tân Nguyệt cung điện có thể phát triển đâu vào đấy tại Tranh Minh chủ thành đều dựa vào một mình hắn quyết sách.

Trước kia Thẩm Mặc đã có kinh nghiệm trông coi thế lực Yểm Ma cung, bây giờ bỗng nhiên đi đến một hoàn cảnh rộng lớn hơn, áp lực nặng nề hơn. Hắn làm được đến mức này quả thật là hiếm thấy, năng lực quản lý và phương thức ngoại giao hiển nhiên là mạnh mẽ không thể nghi ngờ.

Bách Thiểu Dạ chịu trách nhiệm lôi kéo cường giả gia nhập Tân Nguyệt cung điện, bản thân hắn đã có danh tiếng nhất định trong lĩnh vực Bất Hủ. Lấy thanh danh và thực lực của hắn đã ngồi vững tại Tranh Minh chủ thành bấy lâu nay, bây giờ có thêm Vũ Sa âm thầm chống đỡ, địa vị Bách Thiểu Dạ không ngừng bay lên, tiếng nói cũng có trọng lượng hơn xưa rất nhiều.

Bách Thiểu Dạ là người thông minh, cũng là một người đáng tin. Khi Sở Mộ trở về Tân Nguyệt cung điện đã thấy Thẩm Mặc và Bách Thiểu Dạ vội vã chạy đến nghênh đón.

"Sở Vương, nhìn khí độ ngài hẳn là thực lực tăng nhiều rồi."

Bách Thiểu Dạ mỉm cười nói.

"Hoàn hảo, tình huống Huyền Môn Tiên Tông thế nào?"

Sở Mộ không muốn khoe khoang thành tích, lập tức hỏi vào chuyện chính.

Thời gian một năm đã qua đi, Bách Thiểu Dạ hẳn là tạo ra không ít động tĩnh rồi.

"Ngoài mặt Lữ Phong Nam vẫn chiếm cứ thượng phong, trên thực tế Tả Hòa Phong đã có thể ngồi ngang hàng với hắn. Mặc dù hai người còn không thể đại biểu cho lập trường của Huyền Môn Tiên Tông, nhưng trên đại cục đã ổn định rồi. Vấn đề hiện tại còn phải nhìn xem ai là người đứng vững cuối cùng."

Bách Thiểu Dạ lập tức hồi đáp.

Sở Mộ gật đầu, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một khối Ma thạch, nói với Bách Thiểu Dạ:

"Ngươi có một đầu Quang hệ Hồn sủng, cho ngươi!"

Ánh mắt Bách Thiểu Dạ sững sờ trong chốc lát, thời điểm nhận lấy khối Ma thạch liền lộ ra thần sắc khiếp sợ:

"Đây... đây là Tiên thạch Quang thuộc tính?"

Khối Tiên thạch này có thể cường hóa ra một đầu Quang hệ Hồn sủng cấp Bất Hủ, Bách Thiểu Dạ làm sao cũng không nghĩ tới Sở Vương lại có thể đưa ra một đồ vật quý trọng như thế.

Phải biết rằng, coi như là các thế lực lớn như Thần Tông, Huyền Môn Tiên Tông, Nguyên Tố tông, Yêu Thú cung …v…v cũng xem Tiên vật như là trân bảo, tuyệt đối không thể tặng cho thuộc hạ dễ dàng như vậy. Cho dù Bách Thiểu Dạ đạt tới cấp Bất Hủ đã lâu, nhưng hắn không có khả năng tìm kiếm và thu thập một khối Tiên thạch như thế này. Hơn nữa, Quang Ấn Thú của hắn đã bị giam hãm tại cảnh giới chúa tể hoàn mỹ không biết bao nhiêu năm, tìm ra một khối Tiên vật phù hợp để cường hóa khó càng thêm khó. Hắn nằm mơ cũng muốn có được một khối Tiên vật Quang thuộc tính, nhưng không ngờ nổi Sở Vương lại trực tiếp ban tặng.

"Bách Thiểu Dạ chỉ là Hồn sủng sư lưu lạc, Sở Vương ban tặng lễ vật quá mức trọng hậu rồi."

Bách Thiểu Dạ vội vàng quỳ xuống hành lễ, vẻ mặt kích động không biết nên nói gì cho tốt.

"Ngươi là cường giả Bất Hủ lại nguyện ý hiệu lực cho Tân Nguyệt Địa là đáng trân trọng. Ta tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi."

Sở Mộ đưa tay kéo Bách Thiểu Dạ đứng lên.

"Sở Vương có chuyện gì cứ việc phân phó, Bách Thiểu Dạ tự nhiên bất chấp gian nguy."

Bách Thiểu Dạ đứng thẳng người lên, khí thế theo đó tăng cao vài phần.

Sau khi Bách Thiểu Dạ rời khỏi, Thẩm Mặc đứng ở một bên vẫn chưa khôi phục tinh thần như cũ.

Nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Mặc ngu ngơ như thế, Sở Mộ cười cười nói:

"Nếu ngươi có Quang hệ Hồn sủng đạt tới chúa tể hoàn mỹ, ta cũng cho ngươi một khối."

Thẩm Mặc cười khổ, lắc đầu nói:

"Ta tu luyện rất chậm, thực lực còn không đủ nghĩ tới chuyện này. Thế nhưng, Sở Vương xuất ra một khối Tiên vật cấp Bất Hủ đơn giản như vậy cũng quá..."

Tân Nguyệt Địa bây giờ không phải thiếu thốn Tiên vật, mà là giá trị Tiên vật quá mức quý trọng. Số lượng cũng chỉ có hạn, trừ phi là thành viên trọng yếu đạt tới trình độ thực lực tương ứng mới có thể lấy ra.

"Bách Thiểu Dạ đáng giá trọng dụng."

Sở Mộ đã cho người điều tra lai lịch Bách Thiểu Dạ cặn kẽ rồi, hắn là một cường giả điển hình bị thế lực lớn chèn ép, hạng người này thiếu hụt chính là hậu thuẫn không đủ. Dùng một khối Tiên thạch Quang thuộc tính để cho một cường giả cấp Bất Hủ triệt để thần phục tuyệt đối là mua bán có lời.

Dĩ nhiên, chủ yếu là trên tay Sở Mộ còn có một nhóm lớn Huyền vật và Tiên vật Quang thuộc tính. Đây là vật phẩm Ly lão nhi thu hoạch trong Quang Vương sơn cốc và Quang Hoàng Sào. Lão đầu này khứu giác bén nhạy như hồ ly tinh, sau khi tiến vào Ấn cốc như cá gặp nước, hễ chạy một vòng là mang về cả đống bảo vật.

Trong tay Sở Mộ đang có ba khối Tiên thạch Quang thuộc tính. Một khối cho Bách Thiểu Dạ, một khối dự định cho Liễu Băng Lam, một khối cuối cùng sẽ ném vào kho vật tư Tân Nguyệt Địa, để cho thành viên nội bộ ai cần thì lấy. Dù sao bản thân Sở Mộ chắc chắn không cần.

"Sở Vương, Tân Nguyệt Địa chúng ta mấy năm gần đây phát triển quá nhanh, trên một trình độ nhất định đang bị những thế lực ở gần biên giới chèn ép. Các thế gia, địa cương trung cấp, lãnh thổ tự do, môn phái trung lưu tuy rằng còn thua kém thế lực Tông cấp. Nhưng bọn họ liên tục gây trở ngại nghiêm trọng đối với sự phát triển của Tân Nguyệt Địa, có thể nói là bọn họ không hẹn mà cùng gây ra mâu thuẫn với chúng ta. Dạo gần đây các thành viên phân điện ra ngoài hành sự đã gặp phải lực cản rất lớn."

Thẩm Mặc nhanh chóng nói cho Sở Mộ biết những tình huống đáng chú ý

Đọc truyện chữ Full