Kết giới đã nứt vỡ hiển nhiên là suy yếu rất nhiều, ánh mắt Thất Tội Hồ Quang Vương lộ vẻ cảm kích nhìn sang Mạc Tà. Sau đó điên cuồng tụ tập năng lượng lên trên móng vuốt dự định đánh ra một kích toàn lực.
“Vụt!”
“Ầm!”
Quang mang kỹ năng bộc phát chói mắt, tất cả quang lực biến thành uy lực một trảo cuối cùng của Thất Tội Hồ Quang Vương.
“Ù ù ù!”
Kết giới rung chuyển mấy lượt rồi từ từ tan rã, Thất Tội Hồ Quang Vương không có do dự nửa giây, nhanh chóng chui vào trong lỗ hổng vừa mới khai mở.
"Chúng ta đuổi theo!"
Sở Mộ nói.
Thân thể Vũ Vân Long bắt đầu thu nhỏ lại mấy phần, sau đó vỗ cánh dẫn Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa bay vào trong trận đồ phong ấn.
Không gian trong phong ấn trận một mảnh đen nhánh, đầy dẫy nguyên tố hắc ám.
Ở trong bóng tối dày đặc như thế, Sở Mộ nhìn thấy Thất Tội Hồ Quang Vương giống như nổi điên lao đầu về phía trước.
Sở Mộ thuận thế nhìn tới bất chợt thấy được một con Yêu Hồ cao quý nằm gục trên mặt đất, hơi thở nó mỏng manh lộ vẻ suy yếu chí cực.
Con Yêu Hồ này vừa thấy Thất Tội Hồ Quang Vương liền đứng bật dậy, nó muốn chạy về phía Thất Tội Hồ Quang Vương nhưng thân thể lại bị xiềng xích cố định ngay tại chỗ.
“Đinh đinh đinh!”
Xiềng xích đen bóng kéo dài đến cuối hang động, thân xích thô to rắn chắc không gì sánh nổi.
Những sợi xích chia ra khóa thân, cổ, tứ chi trên người Thất Tội Hồ Quang Vương, mỗi sợi xích đều ẩn chứa năng lượng hắc ám cường đại giam cầm lực lượng tội nhân.
Trận đồ không gian đã bị phá vỡ để lộ ra một hình ảnh ảm đạm như thế, Sở Mộ nhìn tới đầu Yêu Hồ màu trắng kia không biết nó đã bị nhốt ở nơi này bao nhiêu năm tháng.
Thất Tội Hồ Quang Vương chạy đến gần Yêu Hồ màu trắng, có lẽ chúng nó đã lâu không được gặp mặt, vừa thấy mặt đã vội vàng đụng vào nhau vô cùng thân mật.
"Đinh đinh đinh!”
Thanh âm xiềng xích va chạm chói tai, Thất Tội Hồ Quang Vương đảo quanh Yêu Hồ màu trắng dùng móng vuốt và hàm răng đánh xuống xiềng xích.
Nhưng mà, cho dù lực lượng của nó mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể tạo ra chút sứt mẻ đối với xiềng xích hắc ám.
"Ô ô ô!"
Yêu Hồ màu trắng kêu lên mấy tiếng với Quang Vương, giống như là nói cho nó biết không nên lãng phí sức lực.
Xiềng xích hắc ám cực kỳ chắc chắn, cho dù Quang Vương dốc toàn lực đánh ra một kích cũng không thể rung chuyển nửa phần. Sau đó Vũ Vân Long đi tới thử dùng man lực của mình phá hủy xiềng xích hắc ám, nhưng mà xiềng xích vẫn không có một chút dấu hiệu hao tổn.
"Thiếu chủ, thực lực đầu Yêu Hồ trắng kia hẳn là đạt tới cao đẳng Bất Hủ."
Lúc này thanh âm Ly lão nhi mới chậm rãi truyền đến.
"Nó là một con Xá Tội Quang Vương?"
Sở Mộ ngạc nhiên hỏi lại.
Ly lão nhi lắc đầu nói:
"Tự nó tu luyện tới cấp bậc này."
Nếu như một con Quang Vương được xá tội, thực lực ít nhất cũng phải là Bất Hủ đỉnh phong. Nhưng mà con Yêu Hồ trắng kia chỉ là cao đẳng Bất Hủ.
Nhưng thật ra cao đẳng Bất Hủ cũng gần như là tồn tại vô địch trong lĩnh vực Bất Hủ rồi, chỉ nhìn thế giới cao cấp như Ấn cốc cũng khó thấy một con Hồn sủng thực lực mạnh hơn là biết.
"Ngay cả một đầu Quang Vương cao đẳng Bất Hủ cũng không thể phá vỡ xiềng xích, chúng ta có dùng hết lực lượng cũng chỉ là hành động vô ích."
Sở Mộ trầm giọng nói.
"Quả thật là như thế, hơn nữa phong ấn nơi này không phải là Quang trận trọng yếu. Bất kể là phong ấn trận hay là lực lượng trận nhất định sẽ có kết giới và cấm chế mạnh hơn, chúng ta không thể nào xông vào dễ dàng như vậy."
Ly lão nhi nói.
"Vậy bây giờ có biện pháp gì tháo bỏ xiềng xích?"
Sở Mộ hỏi.
Nếu như Quang Vương cái chạy không thoát, vậy thì Thất Tội Hồ Quang Vương cũng không chịu rời khỏi. Cả hai con Quang Vương cuối cùng sẽ cùng chôn vùi theo Ấn cốc.
"Không có cách nào."
Ly lão nhi lắc đầu nói.
Xiềng xích hắc ám không phải là kết giới, Mạc Tà thi triển kỹ năng Bài Trừ Phong Ấn cũng không có tác dụng.
Thất Tội Hồ Quang Vương cố gắng công kích xiềng xích, không biết đã qua bao lâu, lực lượng nó dần dần hao hết lộ vẻ mệt mỏi không chịu nổi. Cuối cùng chỉ có thể lê bước đi tới bên cạnh Yêu Hồ màu trắng nằm xuống.
Thân thể hai con Quang Vương nằm sát vào nhau, mấy cái đuôi quấn chung một chỗ vô cùng thân mật.
"Ô ô ô!"
Yêu Hồ màu trắng liếm láp mặt Thất Tội Hồ Quang Vương, giống như cố gắng khuyên nhủ nó.
Nhưng Thất Tội Hồ Quang Vương rất là cố chấp, nó không nhúc nhích nằm gục một chỗ, mặc kệ Yêu Hồ màu trắng nói thế nào cũng kiên quyết không đi.
"Thiếu chủ, đi thôi! Chúng nó đã lựa chọn rồi, không cần thiết cưỡng cầu làm gì!"
Ly lão nhi chậm rãi nói.
Một sinh linh mất đi ý nghĩa sống sót đã lựa chọn con đường tử vong, cho dù cứu nó ra ngoài cũng chỉ là một cái xác biết đi mà thôi.
Chủng tộc Thất Tội Hồ Quang Vương bị áp chế lực lượng, nhưng mà tuổi thọ chúng nó vẫn dài hơn nhân loại rất nhiều. Hai con Yêu Hồ này cùng sinh sống trong Ấn cốc không biết bao nhiêu năm tháng, hiện tại Yêu Hồ nhất tộc đã đi đến điểm cuối, ngay cả lãnh địa cũng sắp sửa tan vỡ, vì vậy chúng nó quyết định cùng nhau mai táng với thế giới này cũng là kết cục tốt nhất rồi.
Sở Mộ hỏi Quang Vương một lần cuối, xem nó có nguyện ý theo mình rời khỏi hay không.
Thất Tội Hồ Quang Vương không trả lời, nhưng bộ dáng kia đã là câu trả lời rõ ràng nhất rồi.
"Ô ô ô!"
Lúc này con Yêu Hồ màu trắng bỗng nhiên kêu lên một tiếng, ý bảo Sở Mộ đến bên cạnh nó.
Sở Mộ nghi ngờ đi tới gần, đúng lúc nhìn thấy khóe mắt Yêu Hồ màu trắng từ từ nhỏ xuống một giọt nước trong suốt.
Giọt nước chảy xuống nhanh chóng biến thành Lệ tinh lập lòe ánh sáng.
"Ô ô ô ô!"
Yêu Hồ màu trắng đưa Lệ tinh đến trước mặt Sở Mộ, ý bảo đây là quà tặng của nó.
"Bia khóc?"
Sở Mộ ngây ngẩn cả người, mở to hai mắt ra nhìn giọt bia khóc trong tay, hồi lâu sau vẫn không dám tin tưởng đây là sự thật.
"Thiếu chủ, nó là Bi Khấp Giả."
Ly lão nhi kinh ngạc kêu lên.
"Bi Khấp Giả?"
Sở Mộ càng thêm mờ mịt.
“Con Thất Tội Hồ Quang Vương cái này là Bi Khấp Giả?”
"Thiên Giới Bi lựa chọn không chỉ có nhân loại, mà tất cả những sinh vật có trải nghiệm đặc thù đều có cơ hội được lựa chọn."
Cẩn Nhu công chúa mỉm cười giải thích.
Sở Mộ nhớ tới thú hồn cổ xưa tại Yêu Trủng, nó là một con Hồn sủng, cũng là Bi Khấp Giả đời trước. Chẳng qua là Sở Mộ không rõ tại sao một con Thất Tội Hồ Quang Vương Bi Khấp Giả lại bị phong ấn ở nơi này?
Thân phận Bi Khấp Giả trên một trình độ nhất định đã nói rõ con Thất Tội Hồ Quang Vương cái này đã sống trong thế giới bình thường một đoạn thời gian rất dài, về sau mới tiến vào Ấn cốc. Rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến nó bị phong ấn ở nơi này?
Trong lòng Sở Mộ vẫn còn rất nhiều nghi ngờ, nhưng con Yêu Hồ màu trắng này đã tặng bia khóc cho hắn, sau này hắn có thể thông qua bia khóc nhìn thấy một phần trí nhớ của nó.
"Ô ô ô!"
Yêu Hồ màu trắng lại nói gì đó với Sở Mộ.
"Nó nói là bên trong Lệ tinh còn ẩn chứa năng lượng, ngươi có thể sử dụng."
Cẩn Nhu công chúa nhanh chóng giải thích.
Sở Mộ gật đầu nói:
"Ngươi hỏi thử tại sao nó lại bị phong ấn ở nơi này."
Cẩn Nhu công chúa nhẹ nhàng tới gần Yêu Hồ bắt đầu trao đổi.
Dần dần, sắc mặt Cẩn Nhu công chúa hơi biến hóa, sau đó là thái độ tức giận bừng bừng.
"Ô ô ô!"
Yêu Hồ màu trắng kêu lên một tiếng, ý bảo đám người Sở Mộ mau chóng rời khỏi nơi này.
"Thiếu chủ, chúng ta đi nhanh lên, khu vực tan vỡ trước tiên chính là chỗ này. Nếu không rời khỏi, chúng ta sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng."
Ly lão nhi lo lắng.
Lúc này Sở Mộ đã cảm giác được không gian bên ngoài phát sinh dị tượng, hắn nhìn thoáng qua hai con Quang Vương lần nữa, sau đó thở dài nhảy lên trên lưng Vũ Vân Long, Cẩn Nhu công chúa vội vàng đuổi theo. Không khí trầm trọng vô cùng, có lẽ trong lòng bọn họ thật sự tiếc hận khi thấy hai con Thất Tội Hồ Quang Vương lặng lẽ chờ đợi tử vong ở nơi này.
Vũ Vân Long vỗ cánh bay ra ngoài phong ấn, Cẩn Nhu công chúa liên tục quay đầu lại nhìn hai con Quang Vương đang liếm láp bộ lông cho nhau.
Trong đôi mắt chúng nó không có một chút bối rối và sợ hãi khi thế giới tan vỡ. Mà chỉ có tình yêu thương vô hạn đối với nhau.
"Sở Mộ, ngươi nói xem, nếu như trên đời này có luân hồi tồn tại, vậy thì kiếp sau chúng nó có thể ở một chỗ không?"
Cẩn Nhu công chúa nhẹ giọng hỏi.
"Ta nghĩ là có, tốt nhất là sau khi luân hồi không bị gông xiềng đè nặng nữa."
Thanh âm Sở Mộ cực kỳ trầm thấp.
Huyết thống càng cao, ý nghĩa số lượng càng ít, hai con Thất Tội Hồ Quang Vương không biết trải qua bao nhiêu năm tháng cô độc mới gặp được nhau. Có lẽ đây là hai con Quang Vương cuối cùng trên thế giới này rồi.
Rời khỏi phong ấn dưới vực sâu, mặc dù tầm mắt đã thoáng đãng hơn nhiều, nhưng tâm tình Sở Mộ không hề khá hơn chút nào.
Trên tay của hắn vẫn còn giữ giọt bia khóc của con Quang Vương màu trắng, sau khi suy tư một lúc lâu hắn mới cất nó vào bình đựng Lệ tinh.
Sở Mộ bây giờ đã có thể quan sát đoạn trí nhớ ẩn giấu trong Lệ tinh, nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp. Trong quá trình Vũ Vân Long bay ra ngoài đã gặp phải vô số vết nứt không gian giăng ngang bầu trời, số lượng nhiều không đếm xuể, năng lượng loạn lưu xung kích hung hiểm dị thường.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 1569: Tội Hồ Bi Khấp Giả
Chương 1569: Tội Hồ Bi Khấp Giả