DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sủng Mị
Chương 1698: Lực Chiến Sáu Đại Chưởng Môn (1) )

“Ầm!”

Một con Vong điệp thuận thế lao xuống nổ tung ngay chính giữa đại quân Thi quỷ và Xà Long.

Ba mươi vạn quân chính là toàn bộ lực lượng của liên minh chinh phạt tiến công Đông Cuồng Lâm quan ải. Vào lúc này, những quân đoàn phía sau vẫn không ngừng tràn tới, khí thế dào dạt.

Đội quân Thi quỷ và Xà Long chỉ là lực lượng tiên phong của liên minh chinh phạt mà thôi.

Vong Mộng dùng tính mạng của mình tiêu diệt đại đa số đại quân Thi quỷ và Xà Long, nhưng không có nghĩa là chiến tranh đã kết thúc. Thật ra đây chỉ là Vong Mộng đang phát tiết tâm tình, nó muốn chứng tỏ cho mọi người thấy được quyết tâm bảo vệ lãnh thổ của mình. Chỉ cần tất cả mọi người đồng lòng nhất trí, vậy thì ba mươi vạn đại quân cũng sẽ bị tiêu diệt.

Sau trận cuồng lôi bạo phát, khu vực chiến trường biến thành mảnh đất khô cằn với vô số thi thể. Hài cốt Xà Long và Thi quỷ rải rác khắp nơi, chất chồng hỗn loạn.

Mùi khét, mùi máu tanh, mùi nội tạng rữa nát hỗn hợp chung một chỗ khiến cho liên quân chinh phạt ở phía sau sợ hãi ngây người, tốc độ tiến quân dần dần chậm lại.

Đám người này đã thấy được một màn sau cùng của điệu vũ tử vong, nhưng mà bọn họ không ngờ đại quân Thi quỷ và Xà Long gần như đã bị toàn diệt.

Hai thế lực lớn tổng cộng có hơn hai ngàn chúa tể, năm vạn đế hoàng, tại sao lại bị tiêu diệt dễ dàng như vậy?

Vốn là liên quân chinh phạt còn ở phía xa chờ đợi kết quả, bởi vì bọn họ cho rằng đại quân Thi quỷ và Xà Long đã dư sức phá tan Đông Cuồng Lâm quan ải rồi.

Nhưng không ai nghĩ tới quân đoàn cường đại như vậy lại cùng diệt vong với một đầu Ám Hoàng vương giả. Còn dư lại chút ít lực lượng đã không còn bất kỳ tác dụng gì đối với cuộc chiến tranh này.

"Dùng một đầu Hồn sủng tiếp cận cao đẳng Bất Hủ đổi lấy tính mạng đại quân Xà Long vàThi quỷ. Trên thế giới này hẳn là không có ai ngu xuẩn như hắn."

Huyền Môn tiên tông Cổ Tín Thủy cười khẩy nói.

Bồi dưỡng ra một đầu Hồn sủng trung đẳng Bất Hủ là chuyện cực kỳ khó khăn, hao phí không biết bao nhiêu tài nguyên và công sức. Huống chi là một đầu Hồn sủng hoàng tộc đã sắp tiến vào cao đẳng Bất Hủ.

Trong mắt cường giả cấp Bất Hủ, đế hoàng và chúa tể chỉ là sinh vật nhỏ yếu không khác gì quân chủ hay thống lĩnh. Tất cả chỉ là công cụ giúp người cầm quyền thỏa mãn tham vọng của mình, chết thì chết, không sao cả. Chỉ cần địa vị không bị ảnh hưởng vẫn có thể tiếp tục mộ binh, trên thế giới này Hồn sủng sư chính là tầng lớp không bao giờ thiếu.

Nhưng một Hồn sủng thực lực tiếp cận cao đẳng Bất Hủ lại là tồn tại trên đỉnh thế giới, giá trị vượt xa quân đoàn hàng vạn chúa tể và đế hoàng.

Cổ Tín Thủy chưa từng thấy người nào ngu xuẩn như thế.

"Tên này trở nên lợi hại như thế từ khi nào?"

Hỏa phu nhân trên mặt vẫn còn vết thương chưa khép lại nhìn thấy Sở Mộ trấn thủ một phương, biểu hiện ra thực lực cường đại kinh người. Trong lúc nhất thời nội tâm nàng vô cùng kinh hãi.

Nàng nhớ là thời điểm tại Ấn cốc, tiểu tử này chỉ dám núp ở phía sau Vũ Vân Long chiến đấu. Thế mà chỉ qua ít lâu, thực lực hắn đã mạnh hơn rất nhiều nhân vật cấp chưởng môn, phái chủ…

"Nhất định là bia khóc, hắn đã hấp thu lực lượng bia khóc."

Tằng Long cắn răng tức giận nói.

Một người tăng cường thực lực trong thời gian ngắn như vậy chỉ có bia khóc mới là lời giải thích hợp lý nhất.

Ánh mắt mấy tên ngụy Bi Khấp Giả cũng đỏ dần lên, trong lòng âm thầm thề thốt phải đoạt lấy bia khóc bằng bất cứ giá nào.

"Chúng ta liên thủ đối phó hắn!"

Tằng Long hô to một tiếng.

Xà Long phái diệt vong cũng không thành vấn đề, chỉ cần hắn nhận được lực lượng bia khóc thì hết thảy mọi hi sinh đều đáng giá.

Phái chủ Hỏa phái - Hỏa phu nhân, Huyền Môn tiên tông - Môn chủ Cổ Tín Thủy, Xà Long giáo - chưởng giáo Tằng Long, phái chủ Quỷ phái của Vong Linh cung - Đan Tạ, Mục Thị thế triều - Mục Toản, phái chủ Phong phái - Điền Hoan.

Sáu người này là tất cả cường giả cấp chưởng môn tụ tập ở chiến trường Đông Cuồng Lâm. Bọn họ không thể nào để cho Sở Mộ tiếp tục tàn sát, cả đám người nhanh chóng niệm chú ngữ triệu hồi ra Hồn sủng ngăn cản phía trước đại quân.

Tân Nguyệt Địa thiếu thốn nhất chính là cường giả cấp bậc này, rất nhiều người sợ hãi không đủ lực lượng chống lại bọn họ. Mà bất kỳ cường giả Bất Hủ nào cũng có khả năng mạt sát quân đoàn chúa tể trở xuống, giết chết dễ dàng như con sâu cái kiến.

Hiện tại tất cả cường giả đỉnh cấp của liên minh chinh phạt đồng loạt xuất hiện bay về phía Sở Mộ.

Thân thể Sở Mộ cũng rời khỏi tường thành, trôi nổi ở giữa không trung chờ đợi đối phương.

Nhìn thấy sáu kẻ tham lam kia bay về phía mình, Sở Mộ ngược lại nhếch miệng cười tà.

Trên tay hắn có bia khóc còn nhiều hơn bọn họ tưởng tượng, ngoại trừ những giọt bia khóc do hắn nhận được, còn có của Trữ Mạn Nhi và Thất Tội Hồ Quang Vương.

Trong tay đám người kia hẳn là phải có không ít bia khóc, phần lớn bọn họ dựa vào thân phận ngụy Bi Khấp Giả cướp đoạt bia khóc của người khác truy cầu lực lượng.

Muốn cướp sao?

Vậy thì tới đây mà lấy...

Cướp không nổi thì ta sẽ lấy đi tất cả bia khóc trên tay các ngươi.

Đúng như lời Ly lão nhân từng nói, Sở Mộ không phải là thừa kế thời đại thứ tư, nhưng ai dám cam đoan hắn không phải là người thích hợp nhất?

Rốt cuộc sáu vị cường giả cấp chưởng môn đã tới, bọn họ dừng lại đối mặt với Sở Mộ cách nhau không xa.

Trên đầu bọn họ là quân đoàn Dực hệ bay lướt qua chiến trường, dưới chân là đại quân Thú hệ cuồn cuộn lao tới.

Nhưng tất cả quân đoàn đều tự giác nhường ra một khu vực thật lớn dành cho cường giả Bất Hủ đối chiến. Ở nơi đó không có bất kỳ một con Hồn sủng nào dám xông vào, bởi vì năng lượng loạn lưu cũng có thể giết chết chúng nó đơn giản như xé rách tờ giấy.

Sáu vị cường giả chưởng môn quyết định bắt giặc trước tiên bắt vương, hơn nữa mục đích thật sự của bọn họ chính là bia khóc trên tay Sở Mộ.

Bọn họ tin chắc Sở Mộ có được thực lực cường đại như thế nhất định là dựa vào bia khóc, rất có thể hắn chính là người thừa kế vị trí thời đại tối cường.

Chỉ cần giết được hắn, bia khóc sẽ rơi vào tay bọn họ, thậm chí vị trí người thừa kế cũng sẽ thay đổi.

Bọn họ đã bị kẹt ở cảnh giới này quá lâu rồi, không ai không muốn đột phá bình cảnh đạt tới cấp lãnh tụ. Cho dù phải chờ đợi mấy chục năm, nhưng khao khát trở nên mạnh hơn chưa bao giờ lụi tàn trong lòng bọn họ, mà bây giờ chính là cơ hội ngàn năm một thuở.

Tằng Long trước tiên niệm chú ngữ gọi ra chủ sủng Kim Xà Long.

Kim Xà Long từ từ chui ra khỏi đồ án vàng kim, thân thể dài ngoằng cuộn lại chiếm cứ một mảng không gian thật lớn.

Cách Tằng Long không xa chính là phái chủ Quỷ phái - Đan Tạ.

Đại quân Thi quỷ của nàng đã bị Sở Mộ hủy diệt. Mặc dù nàng không phải là ngụy Bi Khấp Giả, nhưng đây là một nỗi sỉ nhục lớn lao cần phải dùng máu tươi địch nhân thanh tẩy.

Nàng khống chế một đầu Hồn sủng có tên là Tỏa Cốt huyết quỷ, toàn thân trồi lên vô số xương cốt nhọn hoắc lập lòe ánh sáng xanh lục.

Sau Đan Tạ và Tằng Long, Huyền Môn tiên tông Cổ Tín Thủy và Mục Toản cũng lần lượt triệu hồi Hồn sủng.

Sắc mặt Mục Toản tái nhợt, dáng vẻ suy yếu, từ đó có thể biết được Thánh quang Giác thú tử vong đã khiến cho linh hồn hắn thương tổn không nhẹ.

Hắn bây giờ khống chế Hồn sủng là một đầu Xích Viêm cự giáp thú, toàn thân bốc cháy hỏa diễm. Từ khí tức để phán đoán hẳn là thực lực trên dưới trung đẳng Bất Hủ.

Cổ Tín Thủy hơi dừng lại, tạm thời không có triệu hoán Hồn sủng. Ánh mắt hắn ngó chừng Sở Mộ để lộ rõ cảm giác khinh miệt. Bởi vì hắn chưa từng thấy ai ngu xuẩn đến mức này.

"Tại sao bia khóc của nhi tử ta ở trên tay của ngươi?"

Cổ Tín Thủy tức giận hét lớn về phía Sở Mộ.

Sở Mộ không hề che giấu năng lượng bia khóc, song phương ở khoảng cách rất gần nên bọn họ có thể cảm nhận rõ ràng trong người hắn có bao nhiêu giọt bia khóc.

Một giọt bia khóc trong đó chính là thuộc về Cổ Tây Sa. Bởi vì thời điểm Sở Mộ rời khỏi Ấn cốc, trong cơn tức giận đã trực tiếp giải quyết Cổ Tây Sa, bia khóc của hắn cũng rơi vào tay Sở Mộ.

"Cổ Tây Sa là nhi tử của ngươi?"

Sở Mộ đột nhiên nở nụ cười kỳ quái.

"Đúng thế, xem ra ngươi là hung thủ rồi. Nạp mạng đi!"

Lửa giận trong lòng Cổ Tín Thủy lập tức phun trào, chỉ muốn nhào tới xé nát Sở Mộ.

Ánh mắt Sở Mộ từ từ trở nên lạnh như băng, cho đến bây giờ hắn đã biết nguyên thủ hải quân liên tục truy sát phụ thân mình là bởi vì Cổ Tây Sa thèm thuồng bia khóc trên tay hắn.

Giờ phút này, đầu óc Sở Mộ hiện lên hình ảnh phụ thân chìm vào không gian phong bạo ở trong Ấn cốc. Cảm xúc bi thống mãnh liệt đả kích tinh thần hắn, sau đó chuyển hóa thành lệ khí và tà khí chảy ngược vào trong linh hồn hắn.

"Vù vù vù vù!”

Một đầu Dực hệ Hồn sủng xuyên qua đại quân song phương đang giao chiến, chậm rãi xuất hiện ở khu vực chiến trường của cường giả cấp chưởng môn.

Trên lưng nó là một vị lão giả có chòm râu bạc trắng.

"Vũ Phong Địch ta càng lúc càng già rồi, đã nhiều năm không có hoạt động, nhưng đối phó một tên trong đám phế vật kia tuyệt đối không thành vấn đề."

Vũ Bá bay lại gần Sở Mộ, mỉm cười nói.

"Ngoại trừ hắn, ngươi tùy tiện chọn một."

Sở Mộ chỉ vào Cổ Tín Thủy, nhàn nhạt nói.

Cổ Tín Thủy phải chết, hơn nữa còn phải chết trong tay của hắn.

Đọc truyện chữ Full