DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thể Tôn
Chương 385: Qua cầu rút ván

Không chỉ có Thiết Kiếm Vương, cả bọn Cửu Xá, Cửu Thắng cũng cùng nhau kinh hãi, không thể tin nổi khi nhìn thân ảnh Lôi Cương biến mất vào trong kết giới.

Vào rồi sao? Minh Đế đã vào rồi sao? Nội tâm bọn họ còn chưa hết khiếp sợ, bỗng nhiên thấy lạnh sống lưng. Trong nháy mắt sắc mặt cả bọn trắng bệch, tất cả quay đầu nhìn về phía sau thấy vẻ mặt trắng bệch của Thiết Kiếm Vương.

"Cửu Minh!! Cửu Minh. Chính là lão già Cửu Minh!!" Thiết Kiếm Vương dữ tợn vô cùng, sát khí bao trùm khắp bầu trời, cự kiếm màu đen đồng thời công kích vào kết giới phát ra tiếng động ong ong. Sát khí đen thui phát ra từ trong người Thiết Kiếm Vương lan tràn toàn bộ trong không gian. Sức mạnh kinh khủng vô cùng của Cương thần ầm ầm phát ra khiến cả bọn Cửu Xá toàn bộ phun ra máu tươi còn U Minh, Địa Chước hai người mặt trắng bệch từ trên không trung rơi xuống.

"Ra đây, Cửu Minh!!" Thiết Kiếm Vương quát lớn một tiếng nổ vang trong không trung, trên mười vạn cự kiếm hướng chỗ Lôi Cương đi vào cùng nhau oanh kích.

"Ầm, ầm, ầm…" Tiếng chấn hưởng vang lên trời liên miên không dứt. Sắc mặt Thiết Kiếm Vương âm trầm trông rất đáng sợ, chỗ kết giới màThiết Kiếm Vương điên cuồng oanh kích rung chuyển ầm ầm.

"Chờ đến lúc kết giới phá vỡ, ngươi chỉ có chết." Giọng Thiết Kiếm Vương lạnh như băng nổi giận vang lên, khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, dữ tợn nhìn chằm chằm bọn Cửu Xá. Bọn Cửu Xá trong lòng kinh hãi, lần thứ hai công kích kết giới. Sắc mặt Cửu Xá, Cửu Thắng tái nhợt hiện lên vẻ không cam lòng. Bọn họ hiểu, lúc này Minh Đế đã bỏ bọn họ lại. Vì Minh Đế, Cửu Thắng đã nỗ lực rất nhiều, vậy mà Minh Đế không để ý gì đến sinh mạng của họ. Bọn họ xóa bỏ kỳ vọng vào Minh Đế, lúc này thầm nghĩ làm sao chạy chốn khỏi sự truy sát của Thiết Kiếm Vương.

Nhìn kết giới rung động kịch liệt, hai mắt Thiết Kiếm Vương sắc lạnh dị thường ngưng trọng, khuôn mặt tái nhợt không gì sánh được, trong mắt sát khí, oán hận nổi lên đến cực điểm.

"Ha ha..Cửu Minh, trước đây ngươi qua cầu rút ván để bản vương bị thương nặng ở trong không gian. Cũng may bản vương tìm được đường sống trong chỗ chết. Không chỉ sống sót, hơn nữa bản vương còn vượt qua Cương thánh trở thành Cương thần. Lúc này ngươi ẩn nấp trong cơ thể một người tiểu bối. Ha ha, Cửu Minh, bản vương sẽ làm ngươi muốn sống không được, muốn chết không xong." Thiết Kiếm Vương nhìn chỗ kết giới rung động kịch liệt, hai mắt vằn máu quát lớn.

Bên trong kết giới.

Lúc thân thể Lôi Cương vào trong kết giới, phát hiện mình đi vào không gian màu vàng đất. Ở đây đầy rẫy ánh sáng màu vàng đất và sương mù dầy đặc. So với lúc trước còn đậm đặc hơn, thậm chí Lôi Cương còn không thấy thân thể mình. Tiểu Giác dần dần hóa thành người đứng bên cạnh Lôi Cương, sắc mặt kích động nhìn đám sương mù dầy đặc nói: "Phụ thân, khí tức ở đây rất quen thuộc."

Lôi Cương sửng sốt, quay đầu nhìn Tiểu Giác nói: "Khí tức quen thuộc ư? Tiểu Giác, lẽ nào ngươi từng tới đây sao?"

"Không có, thế nhưng không hiểu vì sao Tiểu Giác cảm nhận khí tức ở đây rất quen thuộc. Tiểu Giác cũng không biết giải thích thế nào. Khí tức ở đây khiến Tiểu Giác liên tưởng đến một số hình ảnh. Tiểu Giác muốn đi tìm kiếm, thế nhưng tìm kiếm không được, không biết phải làm sao đây." Tiểu Giác dần dần nhắm mắt lại lâm vào trạng thái suy nghĩ bên trong.

"Ha ha…rốt cục bản đế cũng vào trong kết giới. Lúc trước lão phu dùng toàn lực cũng không thể phá vỡ kết giới, không ngờ, Cửu U huyết thú lại kỳ diệu như vậy. Tiểu tử, tiếp tục tiến lên phía trước, nơi đây nồng nặc linh khí thuộc tính thổ, bản đế suy đoán, Đại địa chi nguyên cách nơi này không xa đâu." Âm thanh Minh Đế đột ngột vang lên trong đầu Lôi Cương, toàn bộ lo lắng hoàn toàn biến mất thay vào đó là nỗi vui mừng khôn xiết.

Sắc mặt Lôi Cương ngưng đọng, thầmcảm nhận nguy hiểm, cấp tốc suy nghĩ. Nếu như thực sự gặp được Đại địa chi nguyên, như vậy Minh Đế có thể khôi phục được ba tầng tu vi hay không? Bốn con rồng của Lôi Cương không chắc còn có thể khống chế được Minh Đế. Nếu như có một ngày đối mặt nhau, chỉ sợ hắn cũng bị Minh Đế chém giết.

Dường như cảm nhận được Lôi Cương đang tìm cách, bốn con rồng đang quấn quanh Minh Đế trong Nê Hoàn cung cắn lấy thần hồn của lão. Minh Đế khẽ biến sắc, lập tức nói: "Tiểu tử, ngươi đừng lo, bốn con rồng của ngươi đãbao vây lão phu, hơn nữa, lão phu đã quyết định lúc tu vi khôi phục sẽ tìm cơ thể khác, tuyệt đối sẽ không qua cầu rút ván."

Lôi Cương thầm cười nhạt nhưng vẫn không nói gì. Lôi Cương lo lắng, nếu như có một ngày Minh Đế phải bộn, mình phải chống đỡ như thế nào.

"Phụ thân, hình như có một âm thanh kêu gọi Tiểu Giác. Đi, chúng ta vào xem." Tiểu Giác nói khiến Lôi Cương giật mình tỉnh lại, chần chờ chốc lát. Lôi Cương gật đầu, Tiểu Giác kéo Lôi Cương đi xuyên qua đám sương mù dầy đặc.

Sương mù dầy đặc che lấp khiến Lôi Cương không có cách gì thấy được phía trước, dĩ nhiên không nhìn thấy Tiểu Giác. Bị Tiểu Giác kéo đi, Lôi Cương chỉ cảm thấy nồng nặc linh khí thuộc tính thổ đập vào mặt, hầu như không thể hít thở. Trong lòng hắn hết sức mừng rỡ, nếu như có thể ở đây tu luyện một năm thôi cũng bằng tu luyện bên ngoài cả trăm năm, thậm chí nghìn năm.

Theo sự dẫn dắt của Tiểu Giác, qua nửa canh giờ rốt cục cả hai cũng đi ra khỏi đám sương mù dầy đặc. Trước mắt Lôi Cương hiện lên không gian ánh sáng sáu màu, hai mắt Lôi Cương nhìn chằm chằm phía trước, đồng tử nhanh chóng co lại, ánh mắt trở nên ngây dại.

"Âm, ầm …" Hai tiếng nổ vang lên trong cơ thể Lôi Cương. Lôi Cương cảm nhận được sự đau đớn từ Nê Hoàn cung, thần thức hầu như rã rời.

"Ha ha, tiểu tử, rốt cục bản đế cũng đến được Đại địa chi nguyên. Chỉ cần đạt được Đại Địa Chi Nguyên, lão phu không chỉ khôi phục tu vi mà còn có thể thăng lên một bậc. Cảm ơn ngươi những năm gần đây đã cho ta trú ngụ." Tiếng cười lạnh lẽo của Minh Đế vang lên trong đầu Lôi Cương. Một người nhỏ bé màu vàng đất từ trong bụng Lôi Cương chui ra, nhanh chóng biến thành người lớn bình thường,dáng dấp đúng là Minh Đế, lúc này gương mặt Minh đế hiện lên vẻ cuồng nhiệt, hai mắt nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt hiện lên một tia sáng dị thường.

Phía trước Lôi Cương, Minh Đế, Tiểu Giác là một tòa cung điện to lớn màu vàng đất. Cung điện nằm ở phía chân trời, tỏa ra ánh sáng sáu màu hình thành từng đạo rung động khuếch tán trong không gian. Phía dưới cung điện là màn sương mù dầy đặc màu vàng đất dường như đang nâng cung điện lên, quả là hùng vĩ.

Sắc mặt Lôi Cương tái nhợt, bốn con rồng gào thét không ngừng trong cơ thể hắn. Lôi Cương nhăn nhó cảnh giác nhìn Minh Đế. Tiểu Giác sắc mặt nghiêm trọng nhìn Minh Đế, đứng bên cạnh Lôi Cương.

"Ha ha, lão phu không cố ý làm ngươi bị thương, chỉ tại gặp được Đại địa chi nguyên khiến lão phu nhất thời mừng rỡ mà thôi. Được rồi, tiểu tử, chúng ta cùng vào trong cung điện, Đại địa chi nguyên đang ở trong đó." Minh Đế tươi cười nhìn Lôi Cương, ánh mắt lóe ra, ra ý cảnh cáo.

Lôi Cương thầm than trong lòng. Minh Đế quỷ kế đa đoan, cường đại vô cùng. Trong bụng bốn con rồng nổi loạn, cơ bản không thể làm khó được hắn. Hắn đã sống lâu như vậy chắc hẳn có nhiều mưu sâu kế hiểm.

"Tiểu tử, tứ long trong cơ thể ngươi quả là bất phàm, nếu như không phải Lão phu khôi phục ba phần công lực, e rằng vẫn bị chúng quản chế. Nhiệm vụ hàng đầu của chúng ta lúc này là đạt được Đại Địa Chi Nguyên." Vẻ mặt Minh Đế mang đầy tiếu ý nói, cuối cùng nhìn chằm chằm Tiểu giác, trong mắt lóe ra ánh sáng.

Lôi Cương thầm cười nhạt, lúc này Minh Đế còn chưa động thủ cũng do sợ Tiểu Giác mạnh hơn thôi. Lúc này Minh Đế không dám đối đầu với Tiểu Giác khiến trong lòng Lôi Cương thở phào nhẹ nhõm. Cũng may lúc Minh Đế đi ra không phải là lúc hắn đã vào trong cung điện, chờ đến lúc sắp đạt được Đại địa chi nguyên lão mới đi ra thì có lẽ Lôi Cương sẽ chết không toàn thây, sợ rằng sẽ chết mà không biết vì sao.

Lúc này, Minh Đế thầm cảm thấy hối hận đã nhất thời xúc động, vốn dĩ Minh Đế cũng nghĩ giống như Lôi Cương. Chờ đến khi Lôi Cương sắp lấy được Đại địa chi nguyên thì cũng là lúc lão đánh gục Lôi Cương. Thế nhưng linh khí thuộc tính thổ nồng nặc khiến Minh Đế tưởng rằng đã đến gần Đại địa chi nguyên, liền vội vàng thoát ra. Lúc này phát hiện vẫn ở bên ngoài cung điện, Minh Đế nhanh chóng suy nghĩ và quyết định không động đến Lôi Cương. Hơn nữa Cửu U huyết thú có tình cảm sâu nặng với Lôi Cương, giết hắn rồi sẽ không nhận được sự giúp đỡ của Cửu U huyết thú nếu lão còn muốn vào trong cung điện. Tới lúc này lão tuyệt đối không để xảy ra sai lầm gì được.

Lôi Cương hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía cung điện, không có ý định đi tới. Thế nhưng Minh Đế cũng không vội vàng, đứng trước mặt Lôi Cương nhìn cung điện nói: "Cương Ma, ngươi cũng thấy rõ ràng Thiết Kiếm Vương nổi giận điên cuồng oanh kích kết giới, nếu như một ngày kết giới bị phá vỡ, như vậy chúng ta sẽ bị hồn phi phách tán. Lão phu hứa với ngươi, không làm khó dễ ngươi, chỉ cần đạt được Đại địa chi nguyên, hai người chúng ta sẽ không liên quan gì nhau nữa, ngươi nghĩ sao?" Thanh âm Minh Đế cực kỳ thành khẩn, thiếu chút nữa khiến Lôi Cương tin tưởng. Thế nhưng nghĩ đến Minh Đế thủ đoạn ác độc, Lôi Cương thầm cười nhạt suy nghĩ làm cách nào để thoát khỏi sự uy hiếp của Minh Đế lúc này.

"Đi thôi, Cương Ma" Minh Đế nhìn Lôi Cương, cả người khí thế ầm ầm phát ra, khí tức còn mạnh hơn so với bọn Cửu Xá, Cửu Thắng. Lôi Cương biết Minh Đế muốn cảnh cáo mình, tuy rằng Minh Đế mới khôi phục ba phần công lực thế nhưng so với bọn Cửu Xá, Cửu Thắng còn mạnh hơn vài phần. Cơ bản là hắn không thể chống đối được, cho dù dùng đến tiên khí mầu vàng cũng không cách nào chiến thắng Minh Đế.

Lôi Cương nhanh chóng suy nghĩ, cuối cùng bay về phía cung điện, Tiểu Giác theo ngay phía sau, Minh Đế đi sau cùng dường như chỉ sợ Lôi Cương biến mất.

Bên ngoài kết giới, tất cả sát khí cùng oán hận của Thiết Kiếm Vương biến thành sức mạnh điên cuồng, thần thức khống chế trên mười vạn thanh kiếm tiên điên cuồng tấn công kết giới. Dưới sự trợ giúp của bọn Cửu Xá, Cửu Thắng, kết giới càng thêm rung động kịch liệt, dường như sắp rạn vỡ. Điều này khiến Thiết Kiếm Vương vui mừng khôn xiết, hắn cắn ngón tay giữa, một giọt máu đen thui nhỏ xuống, lơ lửng trong lòng bàn tay phải. Bỗng nhiên Thiết Kiếm Vương bắn giọt máu đen về phía trước.

"Vù…" Trên mười vạn thanh kiếm màu đen bỗng nhiên phát sáng rực rỡ, hóa thành hào quang, cuối cùng ngưng tụ thành một thanh kiếm đen cực lớn tấn công kết giới.

"Ầm , ầm, ầm….."

"Đinh..."

Một tiếng nổ đanh gọn như sấm sét vang vọng đến tận chân trời.

Đọc truyện chữ Full