Lôi Cương chăm chú nhìn phân thân của mình đang cười nhạt mà có cảm giác như bản thân đang cười. Nhưng nhất thời, hắn không hiểu rõ được tại sao lại như thế này? Một thần hồn mà có tới hai linh trí? Ta là hắn mà hắn chính là ta? Cái này cơ bản là hai người mới đúng. Càng nghĩ, Lôi Cương càng lúc càng rối loạn.
Phân thân thấy Lôi Cương không hiểu cũng không nói gì chỉ im lặng nhìn hắn.
"Một thần hồn có tới hai linh trí? " Lôi Cương lặng yên suy nghĩ. Như vậy chẳng phải là một thần hồn sản sinh ra hai trí tuệ? Như thế thì sao còn có thể là một người? Lôi Cương chợt nhớ tới trước khi luyện chế phân thân hệ Thổ. Lúc đó, bản thân hắn tách một nửa thần hồn bao phủ lấy lá lách. Chẳng lẽ chính vì việc đó mà sản sinh ra linh trí? Còn ý nghĩ của y đều tới từ thần hồn của mình? Như thế này...
Mặc dù Lôi Cương có chút hiểu ra nhưng nhất thời không thể chấp nhận nổi bởi hiện tượng này hoàn toàn không giống với lẽ thường. Lôi Cương khép hờ hai mắt, thần trí xuất hiện suy nghĩ còn phân thân thì cũng đồng thời có chút nghi hoặc. Thần thức của Lôi Cương chìm vào trong cơ thể, nhìn bản tôn đang khép hờ hai mắt. Hiện tại, chỉ cần thần thức của hắn có suy nghĩ là có thể biết được ý tưởng của phân thân, hơn nữa còn có thể khống chế được phân thân.
- Hiện tại ngươi hiểu ra chưa? - Bản tôn đột nhiên mở mắt, nhìn phân thân mà nói. Lôi Cương sửng sốt, nhìn thân thể của hắn lúc này đang là phân thân. Còn hắn không ngờ bản tôn lại nói như vậy? Điều đó rốt cuộc thì có ý nghĩa gì? Vừa mới rồi Lôi Cương như hiểu ra thì bây giờ lại trở nên rối loạn bởi thần niệm của hắn bây giờ lại ở trên người phân thân còn bản tôn lại biến thành phân thân.
- Thần hồn của chúng ta là một thể. Do luyện chế phân thân nên thần hồn của chúng ta phân thành hai. Lại do tàn hồn của hài cốt tác động khiến cho thần hồn của chúng ta bị đứt liên hệ vì vậy mà mới có ta. Nhưng chúng ta rốt cuộc vẫn là một người bởi do thần hồn của chúng ta là một thể cho nên ta là ngươi và ngươi chính là ta. - Bản tôn cười nói.
Lôi Cương gật gật đầu. Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ, nếu một ngày nào đó phân thân hấp thu bản tôn như vậy... Nghĩ tới đây, Lôi Cương chợt có một thứ cảm giác nguy hiểm.
- Thực ra, chuyện này ngươi không cần phải lo. Mặc dù Thổ Hoàng còn chưa hoàn toàn dung hợp với thần hồn của chúng ta như cũng đã được một chút. Một chút đó ta cũng từ Thổ Hoàng biết được. Nếu ngươi chưa hiểu thì cứ tĩnh tâm suy nghĩ, để cho thần niệm chui vào thần hồn sẽ hiểu ra chuyện gì. - Bản tôn nhìn lôi Lôi Cương đang ngơ ngác mà nói một cách chậm rãi.
Nghe nói vậy, thần niệm của Lôi Cương liền chui vào trong thần hồn.
Lúc này, thần hồn của Lôi Cương mặc dù dung hợp nhưng trong phạm vi của thần hồn, Thổ Hoảng xếp bằng, còn thần hồn của hắn thì xếp bằng bên cạnh Thổ Hoàng, cả hai vẫn chưa kết hợp. Cảm nhận thần niệm của Lôi Cương tiến vào, Thổ Hoàng mở mắt rồi nói một cách chậm rãi:
- Lôi Cương! Ngươi không cần phải nghĩ nhiều. Ngươi chỉ cần hiểu, ngươi chính là hắn và hắn chính là ngươi thế là đủ rồi. Không cần phải lo lắng tới chuyện hắn sẽ phản lại ngươi bởi vì không ai lại đi nuốt chính mình. Hơn nữa, mặc dù thần hồn của các ngươi mất đi sự liên hệ nhưng vẫn là một thể. Bản tôn chết thì phân thân cũng phải chết theo. Nhưng phân thân chết thì bản tôn lại không. Vì vậy mà ngươi không cần phải lo lắng. - Âm thanh của Thổ hoàng vang lên trong đầu Lôi Cương. Được Thổ Hoàng nói cho biết như vậy, Lôi Cương mở thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù không hiểu vì sao mình triệu hoán trận pháp khôi lỗi lại có được thần trí nhưng lôi Lôi Cương hoàn toàn tin vào họ.
Tuy nhiên, một câu tiếp theo của Thổ hoàng khiến cho Lôi Cương giật mình.
- Có điều, ngươi phải cảnh giác với tàn hồn kia. Mặc dù ta đã nuốt lấy nó nhưng cũng không phài là hoàn toàn. Có một phần của nó đã sát nhập vào trong phân thân thần hồn của ngươi. Mà lực lượng của tàn hồn đó bây giờ ngươi chưa thể ngăn cản được. Trước khi ngươi chưa áp chế được tàn hồn đó thì không nên tức giận, một khi động tới nó sẽ rất nguy hiểm. - Thổ Hoàng nhìn thần niệm của Lôi Cương mà ánh mắt có sự e ngại. Sự mạnh mẽ của tàn hồn khiến cho Thổ Hoàng phải e ngại thì không biết khi còn sống bộ hài cốt đó còn mạnh tới mức độ nào?
Lúc này, thần niệm của lôi Lôi Cương rời khỏi, nhìn khuôn mặt quen thuộc đang tươi cười rồi nói:
- Ngươi ở đây lĩnh ngộ Khai Thiên, ta nhanh chóng để cho thần hồn và bộ hài cốt này dung hợp. - Lôi Lôi Cương vô cùng hy vọng lực lượng do bộ hài cốt đó mang tới. Hơn nữa, thân thể này là do linh khí thuộc tính thổ ngưng tụ lại mà thành. Đợt một thời gian, Thổ long lực mạnh lên có lẽ sẽ là một thứ vô địch.
Lúc này, Lôi Cương khống chế phân thân ngồi xuống, chui vào trong hài cốt để dung hợp. Còn bản tôn cũng ngồi xuống, bắt đầu diễn luyện Khai Thiên. Lôi Cương bắt buộc phải chấp nhận tình hình hiện nay. Một cái phân thân như vậy ở trong Ngũ Hành thể tu cũng không ghi lại. Điều đó cũng không thể trách vì Thái Huyền cơ bản cũng không đạt tới mức độ này. Lão luyện đủ ba phân thân chứ chưa tới được bước này của Lôi Cương. Nếu không cũng không bị Đạo Hư luyện hóa. Chẳng qua, lão cũng để lại cho Lôi Cương một khả năng vô hạn, một cái thần hồn sinh ra được hai linh trí. Mà không... Cuối cùng có thể sinh ra năm, thậm chí là nhiều hơn. Tới khi đó, Lôi Cương dung hợp với phân thân có lẽ là vô địch. Có điều, con đường đó còn quá mức xa xôi, còn phải xem vận may của Lôi Cương.
Linh khí thuộc tính Thổ ngưng tụ mà thành, mặc dù trải qua thời gian đã bao phủ hài cốt trở nên một thể, nhưng điều đó cũng không có nghĩa là Lôi Cương và hài cốt đã dung hợp hoàn toàn. Chẳng hạn như Lôi Cương còn chưa thể khống chế được tự nhiên giống như với bản tôn. Có điều, đó cũng không phải là việc khó, chỉ cần Lôi Cương từ từ dung hợp là được. Thần niệm của Lôi Cương liên tục thử chui vào trong hài cốt. Chỉ có hiểu hết được cấu tạo của nó, hắn mới có cơ hội dung hợp hoàn toàn.
Sau vô số lần thử, lúc thần thức của Lôi Cương chui được vào trong hài cốt, nhìn hình dạng của nó, hắn hoàn toàn kinh hãi. Bộ hài cốt không chỉ có đơn giản như bên ngoài mà phải nói là hoàn toàn đầy đủ. Lục phủ ngũ tạng của nó cùng với kinh mạch hoàn toàn sát nhập vào với xương cốt. Không biết luyện hóa tới mức độ nào mới được như thế này?
Thần thức của Lôi Cương ra khỏi hài cốt. Mở mắt ra mà ánh mắt của hắn vẫn còn sự khiếp sợ. Nếu như hắn hoàn toàn dung hợp với bộ hài cốt này, chẳng phải là tương đương với việc làm cho lá lách và đan điền dung hợp toàn bộ vào xương cốt? Mặc dù nghe có vẻ hoang đường nhưng ngoại trừ cách đó ra, Lôi Cương cũng chẳng còn có cách nào khác. Mà điều này cần một thời gian dài để dung nhập. Tuy nhiên, thời gian của hắn bây giờ cũng chẳng có nhiều lắm. Nghĩ đến phân thân, Lôi Cương dự định để cho phân thân dung hợp còn bản thân thì đi lĩnh ngộ hai hệ Kim, Thủy và Mộc long lực. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Lôi Cương trầm ngâm một lúc, thần niệm vừa động, bản tôn liền mở mắt rồi đứng lên nói với phân thân:
- Ngươi hãy tu luyện cái phân thân này cho tốt đi. Ta khống chế bản tôn đi lĩnh ngộ hai hệ Kim và Thủy đã.
- Ừm! Ngươi đi đi. - Phân thân gật đầu rồi nhắm mắt lại. Còn Lôi Cương thì nhìn phân thân, chần chừ một lúc rồi bay đi. Khi lên khỏi mặt đất, Lôi Cương cũng không đi ngay mà tìm một chỗ để ngồi xuống.
Ở sâu trong Hỏa Phần nơi tầng năm của Khí tháp.
Phân thân hệ Hỏa của Lôi Cương có thân mình Viêm Long đang ở bên cạnh Sư Đề chìm vào tu luyện. Thần thức của Lôi Cương chui vào trong trái tim thấy Hỏa Hoàng đang ngồi xếp bằng. Đối với lời của Thổ Hoàng, Lôi Cương cũng không chắc chắn cho lắm, vì vậy mà hắn tìm tới Hỏa Hoàng. Lôi Cương khẽ nói nhỏ:
- Hỏa Hoàng.
Hỏa Hoàng đang ngồi xếp bằng chợt mở mắt, gương mặt y có chút yếu ớt. Lúc trước, ngăn cản một đòn của thần thú ở sâu bên trong Hỏa Phần, Hỏa Hoàng bị thương nặng, qua mấy năm vẫn chưa khép miệng vết thương. Y nghi hoặc nhìn Lôi Cương rồi hỏi:
- Có chuyện gì thế?
Lôi Cương liền kể lại toàn bộ chuyện của phân thân hệ Thổ cho Hỏa Hoàng rồi lẳng lặng chờ câu trở lời.
- Thổ Hoàng nói đúng. Phân thân hệ Hỏa sớm hay muộn cũng giống với phân thân hệ Thổ. Có điều, phải đợi sau khi ta hồi phục và nâng cao. Còn lúc này, ngươi cứ từ từ mà hiểu. Căn cứ theo bình thường thì cũng không cần phải lo lắng. Dù sao thì phân thân cũng là ngươi, là do ngươi sáng tạo ra. Thần hồn của ngươi sẽ không nuốt ngươi, nhưng cái tàn hồn mà Thổ Hoàng nói cũng cần phải chú ý. Nếu để cho tàn hồn áp chế thần hồn phân thân của ngươi thì đó lại là chuyện khác. Hiện giờ có Thổ Hoàng ở đó, ngươi có thể yên tâm tu luyện. Chờ thực lực của ngươi nâng cao, ngươi sẽ biết được uy lực phân thân của mình. - Hỏa Hoàng nói một cách chậm rãi, gương mặt trở nên yếu ớt rồi chìm vào giấc ngủ.
Lôi Cương gật đầu, thần thức rời khỏi. Sau khi quan sát phân thân hệ Hỏa, cảm giác tu vi đã được nâng cao rất nhiều, hắn vui vẻ tiếp tục tu luyện, còn thần trí trở lại bản tôn.
Bản tôn của Lôi Cương từ từ đứng dậy, nhìn xuống bên dưới như có thể xuyên qua mặt đất tới tận chỗ phân thân hệ Thổ mà lẩm bẩm:
- Tàn hồn của hài cốt... Xem ra cần phải loại bỏ thứ nguy hiểm này. Nếu không phân thân hệ Thổ vừa xuất hiện thì cường giả cương thần, đạo thần tầm thường chắc chắn sẽ phải chết.