DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thể Tôn
Chương 801: Đường chủ Sát đường

Lúc này, ngoài Vẫn Tinh thành tụ tập chi chít người tu luyện, từ bầu trời nhìn tựa như một đạo mây đen sắp cắn nuốt thiên địa Vẫn Tinh thành v, gần hai vậy, mươi vạn người tu luyện chỉnh tề sắp hàng đứng ở đây, mà chung quanh còn lại là tụ tập mười vạn người tu luyện khác, bọn họ đều là đến đây xem Hạo Huyền liên minh ngày xưa rốt cuộc còn có bao nhiêu uy thế.

Hạo Huyền liên minh một lần nữa triệu tập đệ tử ngày xưa, chuyện đã truyền khắp Hồng Hoang thánh giới, những đệ tử ngày xưa của Hạo Huyền liên minh phần lớn đều đnag trên đường chạy tới Vẫn Tinh thành, ở khu vực chính giữa hầu như lúc nào cũng có thêm sự gia tăng về số lượng người. có một lão giả đứng ở trên cửa Vẫn Tinh thành, nhìn ra chi chít người tu luyện ở xa xa, khóe miệng lộ ra một phần nụ cười vui mừng.

Gần hai mươi vạn đệ tử của Hạo Huyền liên minh ngày xưa đồng thời nhìn về phía Vân lão đứng ở phía trên, mặc dù trong số bọn họ có người tu vi mạnh hơn Vân lão, nhưng bọn hắn không có chút nào là bất cam, có chẳng qua là kích động cùng với vui sướng không cách nào ức chế, bọn họ mong đợi ngày này đã lâu rồi.

Một đạo hắc ảnh chậm rãi di động bên người Vân lão, chính là Lôi Cương, hắn nhìn vô số người tu luyện ở phía trước, nội tâm chấn động, khí tức mà bọn họ phát ra càng làm Lôi Cương khiếp sợ, nhìn lại một cái, hắn đúng là cảm nhận được cao thủ hỗn độn thiên giai gần năm mươi tên, chỉ cần mấy chữ như thế có thể nói là đã làm cho người ta sợ hãi, mỗi một vị cao thủ hỗn độn thiên giai ít nhất cũng là trưởng lão của thế lực lớn, bọn họ có thể tọa trấn cho thế lực của mình, mà lúc này lại là cam tâm tình nguyện thành thủ hạ đệ tử của người khác a, còn cường giả hỗn độn địa giai thì vô số, nhìn những người tu luyện này, trong lòng Lôi Cương dâng lên một cỗ cảm tình mạnh mẽ, nhận thức của hắn đối với sư tôn Hạo Huyền đã đạt đến một trình độ càng cao.

Rốt cuộc là một người như thế nào mà lại có thể khiến cho những cường giả như thế trung thành cảnh cảnh?

Vân lão chậm rãi quay đầu lại, nhìn về phía Lôi Cương, làm ra một cái cử động, khiến đệ tử của Hạo Huyền liên minh ngày xưa cùng với người tu luyện đến đây xem náo nhiệt rối rít đem ánh mắt quăng hướng Lôi Cương.

Vân lão hướng về phía Lôi Cương quỳ một gối xuống, nét mặt cực kỳ cung kính nói:

- Vân Ngục tham kiến Thiếu chủ!

Thanh âm tang thương vang lên.

- Oanh.

Tựa như thiên vạn đạo lôi đình đánh xuống nội tâm của vô số người tu luyện, vô số người tu luyện tụ tập ở đây trong nháy mắt trở nên yên lặng như tờ, vô số đạo ánh mắt tụ tập trên người Lôi Cương, không thể nghi ngờ, kể từ hôm nay, Lôi Cương sẽ trở thành chưởng khống giả số một số hai ở Hồng Hoang thánh giới.

Yên tĩnh chỉ kéo dài ba tức thời gian, nhưng ngay sau đó bộc phát ra nghị luận cùng với kinh hô liên tiếp, kinh thiên động địa.

- Tham kiến Thiếu chủ!

Gần hai mươi vạn đệ tử Hạo Huyền liên minh toàn bộ quỳ một gối xuống, động tác cực kỳ chỉnh tề, nét mặt nghiêm túc, một cổ trang nghiêm tràn ngập nơi đây, phảng phất như Lôi Cương đang đứng ở trên Vẫn Tinh thành là chúa tể thế gian vậy.

Nhìn về các đệ tử Hạo Huyền liên minh ở phía trước toàn bộ quỳ xuống, nội tâm Lôi Cương vào giờ khắc này kịch liệt nhảy lên, huyết mạch khuếch trương, cả người máu tươi dường như muốn chưng phát rồi vậy, hắn đột nhiên phát giác, mục tiêu lớn nhất của mình lúc này không phải là Minh Lôi, mà là sư tôn Hạo Huyền, là một sư tôn có khí phách vô thượng, trong Thái Cổ, hồng hoang, có vị Đại Tôn nào có thể ở vô số năm sau còn có được lực tập trung lớn thế này? Mình chẳng qua là một người đệ tử của sư tôn, chỉ một thân phận này đã khiến những đệ tử của Hạo Huyền liên minh ngày xưa cung kính như thế, Lôi Cương biết, đối tượng mà bọn họ trung thành cảnh cảnh như cũ là sư tôn, lúc này, bởi vì một câu nói của sư tôn, khiến lòng trung thành đó chuyển sang mình, cuối cùng tất cả những điều này cũng là bởi vì sư tôn Hạo Huyền, khí phách như thế, Hồng Hoang tới nay có mấy người? .

Chẳng biết tại sao, Lôi Cương đột nhiên dâng lên một cổ tình cảm không cách nào nói rõ, hắn mạnh mẽ ngăn chận nội tâm kích động lại, thanh âm không lớn, cũng là hùng hậu, hắn nói:

- Bất kể các ngươi trước kia có thân phận gì, có thể là trưởng lão của thế lực lớn khác, có thể là hạng người tiếng xấu ngập trời, bất kể như thế nào, hôm nay các ngươi có thể đi tới Vẫn Tinh thành, cũng chỉ có chứng minh lòng của ngươi như cũ thuộc về Hạo Huyền liên minh. Mà Hạo Huyền liên minh tất nhiên sẽ tái hiện huy hoàng ngày xưa ngay sau khi sư tôn xuất quan!

ánh mắt các cường giả phía dưới nhìn chăm chú vào Lôi Cương, thần sắc kích động, thân thể có chút run rẩy lên, ngày xưa bọn họ vì mình là một phần tử của Hạo Huyền liên minh mà kiêu ngạo, mà vô số năm sau, như cũ như thế.

- Ngươi chính là thân truyền đệ tử của Đại Tôn? Lão phu muốn xem ngươi rốt cuộc là có tư cách trở thành đệ tử của Đại Tôn, trở thành Thiếu chủ của hàng ngàn hàng vạn đệ tử của Hạo Huyền liên minh ta hay không!

Đang lúc ấy thì bầu trời vang lên kinh lôi cuồn cuộn, một đạo tang thương chi âm từ phía trên vang lên, từ xa đến gần, tạo thành một cổ gió lốc từ phía trên đánh tới, lúc đến đỉnh đầu Lôi Cương thì tạo thành một bàn tay cự đại, hướng phía Lôi Cương đè xuống.

Đột nhiên dị biến, làm vô số người tu luyện rung động, bọn họ không cách nào tưởng tượng lúc này lại có người dám động thủ với thiếu chủ của Hạo Huyền liên minh, dù sao, lúc này tụ tập mấy chục vạn cao thủ của Hạo Huyền liên minh a. Mà Vân lão đầu tiên là nhướng mày, nhưng nghe được tang thương chi âm này xong thì ánh mắt chính là kịch liệt nổi lên sóng gió, thân thể thoáng một cái, biến mất ở bên cạnh Lôi Cương, thay vào đó lão đã đứng chung một chỗ với đệ tử của Hạo Huyền liên minh, mắt nhìn bàn tay khổng lồ đang đè xuống Lôi Cương ở phía trên.

Còn đệ tử của Hạo Huyền liên minh thì sau cơn rúng động là rối rít nổi giận, còn có người liền muốn động thủ, bọn họ tuy là cũng không hoàn toàn thừa nhận Lôi Cương, nhưng dù sao, Lôi Cương cũng là đệ tử của Hạo Huyền Đại Tôn, không phải là người có thể trêu chọc, nhưng là Vân lão đứng ở phía trước, vươn tay phải, lắc đầu, điều này làm những đệ tử gần như muốn động thủ rối rít dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía bầu trời.

bàn tay khổng lồ trên không trung tựa như thái sơn áp đỉnh oanh xuống Lôi Cương, khí thế cường đại làm mặt đất cuốn lên phong vân, người tu luyện trong Vẫn Tinh thành càng hốt hoảng chạy trốn.

Lôi Cương đứng ở trên tường thành, dứt khoát ngẩng đầu, ánh mắt ngưng trọng, bàn tay khổng lồ này ẩn chứa lực lượng làm Lôi Cương cảm thấy uy áp, da thịt hắn bắt đầu khởi động, trong cơ thể vang lên tiếng lôi đình cuồn cuộn chấn vang, khẽ quát một tiếng, song quyền của hắn phát ra quang mang tử sắc đậm đặc, hai đạo quyền kình tựa như Nộ Long đánh úp về phía khổng lồ bàn tay.

- Rầm rầm rầm!

Hư không vỡ vụn, cả vùng đất kịch liệt chấn động, một cổ chấn động từ phía trên cấp tốc hướng về bốn phía khuếch tán, vào giờ khắc này, thiên địa phảng phất thành một cái mặt hồ, mà sóng chấn động như cự thạch ném xuống khiến cho gợn sóng, lực lượng cường đại vô cùng đem người tu luyện phía dưới toàn bộ đẩy ra bốn phía, còn có người tu luyện trực tiếp thất khiếu chảy máu mà chết. đến cả cao thủ hỗn độn thiên giai thân thể cũng lùi lại mấy bước, sắc mặt tái nhợt vô cùng, Vân lão cũng là như thế. Chấn động lay động, chọc giận gần hai mươi vạn đệ tử của Hạo Huyền liên minh, nhưng đột nhiên, thấy phía trên hiện lên một đạo bóng mờ, những đệ tử này hai mắt trừng tròn xoe, trong khoảng thời gian ngắn, phẫn nộ trong lòng chuyển hóa thành kính sợ.

Lôi Cương như cũ đứng ở trên hư không, bất quá sắc mặt hắn cực kỳ tái nhợt, thân thể cường đại vô cùng lúc này lại đang run rẩy lên, bàn tay khổng lồ ẩn chứa lực lượng kinh khủng làm Lôi Cương kinh hãi, nếu như không phải là thân thể đạt đến tử giai, cho dù lam cấp đỉnh cũng muốn hóa thành phấn vụn chết tại đây rồi.

con ngươi hắn đột nhiên co rụt lại, nhìn bóng mờ trôi ở phía trên, một cổ khí tức tang thương, cường thế phát ra từ bên trong bóng mờ, Lôi Cương hai mắt tràn ngập vẻ cảnh giác, lồng bàn thạch bao phủ toàn thân, chăm chú nhìn chằm chằm đạo bóng mờ này, hắn hầu như xác định, bóng mờ này đã vượt trên bậc hỗn độn thiên giai, thậm chí có thể so với cường giả bậc Đại Tôn! Nếu như không vì lời nói của lão giả này lúc nãy thì Lôi Cương cơ hồ cho rằng người này cùng Hạo Huyền liên minh có đại thù, nếu không cũng sẽ không khiến mình bị thương nặng.

dù không thấy được bộ dáng của bóng mờ kia, nhưng Lôi Cương lại có thể cảm thụ hai đạo ánh mắt cực kỳ tang thương nhìn chăm chú vào mình.

- Không tệ, có thể thừa nhận được một kích của lão phu, kể từ hôm nay, nếu như có ai dám không thuận theo Thiếu chủ thì cũng chính là cùng lão phu Sát Cức không qua được.

Thanh âm tang thương phát vang ra trong hư không, bóng mờ cũng là chậm rãi biến mất. Sát Cức?? Trong khoảng thời gian ngắn vô số người tu luyện kinh hãi, những người tu luyện vốn là bị sóng chấn động làm cho bị thương nặng đang phẫn nộ bừng bừng thì sau khi nghe được câu này, toàn bộ nộ hỏa liền chuyển thành kinh ngạc.

Sát Cức? danh liệt thứ chín Hồng Hoang bảng, sát thần chỉ xếp ngay sau tinh vũ Đại Tôn, Sát Cức? Hắn đúng là người của Hạo Huyền liên minh?

Vân lão ánh mắt lóe lên, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng cùng cực, chỉ nghe hắn lẩm bẩm nói:

- Chiếm được sự tán thành của Đường chủ Sát đường, cũng chính là chiếm được sự tán thành của Đường chủ Thứ đường, hai đại đường của Hạo Huyền liên minh cũng thừa nhận hắn rồi, không hổ là đệ tử của lão chủ nhân a.

Đọc truyện chữ Full