DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Băng Hỏa Ma Trù
Chương 233: Ma pháp cường đại - Thiên Huyễn Lĩnh Vực (hạ)

Đồng thời hắn cũng nhìn ra Băng Vân đã thụ thương. Khi Hỏa Thần hữu thủ bạo phát vào lúc tối hậu, thân thể của nàng nhất định đã chịu chấn động mãnh liệt. Mặc dù nàng kiệt lực bảo trì hình dáng của mình, nhưng mà tay nắm ma pháp trượng lại có chút run rẩy; tuy hiển lộ không rõ, nhưng mà Niệm Băng đã thấy rất rõ ràng.

Trận đấu thứ tư là giữa số ba (tổ hai) Dung Cực và số bốn (tổ hai) không gian ma pháp sư của Áo Lan đế quốc. Lúc này, vì hai gã ma pháp sư của Kỳ Lỗ đế quốc đã bị tàn phế, nên sắp xếp số thứ tự của hai tổ đã có chút thay đổi. Tổ thứ nhất: số một Mộc Vinh, số hai Phi Phi, số ba Băng Vân, số bốn Dung Băng, số năm (đã chết). Tổ hai: số một Niệm Băng, số hai(đã chết), số ba Dung Cực, số bốn không gian hệ ma pháp sư của Áo Lan đế quốc, số năm Mộc Tinh.

Dung Cực đỡ Dung Băng xuống phía dưới để trở về Thí Luyện điện. Lúc này Y Nặc cũng lặng lẽ ly khai, hiển nhiên nàng phải đi chiếu cố nam nhân yêu quý của mình.

Dung Cực không nói thêm gì, trực tiếp leo lên đài thi đấu. Không gian hệ ma pháp sư của Áo Lan đế quốc sớm đã chuẩn bị kĩ, nhìn Dung Cực thượng đài. Ả hướng về Dung Cực mỉm cười, lộ ra một đôi răng hổ khả ái "Ta nhất định sẽ đả bại ngươi, nhớ kỹ tên của ta, ta gọi là Lan Lan, không gian hệ ma pháp sư."

Dung Cực lạnh nhạt nói: "Hoa Dung đế quốc hỏa hệ ma pháp sư Dung Cực."

Lan Lan trên mặt nụ cười đột nhiên thu liễm, hừ lạnh một tiếng: "Ta sẽ không hạ thủ lưu tình". Cừu hận giữa Áo Lan đế quốc và Hoa Dung hai nước do chiến tranh lần trước sớm đã gay go, đối mặt với ma pháp sư của địch quốc, trong mắt Lan Lan suýt nữa phun hỏa.

Dung Cực hình dáng đờ đẫn như cũ, nói: "Ta không giết nữ nhân."

Dung Phi nhìn thoáng qua đã biết thực lực chất tôn (cháu trai) này, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, Dung Cực về ma pháp thiên phú tuyệt không thua kém Dung Băng, đáng tiếc là hắn đối với ma pháp không mấy hứng thú. Nếu không, Dung gia ba đời cũng không do Dung Băng nhất chi độc đại (đứng đầu).

"Trận đấu bắt đầu."

Phản ứng của Lan Lan có vẻ so với Dung Cực nhanh hơn rất nhiều, cổ tay khéo léo xoay 1 cái, ngân sắc ma pháp trượng đã xuất hiện. Nàng tiến lên trước một bước, không gian chung quanh thân thể nàng đột nhiên trở nên hư ảo. Lan Lan ngâm xướng chú ngữ rất nhanh, dựa vào ma pháp bóp méo không gian chung quanh thân thể, ma pháp cấp thấp bình thưòng đối với nàng vô hiệu.

Dung Cực trong mắt toát ra một tia thương xót hiếm thấy. Hắn lặng lẽ lắc đầu, cả ma pháp trượng cũng không lấy ra, tự lẩm bẩm phát ra âm thanh ngâm xướng, hồng sắc hỏa diễm đột nhiên nhiên bùng lên. Không giống như Dung Băng bùng cháy tới màu lam của cấp bậc chân hỏa, tốc độ ngâm xướng của Dung Cực rất nhanh, thanh âm trầm thấp chẳng khác nào lẩm bẩm, khiến cho người ta vô pháp nghe nội dung hắn ngâm xướng, nhưng mà hỏa diễm chung quanh thân thể hắn lại trở nên càng ngày càng cường thịnh.

Niệm Băng thấy hình dáng Dung Cực ngâm xướng trong lòng không khỏi cả kinh, hắn biết rõ loại phương pháp ngâm xướng này khó khăn, cải biến ngữ điệu ngâm xướng cần phải đối với ma pháp giải thích đầy đủ. Hắn từng có cam đảm thử nghiệm qua, nhưng bởi vì đem đại bộ phận tinh lực tổn hao trong tu luyện ma pháp mô phỏng, cho nên tới bây giờ còn chưa có thành công. Lúc này, hắn đã biết vị huynh trưởng đồng tộc là đối thủ cạnh tranh cường đại nhất trong tổ.

Tốc độ ngâm xướng của Lan Lan cũng rất nhanh, tuy cấp bậc ma pháp của nàng so với Dung Cực yếu hơn, thế nhưng đã hoàn thành trước.

"Thời Không Luân Chuyển". Ngân sắc quang mang hóa thành một vòng sáng tản đi bốn phía. Nơi vầng sáng đi qua, không gian của cả đài thi đấu cũng dần dần trở nên bóp méo, không ai biết nàng đang làm cái gì, đó tựa hồ là đặc dị ma pháp của không gian hệ.

Lan Lan trong lòng không khỏi có chút đắc ý, cái ma pháp này do chính nàng nghiên cứu ra, nàng mới có thể lấy thân phận không gian ma pháp sư, vốn có lực công kích so với các hệ khác yếu hơn, tham gia trận đấu lần này.

Dung Cực mở to mắt, ngây ra nhìn vầng sáng ngân sắc sắp tiếp cận, hỏa diễm chung quanh thân thể hắn chợt xông ra ngoài. Nhưng mà khi hỏa diễm cùng vầng sáng ngân sắc kia gặp nhau, hỏa diễm lại xoay ngược lại, nhằm hướng Dung Cực đánh tới.

Dung Cực cũng không bối rối, chỉ là nhìn Lan Lan lắc lắc đầu.

Lan Lan giận dữ nói: "Lắc đầu cái gì, ngươi cho rằng ngươi còn có thể thắng sao? Bất luận ngươi sử dụng ma pháp gì, dứơi tác dụng của Thời Không Luân Chuyển, đều ảnh hưởng lên người ngươi. Mau mau nhận thua đi, ta tha cho một mạng."

Dung Cực vô cùng bình tĩnh nói: "Ngươi quá tự đắc rồi, ma pháp này của ngươi mặc dù kỳ dị, nhưng mà bản thân ta chính là hỏa diễm.Cho dù ma pháp phản phệ có khả năng thì đã làm sao! Bất luận ma pháp gì, bất luận có tác dụng gì, lực thừa nhận của nó đều có cực hạn. Tiếp công kích của ta đi…Lưu Tinh Hỏa Vũ." Hồng sắc hào quang quanh thân thể hắn ngưng kết thành một hình tròn. Mặc dù vầng sáng ngân sắc đã bao phủ thân thể, nhưng Dung Cực lại giống như không phát hiện ra. Từng khỏa lưu tinh do lửa ngưng kết thành từ từ xuất hiện, từ năm ba khối lúc bắt đầu dần dần biến thành hơn mười khối, mỗi một viên đều mang khí tức dị thường cuồng bạo. Dung Cực cũng không có hướng Lan Lan phát động công kích, cũng không có khống chế mấy cái hỏa lưu tinh này, tùy ý để chúng nó không ngừng bay lượn trên đài thi đấu.

Xem đến đây, Niệm Băng không khỏi trong mắt sáng ngời, hắn đã hiểu được cách làm của Dung Cực. Mặc dù Lan Lan này ma pháp rất quái dị, ma pháp của nàng tối chủ yếu ở trên đài thi đấu hình thành một lĩnh vực không gian. Trong không gian lĩnh vực này, địch nhân hướng nàng phát động tấn công đều sẽ bị phản kích mà quay lại, nhưng mà lĩnh vực này dù sao cũng chỉ có năng lực chịu đựng giới hạn, nếu ma pháp công kích bên trong lĩnh vực đạt tới một trình độ nhất định, lĩnh vực chắc chắn không còn tồn tại. Cách làm của Dung Cực thực bá đạo, đúng là dựa vào ma pháp lực của mình cao hơn đối phương giành chiến thắng. Mặc dù biện pháp này cũng không cao minh lắm, nhưng không thể nghi ngờ là hữu hiệu phi thường.

Đài thi đấu truyền đến một âm thanh giống như đồ thủy tinh bị nghiền nát, Hỏa Lưu Tinh của Dung Cực nổ liên tiếp hai ba lần, thậm chí lan tới tận Dung Phi đằng kia. Mỗi lần bạo tạc đều khiến cho cả đài thi đấu kịch liệt chấn động, thanh âm giống như thủy tinh vỡ vụn cũng càng ngày càng trở nên rõ ràng hơn.

Rốt cục Thời Không Luân Chuyển cũng vô pháp sinh ra tác dụng, mà hơn mười khối Hỏa Lưu Tinh đã bám trên thân thể Lan Lan. Chỉ cần Dung Cự dụng ý niệm một cái, liền có thể đưa tiểu cô nương không gian hệ này hóa thành tro bụi.

Lan Lan sắc mặt đại biến, "Ngươi xấu lắm, ngươi xấu lắm, Ô.. ô…." Đối mặt thất bại, thân phận nàng như vậy mà cũng òa khóc.

Dung Cực ngẩn người, có lẽ lần đầu hắn đối mặt tình cảnh như vậy, vội vàng triệt bỏ Hỏa Lưu Tinh, mặt có chút hiền như gỗ nói: "Ngươi đã thua".

Lan Lan óan hận nhìn Dung Cực, nước mắt không ngừng từ trên khuôn mặt xinh xắn chảy xuống: "Ngươi mới thua, ngươi xấu lắm."

Dung Cực nhíu mày, trong nhất thời chẳng biết nên nói cái gì. Dung Phi bên cạnh cũng cảm thấy có chút dở khóc dở cười, Áo Lan đế quốc này cũng thật là đùa qúa đi, tuyển thủ phái tới thi đấu lại yếu ớt như thế, giống như một hài tử vậy.

Trận đấu như trò đùa dường như kết thúc, mặc dù Lan Lan không muốn thừa nhận, nhưng nàng dù sao cũng đã thua rõ ràng.

Hoa Thiên đại đế tuyên bố kết thúc ngày thi đấu thứ nhất, những tuyển thủ đạt được thắng lợi đều nhận được khen thưởng một trăm tử kim tệ. Ngày mai tiếp tục tiến hành thi đấu, người không có lượt thi đấu có thể không cần tới.

Niệm Băng sốt ruột về tình hình của ca ca, chính lúc hắn đang khốn khổ tìm kiếm thì Y Nặc đã xuất hiện trước mặt.

"Niệm Băng, ca ca ngươi bảo ta gọi ngươi đi qua đó ". Đôi mắt Y Nặc có chút sưng đỏ, hiển nhiên là đã khóc.

Niệm Băng mừng rỡ, vội vàng bước lên phía trứơc hỏi: "Tẩu tẩu (chị dâu). Ca ca ta thế nào? Thương tích có nặng hay không?".

Y Nặc nhìn nhoáng qua, chung quanh mọi người đã dần đần bỏ đi, nói: "Ngươi đi theo ta trước đã ". Duới sự hướng dẫn của nàng, hai người hướng bên trong hoàng cung đi đến. Lấy thân phận của Y Nặc, tự nhiên không có người cản trở, vừa đi Y Nặc vừa hướng Niệm Băng nói: "Thương thế của ca ca ngươi làm sao không nặng cơ chứ, dựa vào Hỏa Vân hạng liên (vòng cổ) của hắn, mới trịêt tiêu đại bộ phận trùng kích lực của Hỏa Thần hữu thủ bạo tạc (nổ mạnh). Nhưng mà lần thất bại này đối với tinh thần hắn đả kích rất mạnh, ngươi phải khuyên giải nhiều mới được. Ngươi cũng biết quan hệ giữa Hoa Dung đế quốc và Băng Nguyệt đế quốc, Dung gia các ngươi và Băng Thần tháp luôn luôn là tử địch đối đầu, lần này thất bại…."

Niệm Băng gật gật đầu: "Tẩu tẩu, người yên tâm đi, ta sẽ khuyên bảo ".

Khi đưa Niệm Băng tới nơi Dung Băng dưỡng thương, mới kinh ngạc phát hiện là Y Nặc đưa mình vào trong khuê phòng. Niệm Băng không khỏi âm thầm cười khổ, dừng bước ở ngoài cửa phòng: "Tẩu tẩu, người và ca ca ta còn chưa có chính thức thành thân, người để cho hắn ở chỗ này dưỡng thương tựa hồ không ổn lắm, ta đi vào làm sao thích hợp đây?". Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL

Y Nặc hừ một tiếng, nói: "Cái gì không thích hợp, ta cũng không tin có ai dám nói lung tung, Liên gia gia cũng sẽ không phản đối. Ai dám nói lung tung ta sẽ cắt lưỡi hắn, mau cùng ta đi vào, chẳng lẽ ngươi không nóng ruột sao?"

Dung Băng lẳng lặng nằm ở trên giường Y Nặc nhìn trần nhà, ánh mắt hắn có chút mơ màng, tựa hồ như đang tự hỏi cái gì; cả Niệm Băng và Y Nặc tiến đến hắn đều không có phát hiện.

Y Nặc thấp giọng hướng Niệm Băng nói: "Ngươi nói với hắn đi, các ngươi nam nhân trao đổi dễ dàng hơn. Niệm Băng, ngươi cần phải giúp đỡ hắn nhiều. Trừ ngươi ra, ta thật sự nghĩ không ra có ai có thể khiến hắn khôi phục lại. Ngươi biết không? từ sau khi ngươi đến, Dung Băng trong khoảng thời gian này cười còn nhiều hơn so với từ khi ta biết hắn, khiến ta cũng có chút đố kị với ngươi."

Niệm Băng hướng Y Nặc gật gật đầu, không nói thêm gì, nhưng ánh mắt hắn đã nói cho Y Nặc hết thảy. Y Nặc tựa hồ thở phào một hơi, chậm rãi lui ra ngoài, nhân tiện đóng cửa phòng lại.

"Ca ca, ta đã tới." Niệm Băng đi đến trước giường ngồi xuống.

Ánh mắt Dung Băng không có một chút sắc thái nhìn Niệm Băng:"Ngươi cũng thấy đó, ta đã thua." Thanh âm của hắn thực bình tĩnh, cũng không có khí tức chán nản.

Niệm Băng than nhẹ một tiếng, nói: "Thắng thua cũng không trọng yếu, lần này thua tịnh không có nghĩa là từ nay về sau cũng thua, không phải thế sao?"

Dung Băng trên mặt lộ ra một tia mỉm cười: "Yên tâm, chút đả kích ấy ta còn chịu được, ta bảo cho Y Nặc gọi ngươi tới không phải muốn nghe ngươi an ủi ta, ta muốn nghe xem ngươi đối với ma pháp của Thiên Huyễn Băng Vân kia có nhận định gì không."

Niệm Băng lúc này mới yên tâm lại: "Ma pháp của nữ nhân kia quả thật rất lợi hại, Thiên Huyễn Lĩnh Vực theo như lời nàng ta là cái gì thế nhỉ? Ta từ bên ngoài căn bản nhìn không ra biến hóa trong đó. Ca ca, người ở trong đó chắc cảm thụ sâu sắc nhất. Bất quá, có một điểm ca ca còn chưa phát hiện, mặc dù nàng ta thắng, nhưng mà cũng đã bị thương."

Dung Băng ngạo nghễ nói: "Đó là đương nhiên, đều là ma đạo sĩ, nếu nàng ta có thể hoàn toàn thắng ta, nhiều năm ma pháp của ta đã luyện suông chắc?"

Niệm Băng nghĩ ngợi: "Ca ca, tình huống lúc ấy là như thế nào vậy? Cuối cùng là thua như thế nào vậy? Còn có cái gọi là lĩnh vực rút cục là thế nào? Ta đọc qua ma pháp thư nhưng chưa từng gặp khái niệm lĩnh vực này. Lĩnh vực là cái gì? Chẳng lẽ đúng là chỉ phạm vi bao phủ của ma pháp sao?"

Dung Băng lắc lắc đầu: "Đương nhiên không phải đơn giản vậy, ma pháp lĩnh vực cũng không phải là cái gì thần bí, mỗi một ma pháp sư cũng có thể có được lĩnh vực của chính mình, chỉ là lĩnh vực mạnh yếu bất đồng mà thôi. Cái gọi là lĩnh vực này đúng là chỉ việc dựa theo chính mình tưởng tượng ra ma pháp của riêng mình, lấy cơ sở kiến tạo một không gian; ma pháp lực càng mạnh, không gian này càng lớn. Mà không gian kiến tạo này do dựa theo ma pháp sư bản thân ý niệm tạo thành, cho nên trong đó sẽ sinh ra hiệu quả đặc bịêt. Tỷ như lĩnh vực hôm nay Thiên Huyễn Băng Vân sử dụng, trong đó đặc điểm cực kỳ rõ ràng nhất chính là ngoại trừ băng nguyên tố ra thì bài trừ tất cả ma pháp nguyên tố. Trong lĩnh vực của nàng, ma pháp lực của ta tốc độ tiêu hao sẽ nhanh hơn mà không được bổ sung.

Mặc dù cuối cùng ta dựa vào sự bạo phát của Hỏa Thần hữu thủ phá lĩnh vực này của nàng, nhưng mà ta lại ẩn ẩn cảm giác được năng lực của nàng trong lĩnh vực này cũng còn chưa chính thức phát huy ra, trong đó rất có thể còn tồn tại bí mật gì. Dù sao Băng Tuyết nữ thần tế tự đã chỉ điểm cho nàng ta hoàn thành lĩnh vực này, biến hóa trong đó không có khả năng đơn giản như vậy. Thiên Huyễn Băng Vân sở dĩ bị thương, cũng không phải bởi vì lĩnh vực của nàng không đủ mạnh, mà là bởi vì nàng không nghĩ tới ta sẽ mạo hiểm sát thương gây nguy hiểm cho chính mình, đem Hỏa Thần hữu thủ tự bạo. Niệm Băng, nếu ngươi gặp nàng, nhất định phải cẩn thận; nàng đối với khống chế băng nguyên tố đã tới cấp độ tùy tâm sở dục, nhất là Thiên Huyễn Lĩnh Vực này. Biện pháp tốt nhất đối phó với nó chính là đừng cho nó phát huy uy lực".

Niệm Băng nghĩ ngợi nói: "Ca ca, ma pháp lực của nàng tựa hồ cũng là cấp bậc Ma Đạo sĩ. Nhưng ở thời điểm các người chiến đấu, ca ca có cảm giác được rằng khí tức ma pháp của nàng tựa hồ so với ca ca còn thuần tịnh hơn, cái này khiến nàng có thể tiêu hao ít ma pháp lực mà đạt tới hiệu quả bằng nhau. Lúc bắt đầu, mặc dù ma pháp lực của các người ngang nhau, nhưng cho dù nàng ta không sử dụng cái Thiên Huyễn Lĩnh Vực kia, trong lúc chiến đấu kéo dài, ma pháp lực của nàng cũng sẽ dần dần chiếm thượng phong."

Dung Băng có chút kinh ngạc nhìn Niệm Băng một cái, lại hồi tưởng trận chiến vừa qua, gật đầu tán thành: "Ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê. Ngươi nói không sai, ma pháp của nàng có độ tinh thuần rất cao. Ta vẫn nghĩ ma pháp của mình có độ tinh thuần rất tốt, nhưng khi cùng nàng xuất ra mới thấy kém hơn một chút. Cái này là sao thế nhỉ? Chẳng lẽ Băng Tuyết nữ thần tế tự thực sự thần kỳ như vậy sao? Hay là nàng có vật phẩm ma pháp đặc thù gì?"

Niệm Băng lắc đầu: "Bí mật như vậy có lẽ chỉ có chính nàng mới biết được. Ca ca cứ yên tâm đi. Chờ tới thời điểm ta gặp nàng, ta nhất định sẽ báo thù cho người."

Đọc truyện chữ Full