Ánh mắt của người nọ cuồng nhiệt nhìn chằm chằm vào miếng ngọc bài Số 26 trên tay Tần Vô Song, trái tim kịch liệt nhảy lên. Trong lòng đã bắt đầu tính toán:
- Ngọc bài Số 36 của ta đã đến được tay rồi, cộng thêm tấm ngọc bài Số 26 này, tổng cộng là 35 tích điểm rồi. Ngày đầu tiên có thể kiếm được 35 tích điểm. Tiếp theo, muốn kiếm được 80 tích điểm tuyệt đối không phải là giấc mộng! Nhất định phải cướp được miếng ngọc bài này về tay!
Ý niệm quay nhanh trong đầu, trong lòng ngược lại trở nên rất bình tĩnh. Đối phương đã dám lấy ngọc bài ra cho hắn xem, hiển nhiên cũng hơi có chút tự tin. Chẳng qua thứ tự tin này, những Võ đồng có thể tới đây tham gia Thí luyện, có ai lại thiếu nó đâu?
Thời khắc mấu chốt vẫn là đánh đòn phủ đầu.
Tần Vô Song thăm dò ý tứ qua lời nói và sắc mặt, mặc dù đeo mặt nạ, trong nhãn thần vẫn lộ ra cái gì đó, mà mặt nạ không thể nào ngăn được. Hơi mỉm cười hỏi:
- Thế nào hả, có dám cá cược không?
- Cá cược? Cá cược như thế nào?
Người đó thầm nắm tay lại, đã bắt đầu tìm kiếm cơ hội, chuẩn bị bất ngờ đánh lén.
- Nếu ngươi định nhân cơ hội ta đang nói để đánh lén ta, vậy chủ ý của ngươi sai lầm rồi.
Tần Vô Song khẽ mỉm cười cảnh cáo:
- Muốn cá cược, trước tiên phải đem ngọc bài của ngươi ra cho ta thấy. Nếu không, ngươi không có ngọc bài, không có tư cách ra giá với ta?
Người nọ nhe răng cười nói:
- Muốn thấy ngọc bài của ta, có bản lĩnh đánh ngã ta trước rồi hãy nói. Nếu ngươi có bản lĩnh, đừng nói là nhìn ngọc bài, muốn cướp đi ta cũng không nói gì.
- Nói như vậy, ngươi quyết định động thủ làm bừa?
- Ngươi có quỷ kế gì? Chẳng lẽ muốn ngấm ngầm tính kế hãm hại ta?
Người đó cười điên cuồng.
- Ngươi không cảm thấy, nếu ta và ngươi chiến đấu ở đây, tranh chấp nhỏ nhặt ở đây, sẽ tạo điều kiện cho những kẻ ngư ông đắc lợi khác sao.
- Bọn họ có bản lĩnh, thì cứ cùng nhau gia nhập. Người càng nhiều, càng kích thích.
Người nọ chỉ là không muốn nghe đề nghị của Tần Vô Song, theo như hắn thấy, ý kiến đối phương đưa ra, khẳng định là chỉ có lợi cho đối phương, còn không có lợi cho bản thân hắn.
- Nếu đã như vậy, vậy ta cũng không tiếp chuyện dài dòng nữa.
Tần Vô Song nói xong, thân hình xoay chuyển, nhẹ nhàng nhảy tới phía trước.
Người đó nhìn thấy Tần Vô Song nói đi là đi, khẽ quát một tiếng:
- Đứng lại cho ta. Để lại ngọc bài, ngươi có thể đi! Muốn mang ngọc bài đi, thì hãy sớm dập tắt suy nghĩ đó đi.
- Ha ha, ngươi có thực lực đó sao, nếu thích thì đuổi theo đi. Nói nhiều làm gì.
Tần Vô Song nói xong đã nhảy ra mười mấy thước. Hắn đương nhiên sẽ không dùng toàn lực chạy trốn. Nếu không đối phương lúc này sợ rằng ngay cả bóng dáng của hắn cũng không nhìn thấy được. Hắn không muốn động thủ ở đây, là vì ở đây có quá nhiều ánh mắt tọc mạch.
Tiến lên không nhanh không chậm, tận lực không để tên Võ đồng đang đuổi theo phía sau bị mất dấu vết.
Ước chừng sau một phút, địa thế đã đần dần xa xôi. Cũng đã cách xa khu vực náo nhiệt trước đó, tất cả ánh mắt tọc mạch đều đã không dòm ngó đến.
Thân hình của Tần Vô Song thoắt cái đã biến mất ở trong một bụi cỏ.
Người nọ vẫn theo đuôi, từng bước đề phòng, hiển nhiên cũng không dốc hết toàn lực, lưu lại một phần tâm sức, rõ ràng cũng rất lo lắng bị phản kích bất ngờ.
Đi đến phía trước, phát hiện thân ảnh của Tần Vô Song đã biến mất. Một bụi cỏ rậm rạp trước mặt giống như có thể phát sinh một số chuyện nguy hiểm nào đó. Bụi cỏ này mặc dù không phải rừng, nhưng cao tới nửa người. Cũng là nơi cực kỳ nguy hiểm.
Dừng lại ở bên ngoài bụi cỏ, người đó dừng chân không tiến về phía trước. Nhẹ giọng cười lạnh:
- Muốn tính kế hãm hại ta sao? Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy? Cùng lắm thì, ta không đi vào, xem chúng ta ai gan hơn ai.
Nói xong, người này lại lùi lại mấy bước, thân hình cấp tốc lướt về phía sau, lủi lên trên một cây cao bên đường, dõi mắt nhìn ra xa.
Quan sát một hồi, đột nhiên khóe miệng hắn khẽ nhếch lên, nhảy xuống gốc cây, ở bên đường không ngừng thu thập những hòn đá, cánh tay hoạt động liên tục!
Phốc, phốc, phốc! Liên tục không ngừng, ném về phía bụi cỏ. Trận mưa đá này thế đến có chút kinh người. Liên tục không ngừng, đập xuống khiến cây cỏ tơi tả, chim chóc bay tán loạn.
Chỉ là, do ném loạn xạ, đặc biệt là trong đêm tối, có thể có được bao nhiêu hiệu quả, căn bản không thể nào biết được. Đối phương lại không phải kẻ ngốc nghếch, đương nhiên không đứng tại chỗ để ngươi tùy tiện đả kích. Nhưng mà, ở dưới tình huống trước mắt này, đây cũng là cách duy nhất mà hắn có thể nghĩ được. Nếu không chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.
Sau một trận mưa đá, bụi cỏ lại khôi phục lại sự yên lặng. Người đó thấp giọng mắng hai câu, hậm hực bất bình lầm bầm:
- Tên chết tiệt chạy nhanh như thỏ vậy.
Khi đang muốn rút lui, đột nhiên sau người thò ra một bàn tay, vỗ nhẹ lên vai hắn.
- A!
Sự kinh hãi này thực sự không nhỏ. Cước bộ liên tiếp thối lui, xoay người lại, đã nhìn thấy Tần Vô Song cười tủm tỉm nhìn hắn không chớp mắt. Biểu tình đó, giống như sự khoái trá của một người thợ săn khi nhìn thấy con mồi lọt vào tay mình.
Sống lưng chợt cảm thấy ớn lạnh, hắn thất thanh nói:
- Sao ngươi có thể ở sau lưng ta?
- Giao ngọc bài ra, có thể thoát được cái chết.
Tần Vô Song mặt không biểu lộ ra thần thái gì cả.
- Giao ngọc bài ra, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện còn sống!
Tên Võ đồng cười gằn một tiếng, chỉ tay hóa thành thủ đao, hét lớn một tiếng, đâm về phía cổ của Tần Vô Song.
- Ngươi đã động thủ trước, vậy cũng đừng trách ta vô tình.
Tần Vô Song khẩu khí trầm xuống, một quyền trực tiếp đánh tới. Đối với một Võ đồng hèn mọn này, đòn này đúng là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà.
Một quyền này của hắn, từ đầu đến cuối. Tốc độ, sức mạnh đều khống chế vô cùng hoàn mỹ, nắm đấm hằn lên chưởng đao của Võ đồng.
Chỉ nghe thấy một tiếng kêu rên, toàn bộ cánh tay của Võ đồng đó phát ra tiếng vỡ vụn thanh thúy không gì sánh được. Cơ thể giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ra xa mấy thước. Ngã vào trong đám cỏ.
Tần Vô Song nhảy xuống, rơi xuống trước mặt Võ đồng đó. Lực của nắm đấm này, hắn đương nhiên không dùng hết toàn lực, chỉ là vừa vặn khống chế ở trình độ đánh gục đối phương.
Hăng quá hóa dở, đạo lý này Tần Vô Song đương nhiên hiểu rõ. Hắn cũng không muốn biểu hiện quá mức yêu nghiệt. Dù sao nếu như vậy sẽ khiến những Võ đồng khác của cả Tiểu đội thần hồn nát thần tính. Một khi xuất hiện hiệu quả phản ngược này, công việc giành ngọc bài tiếp theo của hắn sẽ trở nên càng thêm khó khăn.
Lục lọi, rất nhanh đã lấy ra được ngọc bài Số 36 trên người của Võ đồng đó. Lại là 5 tích điểm tới tay!
Tần Vô Song lấy được ngọc bài, cũng không đi ngay lập tức. Mà đem áo Thí luyện của tên Võ đồng này xé đi, trực tiếp phá hủy. Đồng thời nhấc thi thể của hắn đem giấu ở chỗ bí mật.
Như vậy, thi thể của người này cho dù qua vài ngày bị người khác phát hiện, người ta cũng không biết số hiệu của hắn là bao nhiêu, cũng sẽ không khiến Võ đồng có số đuôi tương đồng khác khủng hoảng quá mức.
Tần Vô Song vô cùng thận trọng, cẩn thận, suy nghĩ chu đáo. Mỗi một chi tiết đều được suy nghĩ vô cùng cặn kẽ. Hắn nhất định phải mang từng chi tiết xử lý thật tốt, không xuất hiện bất cứ một chút sơ hở nào ảnh hưởng đến hiệu suất giành ngọc bài của hắn.
Sau khi làm xong tất cả mọi việc, Tần Vô Song mới yên lặng rời khỏi. Lại một miếng ngọc bài tới tay, tính ra, hiện giờ hắn đã có 18 tích điểm rồi.
Thời gian một ngày một đêm còn chưa kết thúc, có được thu hoạch này, Tần Vô Song đã cảm thấy rất mãn nguyện. Tin rằng thành tích của ngày đầu tiên này, hắn cũng sẽ không quá kém.
Chỉ còn duy nhất một chuyện chưa toại nguyện là, vẫn chưa tìm ra miếng ngọc bài thuộc về số hiệu của mình.
Nếu nó đã rơi vào trong tay Võ đồng khác, vậy thì tương đối phiền phức rồi. Chỉ hy vọng, miếng ngọc bài số hiệu của mình sớm xuất hiện một chút, nếu không tích đủ 80 tích điểm, vậy thì đủ gây trắc trở một phen rồi.
Có được ngọc bài Số 36, Tần Vô Song xem như đã hoàn thành nhiệm vụ ngoài định mức. Tối nay đương nhiên sẽ không có hành động gì nữa, hắn quyết định nhân lúc trước khi trời hừng đông, nghỉ ngơi thêm một chút, bồi dưỡng tinh thần, đợi sau khi trời sáng mới lại tiếp tục hành động.
Những Võ đồng hành động vào ban đêm, lăn qua lăn lại suốt một đêm, sau khi trời sáng, chính là giai đoạn tinh thần giảm xuống, ra tay vào lúc này, hy vọng có được ngọc bài sẽ tăng thêm rất nhiều.
Tìm được một nơi tuyệt đối yên lặng, khẽ chợp mắt, điều tức thổ nạp, một đêm đã trôi qua như vậy.
Tia nắng ban mai vừa chiếu rọi, Tần Vô Song liền từ chỗ tối chui ra, chạy về nơi đoàn người tập trung.
- Chú ý, chú ý! Bổn nhân gia số hiệu là Số 25, các vị đã thu thập được ngọc bài số hiệu của bổn nhân gia, ngọc bài Số 26 đối ứng với với ta, còn có ngọc bài có cùng số đuôi với bổn nhân gia nghe đây. Trong tay bổn nhân gia đã thu thập được mấy miếng ngọc bài, nhưng đối với ta mà nói đều là ngọc bài 2 tích điểm, tác dụng không lớn. Nhưng ngọc bài thấp điểm trong tay ta, có lẽ đối với các vị lại chính là ngọc bài cao điểm, vì vậy trước buổi trưa, bổn nhân gia quyết định bày hàng trao đổi ở đây, trên tay ngươi nếu có ngọc bài chỉ đáng 2 tích điểm đều có thể lấy ra thử vận khí một chút, có lẽ ở đây ta có ngọc bài quan trọng hơn với ngươi thì sao? Mọi người cùng trao đổi hai bên cùng có lợi…
Trên bãi cỏ của một chỗ trống trải, một tên Võ đồng bày ra quầy hàng sáng tạo theo kiểu riêng.
Nhưng gã Võ đồng này rất là giảo hoạt, căn bản không nhắc tới trong tay hắn có những ngọc bài số hiệu nào. Cũng căn bản không nhắc tới cụ thể hắn có mấy miếng ngọc bài. Nguồn truyện:
Nhưng hắn nhắc đi nhắc lại nhiều lần như vậy, người chú ý ngược lại cũng không ít. Xung quanh có mười mấy gã Võ đồng, hiển nhiên đều muốn thử tìm vận khí.
Nhưng xét thấy loại hình thức này tương đối quỷ dị, không ai muốn là người đầu tiên chịu thiệt thòi, hiển nhiên trong lòng đều có chút lo ngại.
- Mọi người không cần băn khoăn, ta lấy nhân cách đảm bảo, chỉ cần các ngươi có ngọc bài ta cần, ta nhất định sẽ trao đổi công bằng, lấy một đổi một. Theo như nhu cầu!
Người nọ tạm dừng một lát, lại bổ sung nói:
- Đương nhiên, nếu có người có chủ ý xấu, vậy cũng xin miễn cho. Ta sẽ không tiết lộ trước ta có những ngọc bài số hiệu nào. Hơn nữa, ngọc bài ta cũng không có để trên người. Các ngươi có chủ ý xấu, cho dù cùng tiến lên giết chết ta. Cũng không tìm ra được cái gì đâu, Ha ha.
Tần Vô Song chậm rãi bước tới gần, người này cần ngọc bài Số 26, Tần Vô Song vừa vặn lại có. Số 26 trong tay Tần Vô Song chỉ giá trị 5 tích điểm. Còn tới tay người đó, lại có thể trị giá 20 tích điểm.
Ý niệm trong đầu vừa động, Tần Vô Song đã có một số chủ ý.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 089: 5 tích điểm tới tay
Chương 089: 5 tích điểm tới tay