DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 443: Át chủ bài của Tần gia châu Bách Diệp

Cái thuyết pháp dương đông kích tây này, nhất thời khiến cho tất cả người trong Tần gia châu Bách Diệp như kẻ trong mộng bừng tỉnh.
Tộc trưởng Tần Bá Long trầm ngâm, thật lâu sau mới gật gật đầu, dường như đã đưa ra được một chủ ý khó khăn. Chỉ nghe thấy hắn mở miệng nói:
- Chư vị, mời vào trong này đợi một chút, Trọng Long, ngươi theo ta đi ra sau núi một chuyến.
Sáu vị Trưởng lão nghe đến hai từ "ra sau", đều đồng thời biến sắc, lộ vẻ bàng hoàng, thậm chí còn mang theo vài phần kích động nữa.
Tần Trọng Long hiểu ý đứng lên cùng với Tần Bá Long đi theo ra hướng ngoài.
Không lâu sau, liền ra khỏi tòa thành, rồi tới phía sau núi, Tần Trọng Long hỏi:
- Đại ca, ngươi thực sự quyết định đi kinh động Cửu thúc công sao?
- Trọng Long, thế cục sự việc tới ngày hôm nay ngươi cũng rất rõ ràng. Dựa vào thực lực trước mắt của chúng ta, mặc dù có thể cùng với bọn tay sai ưng khuyển này chiến đấu tới khi đôi bên đều cùng thiệt hại, thì Tần gia châu Bách Diệp từ nay về sau cũng không thể gượng dậy nổi, tất cả cơ nghiệp cũng chắc chắn bị chôn vùi.
Khẩu khí của Tần Bá Long trong lúc nặng trĩu gánh nặng lại mang theo một loại quả quyết và dứt khoát. Hiển nhiên, trong thâm tâm hắn đã kiên định chủ ý, quyết định con đường cuối cùng của Tần gia châu Bách Diệp. Cũng chỉ còn át chủ bài mới có thể tránh được kiếp nạn này!
Tần Trọng Long là nhân vật thứ hai của Tần gia châu Bách Diệp, địa vị đứng sau Tộc trưởng Tần Bá Long. Đồng thời hắn cũng là người có đầu óc nhất Tần gia châu Bách Diệp. Hắn nắm rất rõ thế cục, nghe đại ca nói như vậy, hắn cũng tán thành:
- Đại ca, Cửu thúc công bế quan đến nay đã vài chục năm rồi. Ngoại giới căn bản không hề biết tới sự tồn tại của Cửu thúc công. Con bài Cửu thúc công này chẳng những là lá bài chưa lật mà còn là con át chủ bài. Chúng ta nếu có thể đánh át chủ bài này, việc bảo vệ Tần gia châu Bách Diệp ắt sẽ không có vấn đề gì. Mấu chốt là, trận chiến này, làm thế nào để giảm bớt hao tổn của Tần gia mới là hợp lý. Cho nên, ta tuyệt đối ủng hộ sự lựa chọn của đại ca.
- Ừm, Trọng Long, không biết kết quả bế quan của Cửu thúc công thế nào!
Tần Bá Long dù đã quyết định chủ ý, nhưng trong đầu vẫn có chút suy tính thiệt hơn.
Xét cho cùng, Cửu thúc công bế quan cũng đã mấy chục năm trôi qua rồi, vẫn không có tin tức gì xuống. Ai cũng không thể biết bế quan lần này rốt cục có kết quả ra sao.
Trong lúc nói chuyện, hai huynh đệ đã tới bên cạnh vách đá dựng đứng sau núi. Vách đá núi thẳng đứng cheo leo, cao ngất dốc đứng. Tòa thành của Tần gia châu Bách Diệp dựa vào vách núi đá dựng đứng này mà kiến tạo nên. Bởi vậy nó mới dễ phòng thủ khó tấn công.
Tần gia châu Bách Diệp được địa lợi như vậy, phòng thủ kiên cố, vô cùng vững chắc, chưa có chịu qua sự tấn công nghiêm trọng nào.
Đứng trước sơn động, nhìn thạch bích siết chặt cổng chính của sơn động. Tần Bá Long hơi dùng linh lực thăm dò một lúc, linh lực này mới lao ra, lập tức cảm giác được một hồi phản lực mãnh liệt.
Phản lực này khiến đan điền Tần Bá Long đều rung lên, nhưng hắn không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, vui sướng nói với Tần Trọng Long:
- Trọng Long, phản lực của linh lực cấm chế này vô cùng kịch liệt. Ta tùy ý ra một đạo linh lực, vẫn chưa tới cửa sơn động thì đã bị phản ngược trở lại. Phản lực rất hung mãnh. Xem ra, cấm chế của Cửu thúc công ta vô cùng lợi hại, cấm chế đó còn thì Cửu thúc công vẫn ở trong sơn động.
Tần Trọng Long cũng rất vui mừng, vừa định mở miệng thì trong động truyền tới âm thanh lạnh lùng:
- Là huynh đệ Bá Long và Trọng Long sao?
Tần Bá Long vội đáp:
- Chính là vãn bối Tần Bá Long cùng đệ đệ Tần Trọng Long!
Thanh âm lạnh lùng kia dừng một lát, ngưng tụ lại thành một bó âm thanh, một đường chậm rãi phóng tới:
- Hồi trước khi ta bế quan, đã từng nói, nếu như không phải gia tộc sinh tử tồn vong, không được đến quấy rầy ta. Hôm nay ngoảnh đầu nhìn lại, mười mấy năm đã trôi qua, gia tộc đã tới thời khắc nguy cấp tồn vong rồi sao? Dựa vào năng lực của hai huynh đệ các ngươi đã không thể chống đỡ à?
Tần Bá Long nghiêm mặt nói:
- Cửu thúc công, tình hình bên Tần gia Thiên Đế Sơn gần đây không rõ lắm, nhưng có một giải thưởng tới từ Thiên Đế Sơn, bỏ ra trăm vạn hoàng tinh thạch, tụ tập bọn tán tu, muốn tới tấn công Tần gia châu Bách Diệp. Mấy kẻ tán tu này, luận về đơn độc chiến đấu đều không khiến chúng ta lo lắng. Chỉ là bọn chúng tập hợp cùng một chỗ, huynh đệ chúng con cũng không e ngại, nhưng nhiệm vụ lần này lại có một kẻ cường giả nổi tiếng cấp bậc Động Hư Cảnh đã đến Hoàng Phong Lĩnh.
- Động Hư Cảnh cường giả?
Cửu thúc công này biểu hiện có chút ngạc nhiên:
- Gia tộc Tần gia châu Bách Diệp của chúng ta trên Hoàng Phong Lĩnh, dù cho không phải là hạng nhất nhưng cũng không phải là kẻ dễ bị bắt nạt. Ở Hoàng Phong Lĩnh này, vẫn có kẻ lớn gan dám tổ chức tán tu đến đối phó với Tần gia châu Bách Diệp? Hắn là ai?
- Bẩm Cửu thúc công, kẻ này họ Trần, gọi là Trần Sâm. Chính là đến từ Ma Vân Trại tại Ma Vân Châu thuộc lãnh địa Hoàng Vân.
- Trần Sâm?
Cửu thúc công cười rộ lên:
- Ma Vân Trại sao? Chẳng trách chẳng trách. Nếu nói Ma Vân Trại, ta cũng chẳng ngạc nhiên. Chẳng qua đầu lĩnh của Ma Vân Trại đều không phải họ Hàn sao? Tên Trần Sâm này là điểu nhân nào?
- Cửu thúc công bế quan mấy chục năm, cùng ngoại giới không thông tin tức, càng không biết Hoàng Phong Lĩnh của chúng ta đã xảy ra rất nhiều biến hóa.
Tần Bá Long cười khổ nói:
- Ma Vân Trại, hai mươi năm trước đã bị một lực lượng bất ngờ tiêu diệt. Sau đó chưa qua vài năm, tên Trần Sâm này liều lĩnh đứng ra thành lập lại Ma Vân Trại. Căn bản không hề có bất kỳ đối thủ nào. Dù rằng nhìn ở toàn bộ địa bàn Hoàng Phong Lĩnh này thì cũng hiếm có địch thủ.
Tần Bá Long kể đầu đuôi gốc ngọn biến hóa của bên ngoài những năm gần đây.
Cửu thúc công trầm ngâm nói:
- Nói như vậy thì tên Trần Sâm này tụ tập mấy kẻ tán tu, mưu đồ Tần gia châu Bách Diệp chúng ta, cũng từ Xuyên Phẩm châu Tự Vân chạy tới châu Bách Diệp chúng ta ở trên Vân Tắc Sơn này. Từ châu Tự Vân chạy đến Tần gia châu Bách Diệp cũng chưa đến ngàn dặm đường. Kẻ họ Trần kia lòng tham cũng không nhỏ à.
Tần Bá Long thở dài:
- Cửu thúc công, kẻ họ Trần kia tuy không có công khai thân phận, lấy cái gì thân phận "Trần Thống lĩnh" tiếp nhận nhiệm vụ lần này, nhưng dựa vào các phương diện do tình báo gửi về. Trần Thống lĩnh phụ trách nhiệm vụ lần này, quả thật chính là tên Trần Sâm kia.
Cửu thúc công lạnh lùng cười:
- Bá Long, mặc kệ có phải là hắn hay không, tổ huấn Tần gia nói ra sao? Hai huynh đệ các ngươi đều còn nhớ không?
Hai huynh đệ Tần Bá Long cùng Tần Trọng Long biến đổi sắc mặt, cất cao giọng nói:
- Nhớ rõ: Mưu toan cướp đoạt sản nghiệp Tần gia, phản kích gấp năm lần. Mưu toan cướp đoạt địa vị Tần gia, phản kích gấp mười lần. Muốn diệt cả Tần gia, toàn lực phản kích, ngọc đá cùng tan, tuyệt không hối tiếc!
Hai huynh đệ Tần Bá Long ăn nói mạnh mẽ hùng hồn. Tổ huấn này, vừa sinh động lại vừa quen thuộc. Nếu Tần Vô Song ở đây, tất nhiên sẽ nghe ra, tổ huấn này cùng với tổ huấn Tần gia của hắn ở trấn Đông Lâm giống nhau, thậm chí một chữ cũng không sai.
Mà tổ huấn này, chính là từ Tần gia Thiên Đế Sơn truyền thừa mà đến. Dù cho đệ tử Tần gia Thiên Đế Sơn đi tới đâu, thành lập chi nhánh tới đâu. Ba điều tổ huấn này đều là thiết lập vĩnh viễn không thể thay đổi.
Lời giáo huấn của tổ tiên chính là linh hồn của Tần gia.
Tần Bá Long cùng Tần Trọng Long nắm chặt tay nhau. Cảm xúc mãnh liệt, nhiệt huyết trong lời giáo huấn này khiến cho máu huyết trong người huynh đệ bọn họ cùng lúc sôi trào.
Tổ tiên Tần gia, mang theo một loại khí phách làm việc nghĩa không cho phép chùn bước, mang theo loại khí phách đó mới có thể bảo đảm cho Tần gia to lớn này, sừng sững giữa Đại lục Thiên Huyền mấy trăm năm mà không ngã.
Âm thanh của Cửu thúc công, cũng sục sôi lên rất nhiều, thật lòng nói:
- Không sai, đều nhớ rất chắc chắn, vậy các ngươi cũng nên biết làm thế nào rồi chứ?
- Biết!
- Cũng nên biết thái độ của ta?
Thanh âm của Cửu thúc công dù bình thản, nhưng có một thứ làm cho kẻ khác vô cùng sợ hãi.
- Đừng quên, ta cũng họ Tần!
Tần Bá Long trong lòng mừng rỡ:
- Cửu thúc công, ngài định tự mình ra tay sao?
Cửu thúc công điềm nhiên nói:
- Đã có Động Hư Cảnh cường giả xuất hiện, huynh đệ hai ngươi khẳng định là không thể nào chống đỡ nổi. Nếu giờ phút này vẫn tọa quan không xuất hiện, Tần gia châu Bách Diệp nguy hiểm rồi.
Tần Bá Long và Tần Trọng Long đều rất mừng rỡ, Tần Bá Long vội hỏi:
- Cũng không biết, Cửu thúc công bế quan lần này thu hoạch ra sao?
Cửu thúc công cười khà khà, trong khẩu khí có chút hiu quạnh, nhưng cũng có vài phần tự đắc, chỉ nghe âm thanh lành lạnh, từ từ nói:
- Ta lần này bế quan, một lần bế chính là ba năm, mười năm. Nếu nói một chút thu hoạch đều không có, vậy không phải là bế quan, mà là đóng quan! Dù nói một lần bế quan này của ta, cũng không có gì đột phá lớn. Chỉ sợ có lẽ cả đời này của ta đều không thể đột phá được cửa này. Nhưng về phương diện bồi dưỡng và thuần dưỡng linh thú của ta thì lại thu được rất lớn! Ông bạn già của ta, tu luyện tới nay dù cho vẫn chưa thể tiến vào Động Hư Cảnh, nhưng chỉ e hai huynh đệ các ngươi liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn. Mà ba đứa con trai của hắn, chỉ e ở Luyện Hư Cảnh này cũng không có đối thủ.
Huynh đệ Tần Bá Long nghe vậy mừng rỡ, bọn họ tự nhiên biết, Cửu thúc công có một đầu Linh thú Khế ước, vô cùng thông linh, cùng với Cửu thúc công là Khế ước Sinh tử.
Đầu linh thú kia, hai trăm năm trước đã là Luyện Hư Cảnh, hôm nay tiến vào Hóa Hư Cảnh, ắt không có gì đáng ngạc nhiên chút nào. Giả như lấy thời gian đó, cho dù tiến vào Động Hư Cảnh, có thực lực tương đồng với Cửu thúc công, bọn họ cũng không cảm thấy bất ngờ.
- Bá Long, ngươi đem thế cục nói một chút để Cửu thúc công không cảm thấy bối rối.
Gừng xét đến cùng cũng là già mới cay. Đợi sau khi Tần Bá Long nói hết thế cục, Cửu thúc công liền hiểu hết, chậm rãi nói:
- Việc này, các ngươi tính toán không tệ, có lẽ đúng là một kế sách dương đông kích tây. Đương nhiên, việc mà bọn chúng lừa gạt tuyệt đối không thể xem trọng một đầu mà xem nhẹ hoàn toàn ở một đầu khác.
- Vâng, Bá Long đến xin chỉ thị của Cửu thúc công, đó là muốn mời Cửu thúc công thân chinh xuất ngựa, dò xét thế lực ở Áp Chủy Sơn này rốt cục xuất ra ở đâu. Nếu thực chỉ là một sự cám dỗ, chúng ta tương kế tựu kế, thuận tay nhổ bỏ bọn chúng. Đối với bọn địch cũng là một sự đả kích lớn.
Cửu thúc công nói:
- Việc này, không cần ta phải tự mình chỉ dạy. Bá Long, Trọng Long, các ngươi mau chóng phân công thực lực, tăng cường phòng ngự các điểm chốt quan trọng. Ta lập tức xuất quan, tự mình đối phó với Trần Sâm. Còn bên Áp Chủy Sơn, các ngươi không cần lo lắng. Ta lập tức phái lão bạn già của ta đi!
Hai huynh đệ Tần Bá Long mừng rỡ, binh quý thần tốc, lập tức cáo từ.

Cũng cùng lúc này, trong địa doanh của Áp Chủy Sơn, Tần Vô Song cùng hai kẻ đồng hành đang tụ tập một chỗ, Bao Bao cùng Cô Đơn ta một lời, ngươi một lời. Thảo luận gì đó.
Chỉ có Tần Vô Song không lên một tiếng nào, hắn giờ phút này, đã mơ hồ hiểu ra một chút gì, lo lắng cho cục diện. Bọn họ ở trong đội ngũ này đóng quân ở Áp Chủy Sơn, rất có thể là một sự ngụy trang! Một sự ngụy trang để hấp dẫn lực chú ý của Tần gia châu Bách Diệp.
Nếu Tần gia châu Bách Diệp tùy tiện phái binh đến tấn công, chính là trúng kế. Mà nếu Tần gia châu Bách Diệp, tập trung tinh thần chú ý ở Áp Chủy Sơn này, cũng có thể vẫn là trúng kế.
.

Đọc truyện chữ Full