DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 592

Tần Vô Song trong lòng vui mừng, nhìn trận thế của Phong ấn Đồ quyển này, biểu hiện một tầng linh lực này, vô cùng nồng đậm, nhìn dáng vẻ hấp thu linh lực tiến vào vô cùng nhiều, cho dù mấy năm tới cũng không cần tiếp tục tăng thêm linh lực, sợ rằng cũng không ảnh hưởng đến cung cấp linh lực cho Phong ấn Đồ quyển này.
Chỉ cần linh lực của Phong ấn Đồ quyển không ngừng tăng lên, những linh thú liền có thể bảo trì lực chiến đấu sung túc, điều này thật ra khiến Tần Vô Song có thể tiết kiệm rất nhiều chuyện, tiết kiệm thời gian, và tiết kiệm tinh thạch.
Thủ quyết lay động, thúc giục Phong ấn Đồ quyển, niệm đọc chú ngữ triệu hoán. Lần này, tám luồng quang mang khí thế khác nhau, từ trong Phong ấn Đồ quyển phóng ra.
Năm con ban đầu, đã là những người bạn cũ, đã vô cùng quen thuộc với Tần Vô Song rồi. Nhưng áp lực lâu như vậy, cũng tựa hồ vô cùng bức thiết, sau khi vừa ra, tất cả đều giữ vẻ mặt khoái trá.
Còn ba con linh thú còn lại khí thế lại càng sung túc, lại là ba con linh thú cấp bậc Hư Võ Đại viên mãn. Ba con linh thú này, phân biệt là Liệt Địa Ma Dương, Hồng Hoang Cự Hầu và Huyễn Vân Thần Khuyển.
- Bái kiến chủ nhân!
Ba con linh thú lần đầu tiên xuất hiện, hiển nhiên cũng vô cùng thích thú, cuối cùng cũng có thể thoái khỏi sự ngạt thở vô hạn trong Phong ấn Đồ quyển, thể nghiệm một chút thế giới bên ngoài rồi.
Tự do, thật sự rất tuyệt vời!
Tám con linh thú đều vô cùng tự giác hóa thành hình người trước mặt Tần Vô Song.
Tần Vô Song kiểm duyệt qua một lần, cười nói:
- Quy củ cũ, ba vị mới ra, xin tự giới thiệu một chút.
- Liệt Địa Ma Dương, sở trường thần thông Thổ thuộc tính, lực trùng kích mặt đất siêu cường.
- Hồng Hoang Cự Hầu, sở trưởng biến hóa mê hoặc, ngụy trang, lực công kích chính diện, cũng vô cùng cường hãn.
- Huyễn Vân Thần Khuyển, am hiểu tác chiến không trung, tốc độ cực nhanh, lực công kích ẩn núp vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt sở trường ám toán.
Ba con linh thú tự giới thiệu xong xuôi, Tần Vô Song vô cùng hài lòng gật gật đầu:
- Được, lần này ta triệu hoán các ngươi ra, chính là muốn giao phó một việc quan trọng cho các ngươi làm.
- Nguyện ý nghe chủ nhân sai bảo.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Sáng sớm ngày mai, sẽ biết manh mối.

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Vô Song dậy sớm, Tần Lam vừa vặn ở trên sườn núi phía xa, nhìn thấy Tần Vô Song đi ra, mỉm cười chào hỏi:
- Vô Song lão đệ, dậy sớm vậy?
- Lam huynh còn dậy sớm hơn mà!
Tần Lam thấy Tần Vô Song tựa hồ muốn xuất môn, liền hỏi:
- Phải ra ngoài tu luyện sao?
- Có chút việc tư cần giải quyết, Lam huynh cứ tự nhiên.
Tần Vô Song mỉm cười nói.
Tần Lam cười cười, lại bắt chuyện nói:
- Lần trước ở Chính Khí Đường, thật sự khiến ta mở rộng tầm mắt. Vô Song lão đệ, Nhị Chưởng môn mời ngươi uống rượu, thật sự là khiến ta hâm mộ chết đi được. Ngươi không nhìn thấy biểu tình của những Tôn giả và Trưởng lão đâu, ha ha, thật sự là quá đặc sắc. Trước đó ta còn lo lắng ngươi bị những Đệ tử Trung tâm có cảm giác vô cùng ưu việt xa lánh, hiện tại xem ra, không ai trong bọn họ dám chọc vào ngươi. Lão đệ, sau này phát đạt rồi, phải dìu dắt ngu huynh nhiều hơn đấy.
Tần Vô Song cười nói:
- Cùng là nhất mạch Tần gia, chọc tới chọc lui cũng không có ý nghĩa gì. Lam huynh, ta đi trước đây. Có thời gian lần sau chúng ta lại luận bàn.
- Được, Vô Song lão đệ, người bằng hữu như ngươi, ta đã nhất định sẽ kết giao rồi.
Tần Lam ha ha cười nói, vẫy vẫy tay về phía Tần Vô Song, đưa mắt nhìn Tần Vô Song rời đi.

Khi Tần Vô Song đi tới khách xá Vấn Đỉnh Sơn, Mộ Dung Nhạn đã chờ ở đó được một lát. Tiểu Trúc nhìn thấy Tần Vô Song hạ xuống từ trên mây, mừng rỡ nói:
- Tần công tử đến rồi!
- Nhạn nhi, Tiểu Trúc, chúng ta đi thôi.
Rời khỏi Vấn Đỉnh Sơn, lại ra địa giới của Thiên Đế Sơn, Tần Vô Song thời khắc nào cũng không dám chủ quan sơ suất. Còn Bao Bao và Cô Đơn đều đi theo, có hai tên gia hỏa này đi cùng, hành trình thật ra cũng không nhàm chán.
Đoạn đường đưa tiễn này, đã đưa được bốn năm ngày, hành trình cũng đi được một phần ba rồi. Mộ Dung Nhạn hoàn toàn chìm đắm trong hạnh phúc, lòng đầy vui sướng, căn bản không để ý đến thời gian. Nhưng Tiểu Trúc, ngược lại lại bấm ngón tay tính ngày.
- Tiểu thư, Tần công tử nếu tiếp tục đưa tiễn, thì sẽ đến Phiêu Tuyết Lâu chúng ta mất, ta thấy, vẫn nên kêu Tần công tử ở đây chờ một thời gian. Chí ít đợi tiểu thư đến khoảng mười ngày, hãy đuổi tới Phiêu Tuyết Lâu.
Mộ Dung Nhạn trong lòng vô cùng không muốn tách rời khỏi Tần Vô Song, nhưng lại không thể không tạm thời tách ra một chút. Thế cục hiện tại, nàng cũng không thể trực tiếp mang theo Tần Vô Song quay về Phiêu Tuyết Lâu, nếu như vậy, chẳng khác nào trực tiếp thị uy với cao tầng của Phiêu Tuyết Lâu, không có một chút ích lợi nào đối với giải quyết mâu thuẫn.
Nàng quay về trước, thăm dò một chút chiều hướng, hòa hoãn thế cục. Vì Tần Vô Song tiến về trước tạo một chút nền móng, giảm xóc một chút, trái lại càng có lợi.
Tần Vô Song vỗ tay, trong hư không liền lóe ra tám đạo thân ảnh.
Mộ Dung Nhạn và Tiểu Trúc đều hơi có chút giật mình, Tần Vô Song nói:
- Nhạn nhi, tám người này, chân thân đều là linh thú, thực lực mặc dù không đủ để nghịch thiên, nhưng để bọn chúng hộ tống nàng quay về Phiêu Tuyết Lâu, ta yên tâm hơn.
Tám đại linh thú này, chính là tám con linh thú mà Tần Vô Song đã triệu hoán ra.
Mộ Dung Nhạn có chút kinh ngạc, Bao Bao cười nói:
- Mộ Dung tỷ tỷ, đây là át chủ bài của Lão Đại chúng ta. Bằng không, La Thiên Đạo Trường nhiều người vây khốn chúng ta như vậy, Chi Tế Sơn nhiều tán tu vượt qua biên giới như vậy, không có trợ thủ, sao có thể đi được chứ?
Tiểu Trúc hì hì cười nói:
- Tốt quá, Tần công tử còn nhiều bí mật như vậy. Lần sau dặn dò tiểu thư kỹ càng một chút, hì hì.
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Những chuyện này đợi đến Phiêu Tuyết Lâu chúng ta sẽ nói tỉ mỉ hơn.
Quay đầu lại nói với tám đầu linh thú kia:
- Từ đây đến Phiêu Tuyết Lâu, đại khái còn cần lộ trình khoảng mười ngày nữa, các ngươi phân thành ba nhóm. Hai người đi trước mở đường, bốn người bảo vệ Nhạn nhi, hai người còn lại đi sau. Liên hệ chặt chẽ với nhau. Nếu có tình huống ngoài ý muốn, lập tức thông báo cho ta, ta sẽ không cách các ngươi quá xa đâu.
Tám đầu linh thú này, hiện tại đương nhiên là địa vị cao nhất là ba đầu linh thú Hư Võ Đại viên mãn, ba nhóm nhân mã, mỗi nhóm đều có một con linh thú đỉnh cao Hư Võ Đại viên mãn, đảm bảo tính cân đối về thực lực.
Mộ Dung Nhạn thấy Tần Vô Song sắp xếp chu đáo như vậy, trong lòng càng thêm cảm động. Lưu luyến không nỡ nói lời từ biệt với Tần Vô Song.
Tần Vô Song cùng Bao Bao và Cô Đơn đi chậm lại phía sau. Bọn họ dự định sau khi Mộ Dung Nhạn về đến nhà khoảng mười ngày, lại đi tới Phiêu Tuyết Lâu.
Nhìn theo tám đầu linh thú hộ tống Mộ Dung Nhạn một hàng rời đi, Bao Bao cười nói:
- Câu nói kia nói như thế nào nhỉ? Người có tình ý cuối cùng sẽ trở thành người một nhà sao?
- Hắc hắc, Bao Bao, ngươi còn nhỏ tuổi, mà biết được không ít chuyện a!
Cô Đơn chế nhạo nói.
Bao Bao cười xấu hổ nói:
- Đó là đương nhiên, giống như ngươi vậy, ngốc nghếch, sống lâu như vậy cũng chẳng có thú vị gì.
Cô Đơn cười nói:
- Ta không có gì thú vị, vậy ngươi tìm một cái thú vị cho ta xem xem.
Bao Bao hắc hắc cười nói:
- Vậy cũng không cần để ngươi xem. Đúng rồi, Lão Đại, lần này tới Thiên Đế Sơn, Thiên Đế đó, rút cuộc là hình dáng như thế nào? Có ác ý gì với chúng ta hay không?
Tần Vô Song nghe nhắc tới Thiên Đế Môn, trong lòng ít nhiều có chút cảm giác mất mác. Lắc lắc đầu:
- Chuyện của Thiên Đế Môn, đã qua rồi, đừng nhắc đến nữa. Đúng rồi, hai người các ngươi, gần đây tu vi có sa sút gì không?
Bao Bao đắc ý dào dạt:
- Đương nhiên không có, ở Vấn Đỉnh Sơn, ta vô cùng nắm vững việc tu luyện. Lão Đại, ta nói cho ngươi biết, ta cảm thấy bản thân mình cũng sắp tiến vào Động Hư Cảnh rồi.
Tần Vô Song sửng sốt, đối với Bao Bao thật ra có mấy phần bội phục. Tần Vô Song hắn mỗi lần đột phá, đều có kỳ ngộ đặc biệt bên trong, hơn nữa thân thể của hắn trải qua thần quang tẩy lễ, điều kiện trời sinh vô cùng tốt.
Bao Bao này, đều không phải dựa vào kỳ ngộ, mà là dựa vào thiên phú tu luyện của bản thân. Điều này nói rõ huyết mạch Thái cổ Thần vượn của Bao Bao, xác thực vô cùng cường đại.
- Cô Đơn, tình hình của ngươi như thế nào?
Tần Vô Song hỏi.
- Lão Đại, từ lần Tam Chưởng môn nói ta có khả năng chính là linh thú biến dị, trong lòng ta hình như có thêm một phần sức mạnh. Động Hư Cảnh, ta cảm giác cũng sẽ không còn xa nữa.
Tần Vô Song cười nói:
- Vậy là tốt rồi, hai người các ngươi không giống với linh thú phong ấn. Cứ đi theo ta, sống chết cùng hưởng, xây dựng tình cảm sinh tử. Ta không hy vọng, các ngươi bị linh thú phong ấn vượt qua.
Bao Bao ưỡn thẳng ngực, lời thề son sắt nói:
- Lão Đại, yên tâm đi. Ta nhất định sẽ tốc độ nhanh hơn, tranh thủ đuổi kịp bước tiến của Lão Đại ngươi. Đợi sau khi ngươi tiến vào cảnh giới Thần đạo, ta nhất định sẽ đuổi theo sau. Hắc hắc, Cô Đơn ca, ngươi nói ngươi muốn là linh thú biến dị, vậy thì tốt rồi. Ba huynh đệ chúng ta cùng đột phá, ba đại Thần đạo cường giả cùng liên thủ, vậy thì sẽ uy phong cỡ nào.
Trong mắt Cô Đơn cũng lóe lên quang mang nóng bỏng, hiển nhiên cùng vô cùng say mê loại tình hình này. Nó từ trước căn bản không hy vọng xa vời đối với cảnh giới Thần đạo. Từ sau buổi nói chuyện với Tần Trọng Dương, khiến nó mơ hồ có thêm rất nhiều động lực, tu luyện phảng phất cũng càng có thêm linh khí.
Bao Bao đột nhiên hỏi:
- Lão Đại, Thâu Thiên Đan ngươi luyện hóa ra chưa?
Tần Vô Song bình thản ung dung:
- Hiện tại, ta ngược lại không nôn nóng luyện hóa Thâu Thiên Đan, để nó ở trong bụng trước đã. Ta hiện tại bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Động Hư Cảnh. Hai vị Chưởng môn kêu ta củng cố thêm tu vi một chút, không cần quá vội, chắc chắn có đạo lý của bọn họ. Cho nên, trước mắt ta vẫn cứ củng cố cảnh giới Hóa Hư Cảnh. Chờ đợi cơ hội thích hợp, tấn thăng Động Hư Cảnh.
Bao Bao thở dài:
- Lão Đại, xem ra chúng ta không đuổi kịp ngươi rồi. Lần này ngươi đột phá, tiến vào Động Hư Cảnh, lại đem Thâu Thiên Đan luyện hóa ra, nháy mắt tiến vào Hư Võ Đại viên mãn. Chúng ta cho dù gia tăng tốc độ, cũng không bằng được ngươi liên tiếp tiến lên hai cấp.
Tần Vô Song cười nói:
- Vậy ta sẽ tận lực không sử dụng Thâu Thiên Đan.
Ba người trên đường đi cũng chậm rãi, thong thả, cũng không vội vàng. Bất giác, thời gian mười ngày đã trôi qua rồi. Và tám đầu linh thú, cũng lấy Ngọc bài Truyền thức truyền đến tin tức, đã đưa Mộ Dung tiểu thư quay về Phiêu Tuyết Lâu thành công, bọn chúng không tiến vào Phiêu Tuyết Lâu, đã trên đường quay trở về, nghênh đón bọn Tần Vô Song.
Tần Vô Song cũng không vội vàng, vẫn duy trì tốc độ như cũ. Trên đường đi, hắn cũng không ngừng tu luyện, hơn nữa còn vô cùng chuyên tâm, tranh thủ thời gian từng khắc.
Phiêu Tuyết Lâu, ở trung bắc bộ của Hiên Viên Khâu, địa thế vô cung cao, một năm có đến nửa năm là tuyết bay tán loạn, vì vậy mới được gọi là Phiêu Tuyết Lâu.
Phủ của Phiêu Tuyết Lâu được gọi là Ngân Không Phủ. Ở khu vực trung bắc bộ, cũng là một phủ đứng đầu. Đặc biệt là Phiêu Tuyết Lâu, uy chấn khu vực trung bắc, những phủ xung quanh, đều lấy Phiêu Tuyết Lâu là thủ lãnh của vùng đất này.
Dù sao, Phiêu Tuyết Lâu cũng có vị trí vô cùng cao trong thế lực nhị lưu, tựa hồ tương đương với sự tồn tại mạnh nhất dưới thế lực nhất lưu. Giống như La Thiên Đạo Trường, đều là đại thế lực trong mười hai thế lực đứng đầu bên ngoài tám môn Thiên Đế Sơn.
Tới được Ngân Không Phủ đã là chuyện mười ngày sau. Tần Vô Song ở lại thủ phủ của Ngân Không Phủ, nhìn lên ngọn núi cao chọc trời phía bắc, chọc thẳng lên bầu trời, đó chính là ngọn núi cao nhất nơi Phiêu Tuyết Lâu tọa trấn.
Lúc này, sắc trời đã chạng vạng, bọn Tần Vô Song kiếm một khách điếm ở lại, khi ra ngoài, đã nhìn thấy từng nhóm nhân mã, liên tiếp vào thành, trận thế đó, hiển nhiên không giống như những kẻ bình thường của bản địa, khí thế cường thịnh, khiến Tần Vô Song cũng có chút giật mình

Đọc truyện chữ Full