DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 669: Cơn phẫn nộ của Tân Vô Kỵ

Có Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, Tần Vô Song cũng không sợ chơi trò đuổi bắt với Tân Vô Kỵ. Cửu Phương Vân Phi tu vi không tồi nhưng lực chân so với Tần Vô Song thì có phần kém hơn.
Tần Vô Song có Âm Dương Tử Vân Dực, tuy không thể bay trong cấm chế nhưng có nó trợ lực, tốc độ của Tần Vô Song cũng hơn hẳn người thường.
Nhưng điều khiến Tần Vô Song không ngờ tới là dù hắn có chạy thế nào thì Tân Vô Kỵ vẫn bám dai như đỉa ở đằng sau.
Từ Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, Tần Vô Song phát hiện rằng Tân Vô Kỵ có thể bám sát theo hướng hắn chạy.
Điều này khiến Tần Vô Song cảm thấy rất kỳ lạ. Tân Vô Kỵ lẽ nào lại có thứ giống như Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn?
Nghĩ đến khả năng này Tần Vô Song lại thấy bình tĩnh hơn. Hắn quyết định thử xem sao, hắn nói với Cửu Phương Vân Phi:
- Cửu Phương huynh, chúng ta làm một thí nghiệm nhé. Hai ta chia nhau ra, sau sáu trăm dặm lại gặp nhau. Ta muốn xem xem tên Tân Vô Kỵ làm thế nào để theo dõi chúng ta.
Cửu Phương Vân Phi cũng cảm thấy lạ, gật đầu nói:
- Vậy huynh phải cẩn thận đấy!
Tần Vô Song cười:
- Yên tâm, tên Tân Vô Kỵ này tuy là con trai của Thiên Đế nhưng ta tự có cách đối phó với hắn. Nếu hắn muốn tỷ thí sức chân thì ta sẽ tỷ thí với hắn.
Tần Vô Song có Âm Dương Tử Vân Dực, so về tốc độ thì không sợ Tân Vô Kỵ, so về tính nhẫn nại thì Tần Vô Song càng không có chút áp lực nào.
Tần Vô Song rất rõ mình có bao nhiêu vũ khí bí mật.
Hồi đó hắn lấy được sáu bảo vật hàng đầu từ tàng bảo khố của Lỗ Tiên Lâu, Thần Đạo Ngũ Hành Phù chỉ là một trong số đó.
Chiếc mặt nạ Tâm Tùy Huyễn Tượng đã phát huy tác dụng lớn, còn Thâu Thiên Đan lúc nào cũng có thể luyện hóa. Ba thứ còn lại, Lạc Địa Truy Tông Ấn dùng không nhiều, hai thứ kia thì Tần Vô Song chưa từng dùng đến.
Ma Tượng Đại Khôi Lỗi tạm thời Tần Vô Song không dùng được, Linh Lực Nguyên Châu thì giờ đã có đất dụng võ rồi.
Có Linh Lực Nguyên Châu, Tần Vô Song căn bản không lo việc tỷ thí tính nhẫn nại với Tân Vô Kỵ. Dù hắn có không ngừng tiêu hao linh lực thì Linh Lực Nguyên Châu vẫn có thể bổ sung đủ lại cho hắn.
Có Linh Lực Nguyên Châu, Tần Vô Song còn sợ gì việc chạy đua cùng Tân Vô Kỵ? Giờ hắn chỉ muốn xác định có phải Tân Vô Kỵ có cách theo dấu hắn hay không mà thôi.
Nếu như thế thật thì rất thú vị, hai bên khống chế lẫn nhau.
Hẹn địa điểm gặp lại với Cửu Phương Vân Phi, sau khi tách ra, Tần Vô Song cố tình dụ Tân Vô Kỵ vòng quanh sơn cốc.
Quả như Tần Vô Song đã liệu, bất luận Tần Vô Song đi thế nào thì Tân Vô Kỵ cũng vẫn theo sát được. Giờ gần như Tần Vô Song đã có thể khẳng định Tân Vô Kỵ có đạo cụ giống như Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn. Hơn nữa nhất định là khi ở cửa vào động huyệt, Tần Vô Song đã dính chiêu của Tân Vô Kỵ.

Lúc này, Tân Vô Kỵ không hề được thoải mái như Tần Vô Song.
- Tần Vô Song, Tần Vô Song… tại sao lần nào cũng là tên tiểu tử này làm hỏng chuyện?
Tân Vô Kỵ giận đùng đùng.
Thân là con trai của Thiên Đế, hắn đã quen với cảm giác ở trên cao, trong lứa người trẻ tuổi Hiên Viên Khâu, đừng nói đến việc thua thiệt như hôm nay, dù là đối thủ đánh ngang hàng với hắn cũng không có.
Dù là đệ tử kiệt xuất nhất của tám môn Thiên Đế Sơn cũng chỉ có vài kẻ lọt vào pháp nhãn Tân Vô Kỵ.
Ví dụ như Tần Thái Trùng của Tần gia, như Vân Trung Dã của Vân gia và một vài người nữa miễn cưỡng có thể tính.
Nhưng danh sách này chỉ có thể lọt vào pháp nhãn của hắn mà thôi, muốn so sánh với Tân Vô Kỵ hắn thì ít nhiều vẫn có khoảng cách.
Phải biết là những đệ tử trẻ tuổi, người có thể lên đến Thông Huyền Cảnh đỉnh phong cũng chỉ có một mình Tân Vô Kỵ hắn.
Cảm giác ưu việt tích lũy nhiều năm khiến Tân Vô Kỵ có sự tự tin rất cao, đối diện với bất cứ đối thủ trẻ tuổi nào ở Hiên Viên Khâu hắn cũng có cảm giác vượt trội. Nhưng lúc này đây, sự tự tin kiên định đó của Tân Vô Kỵ đã xuất hiện vết rạn nứt. Dù hắn không muốn nhưng vẫn không thể không thừa nhận một chuyện.
Cuối cùng Hiên Viên Khâu cũng xuất hiện một kẻ thách thức với quyền uy của hắn. Tuy trước đó hắn chưa nhìn thẳng vào vấn đề này nhưng trong quá trình đấu trí đấu lực ngắn ngủi này, hắn đã nhận thức được đầy đủ thủ đoạn và khả năng của Tần Vô Song. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Có lẽ trước mắt Tần Vô Song cũng chưa đủ sức uy hiếp đến tính mạng hắn nhưng Tân Vô Kỵ không thể bỏ qua được một điều rằng Tần Vô Song mới chỉ hơn hai mươi tuổi, trẻ hơn hắn rất nhiều. Với tốc độ trưởng thành này của Tần Vô Song, hắn có thể dự tính được Tần Vô Song chắc chắn sẽ là kẻ địch lớn của hắn sau này.
Tân Vô Kỵ có được thành tựu như ngày hôm này là vì tâm chí hắn kiên định dị thường. Sau khi biết rõ tình hình thì hắn đã kiên quyết nhận định rằng, hôm nay không trừ bỏ Tần Vô Song, sau này ắt thành đại họa!
Vì thế hắn quyết tâm phải tiêu diệt Tần Vô Song ở Vạn Hoa Cốc này, phải trừ bỏ hậu họa.
- Tên Tần Vô Song này cũng lên phi thuyền Tiên Diệp giống ta. Ngọc bài Truyền thức của ta đã không dùng được nữa vậy chắc chắn của hắn cũng không dùng được. Dù hôm nay ta giết hắn thì hắn cũng không thể truyền tin này ra ngoài. Đúng là thời cơ tốt nhất. Hơn nữa khi Tần Vô Song chết, dù tin đồn có bất lợi cho ta, nhưng không chứng không cớ, Tần gia hắn cũng chẳng thể làm gì được Thiên Đế Môn ta!
Trước đó ở cửa động huyệt Tân Vô Kỵ đã bố trí một trận pháp nhỏ. Nó không có sức tấn công nào nhưng khi bị xung động thì sẽ hình thành một Truy Tông Phù vô hình rơi lên người chạm vào trận pháp. Như thế Tân Vô Kỵ sẽ có thể theo dấu Truy Tông Phù đó.
Vào lúc Tần Vô Song xông ra ngoài sơn động đã bị tấm phù vô hình của Tân Vô Kỵ dính lên người. Trừ phi Tần Vô Song là Thần đạo cường giả, nếu không thì không thể biết được về Truy Tông Phù đó.
Chỉ là, dù gì thì Truy Tông Phù cũng không thể tốt bằng Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn, tác dụng của Truy Tông Phù chỉ có thể kéo dài được ba đến bảy ngày. Đương nhiên Tân Vô Kỵ rất tự tin, hắn tin mình không khó để đuổi kịp được Tần Vô Song.
Nhưng thực tế lại khiến Tân Vô Kỵ cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Hắn đuổi cả nửa ngày và kinh ngạc phát hiện ra rằng dường như Tần Vô Song luôn duy trì được một khoảng cách nhất định với hắn.
Tân Vô Kỵ lúc này rõ ràng vẫn chưa biết được Tần Vô Song cũng xác định được vị trí của hắn. Hắn nghĩ bụng:
- Tên tiểu tử Tần Vô Song này, vẫn chạy trốn chắc cũng lo lắng con Thần thú. Hừ, bản Điện hạ sẽ đọ với ngươi xem sức ai dai hơn!
Tân Vô Kỵ rất tự tin với thực lực của mình, trong những kẻ có thực lực dưới Thần đạo, hắn chưa từng nghĩ mình là người đứng thứ hai. Tuy Tần Vô Song có thiên phú tuyệt vời nhưng muốn đọ với Thông Huyền Cảnh đỉnh phong của hắn thì vẫn còn khoảng cách xa. Nếu không thì Tần Vô Song cũng không tháo chạy như vậy!
Với sự tự tin như thế, Tân Vô Kỵ tăng nhanh tốc độ, hắn biết Tần Vô Song và mình cũng chỉ cách có vài trăm dặm, khoảng cách này hoàn toàn có thể đuổi kịp.
Với mục đích như thế, Tân Vô Kỵ lại đuổi thêm nửa ngày nữa. Điều khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là, khoảng cách giữa hắn và Tần Vô Song không hề được rút ngắn.
Còn tên Tần Vô Song cũng không biết vô tình hay cố ý mà dường như đang chơi đuổi bắt với hắn. Đông một chút, tây một chút, khiến hắn không biết đâu mà lần.
Tần Vô Song càng đuổi thì càng bất an. Tình hình trước mắt khiến người đầy tự tin như Tân Vô Kỵ cũng cảm thấy dao động.
- Tên Tần Vô Song này lẽ nào lại là yêu nghiệt? Tu vi của hắn chẳng qua cũng chỉ là Hư Võ Đại viên mãn. Sao hắn có thể duy trì khoảng cách với mình như vậy? Hơn nữa lại cứ như hắn biết mình đang theo dấu hắn? Lẽ nào hắn cố ý dụ mình?
Tân Vô Kỵ nghi ngờ, càng thấy nổi giận, lúc này bất giác hắn lại hoài niệm mấy tên đồng bọn.
Nếu Yến Thiên Tùy, Lôi Oanh và Tân Vô Vọng còn sống, bốn người liên thủ chắc chắn có thể bao vây giết chết Tần Vô Song.
Mà lúc này Tân Vô Kỵ phát hiện, bất luận mình dốc sức thế nào thì dường như Tần Vô Song đều duy trì được khoảng cách, khiến hắn mãi mãi chẳng thể rút ngắn khoảng cách được.

Thật ra Tần Vô Song cũng có ý như vậy, đồng thời hắn cũng suy nghĩ xem làm sao để nhân cơ hội giết chết Tân Vô Kỵ.
Tân Vô Kỵ mà chết, Tân gia Thiên Đế Môn chắc chắn sẽ nguyên khí đại thương. Điều đó sẽ rất có lợi cho Tần gia, ngồi đợi Tân gia ra chiêu, chi bằng tiên hạ thủ vi cường.
- Tân Vô Kỵ chắc chắn không cam tâm để mình có được Thần Đạo Quả. Hắn đuổi theo mình nhất định là muốn cướp lại, giết người diệt khẩu.
Tần Vô Song ngẫm nghĩ:
- Tân Vô Kỵ có vũ khí Thần đạo, lại là Thông Huyền Cảnh đỉnh phong, với tu vi của mình lúc này, dù có Thần Đạo Ngũ Hành Phù tốt nhất cộng với Thần Tú Cung thì cũng rất khó có thể bắn chết Tân Vô Kỵ. Muốn giết hắn nhất định phải đột phá. Chỉ khi triệu hồi được hai Linh thú Phong ấn cuối cùng đó thì mới có cơ hội!
Muốn giết Tân Vô Kỵ, nhất định phải tận dụng mọi điều kiện có lợi, nếu không, muốn giết Thông Huyền Cảnh đỉnh phong thì thật sự là rất khó!
Nhưng tận dụng mọi điều kiện có lợi rồi cũng chưa chắc giết được Tân Vô Kỵ. Dù gì Tân Vô Kỵ cũng là con trai của Thiên Đế, chắc chắn có không ít vũ khí bí mật!
Vũ khí Thần đạo, Tân Vô Kỵ cũng không thiếu!
Hai bên cứ thế dùng dằng, ngươi đuổi ta, ta đuổi ngươi. Cứ vài trăm dặm Tần Vô Song lại gặp mặt Cửu Phương Vân Phi một lần để nhắc hướng đi cho Cửu Phương Vân Phi không chạm mặt con Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ.

Ít nhất có đến hàng ngàn, hàng vạn tu luyện giả tiến vào Vạn Hoa Cốc, Cửu Biến Thiên Yêu Bạch Hổ truy sát hai ngày hai đêm đã có không dưới một ngàn tu luyện giả nằm trong bụng nó.
Cục diện Vạn Hoa Cốc càng ngày càng khốc liệt. Trừ tu luyện giả giống như Tân Vô Kỵ và Tần Vô Song ra, dường như ai cũng trong tầm nguy hiểm.
Lúc Tần Vô Song và Tân Vô Kỵ đang truy đuổi lẫn nhau, ở một nơi nào đó sâu trong Vạn Hoa Cốc có một đám những nữ tu luyện giả trẻ tuổi. Những người này hiển nhiên là đệ tử của Nga Mi Đạo Trường. Tiểu Xán cũng có mặt trong đó.
Chỉ có điều, những nữ đệ tử này ai ai sắc mặt cũng nặng nề. Dưới ánh mắt uy nghiêm của một nữ tử áo vàng, tất cả đều như nín thở không dám lên tiếng, không khí dường như rất bức bối.

Đọc truyện chữ Full