DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 793: Cường giả thần bí

Bên trong doanh trướng, thời gian dường như đang dừng lại. Biểu tình của tất cả mợi người đều hoàn toàn ngưng trọng, mà không gian cũng dường như đang bị đông cứng.
Vù!
Một đạo thanh phong bay vào, phá vỡ sự ngưng trệ của hư không, luồng khí từ bốn phía dường như cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, chuyển động nhẹ nhàng.
Thần hồn của Tân Thiên Vấn giống như đã bị lấy mất, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi vô tận:
- Thời Không Ngưng Trệ?
Mặc dù phép Thời Không Ngưng Trệ này có lẽ chỉ là một loại huyễn tượng, nhưng cho dù như thế, phép thần thông này đã vượt xa ra ngoài sức tưởng tượng của hắn.
Hai đạo lực lượng khống chế của Tân Thiên Vũ, đột nhiên vang lên những tiếng xèo xèo chói tai, khí tức trên hai đạo khí lưu không ngừng bắn ra, phát ra những ánh sáng sặc sỡ.
Hai luồng lực lượng khống chế Thần đạo cường đại, không ngờ lại có thể dưới hình thái mắt thường có thể nhìn thấy được, không ngừng bị tiêu giải mất, giống như một chiếc áo bằng tơ đang bị ai đó từng sợi từng sợi tuột ra mất. Bí văn của Thần đạo không ngừng phát tán ra ngoài, hai đạo lực lượng đã trở nên tan nát.
Còn Vi Dực và Triệu Mục Chi thì giống như có một lực đạo vô hình nào đó, đang nhẹ nhàng lôi bọn họ ra phía ngoài. Tân Thiên Vũ nổi giận quát:
- Kẻ nào giả thần giả quỷ?
Lập tức tay vung ra một trảo, một đạo tử điện hóa thành trường xà, từ lòng bàn tay bà ta bắn thẳng ra ngoài, cuốn về phía sau Triệu Mục Chi và Vi Dực.
Tân Thiên Vấn đột nhiên trong lòng trầm xuống, quát:
- Thiên Vũ không được lỗ mãng!
Lời nói chưa dứt, tử điện trường xà kia rầm một tiếng, như gặp phải một đám khí vô hình, trực tiếp bắn ngược trở lại, với tốc độ tăng gấp mười lần hướng về phía Tân Thiên Vũ bay tới.
Điện xà cuốn một cái, Tân Thiên Vũ đã bị cuộn chặt lấy, xiết chặt một cái, nhục thân của Tân Thiên Vũ phát sinh biến hóa to lớn, đôi mắt như lồi hẳn ra ngoài.
- Hừ, tám môn Thiên Đế Sơn, quả nhiên là đời sau không bằng đời trước. Đối phó với tông môn của các quốc gia nhân loại, sát hại phàm nhân tu luyện giả, còn gì mà các ngươi chưa làm nữa?
Tân Thiên Vấn cổ họng tắc nghẹn, khó nhọc hỏi:
- Các hạ rốt cuộc là ai?
- Ta là ai, đợi khi ngươi có cơ hội gặp Hiên Viên Dương hẵng hỏi.
Âm thanh kia khẽ hừ một tiếng, đã đem Vi Dực và Triệu Mục Chi kéo ra ngoài doanh trướng rồi.
Tân Thiên Vấn như bị một thanh đại chùy tử đập mạnh ba cái, lồng ngực phập phồng bất định, nhãn thần lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
- Lần đầu cũng là lần cuối, tám môn Thiên Đế Sơn lần sau còn hạ thủ với các quốc gia nhân loại, thế lực Đồ Đằng của Hiên Viên Tộc không quản thì ta sẽ đích thân quản!
Nói xong, âm thanh đó đã biến mất rồi, nhưng vẫn còn nghe thấy ngoài trướng tiếng ầm ầm nổi lên, như gió gào mây thét, như núi lở trời long.
Vô số thiên tượng không ngừng vùng vẫy trong ý thức hải của mọi người. Đột nhiên, mọi thanh âm mọi thiên tượng đều biến mất, mọi người vội bước ra ngoài doanh trướng, thì thấy vân nhạt phong khinh, nào có lấy nửa điểm khác lạ?
Phe Thiên Đế vốn đang đắc ý tự mãn, liền bị đòn đánh bất ngờ này, lập tức từ trên đỉnh cao rơi xuống hẳn vực sâu, sĩ khí vốn đang tăng vọt lập tức tụt xuống đáy vực.
Tin về cái chết của Tần Vô Song, viễn cảnh tiêu diệt Tần gia, sau chuyến viếng thăm của vị khách không mời này đã bị mây đen che phủ, tương lai đột nhiên trở nên mù mịt.
Nhìn thấy Thiên Đế bệ hạ thường ngày cao cao tại thượng mà hôm nay cũng ngây ngốc như hóa đá, nội tâm vốn đã có chút bình tĩnh của các vị thủ lãnh các tông môn trung lập đột nhiên lại có thêm vài phần lo lắng.
- Quay vào đi!
Tân Thiên Vấn thở dài một cái, quay vào trong doanh trướng.
Mọi người cũng trở vào theo, Tân Thiên Thần sợ hãi hỏi:
- Bệ hạ, người vừa rồi rốt cuộc là kẻ nào, nghe khẩu khí thì dường như cường giả tối cao Hiên Viên Đồ Đằng Tộc kẻ đó cũng không kiêng kỵ gì. Có phải đang cố tình phô trương thanh thế không vậy?
- Thiên Thần, người này thực lực không nhỏ, dựa vào tu vi của Trẫm cũng không nhìn ra nông sâu. Người này, có thể là Đồ Đằng cường giả, thậm chí rất có thể là cường giả tối cao trong thế lực Đồ Đằng.
- Cường giả tối cao của thế lực Đồ Đằng?
Bọn người Tân Thiên Thần đều lộ vẻ kinh hãi.
- Đúng vậy, đó là suy đoán của ta, tất nhiên cũng không dám chắc mười phần.
- Đó là ai chứ? Năm đại Cấm địa của Thần, có sáu thế lực Đồ Đằng. Tối cao nhất trong các Đồ Đằng cường giả cũng chỉ có sáu người. Người này, hiển nhiên không phải cường giả tối cao của Hiên Viên Tộc!
- Vô Tận Đông Hải cũng đang sứt đầu mẻ trán, nên cũng không thể là cường giả tối cao của Tổ Long Tộc!
- Cường giả tối cao của Vô Tận Đông Hải là Kim Quang Long Vương, bây giờ thế cục của Vô Tận Đông Hải đang rối ren như vậy, Kim Quang Long Vương chắc chắn không thể rời Đông Hải. Vậy thì là ai chứ? Là cường giả tối cao của Mộng Huyễn Thiên Trì, Thiên Hỏa Nam Cương, hay là Huyền Minh Tộc ở Cực Bắc Tuyết Vực?
Trên đầu mọi người đều bao phủ một đám mây nghi ngờ.
- Có thể là Vương Thiền Chân Nhân của Mộng Huyễn Thiên Trì hay không?
Tân Thiên Thần đột nhiên hỏi:
- Còn nhớ Tần Vô Song đã kế thừa Thần Tú Cung, mà chủ cũ của Thần Tú Cung chính là Kim Thiền của Mộng Huyễn Thiên Trì, căn cứ vào quan hệ này thì Vương Thiền Chân Nhân rất có thể can dự vào việc này cũng không biết chừng.
- Không có nhiều khả năng!
Tân Thiên Vấn lắc đầu:
- Nếu Tần Vô Song chưa chết thì còn có khả năng, nhưng tin về cái chết của Tần Vô Song đã truyền khắp thiên hạ, những Đồ Đằng cường giả tối cao kia đều rất khôn ngoan, đâu thể ra tay vì một kẻ đã chết.
- Dạ, dạ!
Các Thần đạo cường giả khác đều cảm thấy có lý. Thế giới của Đại lục Thiên Huyền, bất kỳ nhất cử nhất động nào cũng đều có liên quan đến chữ lợi, không có lợi thì sẽ không làm. Nếu Tần Vô Song đã chết rồi, Vương Thiền còn ra tay làm gì nữa?
Thế nhưng, người đó rốt cuộc là ai? Hắn có động cơ gì chứ?
Một đám mây đen bao phủ trên đầu tất cả mọi người, làm cho bọn họ không thể thở nổi. Người vừa nãy quả thật uy áp quá mạnh, từ đầu đến cuối không lộ ra hình dạng, mà làm cho bọn họ ngay đến ý nghĩ phản kháng cũng không dám xuất hiện.
Lúc này, Yến Quy Nam của Thiên Phạt Sơn Trang đột nhiên nói:
- Bệ hạ, tên Tần Vô Song kia…
- Tần Vô Song làm sao?
Tân Thiên Vấn ý nghĩ chợt lóe lên, nhìn Yến Quy Nam.
Yến Quy Nam đột nhiên cảm thấy hô hấp khó khăn, ấp a ấp úng, muốn nói mà chẳng dám nói.
Tân Thiên Vấn ngưng giọng nói:
- Cứ nói, không sao!
- Bệ hạ, thuộc hạ nghĩ, tên Tần Vô Song kia bị khe nứt không gian thôn phệ, chỉ là tin giả do Kim Quang Long Vương cố ý loan ra, hoặc tên Tần Vô Song kia bị rơi vào khe nứt không gian nhưng không chết?
- Không thể nào!
Tân Thiên Thần kêu lên đầu tiên:
- Rơi vào khe nứt không gian, Chân Thần Đạo cường giả cũng chỉ có ba phần sống sót, tên tiểu tử đó đạo hành thế nào chứ? Hơn nữa, Kim Quang Long Vương là một nhân vật lớn, không thể nào vì một kẻ tiểu bối mà đi nói láo được.
Yến Quy Nam thở dài trong lòng:
- Theo lẽ thường mà nói, lời của Thiên Thần huynh quả thật có lý. Nhưng tên Tần Vô Song đó, từ khi xuất đạo đến nay, có lần nào là có thể dùng lẽ thường để suy tính? Không có lần nào…
- Quy Nam, ý ngươi là, tên Tần Vô Song kia có khả năng chưa chết?
Tân Thiên Vấn cố gắng kìm nén cảm xúc, chậm rãi hỏi:
- Đây chỉ là suy đoán của thuộc hạ, sự thật ra sao còn phải đợi chứng minh. Theo lý mà nói, Kim Quang Long Vương dám nói như vậy, có lẽ phải là sự thật. Nhưng không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất. Tên Tần Vô Song kia quả thật rất yêu nghiệt, nên khi chưa nhìn thấy thi thể của hắn, thuộc hạ chưa thấy yên tâm. Nguồn truyện:
- Cường giả thần bí này, với cái chết của Tần Vô Song có quan hệ gì chứ?
Tân Thiên Thần vẫn không phục.
- Cho dù tên Tần Vô Song kia may mắn không chết, thì vị cường giả kia, cũng không có khả năng bây giờ liền biết. Ta nghĩ, chuyện vừa rồi chỉ là chuyện ngoài ý muốn, là lời cảnh cáo với việc đối phó với các quốc gia nhân loại của chúng ta mà thôi.
Các Thần đạo cường giả khác đều tình nguyện tin tưởng cách nói này, nếu nói, cường giả cỡ đó mà có quan hệ với Tần Vô Song, vậy thì trận chiến Thiên Đế Sơn, người ta chỉ cần tùy tiện động thủ cũng có thể thay đổi chiến cuộc, làm cho Thiên Đế Môn bị diệt trong nháy mắt.
Đó cũng là hướng xấu nhất mà họ có thể tưởng tượng ra.
Yến Quy Nam nói:
- Nếu tên Tần Vô Song kia thừa kế trận pháp Thái cổ, trên người hắn chắc chắn còn rất nhiều quân bài chưa lật, rất nhiều phúc duyên. Người như thế, theo đại vận số mà sinh, suy đoán thông thường chắc chắn không thích hợp. Bệ hạ, việc này, còn phải xin qua chỉ thị của Đồ Đằng Tộc mới phải.
Tân Thiên Vấn trong lòng rối bời, sự xuất hiện của cường giả thần bí khi nãy làm cho lòng hắn bị chấn động thật sự là quá lớn.
- Thiên Thần, Thiên Trọng, ở đây các ngươi chủ trì một chút. Tên Tần Khiếu Thiên kia đã bị trọng thương, không thể liều chết xông ra nữa. Tần gia hôm nay, có thể uy hiếp các ngươi cũng chẳng còn mấy người. Ta đi bái phỏng Hiên Viên Tộc!
- Dạ!

Vi Dực và Triệu Mục Chi bị cỗ lực lượng kia kéo đi, không ngừng bay lên cao, hai cỗ khí nâng bọn họ, hướng đám mây phóng đi.
- Đại sư huynh, đây là thế nào?
Triệu Mục Chi băn khoăn không hiểu. Vi Dực cười khổ nói:
- Có cường giả ra tay cứu chúng ta!
Hai người nhìn khắp bốn phía, nhưng chẳng nhìn thấy bóng một ai.
- Ha ha, hai tên tiểu tử kia, nhìn kỹ một chút, đây là chiến trường Vấn Đỉnh Sơn. Mở rộng tầm mắt một chút, rồi ta đưa các ngươi trở lại các quốc gia nhân loại.
Vi Dực và Triệu Mục Chi nhìn thấy âm thanh này trong hư không, đều rất sửng sốt.
- Đừng tìm nữa, các ngươi không thấy ta đâu!
- Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối? Ơn cứu mạng, chúng ta ngày sau còn xin báo đáp.
- Báo đáp à?
Âm thanh kia vui cười hớn hở:
- Báo đáp thì các ngươi khỏi cần, các ngươi chỉ cần biết rằng, lão phu có tình cảm đặc biệt với các quốc gia nhân loại. Nếu cần thêm một lý do, thì mối quan hệ bằng hữu vong niên giữa lão phu và Tần Vô Song có thể coi là một cái.
- Vô Song sư đệ?
- Ha ha, các ngươi và Tần Vô Song có tình đồng môn, đúng là một trường tạo hóa. Có lẽ sẽ đến một ngày, Tinh La Điện các ngươi thoát ly khỏi các quốc gia nhân loại, gia nhập Hiên Viên Khâu, thậm chí tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn cũng sẽ không còn là thần thoại. Cái này còn phải xem tạo hóa sau này sẽ phát triển thế nào đã.
- Tiến vào tám môn Thiên Đế Sơn?
Vi Dực hít phải một ngụm lãnh khí. Lời nói của vị tiền bối này, khiến người ta nghe mà sợ hãi. Tinh La Điện mấy năm nay, quả thực nhờ sự xuất hiện của Vô Song sư đệ, đã có sự nhảy vọt, quả thực đã có thể tương đương với một vài thế lực tam lưu của Hiên Viên Khâu.
Nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi, cần biết rằng, Tinh La Điện mạnh nhất hiện nay cũng chỉ là Động Hư Cảnh mà thôi, ngay cả Hư Võ Đại viên mãn cũng chưa có một ai, càng không nói tới cường giả cấp bậc Kỳ Diệu Huyền Cảnh nữa.
- Ha ha, lão phu không nói thì thôi, đã nói thì chắc chắn là sự thật. Hai người bọn ngươi được ta cứu, cũng có thể coi có chút duyên phận, lão phu dùng thần thông vô thượng, giúp các ngươi tẩy cốt rửa thân, tôi rèn gân cốt. Mười năm sau, các ngươi sẽ biết lời của lão phu hôm nay có phải hư ảo hay không.
Nói xong, thân thể của Triệu Mục Chi và Vi Dực đột nhiên bị một đạo ánh sáng năm màu rực rỡ chụp lấy.

Đọc truyện chữ Full