DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 805: Đại Quang Minh Thành

Loại tự tin này khiến Mộ Dung Nhạn an tâm hơn một chút. Sự xuất hiện của Tần Vô Song đã tiếp thêm dũng khí cho nàng, nàng vô cùng tin tưởng, tình lang của mình là lợi hại nhất.
Tần Vô Song lại liên hệ với phụ thân, tìm hiểu hiện trạng của Thiên Tứ Vương Phủ. Điều đáng mừng là, tu vi của những người trong nhà đã nâng cao rõ rệt, tác dụng của kỳ thế trân quả Thúy Ngọc Băng Tâm Quả phục dụng lúc trước đã xuất hiện. Ngay cả tỷ tỷ Tần Tụ tính cách yếu đuối, tu vi cũng tăng lên cực nhanh.
Tần Vô Song cất Ngọc bài Truyền thức đi, ý niệm trong lòng càng thêm kiên định:
- Ta đã có kỳ ngộ nghịch thiên có thể thay đổi số mạng, nhất định phải vì người thân, càng đem đến nhiều kỳ ngộ, để bọn họ cũng có thể tiến vào Vô thượng Thần đạo, hưởng thụ tuổi thọ vĩnh hằng, Thần hồn bất diệt, tính mạng bất diệt!
Bên này các quốc gia nhân loại ổn định, khiến Tần Vô Song an tâm hơn, bớt đi một phần lo lắng. Ngọc bài Truyền thức liền chuyển đến Tổng bộ Tần gia.

Lúc này, trong Tần gia đang có một cuộc họp, Tần Trọng Dương biểu tình ngưng trọng, nghiêm nghị nói:
- Chư vị, hôm nay có một tin tốt, và một tin xấu muốn nói cho mọi người. Tin tốt là Tôn giả Tri Tùng, Tri Hòe và Tri Bách đều đã tiến nhập Thần đạo! Hiện nay, ba trái Thần Đạo Quả đã có hai trái hoàn toàn được luyện hóa, có hai người đã trở thành Thần đạo. Còn có Tôn giả Tri Đồng, cũng chỉ kém một chút. Tin tức xấu là, Tần Chi Trữ đã xác định là tử vong. Ngọn lửa sinh mệnh thần thức của bọn họ đã tắt. Ba người khác cũng trở nên ảm đạm, nhưng không tắt. Điều đó chứng minh bọn họ có thể còn sống.
- Chi Trữ đã chết ư?
Các Tôn giả nhìn xoay mặt nhau, trong lòng đều sinh ra một cổ đau thương khôn cùng. Tần Chi Trữ trước đó vốn là cường giả thứ hai trong đám thanh niên Tần gia xếp sau Tần Thái Trùng. Sau này đến khi Tần Vô Song ngang trời xuất thế, Tần Chi Trữ mới xếp thứ ba. Trong Tần gia, Tần Chi Trữ ở trận doanh từ trước đến nay không hề hoảng loạn, không ra vẻ kiêu ngạo, vốn được đông đảo các tiền bối xem trọng.
Hôm nay, người trẻ tuổi kiên cường, được Tam Chưởng môn xác định là đã tử vong, sao có thể không khiến cho những cường giả của Tần gia thất vọng đau thương được?
Lúc mọi người đang thất vọng chán nản, ngoài Chính Khí Đường, tiếng bước chân của một gã đệ tử vang lên, từ bên ngoài chạy nhanh vào, tốc độ rất nhanh, ngay cả thông báo cũng không kịp đã chạy xông vào bên trong.
- Chưởng môn, nhị vị Chưởng môn, đệ tử có tin vui muốn báo cáo!
- Là Tần Quỳnh trông coi ngọn lửa sinh mệnh thần thức à, để hắn tiến vào!
Tần Quỳnh bước nhanh vào bên trong, sắc mặt hớn hở nói:
- Nhị vị Chưởng môn, đệ tử vừa mới kiểm tra, ngọn lửa sinh mệnh của Tần Vô Song sư đệ trở nên rực rỡ hơn! Xem ra, hắn vừa mới khởi động Ngọc bài Truyền thức, cảm ứng ngọn lửa sinh mệnh!
- A?
Tần Vân Nhiên và Tần Trọng Dương đều vô cùng mừng rỡ. Mười năm rồi, ngọn lửa sinh mệnh thần thức của Tần Vô Song vẫn luôn ảm đạm, kéo dài suốt mười năm, dường như đã không còn nhìn rõ nữa, tùy thời đều có thể tắt, chập chờn như muốn biến mất, chỉ còn một đốm sáng nhàn nhạt như hạt đậu mà thôi.
Bây giờ, đột nhiên nghe nói ngọn lửa sinh mệnh trở nên dồi dào, vậy cho thấy, Tần Vô Song đã phá tan khốn cảnh, từ trong khe nứt không gian kia thoát ra ngoài!
- Tần Quỳnh, ngươi xác định chứ?
Tần Vân Nhiên mừng rỡ hỏi.
- Đệ tử quan sát một hồi, sau khi xác định mới dám đi thông báo!
- Tốt!
Tần Vân Nhiên vô cùng vui mừng nói:
- Để ta đi xem!
Lúc này, Ngọc bài Truyền thức của Tần Vân Nhiên đột nhiên xuất hiện một cổ sóng nhiệt, vội vàng khởi động, mừng rỡ hỏi:
- Vô Song?
- Nhị Chưởng môn, là ta!
Tần Vô Song ngữ khí kích động vội hỏi:
- Vấn Đỉnh Sơn thế nào rồi, có tốt không?
Tần Vân Nhiên mặt mày hớn hở nhìn những người khác, an ủi nói:
- Cũng được, cũng được! Vô Song, ngươi có tốt không?
Tần Vô Song vội đáp:
- Đệ tử vô cùng mạnh khỏe, hiện nay đang lịch lãm bên ngoài. Nhị Chưởng môn, ta nghe Mộ Dung tiểu thư nói, tình thế ở Tần gia vô cùng gian nan. Đệ tử cả gan hỏi một câu, Tần gia, còn có thể kiên trì được bao lâu? Nếu như gấp rút, đệ tử sẽ lập tức trở về sơn môn để bảo vệ, nhưng trước mắt, vẫn chưa nắm chắc toàn thắng…
Tần Vân Nhiên liếc mắt với Tần Trọng Dương phía đối diện, an ủi nói:
- Vô Song, ngươi không cần vội. Nếu không nắm chắc thì không cần trở về, Tần gia vẫn còn có thể kiên trì được!
Hai vị Chưởng môn này đối với Tần Vô Song đặt niềm tin rất lớn, đều hy vọng Tần Vô Song có thể đem kỳ tích trở về, đánh bại trận doanh Thiên Đế Môn, cứu Tần gia thoát khỏi cơn nguy nan. Thế nhưng, nếu không nắm chắc mà trở về, thì ngoại trừ bồi táng cùng với Tần gia ra, căn bản không có tác dụng gì. Bởi vậy, trong lòng bọn họ đều thống nhất. Nếu Tần gia cuối cùng không thể địch lại trận doanh Thiên Đế Môn thì những đệ tử này không bằng đừng trở về, bảo tồn hương hỏa. Chỉ cần còn một chút huyết mạch của đệ tử trẻ tuổi, thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Trở về chết cùng, vốn là vô nghĩa!
- Vô Song, nếu Tần gia không kiên trì được, ngươi nhất định không được hành động theo cảm tình, xem thường mạng sống. Nhớ kỹ, nhẫn nhục. Chỉ có bảo vệ được huyết mạch của Tần gia, mới có hy vọng chấn hưng. Nếu ngươi và Thái Trùng đều mất. Tần gia sẽ không còn cơ hội trở mình.
Tần Vân Nhiên ân cần nói.
Trong lòng Tần Vô Song cảm động, biết rõ tình hình hiện nay của Tần gia là vô cùng nguy ngập, mà Nhị Chưởng môn chỉ an ủi hắn mà thôi, cũng không kêu hắn quay về.
- Chưởng môn, trời không tuyệt đường người. Đệ tử trong lòng tự có chừng mực. Đệ tử đáp ứng, nhất định sẽ không để cho Tần gia bị đoạn tuyệt!
Tần Vô Song sợ Ngọc bài Truyền thức bị cường giả nghe được, bởi vậy không nói rằng ba năm sau nhất định chém giết trở về, để tránh cho đả thảo kinh xà.
Trận doanh Thiên Đế Môn vây công Vấn Đỉnh Sơn, Truyền thức tại Tổng bộ của Tần gia bị cao thủ đại thần thông nghe lén, cũng không phải là chuyện không có khả năng. Cho nên, hắn bây giờ cũng không muốn làm bại lộ con bài tẩy.
Đối phó với Tân Thiên Vân, phải để hắn lơ là mất cảnh giác, Tân Thiên Vấn nghĩ Tần Vô Song không có con bài tẩy gì chưa lật, như vậy, đến lúc đó mới tạo được hiệu quả kỳ binh tập kích.
Đối phó với Tân Thiên Vấn, đối phó với trận doanh Thiên Đế Môn, phải xuất kỳ bất ý, để bọn hắn chờ đến khi mỏi mệt, bản thân dùng hết thực lực của mình, mới có thể phá được trận doanh Thiên Đế Môn.
Quan trọng nhất chính là, nếu để lộ nội tình, các Đồ Đằng cường giả khác biết được, cũng có thể khiến cho các Đồ Đằng cường giả chú ý.
Tần Vô Song hiện nay vô cùng cẩn thận. Hắn rất rõ ràng, kỳ ngộ của Đệ lục hoàn này, cho dù là Đồ Đằng cường giả cũng sẽ đỏ mắt vì nó. Nguồn truyện:
Cho nên, trước khi có thực lực tuyệt đối, thì không được để bại lộ. Ít khả năng bại lộ thì tốt nhất không bại lộ.
- Tốt lắm, Tần Vô Song có thể từ khe nứt không gian thoát ra, tất là người có duyên lớn. Mặc dù Tần gia không địch lại, nhưng có ngươi thì Tần gia vẫn còn hy vọng. Tân Thiên Vấn nếu biết ngươi còn sống, nhất định sẽ không còn tâm tư ăn uống. Ha ha ha!
Tần Vân Nhiên vô cùng lạc quan nói.
Mặc dù tình cảnh của Tần gia vô cùng nguy ngập, nhưng nghĩ đến tình cảnh Thiên Đế Môn sợ hãi và kiêng kỵ Tần Vô Song, khiến hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái. Sống thì sao, chết thì sao? Tần Vân Nhiên sớm đã không còn để tâm, hắn đã sớm có giác ngộ chết theo cùng với Tần gia rồi.
- Đúng rồi, Nhị Chưởng môn, đã có tin tức gì về Thái Trùng sư huynh chưa?
- Thái Trùng đang ở Thiên Hỏa Nam Cương, tình cảnh tựa hồ không có gì trở ngại. Tần Thiếu Hồng tình cảnh ngược lại vô cùng nguy hiểm. Vô Song, ngươi hiện nay đang ở Vô Tận Đông Hải ư?
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Nhị Chưởng môn, ta đã đến Thiên Hỏa Nam Cương rồi, đại khái đã biết vị trí của Thái Trùng sư huynh rồi!
- Ngươi muốn cùng Thái Trùng hội hợp?
Tần Vân Nhiên cả kinh.
- Đệ tử đang có ý định này, tốt lắm, Nhị Chưởng môn, đệ tử đi đây. Các người hãy bảo trọng! Tần gia, bảo trọng!
Tần Vô Song thanh âm như đao cắt, đóng lại Ngọc bài Truyền thức, đem Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn lấy ra. Nhìn một chút, biết vị trí đại khái của Tần Thái Trùng, không hề che giấu thân hình, Âm Dương Tử Vân Dực thúc dục cực hạn, hướng về phía Tần Thái Trùng phóng đến.
Tần Vô Song đã biết, chí tôn cường giả của các thế lực Đồ Đằng hiện đang ở Vô Tận Đông Hải đuổi giết Kim Ô Thú, cho nên mặc dù ở Thiên Hỏa Nam Cương có các Đồ Đằng cường giả khác xuất hiện thì hắn vẫn tự tin, đánh không lại có thể chạy, khẳng định không có vấn đề!
- Vị trí của Thái Trùng sư huynh, dường như rất gần Đại Quang Minh Thành, ở Thiên Hỏa Nam Cương, địa vị tương đương với Thiên Đế Môn. Ta nhớ là, lúc ở Mộng Huyễn Thiên Trì, Chúc Vân Viêm đã từng nói qua, đến Đại Quang Minh Thành thì có thể tìm hắn.

Nơi này cách Đại Quang Minh Thành cũng chỉ mấy chục ngàn dặm, tốc độ bay hiện nay của Tần Vô Song, một ngày một đêm, là đến Đại Quang Minh Thành.
Đến Đại Quang Minh Thành, Tần Vô Song xác định vị trí cụ thể của Tần Thái Trùng, Tần Vô Song lấy Quan Thức Chỉ Linh Ngọc Bàn xem vị trí, không ngừng đến gần vị trí của Thái Trùng sư huynh.
- Hả?
Tần Vô Song đột nhiên dừng bước, ở ngoài một tửu lâu từng lớp Thần đạo cấm chế, vây kín lấy tửu lâu. Mà vị trí của Thái Trùng sư huynh, rõ ràng là ở bên trong tửu lâu.
Thái Trùng sư huynh gặp phiền toái rồi! Thảo nào ta tìm đến vị trí của hắn mà hắn vẫn không hề di động, thì ra bị người ta vây ở chỗ này.
Tần Vô Song cảm thụ một chút, cấm chế Thần đạo kia cũng không mạnh lắm, tu vi khoảng chừng cảnh giới Ngưng Thần Đạo. Đối với Tần Vô Song hiện nay mà nói, loại cấp bậc cấm chế Thần đạo như vậy, có thể nói là không đáng quan tâm!
- Là kẻ nào cấm chế Thái Trùng sư huynh?
Tần Vô Song tự hỏi, trong Đại Quang Minh Thành, người có thể giam cầm Thái Trùng sư huynh tuyệt đối không nhiều.
Đại Quang Minh Thành, cũng có khoảng năm sáu Thần đạo cường giả.
Tần Vô Song bước chân kiên định, hướng về phía tửu lâu đi đến. Đến gần còn khoảng trăm trượng, đột nhiên một đạo hỏa quang trực tiếp phóng tới.
- Đứng lại!
Đạo hỏa quang đó hư ảo ngưng tụ lại thành một bóng người, đứng trước mặt Tần Vô Song nhìn chằm chằm.
- Hừ, chặn đường ngăn cản, muốn gây sự?
Tay áo Tần Vô Song tùy ý phất, một trận gió sắc bén quét qua thân hình hư ảo, trực tiếp quét ngã, gần như phụt tắt.
Mà bước chân của Tần Vô Song cũng càng thêm lớn hơn, cao giọng quát:
- Thái Trùng sư huynh, không có chuyện gì chứ?
Tần Thái Trùng vốn đang ngồi trên lầu cao của tửu lâu, tự rót rượu tự uống, bỗng nhiên nghe thấy thanh âm, trong lòng sửng sốt, lập tức mừng rỡ hô:
- Vô Song sư đệ?
- Ha ha, sư huynh, huynh đắc tội với người nào? Lại bị giam cầm ở đây?
Nói xong, Tần Vô Song không chút khách sáo, thân ảnh như điện, giống như chiếc lá cây bị gió thổi, không ngừng đong đưa, không đến một khắc, chín cấm chế Thần đạo xung quanh đã bị quét sạch.
Tần Thái Trùng giật mình nhìn động tác vừa rồi của Tần Vô Song, lắp bắp nói:
- Sư đệ, ngươi… Tu vi của ngươi?
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Thái Trùng sư huynh, mười năm không gặp, không ngờ huynh cũng đã đột phá Thần đạo, ha ha, cũng được! Không tệ!
Tần Thái Trùng thở dài nói:
- Dường như tốc độ của sự đệ còn nhanh hơn ngu huynh một ít a.
Tần Vô Song thân thể ngừng lại, ánh mắt như điện, hướng phía Nam vọt tới, khẽ quát:
- Là ai, xuất hiện đi?

Đọc truyện chữ Full