DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 835: Khẩu chiến Hiên Viên Uy

Phía trước sơn môn, Hiên Viên Uy thật ra không tận lực thúc giục uy áp Thần đạo, hắn mặc dù cường thế. Mặc dù rất khó chịu đối với Tần gia, nhưng cũng không dám ngang nhiên phá vỡ quy củ.
Đồ Đằng Tộc không được tham dựa vào tranh giành thế tục, đây là quy củ định ra từ xưa tới nay. Hiên Viên Uy trao tặng Tịch Diệt Thiên Lê cho Tân Thiên Vấn, mặc dù không tính là can thiệp lộ liễu trắng trợn, nhưng kỳ thật lập trường đã xuất ra vấn đề. Hiện giờ muốn lấy lại Tịch Diệt Thiên Lê, đương nhiên không thể kiêu ngạo quá mức. Nếu vẫn lấy đánh đòn tọa nhân, đến lúc gây ra chuyện ồn ào, Hiên Viên Tộc cũng sẽ không dễ ăn nói với rất nhiều thế lực Đồ Đằng khác.
Hiên Viên Uy ở trước Vấn Đỉnh Sơn, thần thức vận khí, phát hiện Vấn Đỉnh Sơn này xung quanh linh lực sung mãn, linh lực dao động rất gọn gàng ngăn nắp, căn bản không có bất cứ dáng vẻ vỡ vụn gì cả, trong lòng không khỏi có chút hồ nghi:
- Tân Thiên Vấn đó hơn mười năm qua, lẽ nào một chút lực cũng chưa dùng tới, làm sao dao động linh lực của Vấn Đỉnh Sơn này, lại trôi chảy như vậy?
Với uy lực của Tịch Diệt Thiên Lê, cộng thêm thực lực không tầm thường của Tân Thiên Vấn, linh mạch của Vấn Đỉnh Sơn này, không thể không hao tổn một chút nào. Khi Hiên Viên Uy đang kinh ngạc, đột nhiên bên tai vừa động, ánh mắt sâu xa nhìn chăm chú về phía trước.
Một chỗ cơ quan mở ra, Tần Vô Song ung dung bước ra, Âm Dương Tử Vân Dực không ngừng biến lớn, từ tử quang nhỏ bé, huyễn hóa thành một đôi cánh lớn che lấp mặt trời.
Tần Vô Song pháp thân trang nghiêm, Thần Tú Cung cầm trong tay, trợn mắt nhìn chằm chằm vào Hiên Viên Uy, lạnh lùng nói:
- Các hạ là ai? Xông vào địa giới Tần gia ta làm gì?
Lời mặc dù hỏi như vậy, Tần Vô Song từ trong thần thức của Hiên Viên Uy, đã mơ hồ bắt giữ được một số dấu vết tơ nhện. Trên người kẻ này, tản phát ra một luồng uy năng cường đại, tương tự như cường giả Hiên Viên Tộc nhìn thấy ở Mộng Huyễn Thiên Trì trước kia, đó là khí tức chỉ Đồ Đằng Hiên Viên Tộc mới có.
Tần Vô Song trong lòng biết rõ ràng, nhưng ngoài miệng vẫn là giả bộ hồ đồ, trong lòng cấp tốc suy nghĩ, cường giả của Hiên Viên Tộc, lúc này đến Tần gia, là có rắp tâm gì.
Hiên Viên Uy nheo mắt lại, nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Tần Vô Song. Ánh mắt mê ly, nhìn chăm chú vào Thần Tú Cung lộ ra một chút vẻ tham lam.
Phải nói Hiên Viên Uy ngay từ đầu trợ giúp cho Tân Thiên Vấn, cũng không phải hắn có giao tình sâu đậm với Tân Thiên Vấn, ngay từ chính là hướng về Thần Tú Cung này mà tới.
Hôm nay, nhìn thấy Thần Tú Cung trong tay Tần Vô Song tản phát ra uy thế cường đại, loại tuyệt thế Thần khí tản phát ra khí tức lạnh thấu xương, cho dù Chân Thần Đạo cường giả như hắn, cũng là hâm mộ không thôi.
- Tần Vô Song, Đại Chưởng môn mới nhậm chức của Tần gia?
Hiên Viên Uy lông mày nhướng lên, lộ ra một chút thần sắc không thể xem thường, loại vẻ mặt này nếu là Thần đạo cường giả bình thường, chỉ sợ bị hắn hù dọa ngay tại chỗ.
Tần Vô Song tức khắc đề phòng, hắn hiện tại ngay cả cường giả của Đồ Đằng Tộc cũng không tin được.
- Các hạ là…
Tần Vô Song biết rõ nhưng vẫn cố hỏi.
- Tần Vô Song, ta là ai cũng không quan trọng.
Hiên Viên Uy khẩu khí lạnh lùng:
- Quan trọng là ta có mấy câu, ngươi muốn nghe không.
- Các hạ giấu đầu rụt đuôi, ngươi cảm thấy, ta có hứng thú đi nghe mấy câu nói của ngươi sao?
Tần Vô Song cười lạnh, tương đối châm chích. Chỉ cần đối phương không chủ động xuất ra chiêu bài, hắn cũng phớt lờ không để ý.
Khó xử của Hiên Viên Uy, chính là không thể thổ lộ thân phận. Một khi thổ lộ thân phận sẽ lưu lại lời nói, khiến Tần gia nắm bắt được đầu đề câu chuyện.
Nhưng mà, Tần Vô Song cũng là đề phòng chiêu này của hắn. Biết rõ lai lịch của hắn, lại muốn buộc hắn phải thừa nhận lai lịch thân phận.
Giữa lúc đối đáp, Tần Vô Song ẩn chứa so đo trí tuệ.
- Người thanh niên, với tuổi tác của ngươi nếu bằng lòng thu bớt tài năng lại một chút, giấu tài, tiền đồ một vùng sáng chói. Bộc lộ tài năng như vậy, cần phải nhớ kỹ một câu, kẻ kiêu ngạo thì sẽ chết trước.
Hiên Viên Uy tự cho là những lời này vô cùng khéo léo, nào ngờ Tần Vô Song khịt mũi khinh thường:
- Các hạ, những đại đạo lý trống rỗng này, lấy ra hò hét trẻ con còn được, thật ra trên dưới Tần gia ta, trải qua hơn mười năm cực khổ không cần cái gọi là lời khuyên này. Nói rõ đi, mục đích đến của ngươi là gì?
Hiên Viên Uy thấy Tần Vô Song không nghe lời khuyên, căn bản không chịu thua kém hơn, lửa giận trong lòng đã tăng thêm mấy phần:
- Mục đích đến của ta? Mục đích đến của ta chính là chỉ điểm một con đường sống cho Tần gia các ngươi.
- Ha ha ha…
Tần Vô Song phảng phất giống như nghe thấy chuyện cười buồn cười nhất trên thế giới, ngửa mặt cười rộ, không kiêng nể gì cả, dùng một loại ánh mắt khiêu khích quan sát Hiên Viên Uy. Ánh mắt rõ ràng có sắc thái giống như đang nhìn một kẻ ngốc. Loại ánh mắt giống như khiêu khích này, đối với loại Đồ Đằng cường giả tâm cao khí ngạo như Hiên Viên Uy mà nói, đương nhiên là một loại sỉ nhục lớn lao.
Nào biết, tất cả những cái này còn chưa phải kết thúc. Tần Vô Song cười lạnh nói:
- Chỉ điểm con đường sống? Các hạ tưởng rằng bản thân là Đấng Cứu Thế sao? Khi Tần gia ta bị trận doanh Thiên Đế vây công, tại sao không nghe nói các hạ muốn đến chỉ điểm một con đường sống? Khi Tần gia ta nguy cơ một sớm một chiều, sao không nhìn thấy các hạ lộ diện chỉ điểm một con đường sống? Hiện giờ, Tần gia ta đại cục xác định, Thiên Đế Môn Tân gia giống như mặt trời sắp lặn, hấp hối, lại đến chỉ điểm con đường sống gì? Con đường sống, chính là dựa vào thực lực của bản thân mà đánh ra, chứ không phải dựa vào hai phiến môi của các hạ chỉ điểm ra. Có chuyện nói chuyện, không có việc gì xin cứ tự nhiên, Tần gia ta còn có việc phải làm, không có công phu dông dài với ngươi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tần Vô Song một chút thể diện cũng không định dành cho đối phương. Ý đồ đến đây của người này, hắn đã đoán ra bảy tám phần, không nghi ngờ gì, chính là vì Tịch Diệt Thiên Lê mà đến. Tịch Diệt Thiên Lê rơi vào trong tay Tần gia, đối với Hiên Viên Tộc mà nói, chính là đầu đuôi, là nhược điểm.
Có phần dựa vào này, Tần Vô Song há không biết cao thấp? Người này một khi đã không dám thừa nhận thân phận, chính là có một tầng lo lắng và kiêng kỵ.
Tần gia vì lập trường của Hiên Viên Tộc, mà chịu thiệt mười mấy năm, chịu uất khí mười mấy năm, bị đè ép đến không thở nổi. Hôm nay, Tần Vô Song há có thể cho đối phương vẻ mặt vui vẻ mà nhìn?
Đồ Đằng Tộc lại như vậy sao?
Trong mắt Tần Vô Song, quyền uy là phải dựa vào đạo đức để chống đỡ. Nếu Đồ Đằng Tộc bất chấp đạo đức, can thiệp vào tranh chấp của Thiên Đế Sơn, loại quyền uy này, cần gì phải bày ra trên đỉnh đầu mà cúng?
Tính cách của Tần Vô Song chính là như vậy, ngươi kính ta một thước, ta kính ngươi một trượng. Nếu là tác uy tác phúc trên đỉnh đầu ta, không khách khí, cho dù ngươi là quyền uy, cũng không tiếc bất cứ giá nào đem ngươi ném xuống đất.
Đồ Đằng Tộc, cũng không phải ngoại lệ!
Hiên Viên Uy bị những lời nói của Tần Vô Song chọc giận đến cực điểm, nếu không phải suy nghĩ đến thân phận nhạy cảm của bản thân, nếu đi động thủ, sẽ xúc phạm đến đại cấm kỵ, hắn sớm đã trực tiếp đấu võ rồi.
Mặc dù Tần Vô Song trong tay có Thần Tú Cung, lại có Âm Dương Tử Vân Dực, nhưng Hiên Viên Uy cũng không phải Tân Thiên Vấn, thực lực bản thân, còn mạnh hơn nhiều Tân Thiên Vấn.
Muốn đối phó Tần Vô Song, hắn tự tin bản thân ít nhất có tám thành phần thắng.
Với tính cách của Hiên Viên Uy, cho dù là ước định giữa thế lực Đồ Đằng, nếu khiến hắn nóng nảy, cũng sợ sẽ ngang nhiên không để ý.
Nhưng mà, Tần Vô Song này, cũng là nhân vật mà Đại Chưởng môn của Hiên Viên Tộc chỉ đích danh phải lưu ý. Tần Vô Song này sợ rằng bản thân không rõ lắm, sau lưng còn có chỗ dựa vững chắc khiến Đồ Đằng chí tôn cường giả cũng phải kiêng kỵ. Chính là điểm này, kiềm chế Hiên Viên Uy.
Tần Vô Song ngoài miệng vô cùng kiên cường, nhưng lúc này để ý cẩn thận người ở trước mặt. Vạn nhất người này bạo lên, cũng không phải đối thủ bình thường.
Tân Thiên Vấn sợ rằng không có cách nào đánh đồng với người trước mặt này.
- Tần Vô Song, người trẻ tuổi nhất thời khẩu khoái, thật ra là vui vẻ. Chớ đừng quên, tranh chấp của Thiên Đế Sơn, suy cho cùng, là ai giao cho các ngươi đặc quyền này.
Hiên Viên Uy thanh âm lạnh lùng.
Tần Vô Song dứt khoát giả vờ hồ đồ:
- Tần gia ta thay trời hành đạo, đương nhiên là quyền của trời phú. Người thuận trời thì sống, người nghịch trời thì chết. Tần gia ta mấy vạn năm qua, thuận theo trời mà làm, thuận theo thiên đạo…
- Càn rỡ!
Lông mày của Hiên Viên Uy tựa hồ dựng đứng lên. Lời này của Tần Vô Song, trong mắt hắn xem ra, quả thực chính là đại nghịch bất đạo.
Thiên Đế Sơn Tần gia càn rỡ như vậy, há có thể để bọn chúng cướp lấy vị trí Thiên Đế?
Hiên Viên Uy cảm thấy, lần này quay về, trước mặt Đại tộc trưởng, có chuyện để nói rồi. Tần gia khinh thường Đồ Đằng Hiên Viên Tộc như vậy, không để cho nếm chút mùi đau khổ, vậy thì hỏng mất?
Tân gia không có bản lĩnh đối phó với Tần gia, lẽ nào Hiên Viên Tộc cũng không có bản lĩnh này? Hiển nhiên là không thể. Trong mắt Đồ Đằng Tộc, bất cứ một tông môn nào của Thiên Đế Sơn, căn bản không đủ để cho Đồ Đằng Tộc đặt vào trong mắt. Cho dù là tám môn Thiên Đế Sơn liên hợp, căn bản cũng không đủ để Đồ Đằng Hiên Viên Tộc để mắt tới.
Hiên Viên Uy vốn không phải người dễ nóng nảy, bị Tần Vô Song nói như vậy, là triệt để chọc giận rồi.
- Tần Vô Song, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự hồ đồ, thì ra ngươi là biết rõ còn giả bộ hồ đồ sao?
Hiên Viên Uy lạnh lùng nói:
- Ngươi từ đầu đến cuối, đã đoán được thân phận của ta, còn cố ý bày trò cho ta nhìn. Thế nào, là muốn thị uy với ta, định thị uy với Đồ Đằng Tộc sao?
Hiên Viên Uy dứt khoát xé bỏ bộ mặt, hắn không mở miệng đòi lại Tịch Diệt Thiên Lê, chính là lưu lại đường sống. Cho dù sau này có người truy cứu, đại khái tìm một cái cớ, nói là đến điều giải mâu thuẫn của Thiên Đế Sơn, vì Đại hội Tuyển chọn Thiên Đế mà khai triển có trật tự.
Cái miệng mọc trên người mọi người, nói thế nào vẫn không phải do hai phiến miệng sao? Cường giả của Đồ Đằng Tộc, trọng lượng nói chuyện, lẽ nào lại nhẹ hơn tên tiểu tử miệng còn hôi sữa hắn sao?
Tần Vô Song lộ ra một nụ cười lạnh, biết đây là đối phương lộ ra át chủ bài, dự định lấy thân phận Đồ Đằng Tộc đến đè người.
- Các hạ là muốn nói cho ta biết, ngươi là Đồ Đằng cường giả sao? Tần Vô Song ta chỉ nghe qua Đồ Đằng Tộc sừng sững trên cao, công chính nghiêm minh, tuyệt đối không thiên vị. Các hạ đến đây, tựa hồ vừa bắt đầu đã có lập trường lệch lạc rồi? Muốn giả mạo Đồ Đằng cường giả, chẳng phải buồn cười sao?
Tần Vô Song cũng là kẻ xảo quyệt, dứt khoát thủ tay đến cùng, đem thế công của Hiên Viên Uy trực tiếp đẩy ra, khiến uy thế của Đồ Đằng cường giả không thể nào phát huy.
Hiên Viên Uy cười lạnh nói:
- Tần Vô Song, ta thấy ngươi quả nhiên là to gan lớn mật, ngay cả Đồ Đằng cường giả của Hiên Viên Đồ Đằng Tộc, cũng muốn phủ nhận sao?
- Ta chỉ biết Đồ Đằng cường giả quang minh lỗi lạc, chưa từng gặp qua Đồ Đằng cường giả ngay cả danh xưng của mình cũng không dám báo. Nếu các hạ nói là Đồ Đằng cường giả, có thể có danh xưng không?
Tần Vô Song âm thầm hạ tư thế này, có bản lĩnh ngươi để lại danh tính, đến lúc đó tự có cách nói.
Hiên Viên Uy cả giận nói:
- Bản nhân là Hiên Viên Uy, cường giả đứng thứ ba của Hiên Viên Tộc. Tần gia ngươi coi rẻ quyền uy Đồ Đằng Tộc, là mắc tội gì?
- Cường giả Đồ Đằng đứng thứ ba?
Trong đầu Tần Vô Song thực sự chấn động, lập tức cười ha ha:
- Như vậy xin hỏi, Uy đại nhân mục đích đến như thế nào? Lời khách sáo chỉ điểm con đường sống ta thấy ngày không nên đại khai kim khẩu thì tốt hơn…
Hiên Viên Uy hừ lạnh một tiếng:
- Dám ở trước mặt ta cười đùa cợt nhả. Đại chiến giữa Tần gia các ngươi và Tân gia, cũng lan đến các tông môn khác. Loại hao tổn không có ý nghĩa này, làm suy yếu thực lực của Hiên Viên Khâu ta trên diện rộng. hôm nay ta đến, chính là cảnh cáo Tần gia các ngươi, cần phải suy nghĩ kỹ càng một chút.
Tần Vô Song thản nhiên nói:
- Uy đại nhân, nếu muốn cảnh cáo, ngài cần phải tới Tân gia mới đúng. Chỉ cần không phải là người mù và kẻ điếc, cũng nên biết, người gây sự trước, chính là Thiên Đế Môn Tân gia. Tần gia ta đóng cửa mười mấy năm, gian nan tự bảo vệ mình, có chỗ nào sai?

Đọc truyện chữ Full