DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 958: Đối chọi giữa Chủ Thần

Nếu là dưới thái độ bình thường, Lôi Chủ Thần phải thừa nhận, lời nói của đối phương không phải là không có đạo lý. Phải nói rằng Lâm Kinh Phong, thiên tài tuyệt thế, lại có Chủ Thần Khí hộ thân, Thiên Thần Đạo cường giả bình thường, thật sự không đủ để hắn nhìn. Thiên Thần Đạo không có năm, sáu kiếp, căn bản không làm gì được hắn.
Mà tình báo của Đại lục Phong Vân, cũng xác thực biểu hiện, cường giả trong nhóm đầu tiên của Đại lục Thiên Tượng, căn bản không có Thiên thần Cao cấp ở trong đó.
Nhưng mà, thế cục Ô Thước Tinh hiện giờ, căn bản không thể lấy lẽ thường mà suy đoán. Ô Thước Tinh hiện giờ, cũng không có cường giả khác ở, nếu nói không phải Đại lục Thiên Tượng làm, hắn rất khó tin.
Cho dù không có chứng cớ, suy đoán cũng có thể suy đoán ra.
- Sao, Lôi Chủ Thần có phải cảm thấy, món nợ này bất kể chúng ta làm hay không làm, đều muốn đổ lên đầu Đại lục Thiên Tượng chúng ta không?
Khẩu khí Đinh Vân Độ nhàn nhạt, cũng là mang theo một luồng ý lành lạnh:
- Nếu muốn vu oan cho Đại lục Thiên Tượng chúng ta, nói thế nào, chúng ta cũng hết đường chối cãi, chúng ta cũng không đi bàn cãi vụn vặt. Nỗi oan này chúng ta khẳng định phải đeo trên người rồi!
Lôi Chủ Thần hừ lạnh một tiếng:
- Thật thì không giả được, giả thì không thật được. Chuyện này, sớm muộn gì cũng sẽ tra ra manh mối. Vân Độ các hạ, ngươi nói cường giả nhóm đầu tiên của các ngươi, cường giả mạnh nhất chỉ có Thiên Thần Đạo ba, bốn kiếp. Chuyện này, có cần ta lấy chứng cứ một chút không?
- Ngươi muốn lấy chứng cứ như thế nào?
- Tập trung toàn bộ bọn họ lại một chỗ, ta liếc mắt nhìn qua là biết.
Yêu cầu của Lôi Chủ Thần thật ra không phức tạp.
Yêu cầu mặc dù không quá đáng, nhưng Đinh Vân Độ vẫn là hàm xúc sâu xa nhìn chăm chú vào Lôi Chủ Thần, thật lâu sau mặt mới giãn ra cười nói:
- Được, để ngươi liếc mắt nhìn qua, xem thế nào?
Cường giả nhóm đầu tiên Đại lục Thiên Tượng, tổng cộng có hai mươi đội ngũ, một trăm bốn mươi người. Hiện giờ, sau khi trải qua mấy lần hỗn chiến, có bốn năm đội ngũ đã bị tiêu diệt hoàn toàn. Còn các đội ngũ khác, có một nửa đều có giảm quân số. Người còn lại cũng chỉ một, hai người, tử thương tựa hồ quá nửa.
Đinh Vân Độ thản nhiên nói:
- Giới thiệu một chút, vị này là Lôi Chủ Thần, là Chủ Thần mới tấn thăng của Đại lục Phong Vân. Hắn nói trong các ngươi, có người giết chết Lâm Kinh Phong!
Lôi Chủ Thần nhìn quét qua toàn trường, tuần tra mấy lần, trong lòng cũng nghiêm nghị, trong đám người này, thật sự có một nhóm cường giả Thiên thần Trung cấp.
Nhưng bất luận nhìn từ phương diện thực lực, hoặc là nhìn từ các phương diện khác, hiển nhiên cũng không phải là người sát hại được Lâm Kinh Phong. Lôi Chủ Thần với nhãn lực của Chủ Thần, cũng không nhìn ra bất cứ dấu vết tơ nhện nào.
Trong lòng không khỏi xẹt qua một ý niệm cổ quái:
- Chẳng lẽ, sát hại Lâm Kinh Phong, thật sự là người khác? Nếu thật sự là như vậy, hiện giờ không dễ tìm lối thoát rồi.
- Thế nào? Có hung thủ sát hại Lâm Kinh Phong không?
Đinh Vân Độ nhìn thấy Lôi Chủ Thần im lặng không nói, liền biết đã chiếm được thế thượng phong trên mặt đạo lý, đương nhiên là thừa thắng truy kích.
Lôi Chủ Thần hừ nhẹ một tiếng:
- Ai biết các ngươi có che giấu nhân vật hay không?
Đinh Vân Độ ngữ khí khó chịu, cười lạnh nói:
- Lôi Chủ Thần, người muốn tới chứng thực là ngươi, bây giờ nói lời này cũng là ngươi. Ngươi đường đường là Chủ Thần chí tôn, chứ không phải muốn làm loại tiểu nhân thay đổi thất thường đấy chứ?
Lôi Chủ Thần hừ lạnh nói:
- Vậy được, ta hỏi các ngươi, trong nhóm đầu tiên của các ngươi, có người tên là Vũ Tinh Hà không?
- Vũ Tinh Hà?
Đinh Vân Độ không nắm rõ lắm về danh sách nhân viên, đối với cái tên Vũ Tinh Hà này, cũng không có ấn tượng gì, không kìm được quay đầu nhìn những người khác, vẻ mặt kinh ngạc.
- Chủ Thần đại nhân, Vũ Tinh Hà là một Đội trưởng của đội ngũ tán tu, đã chết trận lâu rồi.
- Chết trận? Chết trận ở đâu? Có thi thể làm chứng không?
Lôi Chủ Thần cười lạnh nói:
- Người của Đại Huyễn Nhật Thần Cung các ngươi cũng treo giải thưởng truy sát Vũ Tinh Hà đó. Ta thấy, Vũ Tinh Hà này, hiềm nghi cực lớn!
Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, ánh mắt cùng chuyển nhìn về hướng người còn sống sót duy nhất của Đại Huyễn Nhật Thần Cung, Nhật Đông Sơn.
Nhật Đông Sơn lập tức bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió:
- Vũ Tinh Hà xác thực có liên quan đến sát hại sư đệ Hồng Nhạc của ta, nhưng việc đó có quan hệ gì đến Đại lục Phong Vân các ngươi?
Mặc dù hắn hận Vũ Tinh Hà đến mức hàm răng ngứa ngáy, nhưng dưới tình hình này, hắn lại không thể hắt bát nước bẩn lên người Vũ Tinh Hà, bằng không, Đinh Vân Độ sau đó không chừng thế nào chẳng chỉnh đốn hắn. Lúc này hãm hại Vũ Tinh Hà, không phải là tự hại mình hay sao?
Nhật Đông Sơn không phải kẻ ngu xuẩn, chút lực phán đoán cũng không có.
Lôi Chủ Thần hừ lạnh nói:
- Căn cứ vào tình báo của ta, người sát hại Lâm Kinh Phong, Vũ Tinh Hà này có hiềm nghi rất lớn. Các ngươi hiện tại lại nói không ra kết cục của Vũ Tinh Hà, điều này càng chứng minh việc này khả nghi.
Một Thiên Thần Đạo thủ lãnh của Vạn Ưng Điện phía bên Đại lục Thiên Tượng không kìm được nói:
- Lôi Chủ Thần các hạ, đây thật sự là muốn thêm tội cho người, không sợ tìm không được tội danh? Không phải Lâm Kinh Phong đó cũng là thiên tài không xuất thế của Đại lục Phong Vân các ngươi sao? Vũ Tinh Hà thuộc giới tán tu, có thể có bao nhiêu bản lĩnh, sát hại Lâm Kinh Phong, các ngươi có phải quá đề cao hắn không? Vũ Tinh Hà đó là một tán tu chẳng qua vừa mới đột phá Thiên Thần Đạo một kiếp mà thôi. Về điều này, chúng ta đều đã điều tra qua rồi. Nơi Vũ Tinh Hà đột phá, chính là trong một Công hội Tán tu phía dưới Vạn Ưng Điện chúng ta. Nếu ngươi muốn nói hắn có thể sát hại đệ tử quan môn của đệ nhất Chủ Thần các ngươi, lời này nói ra ai tin được chứ?
Đinh Vân Độ nhân cơ hội nói:
- Lôi Chủ Thần, ngươi muốn vu oan, cũng phải chọn một đối tượng chuẩn xác một chút. Ngươi chọn một tán tu, thực lực cũng không bằng Lâm Kinh Phong, ngươi nói hắn sát hại Lâm Kinh Phong, đây là không thành tâm, nói đùa đúng không?
Lôi Chủ Thần hơi bị nghẹn lời, hắn cũng không thể nói, ta tìm tòi trong Thần hồn của Tuyết Điêu Vương có được một chút manh mối, từ đó mà suy đoán ra được?
Lời này một là không thể nói, hai là, cho dù có thể nói, cũng tuyệt đối không thể để lộ ra Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc.
Lôi Chủ Thần hừ lạnh một tiếng:
- Vân Độ các hạ, chuyện của Lâm Kinh Phong, chúng ta đều không làm chủ được. Nếu ta vẫn không tìm được manh mối, nói không chừng, đành phải báo cáo lên Phong Chủ Thần. Đến lúc đó, Phong Chủ Thần nổi giận lôi đình, có giận cá chém thớt không, ta không bảo đảm được.
- Hừ, chỉ có Phong Chủ Thần các ngươi mạnh, Đại lục Thiên Tượng chúng ta, không có cường giả sao?
Đinh Vân Độ cười lạnh một tiếng:
- Lôi Chủ Thần, ngươi đừng tưởng rằng, ta để ngươi đến xem đội ngũ của ta để chứng thực, là vì ta sợ ngươi. Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, kẻ đuối lý là các ngươi, nhưng Ô Thước Tinh này, là nơi phát tài, tiếp tục đánh tiếp không có nhiều ý nghĩa. Nếu các ngươi cố ý muốn chiến, bất cứ lúc nào chúng ta cũng tiếp!
- Đúng, bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp, sợ các ngươi sao?
- Đúng vậy đúng vậy, trước mặt Đại lục Thiên Tượng chúng ta, bớt tỏ ra uy phong. Sẽ đỡ phải chịu thiệt!
Lôi Chủ Thần biết hôm nay không nên đi sâu vào, hừ một tiếng, chắp tay:
- Vân Độ các hạ, sau này còn gặp lại. Chuyện của Lâm Kinh Phong, trước khi chưa tra ra manh mối, vĩnh viễn sẽ không tính hết!
Lôi Chủ Thần muốn đi, thật ra không ai giữ được hắn. Đinh Vân Độ tự hỏi tu vi mặc dù cao, cũng chỉ là ngang sức ngang tài với Lôi Chủ Thần.
Giữa Chủ Thần mặc dù có chênh lệnh thực lực, nhưng một chút chênh lệch mạnh yếu, hai bên vẫn là trong lòng biết rõ.

Sau khi Lôi Chủ Thần đi rồi, sắc mặt Đinh Vân Độ nhất thời trầm xuống, hừ lạnh một tiếng:
- Đại lục Phong Vân… hừ, nếu không phải vì bọn chúng đến sớm mười năm, cơ sở vững chắc hơn, ai mà bình tĩnh nói chuyện hòa khí sinh tài với bọn chúng chứ?
Chủ Thần lên tiếng, những Thần đạo khác đương nhiên là vâng vâng dạ dạ.
- Được rồi, Vũ Tinh Hà đó, rốt cuộc là chuyện thế nào?
Đinh Vân Độ hỏi.
- Đại nhân, chuyện chính là như vậy, Vũ Tinh Hà xác thực là thuộc giới tán tu, lúc trước đội ngũ của bọn họ được phái đến phía Nam dò hỏi quân tình. Sau này Thú Triều bùng nổ, đội ngũ đó cũng không thấy có tin tức. Mấy trăm vạn Thú Triều xông đến, phỏng chừng bọn họ cũng là lành ít dữ nhiều.
Đinh Vân Độ cau mày:
- Khu vực phía Nam đó, không phải là căn cứ của Đại lục Phong Vân sao? Phái bọn họ tới phía Nam tìm tòi? Đây là chủ ý của ai?
Đinh Vân Độ hiển nhiên không phải kẻ ngốc, vừa nghe đã phân biệt ra bên trong có hiềm nghi đả kích bài trừ tán tu.
Tất cả mọi người đều vô cùng xấu hổ, đưa mắt nhìn nhau. Cuối cùng ánh mắt lại rơi lên người Nhật Đông Sơn.
Nhật Đông Sơn càng xấu hổ hơn:
- Đại nhân, chuyện này… chuyện này cũng là khảo nghiệm bọn họ. Dù sao Thú Triều là việc không ai ngờ đến.
- Không ai ngờ đến sao? Làm sao ta lại nghe người ta nói, Thú Triều căn bản chính là đệ tử của Đại Huyễn Nhật Thần Cung các ngươi đi châm ngòi dẫn đến?
Trong lòng Nhật Đông Sơn trầm xuống, mặt không còn chút máu, nhất thời không nói nên lời.
Đinh Vân Độ than nhẹ một tiếng, hắn thân là Chủ Thần của Đại lục Thiên Tượng, làm sao không biết nếp sống của Đại lục Thiên Tượng, đả kích tán tu, những thế lực đầu lĩnh này là sở trường nhất.
Nhưng mà, trường hợp đả kích xa lánh, tại Vị diện này cũng không phải thời điểm thích hợp. Trường hợp cần phải đồng tâm hợp lực, bọn họ lại còn có lòng dạ thảnh thơi chơi trò đấu tranh nội bộ!
Ánh mắt của Đinh Vân Độ, nhất thời lạnh lẽo:
- Người chết đã chết, chuyện đã qua, bổn tọa có thể không truy cứu. Bắt đầu từ hôm nay, những đội ngũ các ngươi, bất kể là tông môn đầu lĩnh, hay là đội ngũ tán tu. Ta chỉ hy vọng các ngươi nhớ kỹ vai trò của mình, các ngươi là lính đánh thuê nhận sự ủy thác của Chủ Thần Điện, giữa các ngươi, chỉ có một loại thân phận, đó chính là kẻ mạo hiểm. Các ngươi vốn nên đồng tâm đồng lòng vì Chủ Thần Điện mà cống hiến sức lực, chứ không phải nghĩ cách đấu đá lẫn nhau.
Đinh Vân Độ nói như vậy, những người đó ít nhiều thở ra một hơi nhẹ nhóm. Ý tứ này chính là lần sau không được viện dẫn lý lẽ này nữa. Như vậy lần này, chí ít là không truy cứu nữa.
- Các ngươi cũng không cần lo lắng, cái chết của Lâm Kinh Phong, bất kể có liên quan đến chúng ta hay không, Chân Thần Đạo cũng không thể để các ngươi bị hại. Bọn chúng có đệ nhất Chủ Thần, chúng ta lẽ nào không có sao? Nói đến cùng, Đại lục Phong Vân và Đại lục Thiên Tượng, vẫn là đối thủ một mất một còn.
- Đại nhân anh minh!
Sự xuất hiện bất ngờ của Đinh Vân Độ, nhất thời làm rối loạn sự bố trí của Chủ Thần Điện. Hai bên đều có Chủ Thần, Chủ Thần ngược lại không thể ra tay tùy tiện được. Bằng không, chuyện này rất có khả năng diễn biến thành trận chiến Chủ Thần.
Hai người đều đạt được giao ước ngầm, Chủ Thần tuyệt đối không tham dự vào chiến đấu tranh đoạt, tất cả tranh đấu, do các thuộc hạ tự thể hiện thần thông.

Trong Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc, sắc mặt của bảy đại Thú vương vô cùng khó coi, tất cả đưa mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ngập cảm xúc thương cảm một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
- Tuyết Điêu, Đại Tượng, thật sự tự bạo rồi sao?
- Đại lục Phong Vân, Đại lục Phong Vân!
Lang Vương nghiến răng nghiến lợi, cả hàm răng bị nghiến đến lộp cộp lộp cộp.
Cự Thú Tộc, chín đại Thú vương tình như thủ túc, một khi hai người chết đi, tình tự của bảy người khác tựa hồ đều là đồng thời bạo phát.
Cừu hận đối với Đại lục Phong Vân, cũng trong nháy mắt vọt tới cực hạn. Cừu hận này, vĩnh viễn cũng không giải trừ hết được.
- Tinh Hà đại nhân, Tuyết Điêu và Đại Tượng, tự bạo rồi!
Sư Vương khẩu khí bi phẫn.
Tần Vô Song bất đắc dĩ lắc đầu, ít nhiều cũng có chút đồng cảm, nhưng thế cục gian nan, khiến bọn họ không rảnh để bi ai:
- Chư vị Thú vương, Tuyết Điêu và Đại Tượng vì đại nghĩa của Ô Thước Tinh mà chết, chết rất ý nghĩa. Những kẻ còn sống các ngươi, nên vì bọn họ mà cố gắng hơn, hoàn thành sự nghiệp mà các ngươi chưa hoàn thành.
Bảy đại Thú vương đều gật đầu, thần tình kiên định từ trước đến nay chưa từng có.

Đọc truyện chữ Full