Quả nhiên là bút tích của cường giả Thánh Hoàng. Tần Vô Song đi dạo qua mỗi một góc của tầng thứ sáu một lần, nếu không phải Tần Vô Song sớm đã lĩnh giáo qua huyền ảo của trận pháp Lý Huyền Phong bố trí, chỉ sợ là một chút vết tích tơ nhện cũng không đào móc ra được.
Mặc dù nói bút tích của Xích Dương Thánh Hoàng, hoàn toàn không giống với Lý Huyền Phong, nhưng thân là cường giả cấp bậc Tháng Hoàng, có chút gì đó, vẫn là tương đối tương tự.
- Đại khái chính là ở đây!
Tần Vô Song tự nói một câu, sức mạnh Thần đạo khẽ thúc giục, bắt đầu nếm thử một chút.
Trong hư không, mơ hồ phảng phất giống như có một bức tường khí chắn ở trước mặt vậy.
Tần Vô Song lại thêm vào một chút khí lực, bức tường khí đó mơ hồ truyền đến một trận dao động, giống như ném một hòn đá nhỏ xuống hồ nước yên bình, nổi lên từng đợt gợn sóng.
- Có triển vọng!
Tần Vô Song trong lòng vui vẻ, nắm giữ khí tức vô cùng tốt, từng chút từng chút tăng cường lực đạo. Sức mạnh Thần đạo của Tần Vô Song, chính là truyền thừa huyết mạch thiên tài Lý Huyền Phong, Ngũ Hành Tinh Phách cùng nhau thúc giục.
Ngũ Hành này một khi hình thành một vòng tuần hoàn, liền giống như một lốc xoáy luân chuyển, trong vùng không gian này, không ngừng cuồn cuộn nổi lên một đạo lốc xoáy cực sâu.
Cả hư không, liền giống như mặt hồ bị quậy lên lốc xoáy cực đại, một cánh cửa không gian ánh sáng trong suốt, bất ngờ xuất hiện.
Xung quanh lốc xoáy, là một vùng kim quang.
Tần Vô Song mừng rỡ, thân hóa một đạo cầu vồng xông vào trong.
Tử quang chợt lóe mà vào, liền biến mất trong hư không của tầng thứ sáu.
Mọi người xung quanh, tất cả đều ngây dại nhìn.
Xích Dương Kim Thân Tháp, tầng thứ bảy! Cũng chính là khu vực trung tâm của tháp này, bất ngờ xuất hiện trước mặt Tần Vô Song.
Không gian rộng lớn, từng đợt sóng kim quang, giống như đặt mình vào trong biển mây màu vàng, vừa thực vừa ảo, những sương mù màu vàng này, không ngừng kết thành các loại pháp tướng kim thân, khí thế rộng rãi cương trực, mang tới cho người ta một loại cảm giác đại khí hào hùng.
Ở khu vực trung tâm của tầng thứ bảy này, bên trong có một đài cao.
Trên đài cao, dựng thẳng trên cao là một cây cột rất dài, phảng phất giống như là một cây đại trụ chống trời, nguy nga cao ngất. Xung quanh cây cột, lại là một cái ao cực lớn.
Bên cạnh cái ao dựng thẳng một tấm bia đá lớn: Tán Bảo Trì.
Tần Vô Song tiến lại gần xem, Tán Bảo Trì đó thực sự là rực rỡ khiến ánh mắt người ta mở ra không được. Vô số binh khí và chiến giáp, trưng bày ở phía trên, mỗi một món, đều tản phát ra mị lực độc đáo. Những bảo vật này, mỗi một món đều bị một đạo kim quang bao vây, giống như một hộp vuông bao lại vậy.
- Hạo Nhiên Chính Khí?
Tần Vô Song nhìn thấy trên cây cột chống trời cực lớn đó, rõ ràng viết bốn chữ.
Tần Vô Song trong lòng hơi có chút kinh ngạc.
Bảo vật này, mặc dù là vô cùng rực rỡ, nhưng Tần Vô Song từ chỗ Lý Huyền Phong đã kế thừa không ít bảo vật, cho nên đối với bảo vật này, thật ra không phải vô cùng bức thiết.
Ngược lại cây đại trụ chống trời cực lớn này, lại mang tới cho Tần Vô Song một loại cảm giác vô cùng rung động.
Trên cây đại cột đó viết một hàng chữ: Thiên Địa Hạo Nhiên Chính Khí, người có duyên cúi đầu ở đây, tôn kính thiên địa!
Trong lòng Tần Vô Song dâng lên một luồng cảm giác ngưỡng mộ núi cao, sùng bái vô hạn. Thiên Địa Hạo Nhiên Chính Khí, phảng phất giống như một đoàn hỏa diễm có thể thiêu đốt nhiệt huyết của hắn, khiến trong lồng ngực Tần Vô Song, dâng lên một luồng cảm giác đi lễ cúng bái.
Cung kính, dập đầu bái ba lạy, lúc này mới đứng lên.
Chính vào lúc này, chuyện kỳ quái xảy ra.
Giống như giữa lúc Tần Vô Song bái ba lạy, đại trụ chống trời, lại một trận dao động. Thể tích khổng lồ của cây cột, đột nhiên kịch liệt thu nhỏ lại trong kim quang, không ngừng thu nhỏ.
Chính vào lúc này, một đạo thanh âm già nua vang lên nói:
- Kẻ thăm viếng Thiên Địa Hạo Nhiên Chính Khí, có thể truyền thừa Xích Dương Kim Thân Tháp và Vạn Thần Mê Tông Điện của ta.
Tần Vô Song trong lòng rung động, thanh âm kia nói tiếp:
- Trung tâm của Xích Dương Kim Thân Tháp ở đại trụ chống trời, tùy ý co rút, lớn có thể ngăn chặn sơn xuyên, nhỏ có thể huyễn thành giới tử! Tán Bảo Trì có một chiếc phi thuyền Thánh Hoàng, mười cái phi thuyền Thiên Tôn, trăm cái phi thuyền Chủ Thần, phi thuyền bình thường khác trang bị một nghìn cái, bí tịch ba nghìn cuốn, chiến giáp mười vạn, phù triện năm trăm vạn, tinh thạch năm nghìn vạn, chính là lão phu mấy trăm vạn năm thu thập có được. Truyền thừa Xích Dương Kim Thân Tháp, có luyện hóa chú ngữ Vạn Thần Mê Tông Điện. Nắm giữ Xích Dương Kim Thân Tháp và Viêm Thành, có thể đi tới Tiểu Vũ trụ Xích Dương, truyền thừa đạo thống vô thượng của Xích Dương Thánh Hoàng ta.
Truyền thừa đạo thống? Thu hoạch này, thực sự không tệ.
Nghĩ đến Xích Dương Thánh Hoàng đó, chính là cường giả Vũ trụ Đại La đều biết, đạo thống của hắn, so với thiên tài mới nổi Lý Huyền Phong sau này, tất nhiên là khổng lồ hơn rất nhiều.
Sư phụ Lý Huyền Phong, là thiên tài nổi lên sau này, vẫn chưa kịp xây dựng cơ nghiệp và đạo thống của mình, liền bị tiêu diệt. Còn Xích Dương Thánh Hoàng này, lại là cường giả lão bối trưởng thành mấy trăm vạn năm, đạo thống và cơ nghiệp, tuyệt đối là khiến người ta đỏ mắt!
Tần Vô Song lúc này cũng không kịp nghĩ nhiều, cấp tốc rời khỏi tầng trung tâm thứ bảy, đến tầng thứ sáu, thăm hỏi mọi người:
- Tất cả mọi người, cấp tốc ra khỏi tháp. Ta muốn luyện hóa Xích Dương Kim Thân Tháp này!
Mọi người nghe vậy, mặc dù nhất thời cảm giác không rõ chuyện gì, nhưng đều chen chúc mà ra.
Tần Vô Song chiếu theo chú ngữ, bắt đầu luyện hóa Xích Dương Kim Thân Tháp. Kim quang vạn trượng, không ngừng thu nhỏ, không ngừng thu nhỏ, Xích Dương Kim Thân Tháp đó, lại có thể không ngừng biến nhỏ, cuối cùng cho đến khi rơi xuống lòng bàn tay của Tần Vô Song, liền lớn nhỏ giống như một bàn tay vậy.
Ngay cả đám người Âm Ma Thiên Tôn, cũng đi tới:
- Thiếu chủ, chúc mừng, Xích Dương Kim Thân Tháp của Xích Dương lão nhân lại bị ngươi luyện hóa!
- Ha ha, Đại Ma Tôn, lẽ nào Xích Dương lão nhân, đã chết rồi?
Tần Vô Song khoát tay chặn lại:
- Chư vị, Xích Dương tiền bối con người khí thế rộng rãi, cho dù các ngươi từng có xung đột, cũng đã trôi qua mấy chục vạn năm rồi, không cần nói xấu hắn.
- Hắc hắc, được rồi, Thiếu chủ. Chúng ta đối với Xích Dương lão nhân, thật ra không nói là hận, chính là có chút kiêng kỵ. Một khi hắn đã qua đời, chúng ta không nói nữa!
Tần Vô Song yên lặng gật đầu, đem Xích Dương Kim Thân Tháp ở trong tay quăng ra, dẫn ra Tán Bảo Trì, cả Tán Bảo Trì, lập tức xuất hiện trước mặt mọi người.
- Chư vị, nhìn trong này xem, có hay không có Thần khí các ngươi trước kia sử dụng không. Nếu có, hãy lấy về đi!
Năm đó Đại Ma Tôn bị Xích Dương Thánh Hoàng thu phục, trang bị vũ khí gì đó, đương nhiên là phải cùng nhau tịch thu.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Tần Vô Song. Mặc dù cách mấy chục vạn năm, nhưng đồ mà bản thân dùng qua, giống như tay chân khí quan trên người vậy, vô cùng quen thuộc. Tất cả mọi người, đều rất nhanh tìm được vũ khí và trang bị thuộc về mình.
Âm Ma ha ha cười lớn:
- Quá tuyệt vời, có trang bị Thiên Tôn Thần Khí, muốn dung hợp với khối thân thể, tương đối dễ dàng hơn một chút!
- Chư vị, chuyện ở đây. Chúng ta ra ngoài, lại tới Vạn Thần Mê Tông Điện. Ta tựa hồ, đã nắm bắt được thủ đoạn luyện hóa Vạn Thần Mê Tông Điện rồi.
- Thiếu chủ, ngươi nói thật không vậy?
Đám người Âm Ma, đều ánh mắt sáng ngời.
- Thật, đi thôi, đi xem xem!
Sau khi luyện hóa Xích Dương Kim Thân Tháp, Tần Vô Song chẳng khác nào là nắm giữ được một món bảo vật Thánh Hoàng, thu hoạch cực lớn, đã vượt qua mong muốn của chuyến đi này.
Khó khăn khi luyện hóa Vạn Thần Mê Tông Điện cũng không lớn. Hiển nhiên, Xích Dương Thánh Hoàng đã sớm an bài tất cả, chú ngữ niệm đọc, tất cả liền giải quyết dễ dàng.
Chỉ là hơn mười vạn Thần hồn bên trong, không có đủ thân thể để tá túc, tạm thời cũng không thể thoát vây. Chỉ là, Vạn Thần Mê Tông Điện này sau khi luyện hóa mang đi, không cần phải ở đây, bị người khác hy vọng thu được.
Sau khi luyện hóa Vạn Thần Mê Tông Điện, Tần Vô Song tâm tình cực tốt, gọi mọi người, cuồn cuộn rời khỏi Tiếp Thiên Đại Hạp Cốc.
Trong Cửu Thú Đại Điện của Cự Thú Tộc, tất cả cường giả, đều đã tập kết đợi mệnh.
Tần Vô Song đứng ở trong đó, nói với bảy đại Thú vương:
- Bảy vị Thú vương, chúng ta đã phá hủy căn cứ của hai đại thế lực rồi, tin rằng sau ba đến năm tháng, thế lực siêu cấp của hai nhà, nhất định sẽ có cường giả tiếp cận. Các ngươi có nguyện ý cùng rời khỏi với chúng ta không?
Sư Vương chân thành nói:
- Vô Song đại nhân, Cự Thú Tộc chúng ta, nguyện ý sống chết cùng ngài!
- Chư vị, chúng ta phải rời khỏi nơi này, các ngươi đều đồng ý đi theo ta chứ?
- Nguyện ý đi theo Thiếu chủ!
Âm Ma Thiên Tôn cười nói:
- Thiếu chủ, ngươi hiện tại là người phát ngôn của Xích Dương Thánh Hoàng, chúng ta cũng không dám không thuận theo ngươi. Huống hồ, Thiếu chủ ngài còn là tiểu Thiếu chủ do Tu La Vương chỉ định, chúng ta càng nên nghe theo phân phó của ngài. Nguyện ý thề sống chết đi theo Thiếu chủ.
Tần Vô Song cười cười:
- Được, chư vị có lòng. Chúng ta đợi ba ngày sau liền rời khỏi Ô Thước Tinh. Chư vị Thú vương, Ô Thước Tinh, giữ là không giữ được. Cần phải tạm thời từ bỏ, từ từ có kế hoạch. Ta hứa với các ngươi, sẽ không để Đại lục Phong Vân đắc ý quá lâu.
Bảy đại Thú vương nhận thức được thực lực của Đại lục Phong Vân, cũng biết chút thực lực này của Ô Thước Tinh, căn bản không đủ đối kháng với Đại lục Phong Vân.
- Vô Song đại nhân, chúng ta đều đi theo ngươi, nguyện để Vô Song đại nhân dẫn dắt.
- Được, ta cho ngươi thời gian ba ngày, ngươi chọn lựa tinh anh của Cự Thú Tộc. Ta cho ngươi mười vạn danh ngạch, đủ không?
- Mười vạn?
Tất cả mọi người đều ngây người.
Mười vạn nhân mã, muốn vận chuyện đi, đó không phải là nói đùa sao?
Phi thuyền Chủ Thần, một thuyền có thể vận chuyện khoảng hơn ngàn người. Phi thuyền bọn họ thu được từ Đại lục Phong Vân và Đại lục Thiên Tượng, cho dù là chen chúc, ba ngàn người cũng đủ chật rồi. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Mang mười vạn người đi, làm sao có thể?
- Thiếu chủ, một phi thuyền Chủ Thần, nhiều nhất là một ngàn năm trăm người. Nhiều quá không chở được.
Tần Vô Song cười hỏi:
- Vậy còn phi thuyền Thiên Tôn thì sao?
- Phi thuyền Thiên Tôn, ước chừng có thể chở được vạn người, đó là sự tồn tại vô cùng xa hoa khí phái.
Khẩu khí của Âm Ma, tràn đầy say mê:
- Nhớ lại năm đó, phi thuyền Thiên Tôn của Âm Ma Thiên Tôn ta, xa gần đều biết tiếng. Ha ha, đáng tiếc…
- Phi thuyền Thánh Hoàng, lại như thế nào?
Tần Vô Song cười hỏi.
- Phi thuyền Thánh Hoàng?
Âm Ma Thiên Tôn hít một ngụm lãnh khí:
- Thiếu chủ, phi thuyền Thánh Hoàng bản thân chính là đại sát khí, nếu một phi thuyền Thánh Hoàng toàn tốc va chạm với một Vị diện bình thường, Vị diện đó cho dù không sụp đổ, cũng sẽ trở nên rất thê thảm.
- Có thể chứa được bao nhiêu người?
- Ha ha, dùng Thánh Hoàng phi thuyền chở người, đó là giết gà mà dùng dao mổ trâu. Nhưng phi thuyền Thánh Hoàng, chính xác mà nói, có lẽ là Thiên Thuyền Thánh Hoàng, từ phi thuyền, đã không đủ để hình dung về con thuyền cấp bậc Tinh vực Thánh Hoàng. Nếu nói về dung lượng, mười vạn người, vẫn là thoải mái.
- Được, vậy chúng ta truyền tống người bằng phi thuyền Thánh Hoàng rời khỏi là được!
Khẩu khí của Tần Vô Song, tràn ngập nhiệt tình dạt dào, đột nhiên, một lòng nhớ quê dào dạt, không thể vãn hồi tràn lan.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 976: Truyền thừa của Xích Dương Thánh Hoàng
Chương 976: Truyền thừa của Xích Dương Thánh Hoàng