DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Khí Trùng Tinh Hà
Chương 987: Trên đỉnh tinh hà, Chủ Thần quyết đấu

Quyết đấu cấp bậc Chủ Thần, chắc chắn là vô cùng kinh người. Hai đại cường giả vẫn chưa động thủ, cả bầu trời của Đại lục Thiên Huyền đã tràn ngập tinh vân, các loại năng lượng dao động như sóng vỗ, từng lớp từng lớp, hình thành một cảnh tượng tráng lệ giữa ngân hà bao la.
Còn phía dưới, trong Tinh Hà Thông Thiên Tháp, Âm Ma Thiên Tôn ngồi ung dung khoanh chân, dáng vẻ vô cùng thảnh thơi.
Hiển nhiên, đối với trận chiến này, hắn đối với Tần Vô Song vô cùng yên tâm.
Không ngờ Lâm Kinh Phong, thần sắc ít nhiều có vẻ cổ quái. Hắn không phải là niệm tình cũ, trên thực tế, hắn tuy là đệ tử của Phong Chủ Thần, nhưng do Phong Chủ Thần giết hại tất cả người thân của hắn, hắn đối với Phong Chủ Thần đã không còn tình sư đồ.
Tuy nhiên, thực lực cường đại của Phong Chủ Thần, Lâm Kinh Phong biết rất rõ. Đến nay Phong Chủ Thần tấn công tới, nỗi sợ hãi Phong Chủ Thần từ trong xương tủy của Lâm Kinh Phong, ít nhiều vẫn còn.
- Kinh Phong, ngươi lo lắng cái gì?
Âm Ma Thiên Tôn cười nhạt, trong mắt lại hiện một đạo tinh mang, hiển nhiên, hắn cảm thấy không vui trước sự thiếu bình tĩnh mà đệ tử thể hiện ra.
Lâm Kinh Phong nào dám trả lời, chỉ là cười trừ.
Cũng may Âm Ma Thiên Tôn không truy cứu nhiều, chỉ hỏi:
- Kinh Phong, ngươi theo Phong Chủ Thần tu luyện lâu như vậy, chắc là biết rõ thực lực của Đại lục Phong Vân. Phong Vân Chủ Thần của Đại lục Phong Vân, phía sau có chỗ dựa nào mà dám ngang nhiên xâm chiếm các hành tinh khác trong Tinh vực Đại Càn đến vậy?
Về mặt này, Lâm Kinh Phong ít nhiều cũng hiểu biết một chút, nói:
- Chỗ dựa lớn nhất của Đại lục Phong Vân là Đại Càn Thiên Tôn. Mà Đại Càn Thiên Tôn này, nghe nói rất thân thiết với cường giả cấp độ Thánh Hoàng. Hai vị Chủ Thần của Đại lục Phong Vân đều là tâm phúc của Đại Càn Thiên Tôn, cũng là lính đánh thuê của hắn. Nhiều việc Đại Càn Thiên Tôn không tiện ra mặt, Phong Vân Chủ Thần đều âm thầm làm thay. Cho nên quan hệ của bọn chúng rất mật thiết.
- Lẽ nào ôm lấy chân Đại Càn Thiên Tôn thì có thể hoành hành bá đạo ở Tinh vực Đại Càn sao?
Âm Ma Thiên Tôn khẩu khí có chút coi thường, trong mắt hắn, cho dù là Đại Càn Thiên Tôn thì cũng thế mà thôi.
Ở một nơi như Tinh vực Đại Càn, Âm Ma Thiên Tôn năm xưa hoành hành ngang dọc, không hề để hắn lọt vào mắt.
Nhưng Đại Càn Thiên Tôn có thật có quan hệ rất mật thiết với Thánh Hoàng cường giả nào đó không thì lại là vấn đề cần phải chú ý!
Nếu không cẩn thận chọc giận cường giả cấp bậc Thánh Hoàng thì phiền phức to rồi.
Âm Ma Thiên Tôn hắn tuy rất tự phụ, không để các Thiên Tôn cùng cấp với hắn để vào mắt, nhưng cường giả cấp bậc Thánh Hoàng, cho dù là Thánh Hoàng yếu nhất, cũng có thể giết chết Thiên Tôn mạnh nhất như hắn trong nháy mắt.
Thiên Tôn chỉ là Thiên Thần Đạo tám kiếp. Còn Thánh Hoàng đã vượt qua chín đại kiếp, là tồn tại vĩnh cửu. Trừ Đại La Chí Tôn của Vũ trụ Đại La ra, Thánh Hoàng là tồn tại mạnh nhất!
Thánh Hoàng cường giả, là tuyệt đỉnh cường giả, đã động chạm tới trung tâm vụ trụ, lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên, tham ngộ ra quy tắc không gian và thời gian.
Cho nên, cường giả cấp bậc Thánh Hoàng mới được gọi là cường giả cấp bậc Tiểu Vũ trụ.
Vũ trụ là gì chứ?
Trên dưới bốn phía gọi là vũ, cổ kim tương lai gọi là trụ.
Vũ trụ, đồng nghĩa với không gian và thời gian vô hạn. Đồng nghĩa với vạn vật bao la, đồng nghĩa với tất cả.
Khống chế sức mạnh căn nguyên của vũ trụ, thực ra đối với bất kỳ Thiên Thần Đạo cường giả nào cũng đều đã có chút khái niệm vỡ lòng.
Nhưng phải tới cảnh giới Chủ Thần, mới có thể coi là chính thức đăng đường nhập thất.
Một Chủ Thần, quy tắc mà hắn nắm giữ, có thể áp dụng cho một Vị diện, có thể khống chế ngày đêm, bốn mùa… của Vị diện đó.
Những quy tắc này tuy không thể so sánh được với quy tắc của cả Vũ trụ Đại La, nhưng Vũ trụ Đại La tu luyện giả vô số, có thể trở thành Chủ Thần là vô cùng ít ỏi.
Đương nhiên, Âm Ma Thiên Tôn đối với Phong Vân Chủ Thần không thèm để ý, không có nghĩa là những người khác cũng đều không thèm quan tâm. Cho dù là Nhị Ma Tôn Đồ Ông đều muốn nhìn cho thoải thích. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Tuy luyện đến cấp bậc Chủ Thần, trừ phi là trường hợp trọng đại, nếu không, cơ hội để Chủ Thần trực tiếp đối đầu quả là ít ỏi!
Bởi vì, chiến đấu ở cấp độ này, hoặc là không đánh, một khi đã đánh đều là kinh thiên động địa. Sức phá hoại của cuộc chiến sẽ không thể dự đoán được!
Nếu chiến đấu ở trên một Vị diện nào đó, sẽ có khả năng phá hoại hoàn toàn Vị diện đó, làm cho ngày đêm điên đảo, bốn mùa thất thường.
Cho nên, chiến đấu giữa Chủ Thần với nhau, ngoài đánh tay chân, còn có quy tắc chi lực. Quy tắc chi lực một khi đối kháng với nhau, hoàn toàn có thể đảo lộn trật tự quy tắc của Vị diện đó, từ đó làm cho quy tắc hỗn loạn, khí hậu thất thường, địa chất thay đổi, từ đó dẫn tới ngày tận thế của cả Vị diện.
Cho nên, chiến đấu giữa các Chủ Thần, nếu có thể khống chế được, bình thường sẽ rất ít sử dụng quy tắc chi lực.
Nếu sử dụng quy tắc chi lực, cũng bắt buộc phải lựa chọn Vị diện không có người sinh sống, hoặc trực tiếp chiến đấu trên bầu trời tinh hà.
Tuy trong tinh hà chiến đấu, lúc nào cũng có khả năng kích phát lốc xoáy thời không. Lốc xoáy thời không một khi đã kích phát, sức hút của nó, cho dù là cường giả cấp độ Chủ Thần, cũng không thể nào chịu đựng nổi.
Nếu bị cuốn vào lốc xoáy thời không, cho dù là Chủ Thần cường giả cũng có rất ít cơ hội thoát chết. Nếu là Thiên Thần Đạo cường giả, cơ hồ chỉ có một con đường chết. Nếu có thể sống sót, đó là kỳ tích!
Đương nhiên, có thể bay vào tinh hà, cũng chỉ có Thiên Thần Đạo cường giả trở lên mà thôi. Còn cường giả dưới cấp độ Thiên Thần Đạo, ngay cả năng lực bay vào tinh hà cũng không có, nói gì tới chuyện bị cuốn vào lốc xoáy thời không.

Thiên Chi Khuê Lang song kiếm, giống như hai con Thương Long đang ngao du trong hư không, khí thế nuốt chửng cả tinh hà, uy thế vô cùng đáng sợ.
Khí thế như hai con Thương Long, quét trong tinh không, giống như có thể phá nát tinh hà, mang theo cái đuôi dài hướng về phía Vân Chủ Thần oanh kích tới.
Tần Vô Song tự tin vô cùng, đối mặt với Vân Chủ Thần đã thành danh mấy chục vạn năm, điều khiển Thiên Chi Khuê Lang song kiếm vô cùng thuần thục, công kích Vân Chủ Thần không có cách nào chống đỡ.
Vân Chủ Thần không hề khinh địch, ngay từ đầu đã toàn tâm toàn ý chiến đấu, nhưng thực sự giao đấu rồi mới biết, người trẻ tuổi này quả thực đáng sợ!
Tuy nhiên, Vân Chủ Thần thủy chung nghĩ rằng, người trẻ tuổi này ngay từ đầu đã phát động công kích mãnh liệt như vậy, là lo sợ sức lực về sau không đủ, do vậy muốn cho hắn một đòn phủ đầu.
Vân Chủ Thần đã trải qua vô số lần chiến đấu sinh tử, kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn Tần Vô Song rất nhiều, do vậy tình hình nhìn có vẻ bị động, nhưng trước sau không hề mất phương hướng.
Ngược lại vô cùng bình tĩnh, lạnh lùng quan sát nhất cử nhất động của Tần Vô Song.
Chiến đấu giữa các Chủ Thần, tất nhiên không phải là chém giết kiểu ngươi một đao, ta một kiếm. Thần hồn của Chủ Thần vô cùng cường đại, dùng Thần hồn điều khiển Thần khí, phạm vi chiến đấu trong nháy mắt nghìn dặm vạn dặm, nhanh như chớp giật.
Dưới sức ép của song kiếm, Vân Chủ Thần tuy chưa đến nỗi chật vật không chịu nổi, nhưng tuyệt đối không thể gọi là dễ dàng. Trên thực tế, Vân Chủ Thần tuy chưa hề mất phương hướng, nhưng trong lòng đã vô cùng kinh ngạc.
Hắn căn bản không thể dự liệu được, đối thủ này lại khó nhằn đến vậy. Một Chủ Thần trẻ tuổi như vậy, cho dù là Chủ Thần của Đại lục Thiên Huyền, cũng chỉ có thể là Chủ Thần mới đột phá trong gần trăm năm qua.
Đối thủ như vậy, cho dù rất có thiên phú, cũng không đến nỗi vô cùng khó đối phó.
Nhưng mà, giao đấu rồi mới biết, phán đoán của mình đã sai hoàn toàn. Vân Chủ Thần muốn từ trong phòng ngự tìm được cơ hội phản công, căn bản là thằng ngốc nói xằng.
Rất hiển nhiên, công kích của đối thủ không phải như hắn nghĩ, chỉ có mấy đòn đầu, ngược lại, đòn tấn công của đối thủ không những liên miên không dứt, mà đáng sợ nhất là tiết tấu nắm giữ rất tốt, không phải là cắm đầu tấn công, mà đều tấn công vào những nơi khó chống đỡ nhất.
Mỗi khi Vân Chủ Thần cảm thấy có chút khe hở có thể nắm lấy, công kích của đối phương lại giống u linh đánh tới, hai thanh kiếm phối hợp, có thể nói là không có kẽ hở.
Công kích đáng sợ như vậy, làm cho Vân Chủ Thần nghi ngờ đối thủ này phải chăng là lão quái vô cùng giỏi che giấu tuổi tác?
Đáng sợ không chỉ ở sự sắc bén trong công kích, mà còn ở sự lão luyện và sức phán đoán cũng thể hiện vô cùng thành thục, làm cho Chủ Thần kinh nghiệm đầy mình như Vân Chủ Thần cũng không tìm ra một chút kẽ hở.
- Đại lục Thiên Huyền từ khi nào có người trẻ tuổi đáng sợ như vậy?
Vân Chủ Thần đầy một bụng nghi hoặc, nhưng rõ ràng lúc này không phải lúc để hắn nghi hoặc.
Dưới công kích sắc bén và kín kẽ như vậy, chỉ có né tránh không chỉ ảnh hưởng sĩ khí, mà còn dễ bị đối phương phá tan tầng phòng ngự.
Tuy không đến nỗi tan tác, nhưng cứ để đối phương chiếm thế thượng phong thế này không phải là điều Vân Chủ Thần muốn nhìn thấy, huống hồ, đại quân của Đại lục Phong Vân, đều đang ở đằng sau nhìn cuộc chiến.
Vân Chủ Thần hai tay rung lên, giống như một đôi cánh cực lớn, mọc ra giữa hai tay hắn. Đôi cánh này liên tục vỗ ra mấy cái, tinh vân bốn phía như bị triệu hoán, nhanh chóng tụ tập về phía đó.
Bốn phía của Vân Chủ Thần, từng đoàn tinh vân tụ thành một bức tranh, giống như một người khổng lồ đội trời đạp đất, tầng phòng ngự do tinh vân đó tạo ra, như từng tấm lá chắn, chống lại công kích của Tần Vô Song.
Còn trong tinh vân kia, pháp tướng của Vân Chủ Thần đột nhiên hóa thành ngàn ngàn vạn vạn, dường như phía sau mối tinh vân đều có một pháp tượng kim thân vậy.
Tần Vô Song âm thầm giật mình, nhìn thấy pháp tướng biến hóa, biết rằng đó là một quy tắc biến hóa trong quy tắc của Vị diện, không giống với những huyễn tượng bình thường.
Quả nhiên, Thiên Chi Khuê Lang song kiếm, trong cảnh huyễn tượng liền mất đi mục tiêu công kích, như hai con trâu đang điên cuồng đột nhiên mất đi đối tượng chiến đấu, bay lượn trên tầng không, phát ra tiếng kêu thê thiết.
Tần Vô Song hừ lạnh một cái, pháp nhãn trừng ra. Thân thể cũng nhanh chóng di chuyển, Âm Dương Tử Vân Dực thôi động, pháp thân dưới sự thôi động của lực lượng Thần đạo, cũng không ngừng biến hóa.
Đột nhiên, Tần Vô Song một tay bắt ra, đem Thần Tú Cung cầm trên tay.
Trong Thần Tú Cung, Thần hồn của Tu La Vương rất kích động, dùng Thần hồn cùng Tần Vô Song giao lưu:
- Vô Song, đi, đi nuốt hắn, nếu có một cường giả cấp độ Chủ Thần làm bữa ăn cho ta, ta có thể khôi phục hai ba phần công lực, đi, nuốt hắn cho ta!
Thần Tú Cung, loại kim mang quỷ dị đó, nóng bỏng như mặt trời, khí thế cuồng dã đã bị kìm nén mấy trăm vạn năm như đang tìm đối tượng để phát tiết.

Đọc truyện chữ Full