- Tông chủ, cái kim trảo khổng lồ đó liệu có phải là của Cửu Vĩ Long Quy, thủ hộ thần thú của Ma Hoang Thần Miếu không?
Trên đường đi, một vị thái thượng trưởng lão của U Linh Tông hỏi.
Vì khi Tử Thiên Long Hoàng tấn công long trảo đã thay đổi một chút nên bọn U Linh Tông không nhận ra đó là long trảo, mà chỉ biết chắc chắn bản thể của người tấn công là yêu thú hoặc dị thú.
Thái thượng trưởng lão này nghi ngờ đó là Cửu Vĩ Long Quy là vì cự trảo của nó cũng có màu kim.
Tông chủ U Linh Tông trầm ngâm:
- Có lẽ không phải.
Thực lực của Cửu Vĩ Long Quy là Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong, mạnh hơn con yêu thú tấn công lúc trước.
Nếu là Cửu Vĩ Long Quy thì hôm nay không ai trong số bọn chúng thoát được.
Cường giả Cổ Thần hậu kỳ đỉnh phong, kích sát chúng dễ dàng như Thần Cấp cường giả kích sát Thánh Cấp cường giả vậy.
- Đối phương có lẽ là yêu thú Cổ Thần sơ kỳ.
U Viễn đoán, sắc mặt tối lại, nói:
- Có điều, dù đối phương là ai thì đã đắc tội với U Linh Tông là phải chết!
Lục Dực Tử Phụng vốn dĩ sắp bị U Linh Tông thu phục, nếu thế thì U Linh Tông đã có thêm một Thần Cấp cường giả, nhưng cuối cùng không những không thu phục được Lục Dực Tử Phụng mà còn tổn thất năm trưởng lão.
Năm vị Thánh Cấp cường giả!
Hơn nữa lại còn là thánh cập hậu kỳ!
Cứ nghĩ đến điều này là tông chủ U Linh Tông vừa đau vừa hận!
- Ngươi truyền lệnh về, phái đệ tử U Linh Tông điều tra chỗ của Lục Dực Tử Phụng, có phát hiện lập tức bẩm báo!
U Viễn nghiến răng.
- Chỉ cần phát hiện chỗ của Lục Dực Tử Phụng là biết đối phương là ai!
- Rõ, tông chủ!
Hai thái thượng trưởng lão cùng đáp.
- Tông chủ, giờ chúng ta không về U Linh Tông sao?
Một thái thượng trưởng lão hỏi.
U Viễn nói:
- Không, ta đã tra ra chỗ của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, một trong Thiên Lam Đại Lục Thập Đại Thần Kiếm rồi.
- Cái gì? Tông chủ tra ra rồi?
Tất cả cùng kinh ngạc.
U Viễn hiếm hoi có một nụ cười, nói:
- Không sai, sau nhiều năm điều tra, ta đã phát hiện ra chỗ của Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm. Có lẽ nó ở trên Tam Tà Phong của Thượng Cổ Ma Thần Chiến Trường.
- Cái gì? Tam Tà Phong?
Sắc mặt của tất cả cường giả đều thay đổi.
Rõ ràng khi nghe tới Tam Tà Phong ai cũng sợ hãi.
Tam Tà Phong, từ thời Thượng Cổ đến nay chính là cấm địa của tất cả cường giả trên Thiên Man Đại Lục.
- Không sai, chính là ở Tam Tà Phong!
U Viễn gật đầu.
- Hàng vạn năm nay, rất nhiều người trên Thiên Man Vị Diện đều nói đệ nhất nhân năm đó, Ngạo Thiên, đã đột phá Thiên Thần Cảnh, thăng lên Thần Giới. Nhưng thật ra không phải. Lão đầu Ngạo Thiên đã đem theo Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm vào Tam Tà Phong nên mới mất tích.
- Ngạo Thần, Ngạo Thiên đã vào Tam Tà Phong?
Một thái thượng trưởng lão kêu lên kinh ngạc.
U Viễn gật đầu, nhìn mọi người nói:
- Ta biết các ngươi lo lắng điều gì. Từ xưa đã có lời đồn, vào Tam Tà Phong thì dù là Cổ Thần cường giả cũng không thể ra được. Nhưng thật ra nó không đáng sợ như vậy, chỉ là trong đó có một số trận pháp cấm chế lợi hại mà thôi.
- Trận pháp cấm chế?
Tất cả cùng kêu lên.
- Đúng vậy, chỉ cần chúng ta vào đó cẩn thận một chút, không động đến những trận pháp đó là được. Hơn nữa mấy năm nay ta cũng đã nghiên cứu trận pháp cấp chế, dù có đọng phải thì cũng chắc chắn sẽ cứu được các ngươi ra.
U Viễn nói.
Thật ra, hắn không chắc chắn lắm về trận pháp cấm chế, nhưng nói vậy là để trấn an lòng người.
- Trong Tam Tà Phong, ngoài bảo tàng mà Ngạo Thiên để lại còn có động phủ mà Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần cường giả tu luyện.
U Viễn nói tiếp.
- Động phủ của Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần tu luyện?
Tất cả cường giả U Linh Tông mắt sáng rực.
- Đúng thế, Thượng Cổ Tam Đại Tà Thần, chính là cường giả mạnh nhất thời Thượng Cổ. Động phủ mà họ tu luyện chắc là có Tà Thần công pháp. Ngoài ra còn có thần khí, Tà Thần Luân mà họ sử dụng hồi đó.
U Viễn nói tiếp.
- Tà Thần công pháp!
- Tà Thần Luân!
Tất cả cường giả hai mắt cháy rực, hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
Với họ mà nói, Tà Thần công pháp và Tà Thần Luân còn hấp dẫn hơn cả Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
Tà Thần công pháp ấy à, thời Thượng Cổ, Tam Đại Tà Thần được gọi là cường giả mạnh nhất, Tà Thần công pháp họ tu luyện cũng được cho là công pháp có uy lực mạnh nhất Thiên Man Vị Diện
U Viễn thấy thế thầm cười khảy, một lát sau nói:
- Đương nhiên, các ngươi có thể không đi, nhưng tin này không được tiết lộ ra ngoài, vì thế…
U Viễn không nói hết nhưng ý tứ không cần nói cũng hiểu.
- Ha ha, tông chủ nói đùa rồi, tông chủ có thể nói bí mật như vậy cho bọn ta biết, bọn ta vui mừng còn không kịp, sao lại không đi chứ?
Một trưởng lão nói.
Những trưởng lão khác cũng phụ hoạ theo.
- Được, vậy chúng ta đi Tam Tà Phong!
U Viễn nói rồi bay về khu vực trung tâm Ma Thần Chiến Trường
Mọi người cùng theo sau.
Khi đó mấy người Long Kình Thiên cũng đang phi hành về trung tâm Ma Thần Chiến Trường, vì Vô Diệp Lâm ở đó.
Trên đường tuy gặp một số Tử Linh yêu thú, biến dị yêu thú và một số quái vật nửa ma nửa thần, nhưng phần lớn đều là Thánh Cấp trở xuống, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng đều giải quyết dễ dàng.
Màn đêm buông xuống.
Mấy người Long Kình Thiên đáp xuống một ngọn núi.
- Chủ nhân, qua vùng sơn mạch này, đi ba bốn ngày nữa là chúng ta đến Vô Diệp Lâm rồi.
Tử Thiên Long Hoàng nói.
- Đến đó, tìm được Vô Diệp Tử Quả, cứ tiến vào sâu trong trung tâm, độ mười ngày là tới Tam Tà Phong.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Cái gì, các ngươi muốn đến Tam Tà Phong?
Lục Dực Tử Phụng kêu lên kinh ngạc.
Tử Thiên Long Hoàng nhìn nàng, nói:
- Đúng thế.
- Các ngươi…
Lục Dực Tử Phụng còn định nói tiếp thì Cửu Vĩ Thiên Miêu đã gãi tai:
- Ta bảo cô bé này, một cái Tam Tà Phong thôi, có đáng sợ thế không chứ?
Cô bé?
Lục Dực Tử Phụng sững người.
- Chúng ta nghỉ một đêm, mai lên đường tiếp.
Long Kình Thiên nhìn màn đêm đã xuống, nói.
Rồi hắn vung tay bày trận pháp phòng ngự ở xung quanh, cùng Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu ngồi xuống, rồi lấy trứng Côn Bằng thần thú trong Trấn Thiên Tháp ra.
- Trứng Côn Bằng thần thú?
Lục Dực Tử Phụng kêu lên.
Có điều, khi nàng đang kinh ngạc vì thấy trứng Côn Bằng thần thú thì lại thấy Tử Thiên Long Hoàng và Cửu Vĩ Thiên Miêu hấp nạp ma khí trong Ma Thần Chiến Trường vào cơ thể.