Long Kình Thiên nộp một vạn viên Nguyên Dương Đan rồi vào thành.
Đường phố ở đây phải rộng hơn ở Tam đại vương triều của Thiên Man Vị Diện đến ba lần. Nhưng dù vậy vẫn có cảm giác tắc nghẽn.
Ngoài những người đi bộ ra thì trên phố cũng có các loại thú xa.
Hai bên phố là vô số sạp hàng các thể loại khiến người ta nhìn mà hoa mắt.
Long Kình Thiên nhìn quanh rồi theo dòng người đến một tửu lầu. Ở Vạn Bảo Vị Diện, nhiều sạp hàng, nhiều hội đấu giá, tửu lầu cũng nhiều như vậy.
Có điều, nhiều tửu lầu nhưng phòng thì đắt.
Một căn phòng bình thường, một ngày mất một nghìn Nguyên Dương Đan, phòng cao cấp phải năm nghìn, trang viện độc lập thì đến hai vạn!
Hai vạn viên Nguyên Dương Đan tương đương hai viên Cửu Dương Đan. Một ngày hai viên Cửu Dương Đan, cái giá này cũng chỉ gia chủ các gia tộc mới ở nổi.
Long Kình Thiên thuê một trang viện độc lập, dưới sự dẫn đường cung kính của tiểu nhị đến trang viện độc lập của tửu lầu.
Tiểu nhị của tửu lầu này cũng là Võ Tông cường giả.
Nếu ở Thiên Man Vị Diện, Võ Tông cường giả cũng có địa vị rất cao rồi, nhưng ở đây lại chỉ là tiểu nhị!
Long Kình Thiên nhìn thì thấy nơi này trồng rất nhiều kỳ hoa dị thảo, linh khí đậm đặc, có sơn có thuỷ, giống như vương cung của một vương quốc vậy. Long Kình Thiên có thể nhận ra bên dưới lòng đất nơi này có phong ấn một dòng tam phẩm đỉnh giới linh mạch.
Long Kình Thiên gật gù, chẳng trách mà một ngày hai viên Cửu Dương Đan, thì ra bên dưới có phong ấn tam phẩm đỉnh giới linh mạch.
- Vị đại nhân đây, đây chính là trang viện độc lập của ngài.
Tiểu nhị dẫn Long Kình Thiên đến trang viện, cúi mình cười nói.
Long Kình Thiên biết ý của hắn, tiện tay cho hắn mấy viên Cửu Dương Đan.
- Cửu…Cửu Dương Đan!
Tiểu nhị nhìn Cửu Dương Đan trong tay mình, hai mắt trố ra, đây là lần đầu tiên hắn nhận được tiền thưởng nhiều như vậy, bình thường chỉ là mấy chục đến mấy trăm Nguyên Dương Đan.
- Ngươi cứ lui đi, có việc ta gọi.
Long Kình Thiên nói.
- Vâng vâng vâng đại nhân. Có việc gì ngài cứ phân phó, tiểu nhân nhất định sẽ sắp xếp ổn thoả!
Tiểu nhị gật đầu lia lịa, vẻ mặt cuồng hỷ, rồi lui đi.
Long Kình Thiên đi vào trong rồi bóp nát một mảnh ngọc phù. Không lâu sau, bên ngoài có tiếng nói:
- Thang Tất đến bái kiến chủ nhân!
Người đến chính là trưởng lão của Vạn Thông thương hội quy thuận Long Kình Thiên ở bào tảng Hắc Đế trong Hắc Sa Mạc. Truyện được copy tại
- Vào đi!
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân.
Thang Tất ở ngoài cung kính đáp rồi đi vào trong, thấy Long Kình Thiên đang đứng chắp tay sau lưng.
Thang Tất vội đến phía sau Long Kình Thiên.
- Chủ nhân.
Tuy ngạc nhiên khi Long Kình Thiên đến Vạn Bảo Vị Diện nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều.
Vạn Bảo thương hội tuy khống chế Vạn Bảo Vị Diện nhưng năm thương hội lớn khác cũng có một số siêu cấp thế lực đặt phân bộ ở đây, thị trường của Vạn Bảo thương hội chiếm bảy còn năm thương hội khác và một số siêu cấp thế lực chiếm ba phần.
Phân bộ của Vạn Thông thương hội cũng ở thành này, Thang Tất là một trong những người phụ trách phân bộ Vạn Thông thương hội ở Vạn Bảo Vị Diện.
- Không tồi, mấy tháng này thực lực ngươi được nâng lên không ít.
Long Kình Thiên quay lại nhìn Thang Tất, nói.
Mấy tháng không gặp, thực lực Thang Tất đã gần Thần Cấp thất trùng đỉnh phong. Xem ra, không lâu nữa là có thể đột phá Cổ Thần.
- Đều là nhờ ơn chủ nhân! Bộ Thần Cấp đỉnh giới công pháp chủ nhân ban cho thần diều vô cùng, nhờ thế thuộc hạ mới có hôm nay.
Thang Tất cung kính, cười nói.
Đến hắn cũng không ngờ sau khi tu luyện bộ Thần Cấp đỉnh giới công pháp của Long Kình Thiên, thực lực hắn lại được nâng lên nhanh như vậy.
Mấy tháng nay, gần như mỗi lần xuất quan là hắn lại thấy thực lực tăng lên một phần.
Có điều, tuy thực lực hắn đã gần Thần Cấp thất trùng đỉnh phong, nhưng với Long Kình Thiên thì càng thêm kính sợ. Khi thực lực được tăng lên hắn lại càng cảm nhận được sự khủng bố của Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên gật đầu, nói tiếp:
- Lần này ta đến Vạn Bảo Vị Diện chỉ muốn mua vài loại tài liệu luyện khí. Ngươi giúp ta tìm hiểu một chút.
- Tài liệu?
Thang Tất khựng người, rồi cung kính nói:
- Không biết chủ nhân cần loại tài liệu nào?
- Tử Nguyệt Tinh Thạch, Thái Ngân Bí Tinh, Thái Mậu Tinh Thiết, Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết, Triều Dương Tịch Thiết.
Long Kình Thiên nói.
- Tử Nguyệt Tinh Thạch, Thái Ngân Bí Tinh, Thái Mậu Tinh Thiết, Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết, Triều Dương Tịch Thiết?!
Thang Tất trố mắt ngạc nhiên. Tuy biết những thứ khiến Long Kình Thiên tới tận đây tìm chắc chắn sẽ quý hiếm, nhưng nghe tên rồi hắn vẫn kinh ngạc.
Thân là trưởng lão Vạn Thông thương hội, đương nhiên hắn biết sự quý giá và hiếm có của năm loại tài liệu này.
Ví dụ như Tử Nguyệt Tinh Thạch, trong trời đất này có một số tinh cầu trải qua một tình huống đặc biệt nào đó bị thay đổi biến thành tử sắc, phát ra thứ ánh sáng giống như ánh trăng. Tinh cầu đó gọi là Tử Nguyệt.
Loại tinh cầu này nghìn năm khó gặp, hơn nữa tuổi thọ của nó cũng rất ngắn. Có khi vài ngày đã biến mất khỏi vũ trụ, dài nhất cũng chỉ mười mấy ngày.
Trên loại tinh cầu này thỉnh thoảng sinh ra một loại đá, năng lượng kinh người, kiên cố dị thường, gọi là Tử Nguyệt Tinh Thạch.
Tinh cầu biến dị Tử Nguyệt hiếm có, thời gian tồn tại lại ngắn, dù gặp được nhưng muốn tìm được Tử Nguyệt Tinh Thạch trước khi nó biến mất thì lại càng khó.
Mỗi lần xuất hiện Tử Nguyệt Tinh Thạch lại dẫn đến sự tranh đoạt giữa các thế lực.
Còn về Thái Ngân Bí Tinh, Thái Mậu Tinh Thiết, Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết, Triều Dương Tịch Thiết, mỗi loại đều hiếm có không kém gì Tử Nguyệt Tinh Thạch.
Dù Vạn Bảo Vị Diện là nơi giao dịch lớn nhất Xích Thành Tinh Vực thì cũng chưa chắc có năm loại này.
Vạn Thông thương hội không có những loại này.
- Chủ nhân, cái này…
Vẻ mặt Thang Tất đầy khó xử.
- Giờ ngươi đi tìm hiểu rồi bẩm báo cho ta. Nếu không tìm được gì cũng không sao.
Long Kình Thiên nói.
- Vâng, chủ nhân!
Thang Tất cung kính đáp.
Thang Tất đi rồi, Long Kình Thiên cũng không tu luyện mà ra khỏi trang viện đi ra đường. Lần này hắn đến Vạn Bảo Vị Diện ngoài việc mua tài liệu ra còn muốn mua một số linh mạch.
Nhất phẩm linh mạch trong bảo tàng Hắc Đế giờ chỉ còn sáu dòng. Sau này luyện đan luyện khí, rồi hợp thể với mấy người Tử Thiên Long Hoàng thì sáu dòng linh mạch rõ ràng là không đủ dùng.
Vì thời gian không gấp nên Long Kình Thiên cứ đi dọc theo con đường, đi qua từng sạp hàng, thấy một vài thứ hay thì mua, nhưng không thấy nhất phẩm linh mạch. Nhị phẩm linh mạch thì hắn cũng mua mười mấy dòng rồi.
Long Kình Thiên đang dạo phố thì ánh mắt đột nhiên ngưng đọng. Chỉ thấy phía trước có một đám người tiến lại, dẫn đầu là thiếu chủ của Vu Chân Giáo.