Ở bên trong động phủ, Phó Lâu đang định đi tới nhiệm vụ điện giao huyết văn cự hùng thì thấy từ bên ngoài có thanh âm lớn tiếng của Đằng Hóa thì hoảng hốt, không kịp làm gì mà phi thân ra ngoài, tới cửa lớn của động phủ thì thấy mấy người, đi đầu là một lão giả tóc bạc, chính là thái thượng trưởng lão Địch Hắc.
Ở phía sau Địch Hắc còn có Đằng Hóa trước kia bị Long Kình Thiên đánh bị thương còn có hơn mười người là trưởng lão chấp pháp điện.
Phó Lâu biến sắc vội vàng tiến tới bái kiến:
- Bái kiến Địch Hắc thái thượng trưởng lão.
Địch Hắc nhìn Phó Lâu một cái rồi ngửa đầu nhìn lên bầu trời, truyền thanh âm ra ngoài: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
- Đứng lên đi.
- Vâng.
Phó Lâu đứng lên mặc dù mơ hồ đoán được ý đồ đến đây của đám người Địch Hắc nhưng y vẫn hỏi:
- Không biết Địch Hắc trưởng lão tới đây làm gì.
Phó Lâu ngươi đừng giả ngây giả dại, ngươi không biết chúng ta tới đây làm gì thật à?
Đằng Hóa tiến lên cười lạnh nói:
- Gian tế ngươi mang về đâu rồi, bị dọa sợ không dám ra rồi à? Gọi tiểu tử kia lăn ra đây, chúng ta hoài nghi hắn chính là gian tế của Thái Âm Thần Tông, muốn dẫn về chấp pháp điện thẩm vấn.
Phó Lâu căm tức trong lòng:
- Đằng Hóa trưởng lão, y chính là bằng hữu của ta, ngươi nói là gian tế của Thái Âm Thần Tông, có chứng cứ gì không?
- Có chứng cứ hay không, cứ bắt về chấp pháp điện sẽ rõ ràng.
Thái thượng trưởng lão Địch Hắc đạm lạnh nói.
Phó Lâu nghe vậy thì nổi giận, Địch Hắc này cùng với sư phụ của y xưa nay không hòa hợp với nhau, hiện tại tới đây rõ ràng là gây khó dễ, đáng tiếc sư phụ của mình đã đi ra ngoài mấy năm chưa về, nếu không lão làm sao dám làm như thế.
Địch Hắc nhìn Phó Lâu cười lạnh khiển trách:
- Nếu như những người này thật sự là gian tế của Thái Âm thần tông đến lúc đó đừng nói là ngươi cho dù là sư phụ của ngươi cũng khó tránh được việc bị trách phạt.
Nói tới đây y đưa tay ra phía sau, ý bảo hơn mười chấp pháp điện trưởng lão:
- Các ngươi đi vào nhanh lên, đem tiểu tử kia bắt lấy xuống không để hắn chạy thoát.
- Vâng, Địch Hắc thái thượng trưởng lão.
Hơn mười người Chấp Pháp điện trưởng lão cao giọng xác nhận, sau đó bay vào trong động phủ.
- Chậm đã.
Phó Lâu lóe thân hình lên, ở trước động phủ, căm tức nhìn Địch Hắc:
- Các ngươi đừng đùa quá mức đây chính là động phủ, nhưng không có chứng cứ, cũng không có thể tùy tiến tới động phủ bắt người, trừ phi có chỉ lệnh của chưởng môn.
- Càn rỡ.
Địch Hắc trầm sắc mặt xuống, hai tay vung lên, vung kình khí điên cuồng đánh tới, Phó Lâu không thể né tránh liên tiếp lui về phía sau, nện vào vách đá ở phía sau động phủ, máu tràn ra.
Phó Lâu không ngờ Địch Hắc lại hạ thủ với chính bản thân mình.
Tuy nhiên Địch Hắc là Thiên Thần tầng thứ nhất đỉnh phong mà thôi, Phó Lâu biết, mười người như mình cũng không cách nào chống lại y.
- Địch Hắc thái thượng trưởng lão, Phó Lâu này ngăn cản chúng ta bắt gian tế của Thái Âm Thần Tông, ta thấy trong lòng Phó Lâu có quỷ nên mới như vậy.
Đằng Hóa tiến lên nói:
- Chúng ta phải bắt về thẩm vấn.
Địch Hắc gật đầu:
- Không sai phải mau chóng bắt về.
Sắc mặt của Phó Lâu giận dữ vô cùng, quát lên:
- Đằng Hóa các ngươi dám sao? Ngươi chẳng lẽ không sợ sư phụ của ta trở lại? Còn nữa ngươi bắt ta, không sợ chưởng môn hỏi tội.
- Sư phụ?
Địch Hắc cười lạnh:
- Nói thật cho ngươi biết, sư phụ của ngươi đã tiến vào Độc Trùng địa lục hai năm vẫn chưa ra, về phần chưởng môn hỏi tội cũng không cần nhọc ngươi lo lắng, chưởng môn không chỉ không hỏi tội mà còn phải tưởng thưởng.
Sư phụ tiến vào độc trùng đại lục, sắc mặt của Phó Lâu đại biến, độc trùng đại lục là tuyệt địa của Thái Hư thần phủ, cho dù là cường giả thiên thần tiến vào trong cũng cực kỳ ít người có thể sống sót ra ngoài.
Khó trách được Địch Hắc lại dám lớn gan như thế.
Hơn nữa khi Long Kình Thiên rơi vào trong tay bọn họ, Địch Hắc bọn chúng sẽ có cách mạnh mẽ bức cung, vô số thủ pháp tàn khốc, Long Kình Thiên một khi thừa nhận thì Địch Hắc không những không bị hỏi tội mà còn được chưởng môn tưởng thưởng.
Phó Lâu sau nghĩ thông suốt hai mắt lóe lên vẻ tức giận ngập trời nghiến răng nghiến lợi quát:
- Hèn hạ vô sỉ.
Địch Hắc cười:
- Hèn hạ vô sỉ, nói năng bậy bạ, phạm thượng, riêng chuyện này đã có thể hỏi tội ngươi, trước hết bắt lấy cho ta.
Chấp Pháp điện hơn mười trưởng lão xác nhận, rối rít xuất thủ, trưởng lão này cũng là cường giả Cổ Thần, Phó Lâu ngăn cản thế nào cũng bị bọn họ che lại kinh mạch khí hải bắt xuống.
- Các ngươi đi vào bắt lấy gian tế của Thái Âm Thần Điện.
Địch Hắc quát lớn.
Hơn mười trưởng lão của Chấp Pháp điện cũng phi thân tiến vào trong động phủ, tuy nhiên bọn họ vừa bay vào thì đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết, theo đó từng tên một bay ra.
Mọi chuyện biến hóa quá nhanh, chúng trưởng lão không khỏi ngẩn ngơ.
Trong mắt của Địch Hắc, một người trẻ tuổi tóc đen tuấn mỹ từ từ đi ra, người tóc đen trẻ tuổi này nhìn về phía y, Địch Hắc liền co rụt mắt lại.
- Địch Hắc thái thượng trưởng lão, chính là tiểu tử này.
Đằng Hóa tiến lên, nhìn về phía Địch Hắc mà nói, tuy nhiên trong lòng bỗng nổi lên sự khiếp sợ.
Hơn nữa mười người trưởng lão cảnh giới Cổ Thần bị Long Kình Thiên đánh bại dễ dàng.
Vừa rồi Long Kình Thiên xuất thủ thế nào, y thực sự không nhìn thấy rõ lắm.
Lúc này Long Kình Thiên đi tới trước mặt mọi người, nhìn Phó Lâu bị Địch Hắc chế trụ ở bên cạnh tay phải vung lên, trong cơ thể của Phó Lâu liền dâng lên dòng nước ấm, thân thể và kinh mạch không còn bị trở ngại nữa.
Phó Lâu vừa mừng vừa sợ, đi tới trước mặt Long Kình Thiên:
- Tiền bối.
Long Kình Thiên gật đầu sau đó lui sang một bên.
Địch Hắc thấy Long Kình Thiên nhẹ nhàng vung tay lên, đem cấm chế của Phó Lâu phá vỡ thì cả kinh, sau đó khuôn mặt lộ vẻ ngưng trọng mà nhìn hắn, lúc trước y nghe Đằng Hóa nói đối phương chỉ có thực lực Cổ Thần ngũ tầng y không để trong lòng, nhưng hiện tại y biết mình đã đánh giá thấp thực lực của đối phương.
- Không biết xưng hô với các hạ thế nào?
Địch Hắc mở miệng nói.
Long Kình Thiên hiển lộ thực lực khiến cho y phải thay đổi thái độ.
Vốn theo kế hoạch của y lúc trước thẳng thắn bắt người tới chấp pháp điện.
Long Kình Thiên lãnh đạm nói:
- Mang theo người của ngươi rồi cút đi.
Địch Hắc và Đằng Hóa hai người ngẩn ra, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, đặc biệt là Địch Hắc, Đại Huyền thần tông chính là một trong ba thế lực siêu cấp ở đây, thân là trưởng lão, địa vị cao quý, y cũng là cường giả Thiên Thần, vậy mà một Cổ Thần nho nhỏ muốn y cút sao?
- Ha ha ha.
Địch Hắc cười giận dữ:
- Tốt tốt, Địch Hắc ta tung hoành vạn năm, lần đầu tiên nhìn thấy người cuồng vọng như ngươi, nơi này là Đại Huyền thần tông, một Cổ Thần nho nhỏ như ngươi dám càn rỡ sao?
Lúc này mấy tiếng xé gió truyền tới.
Địch Hắc và Đằng Hóa quay đầu nhìn thấy mấy người tới thì trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Long Kình Thiên quay đầu nhìn lại, người tới cũng giống như Địch Hắc, mặc áo bào của Đại Huyền thần tông, thực lực còn mạnh hơn cả Địch Hắc, thực lực là theo thứ tự là thiên thần nhị tầng, tam tầng và tứ tầng.