Bên trên cánh cửa bằng đồng xanh to lớn này có một mái hiên xòe ra, tổng cộng có chín cái lỗ. Quy củ của Cửu Tử Thi ma tong là trong chín phó chưởng môn, cần có bảy hoặc là trên bảy người cùng cầm lệnh bài phó trưởng môn mới có thể mở được bảo khố của tông phái.
Đây cũng là vì sao, Cửu Tử thi ma tông có chín phó chưởng môn, nhưng trong phái tùy thời có bảy người tọa trấn.
Phương Vân dẫn sáu phó chưởng môn cùng lại chậm rãi đi qua lão già tóc trắng, bước về phía cánh cửa dày cộp đó. Lão già tóc chân khoanh tay, không hề cử động, mắt nhắm lại, tựa hồ như ngủ rồi.
"Két két!"
Đúng vào lúc bọn Phương Vân rút lệnh bài ra, cũng chính là chìa khóa của cái cánh cửa lớn này, chuẩn bị cắm vào trong lỗ khóa thì giọng nói giống như là nói mớ của lão già tóc trắng từ phía sau truyền tới: "Mấy tên thỏ đế các ngươi thật chẳng chịu an phận gì cả!"
Ở chỗ mà ánh mắt của Phương Vân không nhìn tới được, lão già tóc trắng mí mắt khẽ nhướn lên, một luồng hàn quang chói mắt từ trong mí mắt lóe lên rồi vụt tắt.
Câu này vừa được nói ra, Phương Minh Nguy toàn thân chấn động mãnh liệt, trong lòng là một mảng trống rỗng, trong thông đạo đen kịt dưới lòng đất, tĩnh mịch giống như là cõi chết.
"Lão già này giả trư ăn thịt hổ!"
Thủ hộ giả một mực nói rằng lão chỉ nhớ lệnh bài chứ không nhớ người, tuy là nói vậy, nhưng sự thực rõ ràng lại khác. Cường gỉa như vậy, ở sâu dưới lòng đất, ngẫu nhiên mới gặp người khác vài lần, không thể nào không có ấn tượng gì. Không nghi ngờ gì nữa, lão đã cảm giác được gì đó.
Hai hàng lông mày của Phương Minh Nguy trầm xuống, chân khí trong cơ thể lưu chuyện, đang chuẩn bị triệu hoán khôi lỗi, đề phòng tình huống xấu nhất. Lão già tóc trắng này khiến người ta cực kỳ cố kỵ, nhưng nếu thật sự phải tử chiến một trận thì hắn cũng chẳng sợ gì.
Phiền phức duy nhất là có thể sẽ làm kinh động tới người của Cửu Tử Thi ma tông, như vậy thì nỗ lực của hắn sẽ hoàn toàn uống phí.
Song, đúng vào lúc này, Phương Minh Nguy lại nghe thấy một giọng nói lầm bầm oán tránh: "Khặc khặc, có điều thế thì liên quan gì tới ta."
Lão già tóc trắng nói xong, thân hình từ từ ngả ra sau, dựa nghiêng vào bức tường, không thèm động đậy, bộ dạng như ngay cả khí lực động đậy một ngón tay cũng không có.
"Hả?"
Phương Minh Nguy như hiểu ra gì đó, chân khí đã đề khởi lại dần dần tản về, khí tức tĩnh lặng cũng từ từ tan đi.
Ở chỗ phía trước cánh cửa, Phương Minh Nguy mắt nhắm hờ, đăm chiêu suy nghĩ: "Thủ hộ giả Truyền Kỳ cảnh này tựa hồ như không phải là đệ tử trung thành của Cửu Tử Thi ma tông!"
Thân thể bị pháp khí kỳ dị khóa chặt ở phiến không gian này, tựa hồ như đã phạm tội gì đó. Thủ hộ bảo khố cũng chẳng qua là tận chức tận lực, thân phận của lão già này có chút kỳ quái. Có điều Phương Vân cũng không muốn gây thêm rắc rối, một võ giả truyền kỳ cảnh, cho dù là lực lượng chưa đạt tới tầng thứ đó thì cũng không phải là dễ dàng đối phó.
Ít nhất thì võ giả Truyền Kỳ cảnh cũng nắm giữ không gian pháp tắc, ở trước mặt lão, không có pháp khí đỉnh cấp, ngay cả đằng không cũng khó. Dạng võ giả này có thể không trêu vào là tốt nhất.
"Cách!"
Bảy chiếc chìa khóa đồng thời cắm vào khe cửa, chỉ nghe thấy một tràng tiến rầm rầm, cánh cửa lớn bị phủ đầy bụi đã lâu này chậm rãi mở ra. Một cỗ khí tức cũ kỹ ập vào mặt. Rõ ràng, đã rất lâu rồi chưa có ai tới đây.
"Vào đi!"
Phương Minh Nguy phất tay áo, dẫn sáu phó chưởng môn lần lượt tiến vào. Phía sau cánh cửa là một hàng lang dài quanh co, trên đường thấy có mười hai cánh cửa phù triện nặng dày, sau cùng mới có thể tiến vào bảo khố.
Theo một trận tiếng bước chân, Phương Vân cuối cùng cũng đi tới được chỗ sâu trong bảo khố của Cửu Tử Thi ma tông. Hiện ra ở trước mắt là một không gian to lớn, tất cả mọi thứ đều gọn gàng ngăn nắp, đan dược, công pháp phù triện, binh khí, các loại tài liệu luyện khí quý giá, thi thể của động vật kỳ dị...
Có điều cái mà Phương Vân để ý lại là những chân khí tử vong mà Cửu Tử Thi ma tông nhiều năm tích lũy. Loại lực lượng chất chứa tử vong và linh hồn chi lực này là lực lượng cần thiết phổ biến của các môn phài tà đạo.
Người trong tà đạo, cần loại lực lượng này để tu luyện tà công. Có điều, rất ít người có dạng tà thuật cần chân khí tử vong lớn tới kinh người như Vạn Cổ tà đế quân lâm thuật. Một trăm tám mươi vạn bạch cốt yêu linh, chín ức sinh linh tử vong, số lượng khổng lồ như vậy, cực ít tông phái đạt tới được.
Bọn họ phần lớn là đem những chân khí tử vong này luyện chế thành một số loại tài liệu phụ trợ cho đan dược tà đạo.
Ánh mắt của Phương Vân quét một cái, không chút do dự tiến vào vào nơi chứa chân khí tử vòng tồn đọng trên chiến trường.
Chính ở trong góc của gian bảo khố to lớn này, hàng trăm hàng ngàn cái vò được đặt ở đó, dày đặc, chồng chất lên nhau. Nhưng các vò này so với bình lưu ly màu tím thì nhiều hơn nhiều, mỗi một vò đều có dung lượng như vò đựng rượu lâu năm.
Bên trong đều là lực lượng tử vong.
Tích lũy tám ngàn năm của Cửu Tử Thi ma tông đều đặt ở đây.
“Những tử vong chân khí này đủ để ta đem Vạn Cổ tà đế quân lâm thuật ngưng luyện ra một lượng lớn bạch cốt yêu linh rồi”
Phương Vân không chút do dự, tâm nhiệm khẽ động, một cỗ chân khí phá không mà ra, phù triện ngưng kết, hóa thành từng cánh tay chân khí màu đen, nhấc những cái vò đen này lên, phá đi phong ấn, sau đó trút xuống.
"Rầm rầm rầm!"
Vào thời khắc phong ấn bị phá, trong những cái vò này phát ra tiếng động như tuyết lở, giống như là vào thời khắc này có băng tuyết sụp đổ vậy.
"Khí tức đậm đặc quá!"
Phương Minh Nguy cảm giác được một cỗ huyết khí đậm đặc ùa vào mặt. Ở cái nơi chiến tranh liên miên này, linh hồn chiến tử tích lại nhiều đến đáng sợ. Chân khí tử vong đậm đặc như thực chất, hóa thành một đại dương mênh mông, từ trên không trung trút xuống, vô số linh hồn gào thét, chìm nổi ở bên trong.
"Tà đế triệu hóa, bách linh quy hồn!"
Thân thể Phương Vân chấn động, một bóng người âm u, tà ác, bá khí hiện ra ở phía sau Phương Vân. Chân khí tử vong cuồn cuộn, giống như là biển lớn mênh mông ùa vào trong bóng đen của tà đế.
"Gào!"
"Gừ!"
Từng pho từng pho bạch cốt yêu linh gào thét từ trong khí tức tử vong giống như là nước chảy đản sinh. Sau đó, tranh nhau lào vào trong đất nước tử vong của tà đế.
Một trăm, một ngàn, một vạn.
Tốc độ đản sinh của bạch cốt yêu linh đến ngay cả Phương Vân cũng cảm thấy chấn kinh. Một vạn bạch cốt yêu linh, tương đương với lực lượng của năm trăm vạn sinh linh tử vong.
Từng cái vò bị phong ấn bị Phương Minh Nguy mở ra, những thứ vốn là căn cơ tích trữ của tông phái lúc này bị Phương Vân không chút tiếc rẻ hấp thu hết một lần.
Thân ảnh của Vạn Cổ tà đế càng lúc càng ngưng thực, vố số tà đạo phù triện lưu chuyển giống như là sâu kiến, tổ thành thân thể của hắn, cấp tốc lưu động.
Ở vương triều của thế tục, hơn mười tuổi đã có thể thành hôn mà sự sinh ra và trưởng thành của một đứa trẻ cần khoảng mười tám năm. Nếu lấy hai mươi năm mà tính thì linh hồn chiến tử của hai mươi năm cũng sẽ không quá lớn. Nhưng tám ngàn năm, trong tám ngàn năm dài đằng đẵng, chiến sĩ của các đời vương triều không ngừng chinh chiến, sát phạt, lực lượng linh hồn sản sinh ra ngay cả Phương Vân cũng cảm thấy chấn kinh.
Hai vạn, năm vạn, tám vạn... mười vạn!
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi, trong quốc gia tà đế của Phương Vân lại đản sinh ra hơn chục vạn bạch cốt yêu linh, cờ quạt phấp phới, cốt mâu rợp trời, trận dung chỉnh tề.
Mượi vạn bạch cốt yêu linh, chính là năm ngàn vạn tử vong sinh linh, song con số bạch cốt yêu linh vẫn không ngừng gia tăng.
Mười vạn, hai mươi vạn, ba mươi vạn... năm mươi vạn.
Con số của bạch cốt yêu linh đã tăng trưởng với số lượng khủng bố. Trong cảm ứng của Phương Vân, dị biến đột sinh... những bạch cốt yêu linh này đột nhiên thôn phệ lẫn nhau. Gần mười vạn bạch cốt yêu linh tử vong trong nháy mắt. Mà trên cơ sở của những bạch cốt yêu linh này, một số bạch cốt võ tướng cường đại, cao to, ngưng thực, hình dáng đáng sợ được đản sinh ra.
Khải giáp trên người chúng không còn là bạch cốt yêu linh giáp bình thường, mà là bạch cốt võ tướng giáp giống như là võ tướng nhân lọai, mọc đầy gai nhọn.
Theo sự đản sinh của những bạch cốt võ tướng này, từng cỗ lực lương tinh thần cường đại chú nhập vào trong linh hồn của Phương Vân. Loại lực lượng này thuần túy mà cường đại. lực lượng tinh thần vốn đã dừng bước không tiến của Phương Vân dưới sự tưới tắm của những lực lượng này đã bắt đầu điên cuồng đề thăng với tốc độ ổn định."
"Đây là... Vạn cổ tà đế quân lập thuật không ngờ có thể đề thăng lực lượng tinh thần!"
Cảm giác được biến hóa trong đại não, Phương Vân vui mừng như điên, sự tăng trưởng của tinh thần so với sự đề thăng của lực lượng thì khó khăn hơn nhiều. Phương Vân không ngờ rằng, khi bạch cốt yêu linh đạt tới năm mươi vạn thì lại có biến hóa giống như là kỳ tích này.
Dưới sự chi viện của tinh thần lực khổng lồ, Phương Vân cảm giác được cảm tri của mình đối với hư không càng lúc càng sắc bén, ngay cả cảm ngộ thiên địa quy tắc vốn đã tới điểm dừng hiện giờ cũng có cảm ngộ và biến hóa mới.
Một loại cảm giác vô cùng rõ ràng dâng lên trong lòng, Phương Vân cảm thấy sự lý giải và nắm giữ đối với thiên địa quy tắc lại tăng thêm nhiều.
"Lần này bị cuốn vào Thủy ma nguyên tư, có kỳ ngộ này không tính là uổng công..."
Phương Vân trong lòng mừng rỡ, chỉ tăng trưởng trong chốc lát, Phương Minh Nguy đã cảm giác phạm vi bao phủ của tinh thần lực của mình so với lúc trước thì khoách tán ra ngoài được thêm hai ngàn dặm.
Bạch cốt yêu linh vẫn đang tăng trưởng, trong hàng ngàn hàng vạn cái vò của Cửu Tử Thi ma tông, lực lượng tử vong được tích lũy tám ngàn năm đã bị tiêu hao sạch sẽ, tà đế của Phương Vân đã hoàn toàn ngưng kết thành hình.
Đây là tà đạo đế vương khí thế hơn người, mũ cao đai chặt, dây lụa phấp phới, nếu nhìn ngoại hình thì vị tà đạo đế vương này không những không đáng sợ mà còn mang lại cho người ta một loại cảm giác ôn hòa, giống như là một minh chủ nhân đạo vậy.
Song, khi đôi mắt đó lộ ra, một cỗ khí thế hắc ám, tà ác, bá khí phá thể mà ra, không đâu không có, bao trùm tứ phương. Đôi mắt đó, ẩn chứa quá nhiều sự chiếm hữu, tử vong, hắc ám, dã tâm và hủy diệt.
Vạn cổ tà đế là một thần linh đáng sợ, hắn đại biểu cho tử vong.
Lúc này, dưới trướng của vạn cổ tà đế này đã tụ tập năm mươi nhăm vạn bạch cốt yêu linh, hơn trăm bạch cốt võ tướng, thanh thế cực kỳ kinh người.
"Đáng tiếc, ta nếu muốn hoàn toàn ngưng luyện bộ Vạn cổ tà đế quân lập thuật này thì còn cần khố tàng tông phái của ba tông phái cường đại nữa.
Phương Vân hơi híp mắt lại, ánh mắt chớp động, không phải tất cả tông phái đều như Cửu Tử Thi ma tông, có được bảo tàng tông phái lớn như thế này, hơn nữa muốn tiến vào trong cũng không phải là dễ dàng gì.
Phương Vân tâm niệm khẽ động, bóng ma tà đế ở phía sau không ngờ lại phá không mà ra, hóa thành một mảng ánh sáng phù triện, tụ ở trên tay Phương Vân, hóa thành một tà đế hóa thân cao bảy tấc, phía sau là quầng lửa màu đen lập lòe, ở dưới chân hắn là một pho bạch cốt cơ tọa khủng bố.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 843: Khố Tàng Tám Ngàn Năm
Chương 843: Khố Tàng Tám Ngàn Năm