“huynh đệ, mời”.
Thuồng luồng Yêu lão đại bưng bát rượu lớn lên trước mặt, thân mình hướng tới Kim Nam kính cẩn một cái rồi sau đó một ngụm uống sạch.
Kim Nam cũng nheo mắt lại cười khà khà vài tiếng sau đó không nói câu nào, cầm hẳn một chum rượu lên cứ thế một hơi cũng uống sạch.
Thấy Kim Nam có vẻ hào sảng như vậy, thuồng luồng Yêu lão đại cũng thầm tỏ ra có chút kính phục. Nhân loại này lúc đánh nhau thì rất là hung hãn, thế nhưng khi uống rượu thì lại là một con người hoàn toàn khác hẳn, khí độ trượng phu bất phàm. Suy nghĩ như vậy thuồng luồng Yêu lão đại bỗng muốn kết giao với con người này. Người này nếu là huynh đệ thì nhất định sẽ là hảo huynh đệ a.
Thuồng luồng Yêu lão tam cũng có chung suy nghĩ này, cầm bát rượu lớn lên uống một hớp cạn sạch. Duy còn rớt vài giọt rượu ra ngoài chảy xuống chòm râu dài của lão, lão vội lấy tay lau lau cái bộ râu kia sau đó mân mê nó và nói.
“Chẳng hay, các vị huynh đệ đây vì việc gì mà lại tiến vào trung tâm biển cả này. Nhân loại ở biển cả tuyệt đối là nguy hiểm, các vị không sợ bị đại lượng Yêu binh vây công xâu xé hay sao”.
Kim Nam uống một chum rượu, lúc này đã có chút hơi nâng nâng liền khò khè nói:
“Mấy vị lão ca là không biết, ta lần này muốn tiến tới Nam Hải tìm kiếm chút cơ duyên. Lần trước ta phát hiện ra một cái bí mật kinh thiên động địa, chuyện này có thể giúp ta như một bước lên mây, cảnh giới đại đạo như nằm trong tầm tay, ha ha…”.
“Triệu huynh..”.
Nghiêm Lam thấy dường như Kim Nam có vẻ say, vội nhắc khẽ. Nghiêm Lam hắn chính là sợ rằng Kim Nam lúc say buột miệng nói ra cái bí mật kia thì chính là họa sát thân. Ba cái lão Yêu này không phải tầm thường, nếu ba lão biết được cái bí mật kia thì cho dù có e ngại Kim Nam đi chăng nữa thì kiểu gì cũng bày kế ám toán hắn.
“Ấy, ba vị lão ca đây ta rất coi trọng ta sao có thể giấu họ”.
Kim Nam mặc dù có chút nâng nâng, nhưng tâm trí hắn vẫn là rất tỉnh táo. Chuyện mà hắn nói ra tuyệt đối không phải là cái bí mật hòn đảo kì bí trọng đại kia. Nếu nói ra chuyện đó, Kim Nam hắn e là phiền phức còn chưa đủ hay sao mà đi kiếm chuyện thêm đây. Mục đích hắn cố nhấn mạnh bí mật, chẳng qua là trước khi nói ra hắn muốn dùng cái bí mật giả này mà thăm dò chút tin tức từ ba cái lão Yêu kia.
“Đúng, đúng, Kim Nam huynh đệ coi trọng chúng ta như vậy, chúng ta cũng rất coi trọng Kim Nam huynh đệ. Vậy thì có khác gì hảo bằng hữu đâu a, có chuyện gì mà phải giấu giếm”.
Thuồng luồng lão nhị bất chợt lên tiếng, giọng điệu nịnh nọt. Lão mới đầu thấy bọn Kim Nam đến cũng chỉ là muốn tiếp mấy lời qua lại cho qua chuyện. Nhưng nay nghe thấy Kim Nam hắn nói ra có cái bí mật trọng đại đến bậc kia thì lão đâu có thể bỏ qua.
Thuồng luồng tộc bấy lâu bị bức ép, nếu lần này có thể nhân cơ hội này chiếm lấy cái bí mật kia. Thì lão ta cũng sẽ không e ngại bày chút mưu kế mà ám toán Kim Nam hắn. Hơn nữa chính mắt thuồng luồng lão nhị đã nhìn thấy, nhân loại kia là đã uống hết một chum rượu. Mà là một chum rượu của thuồng luồng nhất tộc điều chế đó nha, ngay cả ba lão có uống nửa chum thôi thì đầu óc đã đủ choáng váng rồi. Huống hồ cái nhân loại kia một hơi đã uống hết cả một chum, mà người ta có câu lời của rượu là lời thật nhất.
Chính vì vậy khi nghe Kim Nam nói có cái bí mật trọng đại kia, thuồng luồng lão nhị tuyệt đối tin chuyện này là thật.
“Ha ha, lão ca nói phải lắm. Ta nói lão ca nghe này, trước khi ta đạt được đến cái đẳng cấp như bây giờ. Ta đã từng lăn lộn ở Nam Hải long cung rất lâu, trong khoảng thời gian đó, ta đã biết được không ít tin tức”.
“Là tin tức gì vậy”.
Thấy Kim Nam dường như ngập ngừng chốc lát, thuồng luồng lão nhị lại sợ nhân loại kia đột nhiên hối hận không dám nói ra liền ngay lập tức thúc giục.
Kim Nam thấy vậy thì môi cũng chỉ khẽ nhếch lên một cái, sau đó ánh mắt đờ đẫn nói :
« là kho tàng bí bật của Long Cung ».
“Kho tàng bí mật của Long Cung”.
Thuồng luồng lão nhị nghe xong lời này của Kim Nam liền lẩm bẩm nhắc lại, lát sau trong mắt lão xuất hiện một tia chán chường. Nghiêm Lam thì liền tỏ ra có chút vui vẻ, tên Kim Nam trước mặt này hóa ra không có say, là lại đang muốn đùa giỡn với ba cái lão Yêu này đây.
“Ha ha, ba vị lão huynh chắc chắn lại cho rằng, cái thứ này ai mà chẳng biết có gì là bí mật đúng không…”.
Kim Nam tiếp tục cái ánh mắt lừ đừ nhìn ba lão Yêu kia. Thuồng luồng lão nhị bất giác lại cảm thấy lời nói của nhân loại này hẳn có ẩn ý, liền có chút hi vọng trở lại, khuôn mặt chăm chú lắng nghe.
“Nam Hải long cung có vô số kho tàng, nhưng ta biết có một cái duy nhất. Kho tàng này do một Yêu Vương trấn giữ, trong đó có chứa đựng một thứ. Chính là đỉnh cấp công pháp tu luyện của Long Vương, không những vậy, trong cái kho tàng này còn chứa đựng vô số nội yêu đan cấp cao, còn có cả một kiện Thần khí Thái Cổ thời đại nữa”.
“Thần khí Thái Cổ thời đại, tại sao bọn ta ở biển cả này đã lâu mà chưa bao giờ nghe thấy chuyện này. Huynh đệ có phải đã có chút nhầm lẫn hay không”.
Chuyện mà Kim Nam nói chính là hắn bịa ra, nhưng nhìn cái vẻ mặt của thuồng luồng lão nhị Kim Nam biết lão ta chính là đã mắc mưu, miệng thì nói không tin nhưng chính vẻ mặt của lão đã bán đứng lão, vô cùng sốt sắng.
“lão ca quả thực biết nói đùa, nếu nó dễ dàng biết như vậy thì liệu nó có còn là bí mật nữa không ?”.
“Hà hà, đúng vậy, chỉ có điều thần khí Thái Cổ kia là cái gì vậy, dốt cục nó có gì lợi hại ?”.
“thần khí Thái Cổ này có thể làm cho người sở hữu nó vượt đến mấy cấp giết chết đối thủ, không những vậy nó còn có tác dụng tăng phúc hấp thu Thiên Địa Linh Khí, hay nói cách khác, sở hữu nó thì lão ca cũng có thể nhanh chóng thăng tiến tu vi đến mấy lần”.
Tuy là mọi chuyện đều là Kim Nam hắn bịa ra, thế nhưng cho dù có là bịa ra cũng phải cần có chút thực tế, nếu hắn nói cái bảo vật kia quá nghịch thiên thì nhất định sẽ không thể tin tưởng được. Dù vậy, với những cái thứ công năng mà Kim Nam vừa mới nói kia thôi đã đủ dọa người, thuồng luồng lão nhị thâm tâm kinh hỉ không thôi.
“Huynh đệ, thật sự có cái kho tàng như vậy sao, hơn nữa cái thứ bảo vật kia trân quý như vậy. Tại sao Long vương Nam Hải lại chỉ giao cho một cái Yêu Vương trông coi, không sợ có chút sai sót sẽ mất đồ sao”.
Kim Nam lúc này vớ thêm một chum rượu nữa, nhưng lần này hắn chỉ uống có nửa bình. Tửu lượng của hắn rất cao, lại cộng thêm hắn vận nội lực thoát hơi men thì mấy loại rượu bình thường chẳng bao giờ có thể làm hắn say cả, ngay cả một chút nâng nâng cũng không có. Nhưng cái loại rượu của thuồng luồng nhất tộc này cũng thật sự nặng quá đi, Kim Nam mới chỉ uống một chum đã suýt không thể kiềm chế được, thậm chí tâm thần còn nâng nâng, chính vì vậy hắn không dám uống quá nhiều, chỉ dám uống nửa bình.
“Lão ca, huynh thử nghĩ xem. Vật kia tuy thật sự trân quý, nhưng đã đạt tới cái đẳng cấp như Long Vương là Yêu Đế rồi thì nó cho dù có cao cấp đến đâu cũng là không có mấy tác dụng. Vì thế mới nói, đối với chúng ta là vật trân quý, nhưng đối với Long Vương ông ta chỉ là một vật hết sức bình thường mà thôi”.
Thuồng luồng lão nhị liền gật gù cho là đúng, hai cái lão thuồng luồng còn lại từ đầu đã sớm không nghi ngờ Kim Nam mà là còn tin đến sái cổ. Chỉ có thuồng luồng lão nhị này Kim Nam thấy hắn có chút tâm cơ nên mới dốc sức quyết phải lừa được cái lão này.
“Huynh đệ, dù nói là như vậy. Nhưng cái kho tàng kia hiện tại cũng là một cái Yêu vương trông coi, huynh đệ có thể đánh thắng nổi Yêu vương hay sao ?”.
“Dĩ nhiên là không thể, vẫn là muốn phải nhờ đến các vị lão ca đây giúp ta”.
Thuồng luồng lão nhị sau khi nghe được tin tức kho tàng kia, vốn muốn tính kế moi thông tin ra từ miệng nhân loại kia để một mình độc chiếm, hơn nữa lão tin chắc lão không thể đánh bại được Yêu vương, nhưng với cái tâm cơ của lão ám toán một Yêu vương hẳn không vẫn đề gì. Nhưng hiện tại nhân loại kia mở miệng đã muốn hợp tác, chi bằng như vậy, lão ta sẽ lợi dụng nhân loại kia sau đó tìm thời cơ thích hợp mà chiếm lấy kho tàng.
“Là giúp thế nào, huynh đệ, bọn ta dù có chết cũng tận lực giúp đỡ a”.
Kim nam thầm rủa trong lòng ‘tận lực giúp đỡ ư, có mà cái lão Yêu ngươi tận lực tính kế thì có, ta lại còn không đi guốc trong bụng ngươi’.
“Ha ha, lão ca thật tốt a. Được, đã là như vậy, ta chỉ có một chút chuyện muốn nhờ mà thôi. Trước hết lão ca chiếm tạm cho ta vài cái kho tàng nho nhỏ. Đợi ta đến Nam Hải thăm dò chút tin tức sau đó quay trở lại bàn kế sách”.
“huynh đệ định thăm dò như thế nào ?”.
“À, ta muốn thâm nhập vào Nam Hải Long Cung, như vậy điều tra sẽ dễ dàng hơn”.
“Thâm nhập vào Nam Hải Long Cung, huynh đệ, ta nghe nói lần này Nam Hải Long cung tổ chức một cái đại hội, nghe nói là đại hội bàn bạc phân chia lãnh hải với các cái Long Cung còn lại, dường như có một số thay đổi. Cái đại hội này cứ năm trăm năm diễn ra một lần, mà vài ngày nữa là đến cái mốc năm trăm năm đó. Huynh đệ, ngươi có thể lợi dụng cái này mà tiến vào thăm dò”.
“Có chuyện như vậy sao, vậy thì tốt quá, đa tạ lão ca nha”.
Kim Nam muốn tung ra một cái tin vịt để dò hỏi chút tin tức. Quả đúng như hắn mong đợi, không ngờ ba cái lão Yêu này tin sái cổ , lại còn tận lực giúp hắn tung tích đại hội kia nữa chứ. Nếu như hắn có thể lợi dụng đại hội lần này, kiếm được vài cái kho tàng nhỏ, tạm thời nâng cao thực lực, ít nhất phải đạt đến Nhập Lượng đỉnh phong, bằng không ở trong biển cả này rất là nguy hiểm, ngay cả ba cái lão Yêu này nếu không cẩn thận Kim Nam cũng có thể mất mạng trong tay ba lão.
“Không có gì, giúp được huynh đệ là ta vui rồi, hơn nữa chúng ta cũng có thể bỏ thù thành bạn, cũng là điều khiến ta kinh hỉ vô số lần”.
Thuồng luồng lão nhị sau khi nói xong một câu nói đó mắt cũng là cười đến híp cả lại, bộ dạng lão đúng là đang kinh hỉ, không phải lão đang kinh hỉ về việc hóa giải thù hận với Kim Nam mà là đang kinh hỉ về chuyện cái kho tàng kia. Mượn câu nói mà phát tiết tâm trạng, lão Yêu này đúng là thực cũng hợp thời a.
Sau khi nói qua một số chuyện chính như vậy, Kim Nam và bọn ba lão Yêu kia cũng chỉ bàn tán một số vấn đề nhỏ nhặt. Uống rượu đến cả nửa ngày Kim Nam mới lắc lư thân thể xin cáo từ ba lão Yêu kia.
Trở về chiến thuyền Kim Nam liền lập tức thiền định ép men rượu ra. Cái rượu này đúng là nặng đến cực độ, Kim Nam uống mới chỉ có ba cái chum rượu mà sớm như đã không chịu nổi, chỉ muốn nói toẹt hết cái bí mật của hắn, thật đúng là rượu vào lời ra như câu nói của cổ nhân.
“Nghiêm huynh”.
Vài thời thần sau, Kim Nam đã tỉnh táo trở lại liền vội gọi Nghiêm Lam kia. Hắn trước tiên phải nhờ Nghiêm Lam một số chuyện sau đó muốn đích thân đến Nam Hải dò xét sự tình, đi đông người tuy thực lực của hắn tăng lên thật, nhưng vẫn là không tiện.
“Triệu huynh, huynh tỉnh rồi a, cái chuyện vừa nãy khiến ta suýt nữa bị tẩu hỏa nhập ma đó. Huynh có biết trong cái chầu rượu vừa nãy huynh đã suýt dọa chết ta bao nhiêu lần không. Không biết huynh ăn phải gan gì mà trong miệng hổ như vậy vẫn có thể đùa cợt, ta phải khâm phục huynh thực sự là cái tên đại tài”.
Nhìn cái bộ dạng của Nghiêm Lam, Kim Nam không chịu được mà liền bật toáng lên cười lớn. Nghiêm Lam này bình thường trông phong độ khí khái, vậy mà gặp chút chuyện đã giật bắn người lên rồi. Thử hỏi nam tử như vậy sao có thể làm đại sự đây, nhưng được cái Nghiêm Lam này rất thật thà tốt bụng, Kim Nam cũng cảm thấy thầm may mắn, sau khi mất đi Tuyết Mai hắn vẫn có thể có một người bạn như vậy.
“Nghiêm huynh, ta gọi huynh đến là muốn nhờ chút chuyện. Ta lần này dự tính sẽ một mình thâm nhập Nam Hải, xin huynh ở lại trông coi Quân Đoàn Đen giúp ta. Thâm nhập Nam Hải lần này rất nguy hiểm, đi với đại lượng người đông như vậy rất khó hành sự. Huynh chỉ cần trông coi họ giúp ta ba tháng, sau ba tháng ta nhất định sẽ quay trở lại, hơn nữa còn đem theo một số đồ vật nữa”.
Kim Nam chợt nhớ ra lần trước thâm nhập cái kho tàng kia, hắn đã bỏ ra một số thứ đồ không dùng được ở cái hang động đổ vỡ cách không xa đây lắm, với tốc độ như hắn khoảng hơn một tháng hẳn có thể tới nơi, đồ vật đó tuy không có tác dụng với hắn. Nhưng đối với binh sĩ Quân Đoàn Đen là vẫn còn sử dụng được, tiện thể đi qua Nam Hải dò xét chút tin tức về cái đại hội kia. Nếu như thuận lợi Kim Nam sẽ lợi dụng tình hình này mà chôm chỉa vài cái kho tàng của Nam Hải.
Kim Nam hắn không biết các cái Long Cung khác canh gác kho tàng thế nào chứ, riêng cái Nam Hải này canh phòng kho tàng hắn lấy chính là rất dễ dàng.
“Triệu huynh,việc này huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chiếu cố họ thật tốt. Trải qua thời gian bấy lâu ta cũng có chút tình cảm huynh đệ với họ, mà phàm đã là huynh đệ, Nghiêm Lam ta đây dù chết cũng phải tận lực bảo vệ”.
Nghiêm Lam chắc nịch nói một câu, Kim Nam liền sinh ra cảm kích. Có người huynh đệ này xem ra hắn sống cũng không uổng. Nếu có cơ hội, Kim Nam nhất định sẽ tận lực giúp đỡ Nghiêm Lam quyết không chối từ.
“Còn một chuyện này nữa, Nghiêm huynh, chúng ta hiện giờ đang là ở giữa biển cả bơ vơ. Sau khi ta đi huynh nhất thiết phải tìm một cái hải đảo lên đó tạm thời cư ngụ, và bổ sung lương thực. Biển cả Yêu quái hoành hành, nếu không cẩn thận gặp phải Yêu quái cường đại sẽ rất nguy hiểm”.
“Được, ta sẽ làm theo lời huynh”.
Nghiêm Lam lại gật đầu khẳng định một lần nữa. Kim Nam lúc này mới cảm thấy rất yên tâm. Sau khi chuẩn bị đồ đạc và vật dụng cần thiết ném vào Ẩn Nặc. Kim Nam không một lời bái biệt lặng lẽ rời khỏi chiến thuyền, dù sao thì mọi chuyện hắn cũng đã giao phó cho Nghiêm Lam kia rồi, bây giờ việc cần làm hắn phải nhanh chóng làm. Đại hội kia sắp diễn ra rồi, nếu hắn không nhanh tay thì sẽ là bỏ qua cơ hội tốt nhất lần này.
Lợi dụng đại hội hỗn loạn, chôm chỉa vài cái kho tàng sẽ là đơn giản nhất. Hơn nữa từ miệng ba cái lão Yêu kia Kim Nam đã biết được, mấy cái đại hội này đã không tổ chức thì thôi. Đã tổ chức thì nhất định sẽ có đánh nhau, không to thì nhỏ. Tứ đại Long Vương mấy ngàn năm nay đều vì cái địa phận hải phận mà ngay cả một tấc cũng không từ bỏ. Nghe nói Tây Hải Long Vương lần này cũng là đang muốn nhăm nhe chiếm một cái Hải vực của Nam Hải Long Cung, không những vậy, cái đại hội lần trước Tây Hải Long Vương còn đe dọa nếu không bồi thường sẽ đem yêu binh đến thảo phạt Nam Hải. Chỉ có điều hai cái Long Vương còn lại sao có thể để như vậy, liền lập tức ngăn cản. Tây Hải Long Vương mà chiếm được Nam Hải, thực lực sẽ đại tăng, đến lúc đó sẽ là một đối thủ khó nhằn cho bọn chúng. Nam Hải Long Cung ba cái Long Vương còn lại ai cũng nhòm ngó, thế nhưng không có động thủ được nên mới có thể tồn tại đến bây giờ.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc
Chương 52: Đại Hội Nam Hải Long Cung Thượng
Chương 52: Đại Hội Nam Hải Long Cung Thượng