Đối với Tả Mạc, có một vấn đề cực kỳ nghiêm túc được đặt ra trước mắt – làm sao xài sạch khoản tinh thạch khổng lồ này!
Hắn nghĩ, gọi là nghiêm trọng tuyệt không qusa, nếu trước lúc Bồ yêu tỉnh lại khoản tinh thạch không có xài hết, hắn tuyệt không còn một viên. Nguyên bản hắn đặt cược một khoản, là vì không muốn tinh thạch rơi vào tay Bồ yêu, hiện tại thì tốt rồi, tình huống không chỉ không cải thiện, số tinh thạch hắn cần tiêu hết lại càng nhiều.
Nhất định phải xài sạch! Trước khi Bồ yêu tỉnh lại.
Nếu là một khoản tinh thạch khổng lồ như vậy rơi vào tay Bồ yêu, Tả Mạc cảm giác mình khẳng định sẽ tức điên mà chết. Vì tị miễn loại tình huống hỏng bét này phát sinh, Tả Mạc quyết định lập tức hành động.
Nhưng, còn không đợi hắn ra khỏi sơn môn, đã bị chưởng môn gọi tới Vô Không đường.
Gần nhất tiếng tăm quá nổi, cần phải biết đê điều, Tả Mạc quyết định phải đê điều thành thật một chút. Nếu chọc giận chưởng môn, cuộc sống của mình cũng không tốt.
Chưởng môn nâng chén trà, hớp một ngụm, thong thả nói: "Tiểu Mạc nha, nghe nói ngươi không muốn tham gia thi đấu nữa?"
Tả Mạc mặt dày nói: "Chưởng môn, không phải đệ tử không muốn, mà không thể. Ngài xem đệ tử bị thương còn chưa khỏe, tuy không biết đối thủ vòng tiếp theo là ai, nhưng khẳng định là cao thủ ngưng mạch kỳ. Có bại vô thắng, nếu như lại thụ thương, thương càng thêm thương, chỉ sợ sẽ gây ra ẩn tật cho tu luyện sau này. Đệ tử cảm giác, đấu kiếm hội vốn là lịch luyện, đệ tử lần này thu hoạch rất nhiều, nếu là vì một ý thắng thua mà thương tới căn bản, chẳng phải đươc không bằng mất?"
Chưởng môn như cười như không nhìn Tả mạc, Tả Mạc lập tức cảm thấy có cảm giác không hay.
"Ngươi lo lắng chu đáo, tốt tốt. Chẳng qua hiện nay chuyện có chút biến hóa, có một tuyển thủ có việc rút lui, vì thế tất có một người trống. Thiên Tùng Tử tiền bối hết sức khen ngợi biểu hiện của ngươi trận trước, quyết định đưa chỗ trống đó cho ngươi. Ngươi phải biểu hiện thật tốt, chớ cô phụ kỳ vọng của tiền bối Thiên Tùng Tử. Còn về thương thế của ngươi, chớ bận lòng, sư phụ ngươi tự nhiên sẽ không khiến ngươi mang thương đi thi đấu."
Tả Mạc lập tức ngây dại, còn phải tham gia tỷ thí?
Đây chẳng phải là thua không có gì nghi ngờ sao?
Trận đấu của hắn với Triều An chỉ thấy hắn tỏa sáng cùng thành công, không ai nghĩ rằng ngoài việc chuẩn bị mọi thứ, ngay cả may mắn đều cực tốt mới có thể hoạch thắng. Hắn thông qua Phó Kim tìm được tư liệu về Triều An, tìm ra nhược điểm của Triều An, lợi dụng áp lực cực lớn mà Triều An phải chịu, hắn cơ hồ nghĩ hết cách, toàn bộ dùng tới, có thể nói là phí hết tâm cơ, mới có thể may mắn chiến thắng.
Trúc cơ kỳ cùng ngưng mạch kỳ có chênh lệch cực xa, đối lại bất kỳ một thí sinh nào, hắn, hắn liền nghỉ cơm. Trừ sát chiêu như âm hỏa châu là không thể sử dụng đại chúng, hắn cơ hồ dùng hết toàn bộ thủ đoạn.
Chưởng môn muốn mình tham gia thi đấu? Mình lấy gì ra đấu?
Hắn cảm giác như đang mơ, chẳng lẽ chưởng môn thật cho là mình đánh bại ngưng mạch kỳ tu giả như cắt dưa thái thịt? Không biết a! hắn hơi ngẩng đầu nhìn chưởng môn, lập tức lại lắc đầu, dù sao vẫn thấy chưởng môn chẳng phải người ngu ngốc nha.
Chính lúc hắn đang nghĩ ngợi, liền nghe thấy chưởng môn cười mị hoặc: "Ngươi chuẩn bị cho tốt."
Tả Mạc ảo não đi ra khỏi Vô Không đường, một lúc đều chẳng tỉnh lại. Chỗ trống? loại chuyện này cũng có sao?
Lúc hắn thất thần ngồi trên chim ngốc, đột nhiên nghe được tiếng Bồ yêu: "đưa năm viên âm châu cho ta."
Đây tuyệt đối là thanh âm mà Tả Mạc không muốn nghe, tới mức mà thân thể hắn đột nhiên cương cứng. Thằng này tỉnh lại lúc nào vậy ta?
Chẳng qua hắn phản ứng cực nhanh, ngữ điệu Bồ yêu hết sức nôn nóng, hiển nhiên là cần âm châu gấp. Hắn không nói hai lời, lấy ra năm hạt âm châu nhét cho Bồ yêu, Bồ yêu lấy được âm châu liền tan biến.
Tả Mạc lúc này mới cảm gaics tim mình đập loạn, đáng chết, Bồ yêu sắp tỉnh rồi!
Không được! phải đẩy nhanh tốc độ!
Tả Mạc cảm giác như mông có lửa đốt, càng liều mạng thúc dục chim ngốc. Hắn có thể cảm giác tim mình đập càng lúc càng nhanh, miệng khô khốc, 198 viên tinh thạch cấp 4! Trước khi thi đấu, dù là tinh thạch cấp 4 hắn cũng chưa thấy qua, nghxi tới khoản khổng lồ này rất có khả năng sẽ không thuộc về mình, Tả Mạc cảm giác chuyện nát bét.
Dục vọng tiêu đi tinh thạch càng cường liệt, Tả Mạc lại một lần nữa đi tới Đông Phù.
Lần này hắn không ở dưới, hắn chạy thẳng tới sân giao dịch cao cấp nhất, Bách Bảo Phi cắc ở giữa không trung Đông Phù.
Bách Bảo Phi Các là sân giao dịch tối cao cấp, bán ra là những vật phẩm cao sang nhất có thể mua được tại Đông Phù. Mỗi pháp bảo trong đó đều là tinh phẩm trong tinh phẩm, nguyên liệu bày bán trong đó toàn bà vật trân hi hiếm có. Bách Bảo Phi các là một đỉnh núi nhỏ dùng vô thượng pháp lực luyện chế mà thành, nó có thể vĩnh viễn trôi nổi bồng bênh trên không trung mà không rơi, cấm chế trên đó nhiều không kể xiết, ngay cả kim đa kỳ tu giả cũng chưa từng dám náo sự tại Bách Bảo Phi các.
Đây là lần đầu Tả Mạc quang lâm Bách Bảo Phi các, nếu không phải trong túi có 198/ viên tinh thạch cấp 4, hắn tuyệt không có gan tới địa phương cao cấp như thế.
Sơn thể không tính lướn, phương viên 70-80 mẫu, tiên nhạc du dương, khắp nơi là các loại linh thảo linh hoa. Tiên nhạc thế nào Tả Mạc không biết, nhưng linh thảo linh hoa khắp nơi, hắn lại am hiểu luyện đan nên vô cùng kinh hãi.
Mẹ ơi!
Trong đây tùy tiện một gốc linh thảo linh hoa đều là những loại trân quý mà Tả Mạc chỉ có thể gặp trong ngọc giản.
Điệp Tu Vi cấp 4, Yểm Nấm cấp 4, Hỏa Hồng Liên cấp 4….
Căn bản không cần phô truowng, những loại linh thảo linh hoa cấp 4 cấp 5 tại kia, khách nhân nếu không có ví dày, ngay cả nhấc chân đều vô cùng cẩn thận, chỉ sợ không cẩn thận dẫm lên một cây, bồi thường đều bồi chết người.
Đa Bảo Phi Các, loại địa phương này vĩnh viễn không bận lòng ngườ tới quá nhiều, lúc Tả Mạc tới, bên trong chỉ có một vị khách.
Một chưởng quỷ mặc áo gấm màu đen có tia vàng tiếp đãi Tả Mạc, hắn mắt cực sắc, vừa thấy Tả Mạc liền nhiệt tình tiếp đón: "A, đây chẳng phải là Tả tiên sinh sao? Quý khách nha, quý khách! Tả tiên sinh thi đấu mang tới quang vinh cho Đông Phù ta! Đánh giỏi lắm, ha ha, tam liên hoàn, đương thời ta cũng kinh sợ. Nay có thể tiếp đãi ngài, là phúc phận của tại hạ."
Thanh âm chưởng quỷ nhiệt tình lại không nịnh nọt, lời nói khiến Tả Mạc đắc ý, lại không tháy khoa trương, ngay cả âm lượng đều khống chế vừa phải, sẽ không khiến khách nhân đang ở xa thưởng lãm pháp bảo bị phiền. Càng khiến Tả Mạc kinh ngạc là vị chưởng quỷ vẻ mặt hòa khí này lại là một tu giả ngưng mạch kỳ.
Tả Mạc lúc này nhìn lại vị chưởng quỷ bên cnahj khách nhân, quả nhiên, cũng là ngưng mạch kỳ! Chưởng quỷ dạng này cũng không chỉ có hai vị, còn có hai chưởng quỷ ở bên đợi, đều là ngưng mạch kỳ.
Ngưng mạch kỳ tu giả làm chưởng quỷ, thủ đoạn này khiến chấn nhiếp Tả Mạc.
Nghĩ tới trận tỷ thí, ngưng mạch kỳ tu giả đánh tới đánh lui, uy phong bát diện. mà tại bách bảo các, cũng là tu giả ngưng mạch kỳ, lại chỉ là một chưởng quỷ.
Cũng không biết chủ nhân bách bảo phi các là ai, lai lịch hẳn không chỉ lớn mà thôi.
Khuôn mặt cương thi của Tả Mạc có chỗ tốt, vô luận hắn nghĩ gì, mặt cũng không lộ mảy may.
Tả Mạc chấn kinh tu vi của đối phương, khẩu khsi cũng hết sức lễ mạo: "Đến xem xem có thứ gì vừa tay."
Vị chưởng quỷ cười nói, cũng chẳng qua là nhiệt tình, nhưng không lạnh lùng: "A, ngài cứ xem tùy ý, nếu như thấy gì vừa ý, tại hạ tỉ mỉ giảng giải."
Chỉ nhìn một lần, Tả Mạc đã hoa mắt, hắn hiện nay toàn thân ít thứ tốt, trừ ngọc giản nơi eo miễn cưỡng có thể đặt ở bách bảo phi các, các thứ khác đều không thể lên trường. Thứ tốt nha. Thứ tốt nha! Tả mạc nuốt nước miếng, hai mắt sáng lòa, hận không thể hốt sạch đống pháp bảo vào túi mình, nhưng khi hắn nhìn thấy giá được ghi, như có chậu nước lạnh đổ vào đầu.
"Thanh phi kiếm này là làm từ phách tinh nằm sâu dưới biển vạn năm, mỗi phách tinh đều cấp 4 trở lên, qua danh sư luyện chế mài qua. Phi kiếm này tổng cộng có bảy phiến tử kiếm cấu thành, biến hóa vô cùng, đặc biệt thân kiếm có khắc "bắc đẩu", có thể dễ dàng cấu thành bắc đẩu kiếm trận. nếu như trong tay người thiện về phù trận như Tả tiên sinh càng là biến hóa ngàn vạn."
Tả Mạc vừa nhìn thấy giá: 600 viên tinh thạch cấp 4, tim phổi run rẩy, mắt liền vội nhìn sang bên cạnh.
"Chiếc thiên cẩm bào này, dùng một vạn sáu ngày sợi thiên băng tằm tơ dệt thành, thiên băng tằm cực kỳ cứng cỏi, phi thường khó thương, mà có thể tự động thấp thu linh khí chung quanh. Trên cso bảy phù trận, thần diệu có tác dụng bất đồng, không có một cái không thực dụng. Mà năng lực hộ của của thiên cẩm bào là cực mạnh, chúng ta đã chuyên môn thử qua…."
Giá cả: 500 viên tinh thạch cấp 4! Tả Mạc không dám ngẩng đầu lên.
Tả Mạc như cưỡi ngựa xem hoa đi khắp quầy hàng, mỗi pháp bảo đều tốt không thể tốt hơn, nhưng giá mỗi kiện đều khiến hắn tuyệt vọng không thể tuyệt vọng hơn. Về sau, hắn hoàn toàn tê dại, trực tiếp chỉ xem giá cả.
Chưởng quỷ cũng không thúc, cũng không phiền táo, biểu hiện ra phẩm chất chuyên nghiệp tuyệt giai.
Tả Mạc đột nhiên thấy một kiện, gái chỉ là 100 viên tinh thạch cấp 4, hắn không do dự dừng chân.
Một giới chỉ có dạng như vòng sắt, an tĩnh nằm đó.
Chú ý tới ánh mắt Tả Mạc, chưởng qury tận chức giới thiệu: "Nạp Hư giới là một bán tàn phẩm, vốn luyện chế giả tính luyện một nạp hư giới cấp 4, nhưng cuối cùng thất bại. nạp hư giới này tốt hơn nạp hư giới cấp 3, nhưng lại kém cấp 4, vì luyện chế giả quen biết Đông gia, giới chỉ này cũng gửi bán ở chỗ ta.
Nạp hư giới!
Tả Mạc cuồng hỉ! không nghĩ tới Bách Bảo Phi các có bán nạp hư giới!
Nạp hư giới, là pháp bảo dùng để thu nạp. bách bảo nang trên eo hắn cũng là pháp bảo tương tự, cũng có thể thu nạp để dùng. Nhưng Nạp hư giới là pháp bảo thu nạp cao cấp hơn bách bảo nang, nó không chỉ thu nạp được nhiều hơn, mà vật phẩm thu nạp trong đó không tăng thêm trọng lượng, đây là chỗ lợi hại hơn so với bách bảo nang. Nhưng độ khó khi luyện chế nạp hư giới lớn hơn nhiều so với bách bảo nang, trên chợ khó mà nhìn thấy, giá cả cũng cực cao. Nếu không phải lần này phát tài, Tả Mạc không biết cần năm nào tháng nào mới có thể mua được một nạp hư giới.
Nạp hư giới là pháp bảo cực kỳ thực dụng, Tả Mạc cơ hồ không chút nghĩ ngợi, trực tiếp lấy ra tinh thạch: "Mua!"
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tu Chân Thế Giới
Chương 128: Bách bảo phi các
Chương 128: Bách bảo phi các