Trong lúc này, biến hóa của Lôi Thiên vô cùng rõ rệt. Từ bình tĩnh lúc ban đầu đã dần dần lộ ra vẻ đau khổ, nhưng đó chỉ là chuyện trong chớp mắt. Sau đó, Lôi Thiên toàn thân chân nguyên dao động đột nhiên gia tăng, làn sáng đẹp mắt như ngọn lửa bừng bừng, lúc thì đen ngòm kinh người, ngập tràn quỷ dị, lúc thì đỏ rực uy vũ, tràn đầy khí phách.
Quá trình này kéo dài trong một lúc, sau đó làn sáng đen ngòm và làn sáng đỏ rực bắt đầu hội tụ. Đây chính là thời khắc quan trọng nhất, bởi vì Địa Âm Thiên Sát trên đầu Lôi Thiên đã chuyển hóa thành khí âm tà, hiếu sát thuần nhất, dung hợp vào trong người Lôi Thiên, tiến hành quá trình dung hợp cuối cùng.
Thời khắc đó, Lôi Thiên thật ra ở bên bờ sống chết. Bởi vì sức mạnh của Thiên Sát và Địa Âm rất mạnh mẽ, căn bản cơ thể của hắn không đủ sức chịu đựng nổi. Hắn chỉ nhờ vào ưu thế là đã từng hấp thu sức mạnh tàn dư của hai người, trong cơ thể có được dấu ấn sức mạnh của bọn họ, hơn nữa đã từng được U Minh ma long hỗ trợ, đã dung hợp được hai luồng sức mạnh yếu ớt kia thành một thể hoàn mỹ.
Như vậy, thân thể Lôi Thiên chẳng khác nào được hai luồng sức mạnh chuyển đổi khác đi, hệt như một đứa trẻ sơ sinh, có thể thừa kế được sức mạnh của bọn họ, nhưng bởi vì thực lực bản thân chưa đủ nên có nguy hiểm rất lớn.
Chiếu theo quy củ, sức mạnh của Thiên Sát và Địa Âm nếu chia ra truyền vào trong cơ thể Lôi Thiên, để hắn có quá trình tiêu hóa hấp thu, lúc đó cơ hội thành công có thể nói là hoàn toàn.
Nhưng hiện nay để đối phó với Lục Vân và kẻ nghịch thiên, Thiên Sát, Địa Âm không còn thời gian chờ đợi, đành mạo hiểm thử qua, cưỡng ép hoàn thành quá trình dung hợp trong cơ thể Lôi Thiên, từ đó sinh ra một ấn ký sinh mạng hoàn toàn mới, dựa vào cơ thể huyết nhục của Lôi Thiên để đạt được sức mạnh vượt khỏi tầm thường.
Đây là một chuyện vô cùng điên cuồng và nguy hiểm. Trong toàn bộ quá trình dung hợp, sức chịu đựng của thân thể Lôi Thiên mấy lần đạt đến cực hạn, thiếu chút nữa đã tan nát, may mà vào lúc quan trọng được ý chí kiên định của hắn mạnh mẽ áp chế. Thật ra, nguyên thần của Lôi Thiên cũng khó vô cùng, bởi vì cùng lúc hắn dung hợp sức mạnh của hai người, đồng thời cũng tiếp nhận bản tính tà ác, hiếu sát của cả hai, hoàn toàn biến đổi thành một người mới âm hiểm độc ác, tàn khốc vô tình.
Khi Lục Vân đột phá được tầng phòng ngự thứ ba của U Minh ma long, đang chuẩn bị trực tiếp công kích Lôi Thiên, một khí thế đáng sợ cùng với luồng khí kinh người chỉ chớp mắt đã ngập tràn Hư Vô Giới Thiên, khiến Lục Vân ở khoảng cách khá gần bị hất bắn đi như tên, sau chín lần xoay chuyển trong không trung mới có thể ổn định được thân thể.
Bốn bề, sức mạnh điên cuồng hoang dã như muốn hủy diệt cả trời đất, khiến cảnh sắc tuyệt đẹp của Hư Vô Giới Thiên chấn động không yên, toàn bộ cảnh đẹp lân cận đều tan nát, ngay cả ba điện Thiên Cơ, Tử Thần, Thiên Ảo cũng bị phá hủy ngay tại chỗ. Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Bách Linh, Hải Nữ, Hoàng Thiên chịu sức đánh cực mạnh, kẻ nghịch thiên điềm nhiên như thường, dường như sớm biết tất cả mọi thứ.
U Minh ma long cảm nhận được tình hình này, miệng gầm lên một tiếng dài như rồng ngâm, phát xuất tiếng kêu vui mừng và phấn chấn, phảng phất nó đã nhìn thấy được hào quang của thắng lợi. Tứ Linh thần thú hừ một tiếng khinh bỉ, âm thanh trầm thấp lập tức áp chế được tiếng của U Minh ma long.
Lục Vân rất kinh ngạc, khí thế to lớn như vậy chàng mới lần đầu cảm nhận được, thật sự muốn biết tình hình sức mạnh sau khi Thiên Sát Địa Âm dung hợp vào cơ thể Lôi Thiên sẽ như thế nào.
Giữa không trung, Lôi Thiên hai tay giơ cao, ngửa mặt nhìn lên bầu trời, mái tóc dài đỏ như máu tung bay theo gió, thần tình điên cuồng mà tàn nhẫn. Trên đỉnh đầu, một vầng mây sáng màu xanh lục thẫm xoay tròn biến ảo bất định, thỉnh thoảng xuất hiện một đôi mắt âm độc khiến người ta cảm thấy âm hiểm quỷ dị.
Trên người Lôi Thiên phát ra một quầng sáng trong suốt, trên dưới hồn nhiên kết hợp thành một thể hệt như một loại kết giới ánh sáng phòng ngự. Trên lưng, hai cánh sáng màu nâu to chừng vài thước, lúc vẫy lên phát ra làn sáng màu nâu khuấy động không gian bốn phía biến hình vặn vẹo. Vòng bên ngoài, làn sáng nhiều màu liên tục thay đổi lẫn nhau, với màu đen như mực và màu đỏ tươi làm chủ, chia ra đại biểu cho đặc tính của Địa Âm và Thiên Sát.
Giây lát, luồng khí điên cuồng hoang dã cũng dần dần khôi phục lại bình tĩnh, mọi người đều đưa mắt nhìn Lôi Thiên, vẻ mặt mỗi người mỗi khác.
Lục Vân chuyển đến cách Lôi Thiên ngoài năm trượng, xuyên qua vùng không gian vặn vẹo biến hình để quan sát hắn, ánh mắt toát ra ánh sáng rực rỡ, đó chính là sự tự tin và chờ đợi của kẻ mạnh.
U Minh ma long gào lên một tiếng kêu Lôi Thiên đang mơ hồ tỉnh lại. Hắn cúi đầu nhìn bốn phía, cuối cùng nhìn đến Lục Vân, miệng phát ra tiếng quát rung trời:
- Lục Vân, ta nhận ra ngươi!
Bật cười lạnh lùng, Lục Vân đáp:
- Ba người trong một cơ thể kết hợp rất hoàn mỹ, không ngờ còn bảo tồn ký ức trước đây. Đáng tiếc ngươi bây giờ cũng không hề là ai, gần như chỉ là một thể tà ác hỗn tạp không có nhân tính.
- Câm miệng!
Giận dữ nhìn Lục Vân, Lôi Thiên nói như tiếng sấm.
- Ta còn là ta, chỉ bất quá dung hợp nguyên thần của Thiên Sát Địa Âm, có được sức mạnh, thừa kế được bản tính trời phú của bọn họ. Bây giờ, ta muốn hủy diệt nơi này, giết hết tất cả kẻ chống lại ta, thống nhất không gian dị vực, trở thành thần thánh mạnh mẽ nhất từ trước đến nay.
Chân nguyên trên người theo cảm xúc của hắn phát ra bên ngoài tạo nên kết quả kinh người vô cùng, không những nó dễ dàng hất Lục Vân lùi lại, còn khiến cho không gian rung chuyển, thiếu chút nữa đã nghiền nát cả Hư Vô Giới Thiên.
Quay cuồng giữa không trung, Lục Vân né tránh khí thế dữ dội của Lôi Thiên, trầm giọng nói:
- Muốn hoàn thành tâm nguyện đó còn phải được ta đồng ý.
Lôi Thiên tròn mắt giận dữ, hai ánh mắt kinh khiếp hóa thành hai ngọn đao sáng không gì chống nỗi bắn thẳng vào ngực Lục Vân:
- Ngươi trước đây còn có chút khả năng, bây giờ ngươi chỉ có đi chết mà thôi!
Thấy Lôi Thiên càn rỡ như vậy, ý niệm trong lòng Lục Vân biến hẳn, ánh mắt lạnh lại, một luồng Hạo Nhiên Chính Khí nhanh chóng phát ra từ người chàng cùng với sức mạnh khuất phục trời đất, chỉ trong sát na đã ngập đầy từng phân từng góc của Hư Vô Giới Thiên. Đồng thời, trong mắt Lục Vân lóe lên ánh bảy màu, đòn tấn công bằng ý niệm không những đánh nát hai ngọn đao sáng do Lôi Thiên phát ra, mà còn hung hăng đánh trúng vào đại não của hắn, đáng tiếc đã bị quầng sáng trong suốt quanh người hắn hóa giải hơn nửa sức mạnh, hoàn toàn không tạo nên nguy hại quá lớn nào cho Lôi Thiên.
- Thắng bại thế nào phải thử mới biết được. Ngươi chớ tự đại đắc ý.
Còn đang nói, hai tay Lục Vân chắp lại sau lưng, ngẩng đầu ưỡn ngực, khí thế ngạo nghễ từ người phát ra hóa thành một luồng sức mạnh cuồn cuộn, mạnh mẽ hất lùi Lôi Thiên vài trượng.
Phát hiện được biến hóa kinh người của Lục Vân, ánh mắt Lôi Thiên âm hiểm lạnh lẽo, gằn giọng rống lên:
- Lục Vân ngươi thật âm hiểm xảo trá, té ra trước đây ngươi còn ẩn chứa thực lực. Bất quá điều đó cũng không quan hệ. Bây giờ ngươi vẫn chết như thường!
Giọng nói sắc bén ẩn chứa đầy hận thù phát ra từ Lôi Thiên. Người hắn đã nhanh chóng thu ngắn khoảng cách giữa hai bên, tay phải lòng bàn tay có ánh sáng đỏ như máu đánh thẳng một chưởng vào ngực của Lục Vân. Một chưởng này nhanh vô cùng, hệt như quỷ mỵ, khí thế của nó hung mãnh, cho dù Lục Vân cũng phải khiếp hãi chấn động.
Biết Lôi Thiên lúc này đã không còn như trước, Lục Vân vô cùng cẩn trọng. Tay phải xoay lật nhanh chóng đón đỡ.
Một chưởng này thật ra cũng không được lý trí, bởi vì trong tình hình chưa biết đối phương nông sâu thế nào thì sẽ nguy hiểm rất lớn. Nhưng Lục Vân dù sao cũng là Lục Vân, chàng biết rõ được quan hệ lợi hại bên trong, trong lòng không những không sợ mà còn dùng để thử thăm dò nhằm biết rõ được thực lực Lôi Thiên hiện nay thế nào.
Như vậy, hai chưởng lập tức va chạm với nhau, sức mạnh to lớn trong chốc lát đã kích hóa tạo nên cuồng phong hủy diệt cùng với tiếng sấm rung trời và hoa lửa chói mắt khuếch tán ra ngoài từ hai người.
Bốn bề, không gian dao động rất lớn, hiện tượng vặn vẹo biến hình xuất hiện. Nhưng bàn tay của hai người giao chiến dính chặt vào nhau, hơn nữa còn không hề xuất hiện dấu hiệu bị đẩy ra.
Thời gian phảng phất như dừng lại, Lục Vân và Lôi Thiên bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt bảy màu đối chọi với ánh mắt đỏ như máu, hai bên giao tranh kịch liệt, chớp rung sấm giật giằng co không phân thắng bại.
Luận về thực lực, Lục Vân dĩ nhiên mạnh đến cực hạn, nhưng Lôi Thiên cũng không đùa được, hắn dung hợp sức mạnh cực tà cực sát trong trời đất vào trong người, thực lực mạnh đến mức nào cũng khó mà dự đoán được. Như vậy, hai người dùng đơn thuần về sức mạnh cũng khó mà phân biệt thắng bại, nếu không phối hợp ứng dụng pháp quyết thì khó có khả năng phân cao thấp được.
Về phương diện này, Lôi Thiên có ba người ở cùng một thân thể, pháp quyết hỗn tạp. Còn Lục Vân lại hội tụ chính tà, còn có "Thiên Địa Vô Cực". Hai bên sau một phen so tài, về mặt pháp quyết Lục Vân chiếm được ưu thế. Như vậy, giao tranh ánh mắt cũng như giao chiến tinh thần dị lực, phương diện này Lôi Thiên tuy mạnh nhưng không được như Lục Vân vì thế bị thất bại.
Cao thủ đang giao chiến , nếu rút dây sẽ động rừng. Lôi Thiên khi thi đấu ánh mắt đã không địch lại được Lục Vân, trực tiếp tạo nên thất bại toàn diện. Lôi Thiên lúc này trong lòng không cam, nhưng không làm gì được, bị Lục Vân một chưởng đánh bay.
Một chiêu thắng lợi, Lục Vân vẻ mặt bình thản, trong lòng không hề vui sướng, ngược lại còn có cảm giác nặng nề. Bởi vì mới giao tranh một chưởng, Lôi Thiên đã khiến chàng kinh hãi vô cùng.
Theo tình hình Lục Vân nắm được, Lôi Thiên sau khi dung hợp được sức mạnh của Thiên Sát Địa Âm, sức mạnh mới sinh ra của hắn đã gấp đôi tổng sức mạnh của ba người. Điều này khiến người nghe phải khiếp sợ.
Hiện nay, Thiên Địa Vô Cực của Lục Vân tuy tiến vào trạng thái cực hạn tuyệt cao vô cùng, nhưng mạnh đến thế nào, có đủ để chiến thắng được Lôi Thiên hay không, bản thân chàng đều không rõ. Trong tình hình như vậy, Lục Vân đối mặt với cường địch, áp lực trong lòng rất rõ ràng.
Thấy Lục Vân chiến thắng, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Bách Linh, Hoàng Thiên mới hơi an lòng một chút, Hải Nữ còn hoan hô:
- Sư phụ cố lên, giết chết tên xấu xa kia.
Kẻ nghịch thiên trầm ngâm quan sát, ánh tím quanh thân thể khiến người ta không sao nhìn được vẻ mặt của ông.
U Minh ma long hơi bất ngờ một chút, Lôi Thiên lúc này thực lực kinh thiên, theo lý thuyết phải vượt quá Lục Vân, sao ngược lại bị chàng đánh lui?
Lùi vài trượng, Lôi Thiên nổi giận đùng đùng, hung ác trừng mắt Lục Vân, gào thét nói:
- Đáng ghét, ta muốn giết ngươi, giết sạch mọi người nơi này, hủy diệt cả nơi này.
Trong cơn thịnh nộ, tính cách Lôi Thiên càng thêm tàn bạo vô tình, đang dần dần đi đến mức cực đoan.
Nguyên gốc, Lôi Thiên sau khi dung hợp Thiên Sát Địa Âm rồi, tính cách đã bị ảnh hưởng nặng nề, một chút ý niệm chính nghĩa cũng bị sự tà ác của Âm Đế và sự tàn khốc của Thiên Sát loại bỏ. Hiện nay, lại thêm sự bất lợi khi mới giao chiến, bị ý niệm cừu hận điều khiển, cả người Lôi Thiên hoàn toàn đi vào con đường đen tối.
Để ý đến những chuyển biến rất nhỏ của Lôi Thiên, Lục Vân cũng không trả lời, chủ động phát ra tiến công, bắt đầu một trận chiến cuối cùng. Lôi Thiên vẻ mặt điên cuồng, hai tay múa quyền hệt như Xích Thủ không quyền để giao chiến.
Đừng cho là Lôi Thiên lúc này hơi điên cuồng, quyền của hắn có thể nói khiến người kinh hãi vô cùng, mỗi một quyền đều làm rung động núi sông, có uy thế khai thiên lập địa, đánh cho Lục Vân ứng phó không được, căn bản không cách gì tiến vào trong phạm vi ba trượng. Lục Vân toàn lực ứng chiến, làn kiếm tay phải múa lên như mưa, phân bố bốn phía Lôi Thiên, vừa chống lại sức quyền của Lôi Thiên, vừa tìm kiếm điểm sơ hở của hắn.
Ngoài ra, Lục Vân còn phát động tấn công bằng tinh thần, dùng "Tâm Dục Vô Ngân" của Ma tông làm vũ khí, ý đồ gây thương tích cho Lôi Thiên. Đáng tiếc loại sức mạnh này có thuộc tính nằm trong phạm trù sức mạnh tinh thần, vừa đến gần Lôi Thiên trong phạm vi ba trượng liền bị vùng không gian vặn vẹo mạnh mẽ nghiền nát, căn bản không vào được đến bên trong.
Vì thế, Lục Vân hơi nhếch mày kiếm, trong mắt hiện lên ánh bảy màu, vô số Ý Niệm Thần Ba với tần suất khác nhau đồng thời phát xuất tìm kiếm nhược điểm của Lôi Thiên.
Bên này, động cơ của Lôi Thiên đơn giản hơn Lục Vân rất nhiều, hắn chỉ muốn dùng thực lực cực mạnh để áp đảo Lục Vân, hoàn toàn không còn ý gì khác. Như vậy, Lôi Thiên xem ra đơn giản múa loạn quyền, sau khi kéo dài được giây lát liền dần dần tiến vào cảnh giới không minh, mỗi một quyền mỗi một thức đều ẩn chứa uy lực vô cùng, dần dần đạt đến tình trạng tự nhiên mà thành.
Như vậy, sức mạnh của Lôi Thiên phát huy đến cực hạn. Mỗi lần múa quyền đánh ra liền hóa thành vô số quả cầu ánh sáng dính vào liền vỡ ra, lần lượt hất văng Lục Vân. Hơn nữa, sức nổ của những quả cầu này tự động kết thành một thể, hóa thành làn sóng hủy diệt, đến nơi nào thì vạn vật bị vỡ nát, cả Hư Vô Giới Thiên liền bị phá hủy chưa bao giờ có.
Lúc này, Tinh La Vạn Tượng không còn, suối Thánh Linh đã bị phá hủy, Thước Kiều và Thải Hồng Kiều gãy nát, chỉ còn Hư Vô Ảo Bích và vầng mây nhiều màu phong ấn cửa thời không lấp lánh lộng lẫy.
Ý Niệm Thần Ba do Lục Vân phát ra có kết quả bất ngờ. Vừa đến gần không gian bị vặn vẹo, những luồng Ý Niệm Thần Ba đã có chín phần bị mất tại đó. Tiếp theo, vài ngàn luồng Ý Niệm Thần Ba còn lại sau khi vượt qua được không gian vặn vẹo, có tám phần bị nuốt mất, gần như chỉ còn vài trăm luồng thuận lợi vượt qua.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1113: Tứ vị nhất thể - phần 2
Chương 1113: Tứ vị nhất thể - phần 2