- Bảo ca không sao chứ?
Chi Ni Nhã vốn muốn nhào tới bên cạnh Phó Thư Bảo, nhưng thấy Phó Thư Bảo đưa tay ngăn lại, nàng không khỏi lo lắng nói.
- Có nhuyễn giáp da rắn, ta không sao, chỉ có điều nếu như không phải Tiểu Thanh ngăn cản một chút, một tiễn này e rằng ngay cả nhuyễn giáp da rắn cũng không chống đỡ được, cho nên nếu không có mệnh lệnh của ta, không ai được phép tùy ý hành động.
Thích khách ẩn tại nơi bí mật gần đó rõ ràng là một cao thủ, hơn nữa kinh nghiệm bắn tiễn cực kỳ cao thâm, vũ khí sử dụng chính là cung tiễn Lực Luyện Khí, Phó Thư Bảo xem xét, đêm nay hắn rốt cuộc cũng gặp đối thủ thực sự.
- Chủ nhân, để ta đi tìm!
Tiểu Thanh nói. Nàng vừa nãy tuy dập tắt lửa kịp thời, nhưng vẫn để một mũi tiễn bắn trúng Phó Thư Bảo, chuyện này đối với nàng mà nói chính là vũ nhục, là không tròn chức trách.
- Ngươi không thể đi, hãy lưu lại bảo hộ đám người Chi Ni Nhã, để ta đối phó với hắn.
Phó Thư Bảo đột nhiên đưa ra quyết định khiến người khác bất ngờ.
- Thế nhưng...
Trên mặt Tiểu Thanh chợt hiện lên thần sắc lo lắng.
- Không nói gì nữa, ý ta đã quyết rồi.
Phó Thư Bảo kiên quyết nói.
Nếu như mỗi lần đều để Tiểu Thanh đứng ra giải quyết, về phương diện thực lực chiến đấu của hắn sẽ vô pháp tiến bộ. Thích khách ẩn nấp trong nơi bí mật gần đó là một cao thủ cực kỳ lợi hại, đối với Phó Thư Bảo hẳn là có tính phiêu lưu mạo hiểm nhất định, nhưng càng như thế, thực lực chiến đấu của hắn mới có thể đột phá. Cho nên, tình hình nguy cấp ngay trước mắt, lại là cơ hội tôi luyện hiếm có.
Tiểu Thanh không hề cố chấp, đối với mệnh lệnh của Phó Thư Bảo phân phó cho nàng mà nói, bất cứ mệnh lệnh gì nàng đều chấp hành, cho dù khiến nàng tự sát.
Sau khi dứt lời, Phó Thư Bảo đột nhiên từ khối thạch trụ bay nhanh ra ngoài cửa.
Vù! Thanh âm tiễn phá không lại truyền tới lần nữa.
Thân thể Phó Thư Bảo khẽ động, thân thể nhất thời từ tư thế thẳng tắp vọt tới chuyển thành nằm ngang. Hắn vừa dời thân, hai mũi tiến nối liền nhau trong nháy mắt bắn qua vị trí hắn vừa đứng. Hai đạo âm hưởng giòn tan vang lên, hai mũi tiễn cùng lúc cắm trên khối thạch trụ.
Cài tiễn giương cung cần khoảng thời gian nhất định, điểm này ngay cả tiễn thủ tài nghệ cao siêu tới đâu cũng không ngoại lệ. Ngay khi hai tiễn bắn tới thất bại, Phó Thư Bảo lại điều chỉnh thân hình, chạy khỏi cửa đại sảnh.
Trành cảnh bây giờ một mảnh yên lặng, trên tường thành không có một chiến sĩ đứng gác. Trước khi chiến đấu ngưng lại, toàn bộ Hắc Thạch Thành thậm chí xung quanh đều chìm đắm trong bóng đêm đen kịt, giống như một tòa thành trì cực kỳ khắc nghiệt.
Vừa nãy tại đại sảnh đèn dầu soi sáng, người phe mình nhất định trở thành mục tiêu rõ ràng, một khi thân thể ẩn vào trong bóng đêm, Phó Thư Bảo liền trở thành mục tiêu ẩn hình. Nhân cơ hội bóng đêm yểm hộ, hắn di chuyển với tốc độ nhanh hơn, cực nhanh leo lên tường thành. Toàn bộ quá trình gặp phải tiễn thủ tập kích tổng cộng bốn tiễn. Như vậy đủ để phán đoán ra phương vị thích khách kia ẩn nấp.
Sau khi leo lên tường thành, Phó Thư Bảo không tùy ý đứng thẳng trên tường thành truy tìm mục tiêu, mà ẩn nấp sau một lỗ châu mai. Tầm mắt của hắn tập trung trên sườn núi đối diện Hắc Thạch Thành.
Chỉ có từ trên cao nhìn xuống mới nhìn tới vị trí tường thành che lấp, phóng ra bốn tiễn, thích khách kia khẳng định trốn phía sau sườn núi.
Phó Thư Bảo từ Luyện Trữ Vật Giới lấy ra Thiên Trúc Cung và bao đựng tiễn có hai mươi Xà Nha Tiễn, Thiên Trúc Cung đặt trên tay, hắn nhanh chóng trấn định tâm tình.
Trong bóng đêm mênh mông, trong tay hai người cầm nỏ Lực Luyện Khí lúc này lâm vào thế giằng co.
Thích khách trốn sau sườn núi, khẳng định biết Phó Thư đã chạy khỏi đại sảnh Hắc Thạch Thành, ẩn nấp trên tường thành. Hắn bây giờ muốn làm chính là chờ đợi, chờ Phó Thư Bảo không kiềm chế nổi xuất đầu lộ diện, sau đó triệt để giải quyết.
Đối với Phó Thư Bảo mà nói, tuy biết phương vị đối phương ẩn nấp, nhưng không biết rõ vị trí cụ thể, bóng đêm tuy rằng có tác dụng yểm hộ, nhưng cho dù trời đêm như thế nào, cái loại hắc ám này không phải hắc ám tuyệt đối, dựa vào một chút tia sáng, vẫn có thể nhận rõ cảnh vật xung quanh, nói vậy, hắn vô ý sẽ trở thành mục tiêu bị liệp sát. Cho nên, hắn cũng phải chờ đợi, đợi đối phương thiếu kiên nhẫn, nhân lúc đối phương xuất thủ để lộ vị trí cụ thể.
- Không thể tiếp tục như vậy, nếu như gã thích khách kia cảm thấy ám sát vô vọng, lén trốn đi vậy thật không ổn, ta phải nghĩ biện pháp để hắn tiếp tục xuất thủ mới được...
Sau khi núp sau lỗ châu mai, Phó Thư Bảo cầm Thiên Trúc cung trong tay lúc này lâm vào trầm tư. Suy nghĩ một chút, ý niệm trong đầu đột nhiên thoáng hiện, trong lòng hắn thầm nghĩ:
- Được rồi, tại sao không cởi áo ra, lợi dụng sức đẩy của lực lượng lực tràng thiết lập mục tiêu giả để gã thích khách kia xuất thủ?
Dưới sự tác dụng của lực lượng lực tràng, ngay cả Lực Sĩ cấp thấp nhất cũng có thể khiến khối sắt nặng hai ba trăm cân trôi nổi trong hư không, bây giờ hắn chỉ cần đẩy một cái áo phiêu dạt trên không, quả thực là chuyện tình đơn giản.
Nói là làm, Phó Thư Bảo rất nhanh cởi áo xuống, đứng trên tường thành điều khiến chiếc áo phiêu dạt trên không. Để tạo lên hình ảnh chân thật, hắn điều khiển chiếc áo bay với tốc độ cực nhanh, giống như một người trên tường thành đột nhiên đứng thẳng dậy.
Vù! Tiễn bắn tới lần thứ ba!
Phốc phốc! Hai đạo thanh âm xé vải vang lên, kiện áo phiêu dạt trên hư không bị hai tiễn bắn trúng, lập tức rơi xuống tường thành. Đúng lúc này, trên sườn núi đối diện bất ngờ xuất hiện đạo nhân ảnh mờ ảo. Đó là động tác người khai tên bắn cung chưa kịp thu hồi, đương nhiên, hắn không vội vàng lẩn trốn mà xác định mục tiêu có bị bắn chết hay không?
Một khi xác định mục tiêu đã bị bắn chết, cũng chính là lúc hắn rời đi, cho nên, lần này cần thực thi trong khoảng thời gian cực ngắn.
Chẳng qua, Phó Thư Bảo đã nắm bắt được cơ hội.
Ngay khi thích khách đang xác định mục tiêu, hắn đột nhiên đứng thẳng dậy, trong nháy mắt giương cung cài tên, bắn tới một tiễn.
Vù! Xà Nha tiễn mạnh mẽ vọt đi.
Tuy không sở hữu tài nghệ bắn tiễn bằng đối phương, nhưng tiễn này của Phó Thư Bảo mang theo hỏa quang, cộng thêm đạo lực lượng cực mạnh!
Bất ngờ không phòng bị, hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra tình huống như vậy, thích khách đang xác nhận tình hình mục tiêu lúc này không thể tránh né Xà Nha tiễn từ Thiên Trúc Cung bắn tới, trước đó hỏa quang phát sáng thoáng hiện trên bầu trời đêm, mũi tiễn vọt qua khoảng cách hơn nghìn thước, trong nháy mắt xuyên thủng ngực tên thích khách.
Không nghe được âm hưởng tiễn bắn trúng thân thể, nhưng Phó Thư Bảo lúc này rõ ràng thấy được gã thích khách kia vừa mới gã xuống. Trong lòng hắn bây giờ vô cùng vui vẻ, thu hồi Thiên Trúc Cung nhảy xuống dưới tường thành bay nhanh về phía gã thích khách vừa ngã xuống.
Thời gian Phó Thư Bảo chạy tới vị trí mục tiêu, lúc này gã thích khách còn chưa tắt thở, trên tay hắn rõ ràng là một chiếc cung Lực Luyện Khí được chế tạo cực kỳ tinh xảo, tiễn trong bao tiễn cũng được luyện chế vô cùng đặc thù. Chỉ có điều, so với Thiên Trúc Cung của Phó Thư Bảo, cung Lực Luyện Khí của đối phương rõ ràng yếu hơn vài phần. Tiễn mặc dù cũng trải qua luyện chế đặc thù, nhưng so với Xà Nha tiễn của Phó Thư Bảo, tiễn của đối phương cũng không cùng đẳng cấp.
Gã thích khách này niên kỷ khoảng chừng hơn hai mươi, vóc ngươi thon gầy, khuôn mặt cứng rắn, nói chúng, tổng thể khiến người ta cảm giác giống như thợ săn giỏi săn bắn. Chẳng qua, thợ săn tài nghệ cao siêu, kinh nghiệm phong phú lúc này đã mất đi ánh hào quang, trên khuôn mặt không một tia huyết sắc, trong mắt tràn ngập vẻ kinh dị, không cam lòng và sợ hãi
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 259: Đánh lén gặp đánh lén
Chương 259: Đánh lén gặp đánh lén