Một đêm hoang đường, ba nữ nhân đã nhận được chỗ tốt từ Thiên Hà Tịnh Hóa bình, thân thể được tinh lọc, lực lượng tu vi tăng lên. Phó Thư Bảo cũng nhận được thứ hắn muốn, thân thể khiến người khác mê đắm của ba
nàng.
Thời điểm tia nắng mặt trời từ phía đông chầm chậm rơi xuống, Phó Thư Bảo mới từ trên cái giường lớn leo xuống.
Ánh mắt đảo qua ba nữ nhân trên giường, hắn lại lắc lắc đầu, chậm rãi đi ra khỏi gian phòng. Không có mở cửa ra, đầu vai của hắn nghiêng đi một
chút, lập tức liền xuyên qua khỏi cánh cửa mà đi ra ngoài.
Chậm
rãi hướng phía ngoài Hắc Thạch thành lâu đi ra ngoài, chiến sĩ dọc đường nhao nhao hành lễ, "thiếu gia thiếu gia" không ngừng kêu gọi. Với tư
cách là nhân vật tối khẳng khái, tối bại gia, Phó Thư Bảo coi như là
người có vinh hạnh đặc biệt, có được danh vọng cùng kính ngưỡng là
chuyện đương nhiên. Hắn chỉ nhàn nhạt gật đầu, xem như là đáp lại.
Đi ra khỏi Hắc Thạch thành lâu, thân hình của hắn đột nhiên biến mất trên
không trung, lần nữa xuất hiện lại ở trên một cái gò cát gần Vô Thủy sa
mạc. Trước khi hắn đến, phía trên cái gò cát này đã có một người đứng
đấy. Thân ảnh gầy còm, mang theo cảm giác cô độc, đúng là phụ thân hắn,
Thủy Vô Thường.
Trên thực tế, ngay lúc hắn rời khỏi đại trận tứ
chi của ba nữ nhân, hắn liền biết Thủy Vô Thường chờ hắn tại nơi nào
rồi. Không phải như loại tinh thần liên hệ thần bí, tâm linh cảm ứng gì
như của tỷ muội Thất thải nữ thần long, mà chỉ là bởi vì lực lượng
trường của Thủy Vô Thường thực sự quá mạnh mẽ. Sự hiện hữu của nó giống
như một khối nam châm, hấp dẫn hắn vậy.
Đứng trên gò cát, lờ mờ
có thể nhìn thấy cách đó hơn trăm mét có hai nữ nhân đang lơ lửng đứng
trên hư không đang tiến hành tu luyện. Hai nữ nhân kia chính là hai
người Long Ngọc Nhất cùng Long Ngọc Nhị. Thời điểm mặt trời mới mọc,
tiến hành tu luyện lực lượng, đây chính là một trong những thói quen của Long tộc. Năng lượng các nàng hấp thu được, đều tập trung lên long đan, thời điểm chiến đấu liền có thể phun ra long tức có thể thiêu đốt hết
thảy. Như vậy, có thể lý giải các nàng vì cái gì mà cần lực lượng như
thế rồi.
- Lão đầu tử, người gọi con lên đây, không phải vì muốn cùng người thưởng thức tỷ muội Thất thải nữ thần long tu luyện đấy chứ?
Phó Thư Bảo vừa cười vừa nói.
Thủy Vô Thường liếc nhìn Phó Thư Bảo, nói.
- Xem thần sắc của ngươi, ngươi thật giống như đã tìm được đáp án rồi, đúng không?
- Người nói là, chính là cái thanh âm con nghe được trong Thiên Hà kia?
- Đúng vậy, ngày hôm qua, tại lúc ngươi chữa thương cho ta, ta đã nghe
thấy ngươi đề cập tới chuyện này, đây là một chuyện phi thường trọng
yếu, cho nên mới sáng sớm ra ta đã gọi ngươi ra đây hỏi han một chút.
Thủy Vô Thường nói ra.
Phó Thư Bảo cười cười.
- Lão đầu từ, kỳ thật, không phải tới sáng sớm nay người mới biết được đáp án sao?
Dừng một chút, hắn còn nói thêm.
- Cái gọi là mộ địa, không phải là nguyên quán, hoàng cung Luyện quốc
sao? Chỗ mộ địa đó không phải là nơi mai táng vương tôn công tử gì, cũng không phải là nhân vật anh hùng gì, mà là tượng trưng cho toàn bộ Khởi
Nguyên thời đại, Khởi Nguyên chi thụ!
Một đêm qua, cũng có lẽ là
từ thân thể ba nàng Chi Ni Nhã, Độc Âm Nhi, Hồ Nguyệt Thiền tìm được
linh cảm, khiến cho cái vấn đề hắn phải đau đầu trở nên rõ ràng. Ngược
lại, hắn giải quyết được vấn đề, còn ba nữ nhân lại khổ sở một phen.
Trong lúc đó, uy lực "chiến mâu" của hắn tăng nhiều, sau một phen luân
phiên chiến, khiến cho ba nàng phải gục ngã trước nó.
- Nếu như ngươi đã biết đáp án, ngươi có tính toán gì không?
Thủy Vô Thường như có điều suy nghĩ, nói.
- Luyện Vũ Thiên Tô mặc dù cũng bị thương, nhưng thương thế của hắn so
với ta còn muốn nhẹ hơn nhiều. Ngày đó, hắn sở dĩ đột nhiên ly khai, một mặt là bị thương, một mặt là kiêng kị ngươi cùng hai tỷ muội Thất thải
nữ thần long liên thủ, còn có luyện nô thị vệ cường hãn cùng với Thạch
Tượng chiến sĩ, mà khi hắn xuất hiện lần tiếp theo, ta nghĩ, hắn khẳng
định đã chuẩn bị đầy đủ.
- Vậy thì còn chờ cái gì? Ngươi bây giờ
bức thiết nhất phải kích hoạt được Thời Gian chi ấn, tiến nhập Thần cấp
cảnh giới, tranh thủ thời gian tu luyện, chỉ có như vậy, chúng ta mới có cơ hội thủ thắng.
Thủy Vô Thường nói ra.
Phó Thư Bảo lại nói.
- Kỳ thật, nếu không phải gặp lại người, con bây giờ giờ phút này đã trên đường đi tới Khởi Nguyên chi thụ rồi, nếu như vậy, con hiện tại đi à
nha.
- Ta biết rõ ngươi sẽ mang theo luyện nô thị vệ, còn có
Thạch Tượng chiến sĩ, nhưng mà những thứ này tịnh không đủ, ta cùng tỷ
muội Thất thải nữ thần long thương lượng rồi, chúng ra sẽ đi cùng với
ngươi, mặt khác, còn có một người nữa cũng muốn đi.
- Ai?
Phó Thư Bảo không nghĩ ra giờ phút này có ai lại muốn đi tới địa phương đó.
Ngón tay Thủy Vô Thường nhẹ khàng khẽ động, một cái giới chỉ mang theo phong cách cổ xưa từ ngón tay của lão phát ra một trận sáng màu xanh lòe lòe, lập tức, Luyện quốc mạt đại công chúa Luyện Vô Song từ trong vầng ánh
sáng màu xanh đi ra.
- Là nàng...
Phó Thư Bảo cảm thấy rất là kinh ngạc.
- Phó đại ca, đó là cố hương của ta, ta phải đi về nhìn xem, liền để cho ta và các ngươi đi cùng chứ!?
Luyện Vô Song mong chờ mà nhìn Phó Thư Bảo. Đối với Phó Thư Bảo, nàng thủy
chung có một loại cảm giác biết ơn cùng sùng bái. Người trước mắt đầu
tiên chính là người đem nàng từ dưới đất cứu ra, hai là vì hắn đã làm
được sự tình mà ca ca nàng chưa làm được.
Lúc nói chuyện, tỷ muội Thất thải nữ thần long đã chấm dứt tu luyện, đi tới. Phó Thư Bảo xuất
ra Khởi Nguyên Xuyên Vân bàn, khởi động tọa độ của Khởi Nguyên chi thụ,
thông đạo xuất hiện, hắn dẫn đầu đi vào. Thủy Vô Thường, Luyện Vô Song
cùng tỷ muội Thất thải nữ thần long theo thứ tự đi vào thông đạo.
Trong chốc lát đã xuất hiện dưới chân Khởi Nguyên chi thụ, phía trước phế
tích hoàng cung. Cảnh tượng hoang vu ngày xưa chưa từng cải biến chút
nào, sa mạc kéo dài, phế tích thành thị. Phong tức quanh quẩn, truyền
tới những tiếng ô ô nức nở nghẹn ngào, tựa hồ là dùng một loại ngôn ngữ
cổ xưa kể lại nơi đây từng là một nơi huy hoàng, bị diệt tại đây.
- Chúng ta tới địa phương khác chờ ngươi, việc ngươi cần làm chúng ta ở chỗ này cũng phải giúp ngươi một hai.
Thủy Vô Thường nói ra, mang theo tỷ muội Thất thải nữ thần long cùng Luyện Vô Song rời khỏi Phó Thư Bảo.
Phó Thư Bảo lẳng lặng đứng dưới chân Khởi Nguyên chi thụ, lâm vào trầm mặc.
Thủy Vô Thường, Thất thải nữ thần long tỷ muội cùng Luyện Vô Song đã đi tới
một địa phương khá xa mà quan sát hắn. Đúng lúc này, một ngàn Thạch
Tượng chiến sĩ từ trong Long giới của hắn nối đuôi nhau đi ra, cuối cùng là sáu mươi luyện nô thị vệ, đem Khởi Nguyên chi thụ vây thành một
vòng, tạo thành một cái trận hình phòng vệ một giọt nước cũng không lọt.
- Tên kia có thể tìm được thứ hắn muốn sao?
Long Ngọc Nhị ẩn ẩn có chút lo lắng mà nói.
- Hắn đã tìm được rồi, chỉ là muốn làm ra chuẩn bị cuối cùng mà thôi.
Thủy Vô Thường thản nhiên nói.
Long Ngọc Nhất nói.
- Đại thúc, người nói là... hắn muốn hành tự ngã luyện chế sao?
Thủy Vô Thường nhẹ gật đầu.
- Khi từ Thiên Hà trở về, hắn đã nhận được Thời Gian ấn ký, nhưng với đặc tính của Thời Gian chi ấn, "thân thể quá khứ" không cách nào có thể
phát huy được Thời Gian chi ấn. Cho nên, hắn nhất định phải tự mình trải qua tự ngã luyện chế thì mới có thể kích hoạt được nó. Tự ngã luyện
chế, cũng là con đường duy nhất tiến nhập Thần cấp cảnh giới, đây chính
là một bước hắn phải đi. Trong chuyện này, chúng ta cũng không thể giúp
đỡ gì được cho hắn, chỉ có thể thay hắn thủ vệ rồi.
- Ta nghĩ, Phó đại ca có thể làm được đấy, hắn là người cực kỳ tài hoa ta từng gặp qua, cũng là người can đảm nhất!
- Còn có, vận khí cũng là tốt nhất.
Ngữ khí của Long Ngọc Nhị lúc này, có chút chua chua.
Thủy Vô Thường ha hả cười.
- Không bằng như vậy đi, đứa nhi tử rất có tiền đồ này của ta, chờ hắn
hoàn thành tự ngã luyện chế, các ngươi chi bằng đều gả cho hắn, như thế
nào?
Tỷ muội Thất thải nữ thần long lập tức sững sờ tại chỗ, trên đời này nào có vị phụ thân nào như vậy đây này?
Bên này nói cười, Phó Thư Bảo bên kia một chữ đều không nghe thấy, tinh
thần của hắn vạn niệm câu tịnh, bất ba bất động, bất hỉ bất bi, bất trần bất cấu (không vướng ý niệm, không chút dao động, không vui không buồn, không vướng chút bụi trần). Hắn tuy rằng không phải là giáo đồ Phật
giáo, nhưng lúc này lại có thiền tâm của Phật gia.
"Thân thể quá
khứ" không cách nào ủng hộ cho Thời Gian chi ấn, đây là chướng ngại duy
nhất của hắn. Thời Gian chi ấn cùng Nguyên tố chi ấn hoàn toàn bất đồng, nó có được áo nghĩa cùng năng lượng chí cao, hắn nhất định phải bước
qua cái chướng ngại này thì mới có thể đạt được lực lượng càng cường
đại. Mặt khác, hắn đã dừng lại Thứ Thần cấp trong một khoảng thời gian
khá dài, muốn bước vào Thần cấp cảnh giới, cũng nhất định phải bước qua
cái chướng ngại này. Đó chính là --- tự ngã luyện chế!
Tự ngã
luyện chế, là một đạo khảm cuối cùng của lực sĩ, lực lượng của lực sĩ
tại cảnh giới Thứ Thần cấp, đều biến thành Hỗn Độn chi lực, tự ngã luyện chế cũng là rãnh trời Thứ Thần cấp cần phải vượt qua. Vượt qua rồi,
Thần đạo bằng phẳng chưa từng có từ trước tới nay. Thất bại, địa ngục mở cửa, mất hết thảy. Từ xưa tới nay, không biết bao nhiêu Thứ Thần cấp
lực sĩ phải gục ngã trước cái rãnh trời này. Nhưng với tư cách là luyện
chi lực sĩ, xác xuất thành công muốn vượt xa lực sĩ. Bởi vì đã có kinh
nghiệm của người đi trước, nếu giữa đường thay đổi, khiếm khuyết rất
nhiều.
Tự ngã luyện chế, cần nhất chính là trạng thái thân thể,
tâm lý tốt nhất. Đây chính là điều kiện tất yếu. Đòng thời, cũng cần rất nhiều linh tài, số lượng không dưới trăm chủng. Bí thuật tự ngã luyện
chế bất đồng, đều có linh tài phụ trợ cùng cách điều chế bất đồng, Phó
Thư Bảo đoạt được chính là cách luyện chế được ghi lại trong Thiên Long
Bí Luyện thuật, chí cao điển tịch của Long tộc. Tài liệu hắn đang sử
dụng cũng chính là tài liệu cao cấp, hiếm thấy nhất, một trong số đó
chính là Thiên Hà thủy, là ví dụ tốt nhất.
Tất cả tài liệu Phó Thư Bảo đã chuẩn bị xong, kế tiếp, chính là thời điểm vượt qua rãnh trời ngăn cản hắn rồi.
Ba cái Luyện Mệnh đỉnh được phóng thích ra ngoài, trăm chủng linh tài cũng được lấy ra, lơ lửng giữa không trung. Số lượng của chúng, tuyệt đối là ăn khớp. Không nhiều hơn một chút, cũng không ít hơn một chút. Cuối
cùng, Thiên Hà Tịnh Hóa bình cũng lơ lửng giữa không trung, đem một đám
Thiên Hà thủy rót ra. Lượng Thiên Hà thủy bằng thể trọng của hắn lơ lửng trên không trung, chỉ cần chờ tới thời điểm thích hợp, toàn bộ tiến vào trong ba cái Luyện Mệnh đỉnh mà hoàn thành sứ mạng của nó.
Hêt
thảy chuẩn bị đều đã xong. Phó Thư Bảo chậm rãi rũ bỏ áo giáp, y phục
trên người xuống, đem thân triển lộ ra ngoài. Hai chân của hắn chậm rãi
thoát ly mặt đất, từng chút một, chậm rãi hướng ba cái Luyện Mệnh đỉnh
trôi tới...
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 664: Rãnh trời
Chương 664: Rãnh trời