DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1389: Đẩy nhau lên cao

Trong nháy mắt khi hắn vừa đi ra, hắn nhất thời cũng bị cảnh sắc trên đường làm sợ ngây người.

Hắn cũng theo ánh mắt của mọi người nhìn lên trời.

Vù!

Trong nháy mắt thần phách của hắn cũng xuyên thẳng vào cửu tiêu, tiến vào một ngôi sao, cả người cũng bất động.

Cảnh tượng như vậy phát sinh ở khắp các nơi trong thiên hạ. Càng ngày càng nhiều người chậm rãi bị đoạt thần phách.

Giống như một tuyết cầu càng lăn càng lớn. Càng ngày càng có nhiều thần phách của sinh linh bị cướp đoạt. Tinh không kia thu nạp lực lượng của thần phách càng ngày càng mạnh. Thế nên đến cuối cùng, căn bản không cần ngươi nhìn, vẫn có thể cường ép lấy lực lượng thần phách.

Ầm ầm ầm!

Theo không ngừng có quân cờ được hạ xuống. Tinh không càng lúc càng lấp lánh, càng ngày càng nhiều thần phách bay vút lên trời, càng lúc càng khiến cho bàn cờ này trở nên loá mắt.

Giờ phút này, cho dù là Liên Thần, thần sắc cũng đột nhiên hoảng hốt.

Dường như thần phách của Liên Thần cũng sắp bị đoạt mất.

- Tỉnh lại!

Đông Phương Bất Bại gầm thét một tiếng.

Vù!

Liên Thần đột nhiên giật mình một cái.

Vù, vù!

Liên Thần bị kinh sợ đến mức toàn thân toát mồ hôi lạnh. Hắn thở dài mấy hơi mới ổn định lại.

- Sao có thể như vậy được. Sư tôn, tại sao bàn cờ này lại có thể hút được tâm thần của ta?

Liên Thần không thể tin nói.

Bản thân mình là người siêu thoát, còn là đại sư trong đạo đánh cờ. Trong lúc lơ đãng, không ngờ chính mình đã trúng chiêu?

Liên Thần kinh ngạc cảm thán một hồi.

- Chung Sơn và Diêm Xuyên, đảo loạn Thiên Cơ!

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

- A?

- Thiên địa vạn vật đều đang thuận theo đà phát triển, đều nằm trong bàn tay của Mệnh Số. Diêm Xuyên và Chung Sơn lại lấy những vì sao trên bầu trời đảo loạn Thiên Cơ, thu lấy thần phách của muôn dân, đảo loạn vận mệnh của muôn dân!

Đông Phương Bất Bại nói.

- Ồ?

- Trong tinh không này rất nhanh sẽ nạp lấy tất cả thần phách của muôn dân tại dương gian. Đến lúc đó, vận mệnh của muôn dân chắc chắn sẽ có sự thay đổi rất lớn!

Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói.

- Nhưng làm vậy thì có tác dụng gì?

Liên Thần không hiểu nói.

- Tinh không này hiện tại có vô số thần phách của muôn dân. Có thể đếm dùng con số hàng ngàn hàng vạn để tính toán thần phách. Mỗi thần phách đều chứa đựng một tâm tư không giống nhau. Hai người Diêm Xuyên, Chung Sơn thống soái hàng trăm hàng ngàn tâm tư, đồng thời cũng rèn luyện suy nghĩ của mình cũng ở trong đó, rèn luyện hồng trần trong dòng lũ của muôn dân. Hai người ảnh hưởng tới muôn dân, muôn dân cũng ảnh hưởng lại hai người. Gai người trong lúc đấu tranh với nhau, khiến tâm thần của mình đạt tới vô biên!

Đông Phương Bất Bại nói.

- Tâm thần đạt tới vô biên?

Liên Thần lộ ra một vẻ mờ mịt. Hắn vẫn có chút không hiểu.

Mà giờ phút này, tại nơi chốn cũ của Bách thị, trong lương đình.

Thời điểm hai người Diêm Xuyên, Chung Sơn đặt quân cờ xuống, đã nhắm mắt lại. Gần như tất cả tâm thần đều đặt cả vào trong bàn cờ lớn này.

Thông qua bàn cờ này, hai người ở trong tinh không đúc ra một thế giới chúng sinh.

Thời khắc đặt quân cờ xuống chính là đang sáng tạo thiên địa.

Thần phách của chúng sinh tiến vào thế giới này, không có tư tưởng chủ quan. Dường như mỗi người đều dại ra, giống như đứng ở một nơi nào đó trong không gian.

Trong bàn cờ trên không trung này, lại xuất hiện hai thân ảnh phát ra hào quang chói mắt.

Hai bóng người Diêm Xuyên, Chung Sơn ngồi khoanh chân tại đỉnh của hai ngọn núi, phất tay điều động thiên quân vạn mã, tại đang tấn công lẫn nhau.

Hai người lấy ảnh hưởng của từng người, đang chiêu nạp muôn dân làm tín đồ.

Tâm thần trùng kích, bố cục tấn công, tuy không ở thực thể, nhưng trong không gian của bàn cờ này lại đặc biệt khổng lồ.

Thần phách của muôn dân trở thành đối tượng để hai người tranh đoạt. Sau những lần tranh đoạt, trời long đất lở.

Một ít thần phach của muôn dân trong lúc mơ mơ màng màng đi tới dưới trướng của Chung Sơn, thành kính lễ bái. Cùng lúc đó, từng lực lượng tín ngưỡng tràn vào trong cơ thể Chung Sơn. Càng lúc Chung Sơn càng có thể cảm ngộ thiên địa rõ ràng hơn, có thể điều động lực lượng vô tận ở khắp nơi.

Ầm ầm ầm!

Từng thiên đạo được cảm ngộ ra, chậm rãi quay xung quanh Chung Sơn.

Vô số hào quang trùng thiên, khí tức may mắn, Chung Sơn giống như dần dần đặt mình trong biển của vạn lực. Lực lượng mênh mông vô tận chờ nghe điều lệnh.

Ầm!

Lực lượng của Chung Sơn vừa xuống, quân mã trước kia lao nhanh hóa thành thần thú, tiên nhân, tấn công về phía Diêm Xuyên.

Phía bên Diêm Xuyên cũng vậy. Tinh lực ngưng tụ ra thiên quân vạn mã, lúc này cũng bị lực lượng vô tận tăng cường thành thần thú, tiên nhân, nhào về phía Chung Sơn.

Ầm!

Hai người giống như chủ nhân của thiên hạ, chỉ huy vô số thần niệm, làm lực lượng của mình.

Thần niệm của hai người cũng dần dần che kín tất cả không gian, càng ngày càng nhiều thần phách của muôn dân bao phủ.

Dần dần, hai người cũng quên mất mình đang ở đâu, chậm rãi trầm mê ở trong biển với vô số tâm tư.

Ầm!

Tất cả tinh không dường như hình thành tâm tư xung đột của hai bên. Không bên nào chịu nhường nhau, va chạm vào nhau. Mỗi lần va chạm vào nhau, ánh sáng thần thánh của Diêm Xuyên và Chung Sơn sẽ càng thêm dồi dào hơn nữa.

Thần phách của muôn dân thiên hạ bị nạp lấy, nhưng vẫn có mấy người có thế chống đỡ lại được.

Đông Phương Bất Bại và Liên Thần đang bình tĩnh nhìn vào bàn cờ trong tinh không.

Sau mười ngày, siêu sao trên tinh không càng ngày càng nhiều. Trên bàn cờ trong tinh không kia mơ hồ có thể nhìn thấy được hai hư ảnh khổng lồ, hư ảnh to lớn giống như thông thiên triệt địa.

Dáng dấp của hai hư ảnh chính là Chung Sơn và Diêm Xuyên. Hào quang quanh thân hai người phát ra vô số. Sau đầu hai hư cảnh cũng có hào quang bắn ra bốn phía. Các loại ánh sáng dày đặc trong tinh không.

Tinh không đơn điệu trước kia, lúc này đã biến thành cực kỳ loá mắt, ánh sáng vô cùng chói lọi, mỹ lệ vô hạn.

- Sư tôn, hai người kia sẽ không phải là tâm thần của Chung Sơn và Diêm Xuyên hình thành chứ? Mười ngày, lúc này mới chỉ mười ngày, bọn họ đã cường đại đến mức xưng bá tinh sao?

Liên Thần kinh ngạc nói.

- Đúng là bọn họ. Lúc này bọn họ mượn tâm tư của muôn dân, tôi luyện tâm thần của bản thân, còn tập trung được vô số tín ngưỡng cảm ngộ thiên chi đạo pháp. Tâm thần va chạm nhau, lại không ngừng trèo lên đỉnh. Không phải xem nhau như kẻ thù, cố gắng đè chết bên kia, mà trong lúc chiến đấu lại không ngừng đẩy đối phương về phía cao hơn. Bọn họ cùng đẩy nhau lên cao. Loại chiến đấu này thực sự khó có thể thấy được!

Đông Phương Bất Bại thở dài nói.

- Cùng đẩy nhau lên cao sao?

- Không sai. Gần giống như lúc Diêm Xuyên lĩnh ngộ thiên chi đạo. Ngày xưa chỉ là bước một bước tới cửa. Bây giờ hắn nương theo giao đấu với Chung Sơn lần này, lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều. Không bao lâu nữa, hắn sẽ hoàn toàn bước vào trong môn phái. Chung Sơn ngộ đạo cũng bởi vì lần quyết đấu này. Bọn họ càng lúc càng ép về phía càng cao hơn!

Đông Phương Bất Bại nói.

- Làm sao còn có loại tu luyện như vậy chứ?

Liên Thần lộ ra một tia cay đắng.

Đọc truyện chữ Full