DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tàn Bào
Chương 175: Diệu pháp phi thăng

- Chuyện này vô cùng kỳ quái.

Nhìn bóng lưng Thiết Hài rời đi, Tả Đăng Phong lắc đầu nói.

- Tôi cũng cảm thấy kỳ lại, nếu như Toàn Chân phái không muốn chúng ta trở về tương trợ thì tại sao phải thả ra Thanh Phù Trùng gọi tôi trở về?

Khuôn mặt Ngọc Phật lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Cũng không phải là việc của cô, nói cách khác nếu việc này liên quan đến Thần Châu phái của cô thì cũng không đến phiền Vương chân nhân gọi cô về.

Tả Đăng Phong có suy nghĩ.

- Không phải là có liên quan đến anh đó chứ? Vương chân nhân biết chúng ta ở cùng một chỗ, tại sao lại không liên hệ với anh.

Ngọc Phật nói.

- Có khả năng này lắm.

Tả Đăng Phong trầm ngâm một lúc rồi mở miệng.

- Đạo quan trước kia anh ở cách Thánh Kinh sơn rất xa, nơi mai táng của cô ấy ở chỗ nào?

Ngọc Phật nghĩ tới chuyện mộ phần của Vu Tâm Ngữ bị người NB phá hư.

- Thanh Thủy quan nằm ở phía Đông Bắc Thánh Kinh sơn, cách nhau không quá 100 dặm, bất quá Thanh Thủy quan không thể bị phá hư, lúc rời đi tôi đã bày ra trận pháp, không ai có thể đi vào.

Tả Đăng Phong nói, hắn vô cùng tự tin với năng lực bày trận của mình.

- Nơi án táng của nàng?

Ngọc Phật thấp giọng hỏi.

- Nàng ở nhà, cũng rất an toàn.

Tả Đăng Phong lắc đầu nói.

Ngọc Phật nghe vậy mặt lộ vẻ nghi hoặc, nàng không rõ ý tứ trong lời nói của Tả Đăng Phong, bất quá nàng cũng không hỏi nhiều.

- Trong nhà của anh còn có người nào không?

Ngọc Phật do dự một chút mở miệng hỏi.

- Còn có 2 người chị.

Tả Đăng Phong nghe vậy như bị điện giật, Đằng Khi biết tên của hắn, tra ra hắn ở đâu có người thân nào cũng khó khăn gì.

- Có phải là đám lính NB…

Ngọc Phật nghiêm nghị.

- Nếu Đằng Khi là người thông minh thì hắn không nên chọc 2 người chị của tôi, nếu vậy thì hắn sẽ làm tôi tức giận mà thôi.

Tả Đăng Phong nghiến răng nghiến lợi.

- Tôi cũng không muốn nghĩ đến điều này nhưng mà trước đso Đằng Khi đã uy bức Đỗ Thu Đình phá trận giùm hắn, hiện tại Đỗ Thu Đình chắc chắn sẽ không đi, nếu Đằng Khi muốn tìm người phá trận thì người đó chính là anh, anh cảm thấy có phải bộn hắn bắt 2 người chị của anh là vì muốn bức anh phá trận cho hắn không?

Vẻ mặt Ngọc Phật ngưng trọng.

- Nếu hắn làm như vậy thì hắn điên rồi, nếu hắn dám động vào 2 người chị của tôi thì lão tử sẽ sang NB chém sạch cả nhà hắn.

Tả Đăng Phong nhíu mày hừ lạnh.

- Nếu không thì chúng ta quay về đi?

Ngọc Phật hỏi.

- Không về.

Tả Đăng Phong nghe vậy đột nhiên nâng tay:

- Thứ nhất, khả năng các nàng bị bắt cũng không lớn lắm, chúng ta vất vả mơi đến được đây nếu tiếp tục quay đầu trở lại thì sẽ lãng phí rất nhiều thời gian. Thứ hai, hiện tại nhiệt độ không khí ở đây đang lên cao, nếu chúng ta quay về, khi trở lại nơi này sẽ toàn là trùng độc, chúng ta càng bị động hơn. Thứ ba, cho dù Đằng Khi bắt chị của tôi thì hắn cũng không dám làm gì các chị ấy.

- Làm sao anh biết Đằng Khi sẽ không làm thương tổn đến các nàng.

Ngọc Phật kinh ngạc nhìn Tả Đăng Phong.

- Bởi vì hắn sợ tôi, rất sợ.

Tả Đăng Phong cười lạnh.

- Chúng ta làm gì đây?

Ngọc Phật hỏi.

- Tiếp tục tìm.

Tả Đăng Phong không chút do dự mà trả lời.

- Khi chị của tôi chết thì tôi mới lên 9. Lúc chị còn sống, mỗi khi tôi đói thì chị đều đưa khoai lang cho tôi ăn.

Ngọc Phật uyển chuyển phê bình Tả Đăng Phong.

- Lúc mẹ của tôi ôm chết, chị của tôi cũng hơn 30 tuổi rồi, các nàng vì muốn lấy mấy đồng đại dương nên đã không báo tang cho tôi.

Tả Đăng Phong nhíu mày nhìn Ngọc Phật:

- Nếu các nàng xảy ra chuyện thì tôi sẽ đi cứu nhưng mà các nàng phải xếp sau Tâm Ngữ.

- Tại sao anh phải tính toán rõ ràng như thế.

Ngọc Phật lớn giọng.

- Tôi là người như vậy, nếu cô không nhìn quen thì có thể rời đi.

Tả Đăng Phong cũng lớn giọng.

- anh lắm, là tôi nghĩ nhiều, cậu đừng có tức giận, nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai tăng thêm tốc độ, cố rằng rời núi nhanh một chút.

Ngọc Phật thấy Tả Đăng Phong tức giận, ngạc nhiên thật lâu sau ôn nhu an ủi, người khác không hiểu Tả Đăng Phong, nàng lại hiểu rõ Tả Đăng Phong, nàng biết Tả Đăng Phong đã chịu nhiều chuyện đau lòng, cũng biết áp lực trong người hắn không có chỗ nào để phát tiết, hắn sắp bức điên bản thân rồi.

Tả Đăng Phong thấy Ngọc Phật nhân nhượng thì cảm thấy mình quá mức nhưng mà hắn cũng không nói xin lỗi, mà cúi đầu lấy một bọc giấy từ trong rương gỗ ra đưa cho Ngọc Phật, sau đó tìm một chỗ rồi ngồi xuống.

Sau khi mở bọc giấy ra thì khuôn mặt Ngọc Phật liền đỏ lên, trong bọc giấy vân là giấy đây là giấy nước ngoài mà các phu nhân hay tiểu thư ở Thượng Hải thường dùng.

Ngọc Phật đứng ngây người thật lâu, sau đó mới cất bọc giấy vào người rồi bỏ thêm củi vào đống lửa.

- Miếu thờ dưới nước có một loại Đạo thuật trú nhan, mấy ngày nay tôi luôn tìm hiểu, tôi cảm giác được có 9 thành là thật, tôi nói để cô luyện.

Tả Đăng Phong nói.

Ngọc Phật nghe vậy quay đầu nhìn hắn một cái, gật gật đầu.

- Phục khảm nguyệt tiểu chu thiên, hành ly niên đại chu thiên, ru thận xuất tiên thiên chân nguyên, huyết thận xuất hậu thiên xích long, tồn hình chất hóa bản nguyên, luyện thái yin thu thất liên, thận khí quy tâm khiếu trảm long...

- Đợi một chút, không không hiểu được.

Ngọc Phật nghe đến đó liền lên tiếng.

- Phóng khí mục tiền sở hành đích nhâm đốc nhị mạch tiểu chu thiên hành tẩu đại chu thiên, thu liễm nhũ thận hòa huyết thận đích tiên thiên nguyên khí hòa hậu thiên kinh huyết, luyện huyết hóa khí tham dữ đại chu thiên vận hành, hành công quy khí tâm khiếu, trảm long tuyệt kinh…

Tả Đăng Phong giải thích, nữ tử có song thận, một là nhũ thận, hai là khí huyết, nam nhân cũng có song thận một là song yêu, hai là tinh khí.

- Chu thiên của nữ tử cũng đi đến Nhâm Đốc, một tháng một chu thiên, nếu đi đại chu thiên, như thế nam tử cũng một năm một chu thiên?

Ngọc Phật nhíu mày hỏi.

- Đúng, chân nhân cũng nguyên quân tĩnh vị, dương giai tồn, đại chu thiên của nữ tử cũng có thể khá.

Tả Đăng Phong giải thích.

- Luyện hóa Linh khí, ngày sau bổ sung Nguyên khí là chính đồ, làm sao có thể luyện hóa Linh khí cùng Tinh khí một lần được?

Ngọc Phật lại hỏi.

- Hỗn nguyên nhân thế, chẳng phân biệt trước sau, đó mới là đại đạo.

Tả Đăng Phong giải thích.

Luyện Âm Trảm Long, chẳng phải là tuyệt hậu sao?

Ngọc Phật thấp giọng hỏi. Đạo gia có nhắc đến chuyện điều hòa Long Hổ, ý tứ chính là điều hòa Âm Dương, nhưng mà Tả Đăng Phong lại nói quá ác, không phải điều hòa, mà là trực tiếp Trảm Long Phục Hồ, cái này đã vượt qua khỏi “ Hàng Xích Long Phục Bạch Hổ” chính thống rồi. Cái gọi là “ Hàng Xích Long” chính là năng chặn kinh nguyệt của nữ nhân, Xích Long chính là kinh nguyệt của nữ nhân, cái gọi “ Phục Bạch Hồ” chính là thu liễm lại dương tinh của nam nhân, Bạch Hổ chính là dương tinh của nam nhâm, nhưng mà Trảm Long chính là để cho nữ nhân hoàn toàn tuyệt kinh, căn bản cũng không phải là áp chế.

- Cô lý giải sai rồi, Xích Long Bạch Hổ chính là vật thế tục, tất cả đều có thể tùy tâm thu phóng luyện hóa.

Tả Đăng Phong giải thích.

- Đây không phải là Đạo thuật trú nhan, đây là tiên pháp phi thăng.

Ngọc Phật nghe vậy nghiêm nghị lắc đầu, nàng tự nhiên nghe được đây là một pháp quyết không tầm thường.

- Trên vách tường này có ghi lại.

Tả Đăng Phong thuận miệng đáp lại.

- Phương pháp hành khí rất quái dị, càng lên cao càng khó, người thường căn bản không có cách tu hành, không giống như pháp môn của Đạo gia.

Ngọc Phật lại lắc đầu.

- Người này có thể là tiên nhân Tiệt giáo, truyền xuống Đạo thuật này vô cùng bá đạo, mấy ngày nay tôi một mực cân nhắc, bằng không đã sớm nói cho cô biết rồi.

Tả Đăng Phong nói dối.

- Vô cùng có khả năng.

Ngọc Phật nghiêm nghị gật đầu.

Tả Đăng Phong thấy thế âm thầm cười trộm, hắn tiếp tục nói toàn bộ cho Ngọc Phật biết, còn khẩu quyết Sinh Tử quyết thì hắn vẫn chưa có nói, khẩu quyết Sinh Tử Quyết nghịch thiên, đến nay hắn vẫn chưa từng dùng qua.

Sau khi nghe Tả Đăng Phong nói xong, Ngọc Phật liền nhắm mắt trầm tư, thỉnh thoảng khi có vấn đề nào không hiểu thì hỏi Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong cũng trả lời cho.

Hừng đông, Tả Đăng Phong liền dọn mọi thứ, chuẩn bị lên đường.

Tả Đăng Phong sửa sang xong rương gỗ liền xuất phát về hướng Bắc, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Tả Đăng Phong, Ngọc Phật phát hiện Tả Đăng Phong không bình tĩnh như biểu hiện bên ngoài của hắn, hắn rất lo lắng cho chị của mình, sở dĩ hắn muốn tiếp tục tìm kiếm là bởi vì trong lòng hắn, chuyện này luôn đứng ở trên cao, đây cũng chính là một loại bệnh cố chấp.

Đọc truyện chữ Full