DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vô Lại Kim Tiên II
Chương 16: Thâu Đào Sự Kiện

Trong Cực Lạc cung, Lâm Phong lặng lẽ ngồi trên cẩm sàng ( giường gấm ), vẻ mặt nghiêm túc. Do ba tháng qua hắn tinh luyện Hồng Mông, Huyền Hoàng nhị khí, tham tu Hồng Mông đại đạo nên hiểu được không ít khai thiên tinh nghĩa, tu vi tiến triển rất nhanh nên bây giờ quanh người có thể thấy được tử khí mơ hồ lượn quanh.

Thất công chúa có vẻ hơi mất tự nhiên đang ngồi cạnh Lâm Phong, khuôn mặt nàng ửng hồng, khuôn mặt ngại ngùng còn mang theo vài phần hạnh phúc.

Bốn tiểu đồ đệ đứng ở phía dưới, người nhìn ta một cái, ta ngó người một phen, cuối cùng tất cả ánh mắt đều tập trung về phía thất công chúa. Vẻ mặt là lạ trông như cười mà chẳng phải cười của họ càng khiến tim công chúa đập rộn lên như hươu con chạy loạn.

Càn Dương Tử và Khai Dương Tử thì nhắm mắt trầm tư, trông hai lão giống như những lão tăng đã đắc đạo. Hai lão không tò mò như bốn người kia, đối với những việc này chẳng hề thấy thích thú chút nào.

Linh Thứu lão yêu cục cằn thô lỗ thì đứng ở một bên lo lắng, thỉnh thoảng còn len lén liếc nhìn lên thất công chúa vài lần, nhưng cuối cùng vẫn là có sắc tâm nhưng không có sắc đảm. Lão cũng cảm thấy chỉ không gặp sư phụ có mấy tháng, mà sư phụ đã thay đổi hoàn toàn, bây giờ đã có dáng dấp của tông sư một phái rồi.

Cũng không biết là qua bao lâu, lúc hai thải điểu nhi cuối cùng cũng không nhịn được mà nhỏ giọng bàn luận thì Lâm Phong mới mở mắt, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng dừng lại trên hai tiểu đồ đệ đang bàn luận, nói:" Vi sư gần đây cường hành mở ra lục đạo, đã biết được kiếp trước kiếp sau của mình. Ta sẽ cùng với thất công chúa nối lại nhân duyên kiếp trước, nên từ giờ trở đi các ngươi phải gọi nàng là sư mẫu!"

Thất công chúa nhất thời xấu hổ, nàng càng thấy mất tự nhiên hơn, khuôn mặt đã đỏ rực cả lên.

Bốn đồ đệ xôn xao bàn tán, cả bốn đều ngoáy ngoáy lỗ tai một trận để chắc rằng mình không nghe nhầm. Cuối cùng vẫn là Nghê Thường nhanh nhảu nhất, chắp tay lễ bái:" Ra mắt sư mẫu!" Lễ xong còn tranh thủ nháy mắt một cái với công chúa.

Ba nàng còn lại cũng vội vàng hành lễ bái kiến, ngay cả hai lão già Càn Dương Tử, Khai Dương Tử đang tâm hồn treo ngược cành cây cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng bái lạy. Còn Linh Thứu lão yêu đứng ở bên vừa nghe được sư phụ có thể câu được Dao Trì công chúa mỹ lệ nhường này thì cảm thấy bội phục, nên cũng thu hồi lại chút dâm tâm của mình, theo mọi người quỳ xuống bái lạy.

Thất công chúa chưa bao giờ gặp phải tình cảnh này nên nhất thời không biết ứng phó thế nào, không còn cách nào khác chỉ đành đánh mắt cầu cứu Lâm Phong.

Lâm Phong mỉm cười, phất tay bảo đệ tử đứng dậy lui sang một bên rồi nói:" Ta lấy Cực Lạc tiên phủ để khai cung lập phái, sẽ lập ra Cực Lạc nhị vũ, chính là tọa hạ đệ tử của ta, được ta truyền cho Hồng Mông chi đạo. Nhưng trước tiên ta muốn tiêu diệt tất cả những phe phái ở chung quanh Cực Lạc cung, xây dựng cơ sở trước, rồi sẽ tiếp tục tính đến chuyện lập tọa hạ đệ tử sau."

Nói rồi lại lấy thanh Toái Tinh kiếm ra, đưa cho Linh Thứu lão yêu:" Thanh Toái Tinh kiếm này vốn là dùng nguyên thần của hai đại yêu thần mà luyện chế ra. Ta đã dùng thượng cổ yêu pháp chế luyện lại một lần rồi, ngươi có thể dùng nguyên thần để tế luyện cẩn thận, sau này sẽ có uy lực không nhỏ!"

Linh Thứu lão yêu vội bái tạ, tay lão vuốt ve thanh kiếm có vẻ rất hài lòng. Từ lúc lão thấy pháp lực, tu vi của sư phụ tăng đột biến, chỉ qua ba tháng mà mạnh hơn cả mình thì đã thu bớt tâm tư lại, thành thành thật thật làm một thành viên của Cực Lạc cung, giờ lại được thưởng cho một phi kiếm tốt nhường này thì sớm đã vui quên trời đất.

Trước đây, đám yêu vương lợi hại xung quanh thường cậy cơ bắt nạt, chiếm đoạt tài sản của lão khiến lão rất đau đầu. Nhưng giờ thì tốt rồi, tất cả đám đấy sẽ được sư phụ quan tâm, chăm sóc, lão đã có thể thảnh thơi an nhàn rồi.

Khi Càn Dương Tử, Khai Dương Tử nhận ra đây chính là pháp bảo của tổ sư gia thì đỏ cả mắt. Mấy thanh phi kiếm Lâm Phong ban cho họ là pháp bảo của các sư thúc, kể ra cũng rất lợi hại. Nhưng nếu so sánh với thanh Toái Tinh kiếm này thì còn thua kém rất nhiều.

Lâm Phong tự nhiên biết được hai vị lão đồ đệ râu tóc bạc phơ này của mình đang nghĩ gì, hắn nói:" Hai người các ngươi sau này sẽ tự có cơ duyện. Chớ nên nổi lòng tham, tránh cho vô duyên vô cớ bị hủy đi đạo cơ."

Hai lão nghe vậy thì vội vã thu tâm tư lại.

Lâm Phong lại nói:" Yêu binh sẽ do Linh Thứu phụ trách chỉnh đốn, Hắc Hổ đại vương ở Hắc Hổ sơn chỉ có không đến một vạn yêu binh, các ngươi có thể tiêu diệt nó trước. Sau đó sẽ tiếp tục hủy diệt các phe phái xung quanh, xây dựng một cơ sở vững chắc để làm tiền đề cho Cực Lạc cung của chúng ta trở thành đạo chính thống."

Chúng đệ tử vội vã tuân lệnh.

Thất công chúa nói:" Linh Thứu mặc dù có Toái Tinh kiếm. Lại được Càn Dương Tử, Khai Dương Tử giúp đỡ nhưng e rằng cũng khó đối phó được với đám yêu vương kia. Không bằng phái nhiều đệ tử đi trước trợ trận, lại phái cả bốn người Lâm Mị đi cùng, bày Đại La kiếm trận bắt đám yêu vương kia!"

Lâm Phong gật gật đầu đáp:" Vậy Càn Dương Tử, Khai Dương Tử sẽ dẫn theo đệ tử đi trước trợ trận!"

Các đệ tử liền vâng mệnh rời đi. Càn Dương Tử, Khai Dương Tử dẫn đầu đám đệ tử của Thúy Hà phái lúc trước, Linh Thứu lão yêu lão yêu thì chỉnh đốn đám yêu binh ở Ác Ma sơn, lại cùng với bốn vị sư tỷ kéo quân ào ào đến Hắc Hổ sơn.

Hắc Hổ đại vương ở Hắc Hổ sơn vốn là một con hắc hổ tu luyện thành tinh, pháp lực tu vi còn cao hơn cả Linh Thứu. Thủ hạ có gần một vạn yêu binh, lại có thêm mười tên tiểu đệ đã đại thành tiên đạo nên khi trước Linh Thứu lão yêu đã bị Hắc Hổ đại vương ức hiếp rất nhiều.

Nhưng giờ thì khác trước rồi, Linh Thứu lão yêu đã được ăn một viên đại la cửu chuyển kim đan, lại được hưởng vài quả đào vạn năm, pháp lực tăng mạnh, đã bỏ xa Hắc Hổ nên nào còn sợ y nữa chứ. Lão muốn nhân dịp này, mượn cơ hội để tỏ rõ chút uy phong của mình, tiện thể để trả đũa mối thù bị Hắc Hổ ức hiếp trước đây.

" Sư phụ cũng có vài thủ đoạn, chẳng những được thưởng một hồ lô kim đan, lừa được cả công chúa của Ngọc Đế lão nhi, giờ vô duyên vô cớ còn được nhiều bàn đào như vậy. Đi theo sự phụ như vậy cũng không xấu mặt mình!" Linh Thứu ngẫm nghĩ, cảm thấy bản thân cũng chẳng bị thiệt, ngay cả đại la cửu chuyển kim đan và đào tiên đều được ăn thì còn dám oán giận gì nữa.

Cho dù là những thần tiên địa vị cao quý trên trời cũng chưa chắc có được phúc duyên như vậy.

Không chỉ Linh Thứu lão yêu nghĩ vậy, mà ngay cả Càn Dương Tử, Khai Dương Tử do cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt, pháp lực tăng mạnh nên cũng có cùng suy nghĩ như vậy.

Chỉ trong chốc lát, yêu vân cuồn cuồn, đao kiếm sáng loáng, Lâm Phong cùng với bảy đệ từ dẫn theo yêu binh yêu tướng khí thế ngút trời đánh thẳng đến Hắc Hổ sơn. Cửu vĩ hồ là đại sư tỷ nên tất nhiên được tôn làm lớn, nàng phân phó Linh Thứu lão yêu xuống khiêu chiến trước. Để tên Hắc Hổ kia nếu thức thời thì đầu hàng Cực Lạc cung, còn nếu không hàng thì san bằng cả Hắc Hổ sơn của hắn.

Linh Thứu lão yêu vâng lệnh, hóa thành yêu quang bay xuống. Lão hắng giọng hét lên ba tiếng khiến mấy trăm dặm chung quanh Hắc Hổ sơn rung động. Bỗng một hồi trống vang lên, Hắc Hổ đại vương người mặc hắc giáp, chân đi chiến ngoa, tay cầm Đằng mâu hóa thành yêu quang dẫn theo yêu binh lao đến.

" Linh Thứu, ngươi thật không biết điều gì cả, lại dám đến Hắc Hổ sơn của ta làm loạn à?" Hắc Hổ đại vương thấy kẻ đến cũng chỉ là bại tướng dưới tay mình ngày trước thì cảm thấy giận dữ. Có điều khi thấy được yêu vân cuồn cuồn, đao kiếm đầy trời thì không khỏi sợ hãi:" Hỏng rồi, nghe nói kẻ thu nhận Linh Thứu làm đệ tử chính là Cực Lạc cung chủ. Hắn là người đã tiêu diệt cả Thúy Hà phái, bây giờ ta phải làm thế nào mới tốt đây?"

Việc Lâm Phong tiêu diệt Thúy Hà phái đã bị tất cả các môn phái, bè cánh trong phạm vi mấy ngàn dặm trong Thúy Hà sơn biết được, họ cũng biết Cực Lạc cung chủ này có lai lịch rất lớn, vạn vạn lần không được động chạm đến, cho nên đều đóng sơn môn, không ra ngoài giao tiếp. Tránh để bị Ngọc Đế lão nhi phái tam đàn hải hội đại thần dẫn thiên binh thiên tướng xuống trần xóa sổ.

Nhưng trốn chỉ có thể trốn được tạm thời, sao có thể trốn được cả đời. Hắc Hổ đại vương tự biết Hắc Hổ sơn gần Cực Lạc cung nhất, y biết mình sớm muộn cũng trở thành đối tượng tiêu diệt của Cực Lạc cung chủ nên đã cố hành xử rất cẩn thận. Nhưng ai ngờ được hắn vẫn vác quân đến tận cửa nhà y. Thử hỏi giờ thấy cảnh đao kiếm sáng loáng thế này thì có thể không sợ hãi được sao.

" Tên tiểu tử này thật không biết tốt xấu!" Linh Thứu lão yêu hừ lạnh, lại vác cái ô dù sư phụ ra dọa:" Sư tôn của ta là đại la kim tiên thần thông quảng đại chuyển thế, đến Thúy Hà sơn này khai cung lập phái, thu nhận môn đồ để truyền giảng đạo pháp. Sao, tiểu tử, đầu hàng hay không, nếu không bản đại vương cũng không ngại tiễn ngươi một đoạn đường!"

Hắc Hổ đại vương thấy Linh Thứu lão yêu vốn chỉ là bại tướng dưới tay mình, giờ cáo mượn oai hùm lại dám diễu võ dương oai trước mặt mình thì nổi giận, quát tháo:" Tiểu tử, ngươi có bản lĩnh gì mà đòi tranh cao thấp với ta?"

" Chỉ sợ ngươi không xứng đấu với ta thôi!" Linh Thứu lão yêu pháp lực tăng mạnh nên gan cũng to ra, giờ đã không thèm để Hắc Hổ lão yêu vào mắt nữa, lại đúng lúc muốn báo thù ngày trước nên quát to một tiếng, thúc giục yêu vân lao lên, Toái Tinh kiếm trong tay chém ra.

Hắc hổ đại vương dùng một thanh xà mâu để đấu với Toái Tinh kiếm, giao đấu được vài hiệp. Ai ngờ Linh Thứu lão yêu lại bất ngờ phát lực, Toái Tinh kiếm sáng rực lên, nguyên thần của yêu thần bị phong ấn ở bên trong lao ra, há cái miệng rộng dữ tợn bắt đầu cắn nuốt.

Hắc Hổ đại vương sao có thể ngờ được lại có biến cố xảy ra nên bị yêu thần bất ngờ cắn trúng, nguyên thần lập tức bị hút vào Toái Tinh kiếm. Hai yêu thần trong Toái Tinh kiếm sau khi hấp thu nguyên thần của Hắc Hổ thì kiếm quang càng manh, thân kiếm rung lên rồi tỏa ra một tầng tử quang. Trông cảnh này có vẻ hai yêu thần này đang muốn phản khách vi chủ, định phá vỡ cấm pháp do Lâm Phong bày ra.

Linh Thứu lão yêu vô cùng hoảng sợ, lão vội vàng thu phi kiếm lại, không dám để yêu thần trong kiếm tiếp tục cắn nuốt nguyên thần nữa. Nếu không đợi chúng đủ mạnh liền phá vỡ phóng ấn thoát ra, lúc ấy lão làm sao có thể áp chế được chứ.

Hắc Hổ đại vương đã thần hình câu diệt nên Linh Thứu lão yêu có thể dễ dàng san bằng Hắc Hổ sơn, thu nhận yêu binh. Rồi cùng với Càn Dương Tử, Khai Dương Tử, và bốn bị sư tỷ đánh thẳng một đường, mất hơn mười ngày đã tiêu diệt hơn mười môn phái ở quanh Cực Lạc cung. Có yêu vương ma đầu, cũng có cả chính đạo tiên phái, bất kể là chính tà đều bị diệt sạch.

Yêu binh yêu tướng thu được thì sẽ do Linh Thứu lão yêu thống lĩnh, còn một ít đệ tử của chính đạo tiên phái sẽ do Càn Dương Tử, Khai Dương Tử thu nhận.

Còn những yêu ma cường đại, hay những cao nhân chính đạo có pháp lực mạnh mẽ thì đều bị cửu vĩ hồ tứ nữ sử dụng đại la kiếm trận hoặc tru sát, hoặc bắt sống về Cực Lạc cung.

Không đầy một tháng, tất cả môn phái trong phạm vi mười vạn dặm quanh Cực Lạc cung đã bị tiêu diệt sạch sẽ không còn một mống. Số lượng đệ tử Càn Dương Tử, Khai Dương Tử hai người thu nhận đã lên đến mấy vạn. Linh Thứu lão yêu cũng thu đuợc hơn mười vạn yêu binh, nhưng đa phần chỉ là hạng tôm tép vô dụng, thực lực không được đồng đều.

Lâm Phong nếu muốn lập căn cơ ở đây thì còn rất nhiều việc phải làm.

Hắn dùng phép chuyển núi để dời ba mươi sáu ngọn núi có linh khí sung túc đến để lập thành một trận pháp vây quanh Cực Lạc cung.

Trận pháp lấy Thiên Trụ phong làm trung tâm, xung quanh mấy trăm dặm đào một cái hồ nhân tạo lấy nước trực tiếp từ biển đông. Ba mươi sáu ngọn núi trong trận hợp thành một thể, mỗi ngọn đều được Lâm Phong thiết lập nhiều cấm pháp. Hắn còn phát Hồng Mông tử khí ra khiến cho phạm vi xung quanh tràn ngập tử khí ( khí màu tím) .

Phàm là đệ tử của Cực Lạc cung thì đều có thể hấp thụ Hồng Mông tử khí do trời đất sinh ra để tinh luyện nguyên thần, khiến đám yêu binh nhờ vậy mà yêu khí cũng dần thu liễm, quanh thân ít nhiều gì cũng đã hiện ra một tầng tử khí nhàn nhạt. Không còn yêu khí tản ra nên nhìn qua cũng không biết được chúng có xuất thân từ bàng môn tà đạo.

Trận pháp này mặc dù không sánh được với đạo tràng của một vài kim tiên, nhưng coi như cũng đã xây dựng được nền móng ban đầu.

Những thiên cổ tiên nhân này đã phải trải hàng tỉ năm tháng mới tạo nên được những đạo tràng, đó mới chính tiên lâm thắng cảnh thực sự. Xung quanh Thiên Trụ phong mặc dù khá có quy mô, nhưng nếu muốn so sánh với đàn tràng do thiên cổ tiên nhân tạo nên thì chênh lệch quả không phải nhỏ. Hơn nữa cũng chỉ mới qua mấy ngày, sợ rằng ngay cả nhân sâm cũng không dài thêm chút nào, chứ đừng nói đến việc mọc được bàn đào vốn là loại cây cực kỳ quý giá ( ở đây ý chỉ phải mọc được đào tiên thì may ra mới đú được với mấy đạo tràng cấp cao) . Còn về phần làm thế nào để có tiên gia mạnh mẽ như trên thiên đình, Lâm Phong tuy có nghĩ tới, nhưng cũng chỉ để trong lòng mà thôi.

Cũng may hắn được chưởng quản Hồng Mông khí nên có thể cho Hồng Mông tử khí bao phủ mấy vạn dặm chung quanh. Mây tía núi xanh, cũng có được vài phần khí thế của tiên gia. So với những động phủ của các yêu vương khác trong Thúy Hà sơn thì đẹp hơn nhiều.

Lâm Phong đã quyết định xây dựng căn cơ ở Thúy Hà sơn, khiến cho những cư yêu đại ma ở quanh khi nhìn thấy thực lực của Cực Lạc cung ngày càng mạnh mẽ, lại thêm có thiên đình làm chỗ dựa thì đều hoảng sợ. Chúng biết Cực Lạc cung này quá nguy hiểm, nếu cứ để nó tiếp tục phát triển thêm thì sau này sợ rằng mình sẽ không còn chỗ để đặt chân. Cho nên chúng đều có ý nghĩ là nhân lúc Cực Lạc cung còn chưa phát triển ổn định, thừa cơ đánh nhanh diệt gọn luôn.

Chỉ là yêu tộc với ma môn từ thời hồng hoang đại chiến đến nay vẫn là kẻ thù không đội trời chung, đám cự yêu đại ma trong Thúy Hà sơn cũng thề bất lượng lập nên dù đang trong tình cảnh khó khăn nhưng vẫn khó để tạm buông bỏ đao kiếm, cùng chung sức chống kẻ thù chung.

Cương thi lão ma ở Hắc Thủy giản vốn là một đệ tử phái Côn Luân, chỉ vì vi phạm môn quy nên bị ép trọng nhập luân hồi chuyển kiếp, vì vậy nên bỏ trốn, sau lại sa vào ma đạo. Lão vì luyện một môn pháp quyết tà dị nên biến thành cương thi, người chẳng ra người, quỷ chẳng ra quỷ, nhưng đổi lại nhờ vậy mà lão cũng có rất nhiều thần thông.

Cương thi lão ma ở Hắc Thủy giản xưng vương xưng tướng, chính là ma vương mạnh nhất ở Thúy Hà sơn, trên không phục trời, dưới không kính đất, đã sống sung sướng mấy nghìn năm rồi. Giờ tự dưng lại bị Cực Lạc cung khốn kiếp nào đó cưỡi lên đầu thì làm sao mà lão chịu được, lão quyết không để mặc Cực Lạc cung phát triển yên ổn nên đã sai thủ hạ đến mời hồng bào lão yêu chung tay tiêu diệt Cực Lạc cung.

Hồng bào lão yêu kia là thái cổ ngạc ngư đã đắc đạo, lập hang ổ ở Dương Điệp sơn, thủ hạ cũng có đến mười vạn tinh binh, chính là yêu vương có thế lực lớn nhất trong Thúy Hà sơn.

Mặc dù lão xuất thân yêu tộc, nhưng lại vì muốn tiêu diệt Cực Lạc cung nên cũng đồng ý với lời mời của cương thi lão ma, vì vậy khoản đãi sứ giả của cương thi lão ma một phen, sau còn tự mình tiễn sứ giả khỏi động phủ.

Nhưng khi lão vừa mới trở lại động phủ thì chợt nhe thấy trên cửu thiên vang lên một tiếng chuông. Tiếng chuông nghe thật du dương, nhưng lại ẩn chứa bên trong sát lục chi khí, khiến cho thời gian như ngưng đọng lại. Tiếp đó lại thấy xuất hiện một một khối huyết nhục từ trong vết rách hư không rơi thẳng xuống phía dưới chân mình. Khối huyết nhục đó chính là sứ giả của cương thi lão ma.

Đọc truyện chữ Full