DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sất Trá Phong Vân
Chương 90: Đá bãi

Diện tích bên trong còn lớn gấp năm lần so với cửa hàng rèn Phất Lan Lâm. Sau khi Phất Lan Lâm nhìn thấy, vô cùng xấu hổ. Thỉnh thoảng lại có người ra vào. Lượng người đi vào, cửa hàng rèn Phất Lan Lâm cũng không thể so sánh được.

- Càn Kình... Ta thấy vẫn là quên đi...

Phất Lan Lâm lôi cổ tay Càn Kình lại:

- Ở đây... Chúng ta thật sự...

- Đại thúc, đại thúc cứ nghe ta là được.

Càn Kình trở tay nắm lấy cổ tay của Phất Lan Lâm kéo về phía cửa:

- Đại thúc đã quên lần trước hắn ở trong cửa hàng rèn chúng ta làm bừa bãi tới mức nào sao? Nếu đêm hôm đó, Lỗ Tạp Tư tặng cho ta phần đại lễ, hôm nay ta nhất định phải trả lại cho hắn! Muốn mạng của ta sao? Vậy phải chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị ta trả thù! Ngày hôm nay ta đập tiệm của hắn. Hôm khác ta lại giết người của hắn, để diệt trừ hậu hoạn.

- Muốn mạng ngươi sao?

- Đại thúc, cứ theo ta vào là được rồi.

Phòng khách đang rộng mở. Lỗ Tạp Tư không trực tiếp đứng rèn như Phất Lan Lâm. Hơn nữa hắn còn ngồi ở trên ghế cách quầy không xa uống nước chè, cau mày dường như đang trầm tư suy nghĩ về chuyện gì.

- Tiên sinh, ngài cần gì không?

Một nữ nhân bán hàng tướng mạo vẫn tính là đoan chính vội vàng chạy tới đứng ở trước mặt Càn Kình, rất dứt khoát cúi người chào. Thái độ phục vụ này, cửa hàng rèn Phất Lan Lâm còn xa mới có thể so sánh được.

- Dừng!

Lỗ Tạp Tư chính là thích giọng nói này.

Phất Lan Lâm rất khinh thường liếc mắt nhìn Lỗ Tạp Tư ở cách đó không xa. Hôm nay hắn đã có bản lĩnh thợ rèn tam cấp, vượt qua Lỗ Tạp Tư. Hơn nữa vì có Càn Kình ở bên cạnh, lo lắng trong lòng sau khi tiến vào phòng trái lại tăng lên không ít.

- Muốn cái gì sao?

Càn Kình cố ý lớn tiếng nói, khiến tất cả mọi người trong phòng khách đều có thể nghe được. Hắn nói:

- Lấy vũ khí tốt nhất, cứng rắn nhất của các ngươi ra đây cho ta! Ta chỉ muốn thứ tốt nhất!

Mấy người thám hiểm đều nghe được Càn Kình gọi hàng, lực chú ý trực tiếp tập trung ở trên người Càn Kình. Bọn họ không tự chủ đi tới gần hắn, muốn xem thử người trẻ tuổi này rốt cuộc có gì mà kiêu ngạo như vậy?

Lỗ Tạp Tư đang nhíu mày, đột nhiên trên mặt lộ vẻ kinh ngạc nhìn Càn Kình. Lông mày hắn lập tức càng nhíu chặt, nhưng ngay sau đó lại chậm rãi giãn ra, mỉm cười thay thế vẻ kinh ngạc trước đó.

- Sao? Đây không phải là người của cửa hàng rèn Phất Lan Lâm sao?

Lỗ Tạp Tư mỉm cườii thong thả chậm rãi đi về phía Càn Kình. Giọng nói của hắn cũng cao hơn một chút:

- Vũ khí tốt nhất? Thế nào? Cửa hàng rèn Phất Lan Lâm các ngươi nhận được đơn đặt hàng nào không thể hoàn thành sao? Cần tới cửa hàng rèn đệ nhất thành Áo Khắc Lan chúng ta để mua sao?

Mấy người thám hiểm và nhân viên của cửa hàng rèn nhân viên lập tức lộ ra những thần sắc khác nhau. Hiển nhiên có người tin vào lời nói của Lỗ Tạp Tư. Còn có mấy người nhìn thấy dáng vẻ Càn Kình kiêu ngạo như vậy, liền biết chỉ sợ chuyện không phải đơn giản như vậy. Rõ ràng người trẻ tuổi này tới đây gây chuyện.

Càn Kình nhún vai một cái không nói gì, cũng không nhìn Lỗ Tạp Tư một cái. Hai tay hắn cầm Trảm Mã Đao ở phía sau lưng chậm rãi đi bộ xung quanh phòng khách của cửa hàng rèn một vòng. Thỉnh thoảng hắn lại nhặt một vũ khí từ trên giá vũ khí lên bĩu môi cười nhạt:

- Đây là thứ gì chứ? Chỉ trang bị vũ khí như vậy đã có thể tự gọi là cửa hàng rèn đệ nhất tại thành Áo Khắc Lan sao? Ngươi xem cây đao này một chút, sợ rằng ngay cả gà cũng giết không chết? Lừa gạt người, cũng không nên lừa gạt như vậy chứ.

Lông mày Lỗ Tạp Tư lại nhíu lại, nhưng không giận ngược lại cười tiếp nhận thanh chiến đao của Càn Kình. Hắn cũng không nói bất kỳ lời nào, bỗng nhiên chém một đao về phía giá vũ khí bằng gỗ.

Ầm!

Một đao! Giá vũ khí dầy nửa tấc dưới sự công kích của chiến đao không thể kháng cự, nhất thời biến thành hai nửa.

- Được!

Hai người thám hiểm thốt lên một tiếng tán thưởng đối với cảnh tượng trước mắt. Mọi người đều ra ngoài mưu sinh. Vũ khí tốt hay xấu, liếc mắt vẫn có thể nhìn ra.

- Cây đao này...

Lỗ Tạp Tư nhìn Càn Kình âm trầm cười:

- Dùng để giết chết ngươi cũng không phải là việc khó chứ?

Ngón tay Càn Kình nhẹ nhàng búng vào sống đao của thanh chiến đao trong tay Lỗ Tạp Tư nói:

- Đây là vũ khí tốt nhất của ngươi sao?

Lỗ Tạp Tư khẽ cười lắc đầu:

- Thanh này dĩ nhiên không phải. Vũ khí tốt nhất của cửa hàng rèn Lỗ Tạp Tư chúng ta, cho dù bán cho cửa hàng rèn Phất Lan Lâm các ngươi, chỉ sợ các ngươi cũng mua không nổi. Cần gì phải nhìn?

Cửa hàng rèn có chút rối loạn nhỏ, khiến không ít người qua đường chú ý. Không biết từ bao giờ ở cửa đại sảnh đã có không ít người vây xem, đồng thời thỉnh thoảng phát ra những tiếng bàn tán xôn xao.

- Hôm nay cửa hàng rèn Phất Lan Lâm làm sao vậy?

- Đúng vậy! Bọn họ chỉ có chút thực lực, cũng dám tới cửa hàng rèn Lỗ Tạp Tư quấy rối sao?

- Nghe nói thời gian trước Lỗ Tạp Tư đi tới cửa hàng rèn Phất Lan Lâm quấy rối...

- Vậy bọn họ cũng không nên tới đây. Đây không phải là tự mình đưa tới cửa khiến mình mất mặt sao?

Càn Kình hoàn toàn mắt điếc tai ngơ đối với những tiếng xì xào bàn tán quanh mình. Hắn vỗ vào vai Phất Lan Lâm đang đứng bên cạnh có chút thấp thỏm bất an, mỉm cười nhìn về phía Lỗ Tạp Tư nói:

- Nếu như ta nhất định muốn xem, như vậy cần phải đạt được điều kiện gì, tiên sinh Lỗ Tạp Tư mới đồng ý cho ta xem?

- Đơn giản!

Giọng nói Lỗ Tạp Tư đột nhiên cao hơn. Hắn duỗi ba ngón tay ra, dường như đã đoán trước nói:

- Có ba phương pháp! Thứ nhất, ngươi lấy ra đủ tiền!

- Xin lỗi, tạm thời không có.

Càn Kình nhún vai nói, khiến đám người vây quanh lại xì xào bàn tán.

- Thứ hai, ngươi vừa sỉ nhục tác phẩm của ta, hẳn phải xin lỗi ta trước, sau đó cầu xin ta!

- Ta không sỉ nhục tác phẩm của ngươi.

Mắt Càn Kình xem xét giá vũ khí bằng gỗ vừa bị chiến đao chém làm đôi:

- Nói nó dùng để giết gà là còn cất nhắc nó. Cho nên, ta càng không cần xin lỗi ngươi. Về phần cầu xin ngươi, ta không có hứng thú.

Lỗ Tạp Tư nghi ngờ nhìn Càn Kình, trong lòng âm thầm suy đoán ngày hôm nay rốt cuộc là thế nào? Trước đó mấy ngày, mình sai người giết hắn không thành công. Bình thường tiểu tử này vẫn luôn biểu hiện đặc biệt khiêm tốn và thận trọng. Tại sao ngày hôm nay lại lên giọng như vậy? Hắn đến đây là vì cái gì? Lẽ nào hắn biết ai đã thuê người giết hắn? Vậy hắn cũng không nên tới! Đơn thuần vì muốn cửa hàng rèn Phất Lan Lâm thượng vị? Nhưng Phất Lan Lâm hẳn không phải là kẻ ngu ngốc. Thợ rèn cao nhất trong cửa hàng rèn Lỗ Tạp Tư là thợ rèn nhị cấp. Nhưng trấn điếm chi bảo tất nhiên không chỉ là vũ khí nhị cấp. Như vậy hắn tìm tới cửa không phải là tự làm mất mặt mình sao?

- Thứ ba...

Lỗ Tạp Tư thoáng do dự một chút, xác định Càn Kình đùa giỡn không ra được thứ gì mới lên tiếng:

- Nếu như ngươi vừa nói trang bị vũ khí chỗ ta đều là hàng xấu, như vậy ta cho ngươi một cơ hội! Để chứng minh chúng là hàng xấu! Đến lúc đó ta có thể cho ngươi cơ hội!

Đọc truyện chữ Full