DocTruyenChu.Info

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sất Trá Phong Vân
Chương 1217: Bất Quy Khúc!

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nắm chặt tay, nghiêng mặt lộ ra nụ vui vẻ. Quốc dân tận mắt nhìn thấy ngươi đánh một quyền bể nát một cường giả. Hành động chấn động tâm hồn này cũng đủ kích thích khiến các ma phẫn nộ.

Chẳng biết từ lúc nào, ma trẻ tuổi quỳ trên mặt đất, hai tay tạo thành chữ thập, dáng vóc rất tiều tụy nhắm hai mắt lại. Trong miệng hắn khẽ hát lên một ca khúc kỳ lạ. Rất nhiều ma cũng bắt đầu quỳ xuống, hai tay tạo thành chữ thập, dáng vóc tiều tụy hát bài hát đặc biệt kỳ quái này. Trong ca khúc tràn ngập sự bị thương.

Cho dù ai nghe được ca khúc này, đều có một cảm thác đau thương nói không nên lời, giống như người thân đi xa lại không quay về.

Bất Quy Khúc!

Càn Kình có nghiên cứu rất sâu đối với Ma tộc. Vừa nghe được ca khúc này hắn nhất thời hiểu rõ, đây là Bất Quy Khúc của Ma tộc để đưa tiễn các ma lên chiến trường Nhân Ma, ra đi không trở về! Vinh quang chiếu khắp Ma tộc!

Giọng điệu trầm thấp rất nhanh hội tụ cùng một chỗ, hình thành một loại lực lượng đặc biệt, trang trọng, nghiêm túc, nỗi đau thương xuyên qua cuộc chiến Nhân Ma vô số năm, vô số Ma tộc gia đình.

Giờ phút này, từ trong giọng điệu này, tất cả bạo phát ra. Thân thể các cường giả Ma tộc khẽ run lên. Đó là một sức mạnh gột rửa tâm linh của âm nhạc.

- Vô năng. Bản thân ta là thái tử, ta thực sự vô năng.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt mang theo sự đau xót vô tận, giọng điệu bi thương:

- Từ khi Càn Kình tiến vào Ma tộc ta, một đường đánh vào thành Đọa Lạc, ta đã từng suy nghĩ các phương pháp để ngăn cản hắn. Nhưng ta lại không thể thật sự ngăn cản được hắn. Vì ngăn cản hắn tiến vào đây, đến nay đã có một vạn bảy nghìn chiến sĩ Ma tộc, bình dân chết ở trong tay của hắn!

- Bọn họ có kẻ là ma vũ sĩ vinh quang, có kẻ lại là Ma tộc bình thường, cầm liềm, búa trong tay, dùng tính mạng để bảo vệ tôn nghiêm của Ma tộc, ngăn cản hắn tiến vào thành Đọa Lạc này. Vừa rồi, vị cường giả bị đánh chết kia chỉ là một trong số đó...

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách vung áo khoác sau lưng:

- Ngày hôm nay, cho dù Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ta chết trận, cũng phải vĩnh viễn lưu Càn Kình ngươi ở lại mảnh đất Ma tộc này! Vinh quang của Ma tộc, không cho phép bất kỳ kẻ nào coi thường!

Một lời vừa ra, tâm tình phẫn nộ liền sôi trào trong lòng tất cả Ma tộc có mặt trong quảng trường. Sát khí phẫn nộ khiến toàn bộ Ma tộc ở đây nổ tung!

Phẫn nộ, sát khí bùng nổ, gần như không khí trong quảng trường đều đông cứng lại!

Bất Quy Khúc đó là bài hát mang theo đau thương chết trận của Ma tộc trong vô số năm qua. Nó là một phần của lịch sử, nhưng lại cao hơn lịch sử vô số đẳng cấp!

Bất Quy Khúc, khiến tất cả Ma tộc ở đây thật sự sát cánh bênnhau, khiến bọn họ trở thành một chỉnh thể, cùng hát lên vô số đau xót, bi thương của Ma tộc

Trúng kế!

Càn Kình nhìn thấy nụ cười nhạt trên khuôn mặt Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, chợt hiểu ra. Không ngờ thái tử Ma tộc này còn tính kế mình ở ngay đây. Hắn lợi dụng Bất Quy Khúc của Ma tộc vô số năm qua, hội tụ thành đại thế tới đối đầu với mình.

Chiến đao trong tay Biệt Tây Bặc Cổ Lặc hóa thành một tia chớp. Trên người hắn phát ra chiến ý kinh thiên. Hắn dẫn đầu tất cả phát động thế tấn công. Vị cường giả này đã từng đứng thứ hai trên bảng nhập thánh, hôm nay được xen là một Ma tộc có khả năng đoạt giải quán quân nhất trong các thập lục cường Tân Ma Vương. Thực lực Chân Thánh vừa thoáng hiện, chiến đao xuyên qua mặt trời mang theo khí thế bất tử bất diệt bao phủ Càn Kình.

- Vào Chân Thánh, ngươi cũng không đủ nhìn!

Càn Kình ôm lấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, đi nhanh tới một bước. Ma pháp trận dưới chân vỡ nát thành từng mảnh. Quảng trường ở dưới chân của hắn hoàn toàn không thể tồn tại được. Giữa ngón trỏ và ngón giữa tách ra hình thành diễn biến nhật nguyệt tinh không. Hỗn độn giữa hai ngón tay phát ra những tiếng sấm nộ. Càn Kình thật sự dùng tay không kẹp lấy thanh đao của Biệt Tây Bặc Cổ Lặc.

Cùng thời khắc đó, thân thể Mông Đế Tư kiếm khách số một xuất hiện ở bên cạnh Càn Kình. Trường kiếm trong tay nhanh như chớp đâm thẳng vào cổ họng Càn Kình. Phong thái đệ tử kiếm hào bạo phát ra một đòn hung hiểm nhất:

- Càn Kình!

Đánh lén! Gần như là một kiếm hoàn toàn đánh lén! Mông Đế Tư cảm giác được sự của cường đại Càn Kình. Một kiếm này đã phát huy đến cực hạn. Một kiếm nhằm vào cổ họng Càn Kình, bạo phát ra kiếm áp có thể khiến người chết ngay tại chỗ!

Một tay Càn Kình ôm lấy Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, một tay kẹp lấy chiến đao của Biệt Tây Bặc Cổ Lặc thuận lợi chuyển cổ tay kéo về phía sau, muốn cứng rắn đoạt đao. Lực lượng cường đại này khiến Biệt Tây Bặc Cổ Lặc cảm giác mình không ngờ không nắm chắc được thanh chiến đao này. Hắn vội vàng thôi động đấu khí muốn đoạt lại chiến đao.

Hai tay không rảnh, kiếm phong lại đến! Càn Kình không dao động, không có bất kỳ sự né tránh nào. Cằm hắn hơi hạ thấp, há miệng ra để mặc trường kiếm đâm qua. Bỗng nhiên rắc một tiếng, trường kiếm đã bị giữ chặt!

Cắn!

Không ngờ thật sự bị cắn! Một đòn của kiếm thủ Chân Thánh, đệ tử mạnh nhất của kiếm hào, lại bị người dùng miệng cắn chặt! Điều này chấn động thật sự quá lớn, khiến tất cả mọi người đều ngây người tại chỗ.

Két két! Keng!

Trường kiếm bị cắn chặt cũng không cách nào tiến thêm. Lúc này chiến đao trong tay Biệt Tây Bặc Cổ Lặc đã đổi chủ. Càn Kình không đợi Mông Đế Tư lại dùng sức, giơ chân lên đạp một cước về phía bụng dưới của hắn.

Một cước này vô cùng đột nhiên mau lẹ, giống như một con độc xà từ trong ống tay áo đột nhiên lao ra. Nếu Mông Đế Tư không quăng kiếm, kết quả chính là bị đá gãy thân thể.

Trong chớp mắt, hai đại cao thủ trẻ tuổi đồng thời nhanh chóng lui về phía sau!

Càn Kình há mồm phun một cái. Trường kiếm kia lao thẳng tới, đuổi theo Mông Đế Tư. Chiến đao cũng thuận thế lao lên trời cao chém xuống một cái.

Mông Đế Tư thuận thế giơ tay lên tiếp kiếm. Trường kiếm vào tay, nhưng hắn cũng không thể cầm được. Trường kiếm trực tiếp đột phá bàn tay đang nắm chặt của hắn, va mạnh vào vai hắn. Tiếng xương cốt bị gãy không ngừng vang lên. Trong nháy mắt một cánh tay giống như muốn rời khỏi thân thể.

Biệt Tây Bặc Cổ Lặc kêu thảm một tiếng. Vai trái bị gọt mất một phần máu và thịt lớn bằng nắm tay trẻ mới sinh. Vừa nãy nếu không phải hắn liên tục nổ nát đấu kỹ né tránh, ít nhất cũng sẽ rơi một cánh tay.

Đối mặt với hai cường giả trẻ tuổi có mặt trong thập lục cường tại cuộc thi đấu Tân Ma Vương, Càn Kình đã dễ dàng đánh đuổi, đồng thời khiến các ma pháp sư xung quanh chịu trách nhiệm áp chế ma pháp trận bị chấn động tới mức thổ huyết. Giờ phút này, hung uy của Càn Kình lại nhận được sự nghiệm chứng.

Mấy đại gia chủ Ma tộc không thể tin được nhìn Càn Kình. Lần trước, trong cuộc so đấu ngự tiền, người trẻ tuổi này thậm chí ngay cả đấu hồn cũng không có, bây giờ lại là Chân Thánh! Hơn nữa đều là cảnh giới Chân Thánh, hắn lại khiến tất cả Ma tộc thế hệ trẻ, nhận một áp lực lớn như vậy!

Đọc truyện chữ Full